Lalalalalalalalalalalalalala " - Tiếng chuông điện thoại của Vương
Trinh
_ A Lô, anh hả? - Vương Trinh
_ Ừm, em khỏe không? - Jimmy Lin
_ Em khỏe lắm! Anh làm sổ sách xong chưa mà gọi điện thoại cho em
dzậy? - Vương Trinh
_ Xong rồi. Tính qua bên nước em thăm em nè. - Jimmy Lin
_ Anh qua bên đây vào ngày hôm nay đi! Em cần anh vào ngày
mai.
_ Sao dzạ? - Jimmy Lin
_ Em gặp chuyện rồi! Vậy nha, bye!- Vương Trinh
Jimmy Lin nghe cú điện thoại liền gọi đặt vé máy bay đúng 12h tối
nay, Jimmy Lin sẽ khởi hành.
Trời biết, đất biết, Ky biết và các bạn biết rằng: Jimmy Lin và
Vương Trinh là một cặp[ chưa công bố ] nên mới xảy ra nhiều chuyện
ghê gớm.
Vương Trinh thở dài rồi lên lớp 12A2 chơi với cả đám.
TRÊN LỚP,...
Cả đám bị đè bẹp, 1 là người lạ, 2 là đẹp trai vả đẹp gái.
** Lúc mới ra chơi **
Girl 1: Ê, có người là trong lớp mình
Boy 2 : Nhưng toàn là người đẹp không.
Cả lũ: Xông vào.
** Hết **
Đã hơn 15 phút từ khi đánh trống ra chơi. Nhưng vòng vây trong lớp
vẫn không bớt một người.
_ Đi ra coi! Tôi không nhịn con gái đâu nha! - Vương Tử
_ Anh làm đươc gì tụi em nào? Cho em xin SĐT đi em ra! - một người
nói
_ ĐI RA!!! - Vương Tử gầm lên làm cho tụi con gái tránh ra
Nhưng vòng vây của tụi con trai lại không đứt. Quỷ Quỷ và Phức Chân
là người bị hại nhiều nhất. Vương Tử điện lên khi thế bạn gái mình
như thế, đánh cho một trận.
_ Tụi này có giao - một thằng con trai đứng lên sau khi Vương Tử xô
- Nếu...ai trong lớp được người khác để ý thì sẽ theo đuổi tới cùng
không ai được cản, nhưng...nếu ai có bạn trai rồi thì không có
quyền ngăn cách họ.
_ Bây giờ nói đi. - một cô gái tóc nhuộm lai vàng - Trong đây ai đã
c1o bạn trai.
_ Tôi và Quỷ Quỷ. - Vương Tử
_ Có nhiêu thôi à? - Thằng con trai nói
Ca Lâm chảy mồ hôi lo sợ, sợ mình sẽ bị đè bẹp nữa!
_ Tôi với Phức Chân. - Ca Lâm
_ Ha~ ? - Phức Chân
Ca Lâm nháy mắt liên hồi, Phức Chân cũng hiểu gật đầu.
A Ngọc còn giận Tiểu Kiệt nên cũng chẳng nói gì.
_ Được, chứng mình tình yêu của mình đi! - cả lũ
_ Chứng mình làm sao? - Phức Chân
_ Hôn nhau đi! - cả đám
Cái chuyện hôn đối với Vương Tử và Quỷ Quỷ là chuyện làm được nhưng
còn Phức Chân với Ca Lâm thì sao?
Vương Tử hôn vào môi Quỷ Quỷ. Ca Lâm và Phức Chân đứng đó rất lâu.
Cũng không biết làm gì.
Chap 33
Vương Tử hôn vào môi Quỷ Quỷ. Ca Lam và Phức Chân đứng đó rất lâu.
Cũng không biết làm gì.
_ Xin lỗi Phức Chân. - Ca Lâm nói xong hôn lên môi Phức Chân
Phức Chân ngại ngùng bỏ chạy, Ca Lâm thì chạy xuống phòng Hiệu
Trưởng - phòng Vương Trinh.
Vương Trinh tính đóng cửa phòng chuẩn bị lên lớp thấy Ca LÂm cắm
đầu chạy. Vương Trinh né ra, Ca Lâm đụng trúng cánh cửa văng
ra.
_Ui daaaaa. - Ca Lâm
_ Em bị khùng hay sao mà chạy Maratong, hay em muốn xin chạy mở
cuộc thi chạy Maratong àk ! Ok, chị sẽ xin phép cấp trên. - Vương
Trinh
_ Không phải. Em cần chị làm tư vấn tình yêu. - Ca Lâm kéo Vương
Trinh vào phòng
_ Sao? Em hoo....ôn Phức Chân àk? - Vương Trinh
_ Vì không muốn bị con gái bám đầy em đành như thế! - Ca Lâm
_ Bây giờ em ngồi yên ở đây! Chị kiếm Phức Chân nha! - Vương
Trinh
_ Dzạ. - Ca Lâm gật đầu
Trên tầng III phía bên phải có một băng ghế đá cũ kĩ, Phức Chân
ngồi xuống khóc.
