[Nó] Mai Thanh Ánh Trúc, 20 tuổi, lúc chưa chống lầy thì là tiểu
thư ở nhà, khi lấy chồng rồi thì đến công ti N&D làm. Nó là
tiểu thư của nhà họ Mai, tập đoàn Mai Thanh kinh doanh về nhà hàng
và khách sạn, là tập đoàn đứng thứ 2 trên thế giới. Tính tình thì
lạnh lùng, ít nói, ít cười, nhưng có lúc cười thoải mái vì một
người
[anh nó] Mai Vũ Hoàng, 25 tuổi, hiện giờ là TGĐ của một tập đoàn
bên Mỹ, kinh doanh về trang sức đá quý. Rất yêu thương em gái và mẹ
của mình. Tính tình vui vẻ.
[mẹ nó] Mai Thanh Dung, là chủ tịch của tập đoàn Mai Thanh, sau khi
ly hôn với chồng thì chuyển họ của 2 anh em nó sang họ mình.
---------------------------------------------
[hắn] Vũ Hoàng Nam, 23 tuổi, cậu chủ của tập đoàn N&D, đẹp
trai, sát gái số 1, có gương mặt baby lạnh lùng.
[em hắn] Vũ Hoàng Duy, 8 tuổi, rất thông minh, lanh lợi, rất thương
nó và hắn, lúc nào cũng chọc nó cười. (biết nó cười vì ai rồi nhé
).
[mẹ hắn] Nguyễn Mỹ An, 55 tuổi, bạn thân của mẹ nó, là chủ tịch của
tập đoàn N&D. Mẹ hắn rất yêu thương anh em hắn và nó.
[Ba hắn] Mất lúc hắn 10t.
Hà Nội, vào một ngày đẹp trời ở một biệt thự sang trọng nhà họ
Mai...
-Ánh Trúc dậy đi con. Hôm nay nhà ta có khách đấy. [bà Dung (mẹ nó)
lay nó dậy]
Nó lờm cờm bò dậy gấp chăn gối lại ngay ngắn rồi vào phòng tắm làm
vệ sinh cá nhân. Sau 10 phút nó có mặt tại phòng khách.
(hình ảnh tượng trưng)
-Chào bác, chào anh. [nó cuối chào 2 người khách lạ hoắc]
-Chào con. [người phụ nữ nhìn nó cười]
Tên con trai kia nhìn nó gật đầu lấy lệ.
-Mẹ kêu con có chuyện gì? [nó quay qua mẹ nó hỏi]
-Con ngồi xuống đi, mẹ có chuyện muốn nói với con.
Nó lại ngồi kế mẹ nó.
-Đây là bác Vũ, bác ấy là bạn thân của mẹ mới từ Mỹ qua.[mẹ nó chỉ
tay vào người phụ nữ mang gương mặt phúc hậu với nụ cười trìu
mến]
-Còn đây là anh Nam là con trai của bác Vũ. [mẹ nó chỉ tay sang
người con trai có gương mặt baby đầy lạnh lùng ngồi đối diện với
nó.]
-Dạ vâng, vậy mẹ kêu con chắc không chỉ để giới thiệu phải không
mẹ. [nó nhìn mẹ nó]
-Đúng vậy. Bác ấy muốn cưới con cho con trai bác ấy, ta muốn nghe ý
kiến của con. [mẹ nó nghiêm mặt nhìn nó]
Nó ngồi nhìn mẹ nó, nhìn 2 người lâ đang ngồi đối diện nó suy
nghĩ:
-"Mẹ khổ cực nuôi mình khôn lớn, mình có nên lấy người con trai này
không? Nếu mình lấy người con trai này thì mẹ mình có vui
không?"
-Con nghĩ sao? [mẹ nó lay tay nó]
-Nếu con lấy người đó, mẹ có vui không? [nó chỉ tay sang người con
trai ngồi đối diện với nó]
-Sao con lại hỏi vây? [mẹ nó hơi ngạc nhiên về câu hỏi của
nó]
-Con đồng ý lấy anh ấy. [nó nhìn mẹ nó nói dứt khoát]
Mọi người ngồi đó ai cũng ngạc nhiên khi nó đồng ý lấy một người lạ
hoắc như vậy.
-Con suy nghĩ kĩ chưa. [mẹ nó ngạc nhiên hỏi]
-Kĩ rồi mẹ ạk. [nó nhìn ra cửa sổ với đôi mắt buồn]
-Nếu vậy thì cuối tuần này chúng ta làm lễ cưới luôn nhá. [bà Vũ
nói]
-Được thôi mà. [