Ca Lâm đợi mãi mà Vương Trinh chưa về. Ca Lâm cũng nôn nóng chạy đi
luôn.
_ HuHu! Ca Lâm đáng ghét, dám làm như thế trước đám đông.
Từ đâu, một làn gió thoảng qua, một chiếc khăn tay được thêu hoa có
mùi hương Hồng phản phất. Phức Chân ngẩng mặc lên thì thấy một tay
Ca Lâm cầm khăn tay che cái mặt.
Phức Chân cười lấy lau nước mắt. Ca Lâm ngồi xuống, nói:
_ Xin lỗi nha! Vì.......
_ Không sao đâu, Phức Chân quên rồi! - Phức Chân
_ Phức Chân, - Vuong Trinh tính gọi Phức Chân nhưng tâấy hai đứa
làm hòa rồi cũng quẹo phải qua bên lớp Vương Tử
_ Thật ra, Ca Lâm thích Phức Chân lâu lắm rồi đó mà không dám nói
ra. - Ca Lâm
_ Ommmm, chuyện này cũng khó nói - Phức Chân bình tĩnh - Để Phức
Chân suy nghĩ lại nha.
_ Ừm. - Ca Lâm
_ Àk, cho Phức Chân cái khăn này nha! - Phức Chân
_ Ca Lâm tặng Phức Chân mà! - Ca LÂm
_ Cám ơn. - Phức Chân đứng lên đi luôn.
Ca Lâm thì tràn trề sức sống chạy về lớp
Ca Lâm thì tràn trề sức sống chạy về lớp.
_ Ê, có chuyện gì mà ồn ào thế?
Vương Trinh ngang nhiên vào lớp, bắt gặp bao ánh mắt ngạc
nhiên.
_ Em gái nào đây, học sinh mới nữa hả???
_ Tôi là Hiệu Trưởng. - Vương Trinh
_ Hiệu Trưởng hả? - cả đám - Trạc tuổi tụi này mà xưng Hiệu
Trưởng.
_ Em gái tên gì?
_ Vương Trinh - hiệu trưởng. - Vương Trinh
_ Sai rồi! Nghe nói Hiệu Trưởng mới tên là Phương Trinh. - boy 1
cười chỉ Vương Trinh
_ Mày ngu thì có. - một tên cốc đầu boy 1 - Tên Hiệu Trưởng mới
mình tên Vương Trinh. Nhưng tụi tôi chưa tin em gái là Hiệu
Trưởng.
Một tiếng thất thanh từ bên ngoài làm cho mọi người chú ý:
_ Thầy gia Dương Đoãn đến!
_ Làm như cung vua ấy. - A Ngọc
Ông thầy bước vào, vòng quanh thầy là đám con gái.
Vừa thấy Vương Tử, cả đám con gái chạy qua bên Vương Tử đẩy thầy
Dương té xuống. Chạy qua bên Vương Tử hỏi đủ thứ chuyện. Ông thầy
xoa xoa cái vai ngẩn mặt lên thấy Vương Trinh đứng gần đó, vội đứng
lên sửa sang quần áo.
_ Chào Hiệu Trưởng. - thầy Dương
_ Dzạ, chào thầy. - Vương Trinh
_ Hiệu Trưởng??? Thầy nói em gái này là Hiệu Trưởng hã? - Cả
đám
_ Tất nhiên rồi. Con của người sáng lập ra cái trường này thì phải
nối đời cha để làm Hiệu Trưởng chứ. - Vương Tử đẩy hết tất cả con
gái ra nói
_ Ai sáng lập ra trường này ta. - Girl 1 gãi đầu
_ Hình như là Vương Vương gì đó! - Girl 2
_ Nhà họ Vương là nhà tôi. - Vương Trinh
_ Không tin. - Cả đám
_ Ai không tin nhà họ Vương sáng lập ra trường Tứ Điệp. - một tiếng
nói của một người phụ nữ từ xa.
Một người đàn ông bước ra.
_ Quản gia. - Ca Lâm
Tiếng kêu " Lạch...Cạch..." của đôi giày cao gót càng nghe rõ hơn.
Một người phụ nữ bước ra làm cho mọi người bất ngờ.
_ Mẹ... - Vương Trinh và Vương Tử
_ Cô... - Phức Chân, A Ngọc, Ca LÂm và Tiểu Kiệt
_ Người trong hình...- Quỷ Quỷ
_ Ai đây? - Girl 3
_ Chủ tịch tập đoàn đá quý đó. - Boy 3
_ Hả? - Cả đám 12A2 đều ngạc nhiên
_ Tôi người sáng lập đây! - người đó là mẹ Vương Tử
_ Mẹ đâu ra đây? - Vương Trinh
_ Mẹ nghe nói có người báo là ngày mẹ đi công tác có người ở mới
tại nhà mình. - mẹ VTử đến bên Quỷ Quỷ
_ Dzạ. Thưa Chủ Tịch. - Quỷ Quỷ
Mẹ Vương Tử nói thầm Quỷ Quỷ.
_ Tôi không muốn làm mất mặt cô nên cô đừng cho tôi xấu hổ.
Quỷ Quỷ sợ sệt không nói một lời.
Chap 34
Vừa nói xong một câu man rợn với Quỷ Quỷ. Quay lại Vương
Trinh.
_ Con là Hiệu Trưởng trường này sao lên đây. Xuống dưới mau!
_ Mẹ. Mẹ nói con chú ý đến lớp này mà! Con đang chú ý đây. - Vương
Trinh
_ Hiệu Trưởng hả? - Cả đám 12A2
_ Vậy là chết rồi! - Boy 1
_ Tha cho mấy người lần này. Còn lần sau thì tới cháu của mấy nươời
cũng không thể vào được trường này. - Vương Tử
_ Xin lỗi cô Hiệu Trưởng. - Boy 1
_ Nghe già qua àk. Xưng bằng chị Hiệu Trưởng đi! - Vương Tử
_ Vương Tử. - mẹ Vương Tử liếc Vương Tử
_ Thôi, Vương Trinh đi xuống với mẹ. Cả cô nữa. - mẹ Vương Tử liếc
mắt Quỷ Quỷ rồi bỏ đi
Quỷ Quỷ từ từ bước. Vương Tử chặng lại.
_ Em đừng có đi! Mẹ anh cáo già lắm! Sẽ ăn thịt em mất! - Vương
Tử
_ Không sao đâu! - Quỷ Quỷ
_ Anh đi theo em. - Vương Tử
Quỷ Quỷ gật đầu rồi hai đứa đi xuống.
Xuống phòng Hiệu Trưởng, Quỷ Quỷ và Vương Tử bước vào.
_ Thưa Chủ Tịch.
_ Cô ngồi xuống đây. Tôi muốn nói với cô chuyện này. - mẹ Vương Tử
- Còn Vương Tử ra ngoài để cho mẹ nói chuyện.
_ Con không ở đây được sao?
_ Không. - mẹ Vương Tử - Quản gia, nhờ ông.
ông Quản gia cúi đầu xin lỗi Vương Tử rồi kêu 4 ông mặt áo đen xách
tay chân Vương Tử ra ngoài.
Mặc dù ở ngoài nhưng Vương Tử vẫn có thể nghe tất cả.
_ Thưa Chủ Tich, Chủ Tịch gọi tôi có chuyện gì. - Quỷ Quỷ
_ Cô uống trà đi! Tôi nói sau. - mẹ Vương Tử
_ Tôi không uống trà được ạk [ thiệt hok ák? ] . Tôi muốn Chủ Tịch
nói vấn để nhanh ạk.
_ Cô nói cũng khéo lắm! - Chủ Tịch - Tôi được biết cô được Vương Tử
cho học ở đây và cô là GF của Vương Tử. Tôi nghĩ chắc cô cũng không
phải hạng tầm thường đâu nhỉ?
Hiện giờ, tâm trạng Quỷ Quỷ đang rất sợ, chỉ ngồi im lặng nghe mẹ
Vương Tử nói.
_ Cô là con dì Kiều phải không? - Chủ Tịch
_ Dạ đúng. - Quỷ Quỷ
_ Mà sao cô không giống tính mẹ cô chút nào thế? - Chủ tịch - Trước
mặt tôi cô như một ngưởi câm chứ sao lưng tôi cô lại nói những điều
chi trách.
_ Mẹ thôi đi! - Vương Tử đẩy cửa ra và Vương Trinh cũng đứng lên
nói.
_ Chị Vương Trinh anh Vương Tử đừng nói với mẹ anh chị như thế! Em
nhận mà! - Quỷ Quỷ
_ Không nhận gì hết! Mẹ quá đáng lắm rồi! Quỷ Quỷ không làm gì hết.
- Vương Tử
_ Lại binh cho cô ta àk? - mẹ Vương Tử
_ Con cũng thấy vậy! - Vương Trinh
_ Nếu mấy con bình cô ta thì hãy đi du học 3 năm. - mẹ Vương
Tử
_ Được. Con và Vương Tử sẽ đi! - Vương Trinh
_ Chị ở lại đây đi! Em đi cho, em sẽ đi thế chị! Mẹ con sẽ đi. -
Vương Tử
_ Con đi thế chị Trinh là con phải đi thêm 3 năm nữa.
- Dzạ. Con sẽ đi 6 năm. - Vương Tử quả quyết
_ Được thôi. Quản gia đưa Vương Tử về nhà. - mẹ Vương Tử
_ Còn cô đi lên lớp. - mẹ Vương Tử nói xong bỏ đi một nước
_ 6 năm sau, anh sẽ về. Em chờ anh không? - Vương Tử
_ 6 năm là bao nhiều chứ! Em sẽ chờ anh. - Quỷ Quỷ
_ Chị hãy bảo vệ Quỷ Quỷ tránh mẹ nhé! - Vương Tử
_ Chị biết rồi! - Vương Trinh
Vương Tử vừa chạy ra ngoài. Quỷ Quỷ đã khóc khóc rất nhiều. Quỷ Quỷ
không mạnh mẽ, chỉ có thể mạnh mẽ được vài giây thì khóc. Quỷ Quỷ
dựa vào người Vương Trinh để trút hết nỗi đau của mình. Vương Trinh
dỗ dành rồi hai giọt nước mắt cũng lăn dài trên má.
Chap 35
Quỷ Quỷ lên lớp thì đã kết thúc giờ học. Gương mặt buồn bã của Quỷ
Quỷ làm cho cả đám đặt bao nhiêu dấu chấm hỏi trên đầu.
_ Sao dzạ? - A Ngọc
_ Nươc mắt àk? Sao thế Quỷ Quỷ. - Ca Lâm
Quỷ Quỷ lập tức ngã phịch xuống đất, không một hơi thêm lần
nữa.
_ Anh Vương Tử đi rồi!
_ Nó sao mà đi? - Tiểu Kiệt
_ Vì em vì chị Vương Trinh, anh ta đi du học 6 năm. - Quỷ Quỷ
Vương Trinh nhắn tin cho Ca Lâm.
_ Hẹn nhau ở nhà. Chị đã đi về nhà một mình rồi.
Cả đám đi đến cổng, Quỷ Quỷ nói muốn đi một mình rồi bỏ đi.
Bước trên con phố dài vắng hoe, Quỷ Quỷ lại tuôn ra nhưng giọt nước
mắt nhớ nhung lại tuôn ra.
Quỷ Quỷ đi về nhà lại đụng mặt mẹ Vương Tử. Quỷ Quỷ chào rồi lên
phòng.
_ Ủa?
Trước cái giường của Quỷ Quỷ là một chiếc điện thoại một tấm thiệp
và cái vali.
_ Vương Tử muốn tặng em cái này lâu rồi mà sợ. Em nhận đi! – Vương
Trinh – Cái điện thoại, Vương Tử gắn sim rồi đó! Hằng ngày hai đứa
nói chuyện với nhau nha!
_ Tôi đã chuẩn bị món pasta cho bữa sáng, mời mọi người dùng. - Quỷ
Quỷ với đôi mắt lờ đờ, hoen mi vẫn còn đọng lại những giọt
nước
_ Ai làm thế? - mẹ Vương Tử quay nhìn quản gia
_ Dzạ thưa, Quỷ Quỷ ạk! - Quản gia
_ Quản gia, bảo với đầu bếp Jin rằng tôi muốn ăn abalone soup của
ông ta. Còn món pasta này ông muốn ăn hay muốn đổ thùy tùy ông. -
mẹ Vương Tử nói xong bỏ lên phòng với một lời nhắn - nói với Jin
đem thức ăn lên phòng tôi.
Quản gia đặt dĩa pasta của mẹ Vương Tử lên khay của dì Dương rồi dì
Dương đem đi.
_ Đừng để ý nha em. - Vương Trinh - Quỷ Quỷ
_ Tíh của Chủ Tịch là vậy. Những người Chủ Tịch không thích dù món
ăn nó ngon cách mấy cũng không ăn. Tiểu Thư đừng để trong lòng. -
Quản gia cúi đầu
_ Sao lại tiểu thư chứ? - Quỷ Quỷ
_ Thiếu gia nói là phải kêu cô bằng tiểu thư, nhưng trước mặt Chủ
Tịch thì không được nói. - Quản gia
_ Dzạ cứ gọi cháu là Quỷ Quỷ được rồi! Yên tâm đi mọi người chuyện
đó em không để ý đâu! - Quỷ Quỷ cười vui - Em thấy hơi mệt, em lên
phòng trước nha! Ừkm em đi đi!
Lên trên phòng, Quỷ Quỷ ngả mình lên giường, lấy hình của mẹ ra
khóc, nói:
_Mẹ ơi, con đáng ghét thế sao? Tại sao Chủ Tịch lại ghét con chứ?
Ước gì có mẹ ở đây con sẽ được vòng tay ôm của mẹ chở che. Mẹ
ơi!
[ Vương Tử đến là phải nghe, Vương Tử đến là phải nghe. ] - tiếng
chuông điện thoại của Quỷ Quỷ
_ Ah, Vương Tử. - Quỷ Quỷ luyện lại giọng nói cho trong trẻo rồi mở
máy.
_ Alô. - Quỷ Quỷ
_ Em hả, khỏe không? - Vương Tử
_ Em khỏe lắm! Anh học sao rồi? - Quỷ Quỷ
_ Tốt lắm ! Em có bị mẹ anh hành hạ không? - Vương Tử
_ Dzạ khôg. - Quỷ Quỷ - Anh lo học đi nha! Đừg quan tâm đến
em.
_ Bây giờ gần trưa, anh rảnh rồi! - Vương Tử
_ Em buồn ngủ quá ! Anh hát em nghe cho em ngủ đi! - Quỷ Quỷ
_ Ừm. - Vương Tử
Vương Tử hát một bản buồn rất dễ buồn ngủ. Nhưng Quỷ Quỷ lại khóc
thút thít.
Vương Tử dừng lại bản nhạc, hỏi:
_ Em sao thế?
_ Em không sao? Thấy trình độ hát cũg cao rồi đấy! - Quỷ Quỷ - Thôi
em ngủ đây! Bye anh.
_ Bye. - Vương Tử
Quỷ Quỷ nằm suy nghĩ về Vương Tử, về mẹ và về ba. Không biết ba giờ
này ra sao. Ba sống có cực không, không biết dì và Sumô sao rồi!
Nói xong,Quỷ Quỷ đi về nhà thăm ba.
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Đến nhà cũ, bấm chuông hoài mà không ai mở cửa, Quỷ Quỷ lại càng
sốt ruột hơn.
Một người hàng xóm kế bên nhà thấy Quỷ Quỷ liền chạy tới.
_ Cô ơi, cô có phải Quỷ Quỷ không?
_ Dzạ phải ạk. - Quỷ Quỷ
_ Ba của nhờ tôi nhắn với cô là cô hãy đi đi.
_ Sao? - Quỷ Quỷ
_ Gia đình này đã dọn đi nơi khác và bán căn nhà này đi rồi! Nghe
nói ông ấy thất nghiệp, vợ con lăn ra bệnh. Thằng SuMô sớm này cũng
ôm tong ốm teo. - người đó kể lại
Quỷ Quỷ cúi đầu chào rồi đi.
Ở chỗ Mẹ Vương Tử,...
_ A lô, tôi nói 13h30 đón tôi sao giờ này anh chưa tới?
(...)
_ Cái gì, nổ lốp hả? Thôi được rồi, anh ở lại sửa đi, rồi đón tôi ở
Cafê Fani.
Nói xong, mẹ để điện thoại vào túi.
Mẹ Vương Tử không hề để ý đến cây đèn xanh đèn đỏ, màu đỏ bắt đầu
nhấp nháy chỉ còn vài giây nửa chuyển sang màu xanh.
Mẹ Vương Tử ngang nhiên đi qua.
[ Bít..... ] - tiếng còi của một chiếc xe tải.
Quỷ Quỷ cũng đi ngang còn đường đó. Vừa chạy vừa hét:
_ Chủ Tịch cẩn thận. - Quỷ Quỷ
Quỷ Quỷ đẩy mẹ Vương Tử vào vách, Quỷ Quỷ cũng lăn vào vỉ hè.
Nhưng, mẹ Vương Tử không hề hấn gì. Riếng Quỷ Quỷ máu me đầy
người.
Mẹ Vương Tử chạy tới lay lay người Quỷ Quỷ.
_ Quỷ Quỷ, dậy mau đi! - mẹ Vương Tử
_ Chủ Tịch có sao không. - Đôi mắt vẫn có hí hí thở hỗn hển
_ Đừng nói nữa! Vào bệnh viện, khỏe đi rồi nói cái gì tôi cũng sẽ
chiều mà! - Chủ Tịch - Tài xế.
Một chiếc xe hơi màu đen chạy tới.
_ Chủ Tịch sao vậy?
_ Để sau đi! Bây giờ đưa tôi tới bệnh viện mau lên. - nói xong mẹ
Vương Tử bế Quỷ Quỷ vào xe.
Chap 37
Vài giờ sau,...
_ Bác ơi, - Ca Lâm vừa nói vừa thở.
_ Từ từ nào, hít nào thở ra đi cậu. - mẹ Vương Tử
_ Ủa sao hôm nay mẹ lạ dzạ? - Vương Trinh
_ Vì mẹ cũng muốn ở gần với tụi con. - mẹ Vương Tử xoa xoa đầu
Vương Trinh
_ Yeah! - Vuơng Trinh - Anh diễn hay lắm Jimmy Lin
_ Anh sợ thầy Dương sẽ tới nữa! - Jimmy Lin cởi tóc giả ra.
_ Không sao. Nếu tới nữa thì anh chơi luôn Judo đai đen của anh ra.
- Vương Trinh nhấp nháy đôi mắt rồi cả đám cùng cười. ☻
Ở bệnh viện,...
_ Oáp...Mệt quá! - Quỷ Quỷ
Quỷ Quỷ ngó sang mẹ Vương Tử, bây giờ trước mắt Quỷ Quỷ không phải
là một Chủ Tịch đoan trang, lạnh lùng vô cảm mà là một người mẹ
đang trông con.
[ Bíp...Bíp..... ] -tiếng điện thoại cũng khác người
Mẹ Vương Tử tỉnh dậy, rút điện thoại ra.
_ Alô. Tôi nói rằng trong một tháng tôi sẽ không đi công tác mà! -
mẹ Vương Tử
_ Cháu dậy rồi à?- mẹ Vương Tử
[ Bíp....Bíp.... ] - nó lại réo thêm lần nữa
_ Alô, tôi nói cậu tắt máy đi - mắt nhắm mắt mở mẹ Vương Tử hét
lớn.
_ Mẹ ơi, mẹ giận con gì hả? - Vương Tử
_ À, mẹ tưởng quản gia nên vậy thôi. Mà con gọi mẹ chi dzạ? - Chủ
Tịch
_ Con gọi cho Quỷ Quỷ nhưng mãi không được. - Vương Tử nói giọng
rất nhẹ nhàng nhưng rồi hét lên - MẸ LÀM GÌ CÔ ẤY?
_ Ơ.....- mẹ Vương Tử
_ Đưa cho cháu mượn ĐT. - Quỷ Quỷ giật điện thoại - Không có gì hết
đâu anh. Chủ tịch với em đang nói chuyện với nhau.
_ Quỷ Quỷ bác sĩ tới tái khám em kìa! - Jimmy Lin
_ Chêt! Lộ rồi. - Quỷ Quỷ nói nhỏ nhưng Vương Tử nghe được
_ Em nói sự thật cho anh nghe đi! - Vương Tử
Chủ Tịch giật điện thoại thuật lại câu chuyện. Vương Tử hét
lớn.
_ CHUYỆN LỚN VẬY MÀ KHÔNG NÓI VỚI CON. HAI NGƯỜI THIỆT LÀ...- Vương
Tử
_ Cho em xin lỗi. - Quỷ Quỷ
_ Xin lỗi cái gì chứ! Em có bị gì không? - Vương Tử
_ Không có sao hết. Chỉ có bị xơ xơ thôi àk. Bó bột cái trán thôi
mà!
_ Vậy mà nhẹ sao. - Vương Tử
_ Thì kệ em luôn! Anh học đi, đừng để ý. - Quỷ Quỷ nói xong tắt máy
cái rụp rồi trả cho mẹ Vương Tử
_ Sao cháu nặng lời thế? - mẹ Vương Tử
_ Tại anh ấy thôi, có chỉ bị ngoài da mà la lối om sòm. - Quỷ
Quỷ
Một lát sau,...
Khi cuộc tái khám đã ổn thì Vương Trinh, Lin và mẹ Vương Tử vào
phòng.
_ Helu! - Quỷ Quỷ
_ Khỏe chưa? - Jimmy lin- Thấy trong người sao rồi?
_ Khỏe lắm! Chỉ hơi nhức nhức cái đầu thôi. - Quỷ Quỷ
_ Nè, - Vương Trinh
_ Điện thoại của em? Sao chị không để nhà đi!
_ Lỡ ai đó gọi thì còn nghe được. Tất cả đã lưu số điện thoại em
trong đây rồi- Vương Trinh
_ Cám ơn chị. - Quỷ Quỷ cầm lấy điện thoại
Đêm đó, Vương Trinh và Chủ Tịch ở lại canh Quỷ Quỷ.
_ Em đói bụng quá! - Quỷ Quỷ xoa xoa cái bụng
_ Được rồi, chị với mẹ mua cho em thứ gì đó để ăn.
_ Cám ơn chị.
Mọi người vừa bước ra khỏi phòng thì một người gửi tin nhắn đến máy
Quỷ Quỷ, Quỷ Quỷ nhắn lại, cuộc nhắn như sau:
[ Em giận anh hả ] - VT
[ Ai thèm giận anh cho tổn thọ à.] - QQ
[ Hồi sáng này em nói lớn tiếng anh mà! ] - VT
[ Anh nghĩ anh nói nhỏ nhẹ sao? ] -QQ
[ Cho anh xin lỗi ] - VT
[ Ko sao đâu mà! Anh học tới đâu rồi? ] - QQ
[ Anh còn 2 năm nữa là ra trường rồi!] - VT
[ Ủa anh học 6 năm lận mà ] - QQ
[ Anh theo chương trình học cấp tốc để vể thăm em ] - VT
[ Ờh. Bye anh nha! Em ngủ àk. ] -QQ
[ Bye cưg] - VT
Quỷ Quỷ cúp điện thoại rồi ngủ luôn [ quên cả ăn tối].
Chap 39
1 tháng sau,…
_ Xuất viện rồi! Vui quá! – Quỷ Quỷ la lên trong sung sướng.
_ Về nhà thôi! – Vương Trinh
_ Mọi người về nhà trước em…. – Ca Lâm lấy ngóc tay cái chỉ chỉ ra
ngoài ngoài.
_ Em đi thoải mái đi! – Jimmy Lin
_ Cám ơn anh chị. Bye nha! – Nói xong Ca Lâm kéo Phức Chân
đi.
_ Hai đứa này! Wen nhau cái bỏ anh chị nó luôn – Jimmy Lin
_ Cho tụi này vui vui chút chứ! – Tiểu Kiệt
_ Giá mà em được như Ca Ca. Thì vui biết mấy. - A Ngọc
Nhắc đến vấn đề này, ai cũg chú tâm tới nhất là Tiểu Kiệt. Dù là
một HotBoy của trường nhưng chưa có một cuộc tình vắt vai.
[ Quên suy nghĩ ấy đi! ] – Tiểu Kiệt tự nhủ
_ Thôi đi nào mọi người. –A Ngọc
Ở nhà hàng Ngọc Lâm,…
_ Woa, đẹp quá! – Phức Chân
_ Thấy sao? – Ca Lâm
_ Em đến đây cả trăm lần bây giờ một lần mới thấy nó đặc biệt ák! –
Phức Chân
_ Tại vì em là GF của anh. – Ca Lâm
Phức Chân “ mi ” lên má Ca Lâm rồi chạy đến bàn ngồi.
Bàn được trang trí rất bắc mắt, giữa bàn ăn là những cây nến đây đủ
màu sắc: Xanh, đỏ, tím, vàng, lục, lam, chàm, tím [ ko biết vík đúg
hok? ]
Quanh những cây nên là những bông hoa hồng tươi. Quanh những thứ ấy
là món đồ ăn mà Phức Chân thích.
Chap 40
Quanh những cây nên là những bông hoa hồng tươi. Quanh những thứ ấy
là món đồ ăn mà Phức Chân thích.
Sau khi giải quyết xong món đồ ăn Phức Chân và Ca Lâm đi
chơi.
Tại nhà,…
_ Bác đã nhờ đầu bếp Jin nấu mấy món này, mời các cháu ăn.
_ Đúng là siêu đầu bếp Jin. – Vương Trinh – Nấu cái gì cũng
ngon.
_ Quá khen tiểu thư. – đầu bếp Jin cúi đầu hãh diện
9:00 P.M
_ Helu mọi người. – Ca Lâm
_ Chòi oi, đi gì mà lâu thế Ca Ca. Làm cho tụi này nóng ruột quá! –
A Ngọc
_ Em 17t rồi sao chưa có bạn trai đi? - Ca Lâm
_ Đợi anh làm may nè! – A Ngọc
_ Anh làm may em với Tiểu Kiệt. – Ca Lâm
_ Cái gì? – TIểu Kiệt và a Ngọc – Không được đâu!
_ Sao 2 người đồng thanh dữ vậy? – Jimmy Lin đâm chọc
Tiểu Kiệt và A Ngọc đỏ mặt chạy lên phòng.
_ Hôm nay là ngày vui hay coi phim ma đi! – Jimmy Lin
_ Coi phim Hàn Quốc mới hợp. – Ca Lâm
_ Chị thích coi phim ma hơn. – Vương Trinh
Ai thích coi phim ma giơ tay lên.
_ 4/1 thắng rồi nghen. – Jimmy Lin
_ Bác không có liên quan gì hết. Bác lên làm việc đây! – mẹ Vương
Tử co giò chạy
_ Quản gia, gọi Tiểu Kiệt và A Ngọc xuống coi phim.
_ Vâng ạk.
Tiểu Kiệt và A Ngọc xuống lơ ngơ lác ngác bị lôi vào ghế coi
phim.
_ Hình như thiếu thiếu gì đó? – Quỷ Quỷ
_ Nè. – Ca Lâm đưa một hộp bắp rang – Mệt quá, không có Vương Tử mà
cũng như thế!
_Tks anh nhìu!!! – Quỷ Quỷ
Bộ phim kinh dị chiếu được nửa phim nhưng cả đám đã cuộn tròn như
con cuống chiếu. Riêng Jimmy Lin thì nằm thẳng chân.
_ Bó tay. – Vương Trinh nhìn Lin xong lắc đầu – Ông này coi phim ma
như coi phim cãi lương.
Xong phim, ai cũng nhẹ cả người lên phòng ngủ. Tiểu Kiệt đòi ai đó
ở lại với mình nhưng mà không ai chịu.
_ A Ngọc,
_ Em đang giận anh.- A Ngọc
_ Cho anh xin lỗi mà! – Tiểu Kiệt
_ Em tha đó! – A Ngọc quay lại
_ Ở lại với anh được không? – Tiểu Kiệt
_ Không được. – A Ngọc – Con trai với con gái mà ngủ chung
thì……………
_ Có sao đâu. Hồi xưa em ngủ ở giữa tụi anh có sao đâu! – Tiểu
Kiệt
_ Vậy thì được. – A Ngọc
_ Bây giờ làm gì? – Tiểu Kiệt
_ Ngủ. – A Ngọc ngáp dài rồi dựa vào vai Tiểu Kiệt nằm ngủ.
[ Em dựa vai anh. Chắc anh sẽ yên tâm hơn. Nhìn em ngủ đẹp quá! Anh
muốn ngắm nhiều, ngắm mãi. Đừg bao giờ tỉh dậy nha A Ngọc ] – Tiểu
Kiệt
Chap cuối
3 năm sau..................
_ Anh muốn nói rằng anh yêu em. - giọng của một người con
trai.
_ Xin lỗi anh, em đã có..... -người con gai đó chạy đi.
_ Trời ơi, người con trai dễ thương vậy mà... - Vương Trinh
_ Dễ thương hơn anh không? - Jimmy Lin ngó lên nhìn
_ Tất nhiên là hơn. - Vương Trinh xua tay.
_ Em ác quá! - Jimmy Lin
_ Hì. - Quỷ Quỷ - Chị ấy nói đùa đấy! Nhìn trong mắt chị đi, " Hot
Boy" của chị bây giờ anh đó!
_ Em hiểu ý chị ghê! - Vương Trinh
_ Sao mấy con chưa tính chuyện cưới nhau hả? - mẹ Vương Tử từ đâu
bước ra.
_ Không biết bác đồng ý không? - Jimmy Lin
_ Tất nhiên rồi. - Mẹ Vương Tử
_ Mọi người tính quên tôi sao? - Vương Tử từ cửa chính vào.
_ Anh Vương Tử - Quỷ Quỷ chạy lại ôm Vương Tử
_ Thôi thôi cưg, đừng có bám chặt thế chớ. - Vương Tử
_ Sao còn về lẹ vậy? - mẹ Vương Tử
_ Con học chương trình cấp tốc để gặp được mọi người và Quỷ Quỷ
sớm. - Vương Tử ngó dáo dác - Tiểu Kiệt và A Ngọc đâu?
_ Chắc là hai người họ đi diễn tuồng phim Hàn Quốc. - Ca Lâm
Ở chỗ Tiểu Kiệt và A Ngọc,...
_ Thật ra... - Tiểu Kiệt
_ ha~? - A Ngọc
_ Thật ra anh thích em nhưng anh ngại không nói ra. -Tiểu
Kiệt
_ Òmmmm hơi khó xử. - A Ngọc
_ Em đồng ý chứ? - Tiểu Kiệt
_ Tất nhiên. - A Ngọc hôn lên trán Tiểu Kiệt rồi chạy đi.
Tiểu Kiệt cũng thấy " fê fê " chạy theo A Ngọc
Hai người tảng bộ về đến nhà.
_ Vương Tử. - Tiểu Kiệt- Vể rồi hả?
_ Đại ca học siêu quá! - A Ngọc
_ Hai người sao rồi. - Vương Tử - Tiến triển có giống Hàn Quốc
không?
_ Không đâu! - A Ngọc - Thành công mĩ mãn.
_ Thôi đi mấy người, chị Trinh chọn ngày lễ cưới rồi kìa. Ngày mai
cả dắm dắt tay nhau đi chọn áo cưới cho chị Trinh đi. - Quỷ
Quỷ
Lễ cưới đã được diễn ra một cách hoàn hảo. Những cặp đôi sống bên
nhau hạnh phúc mãi mãi.\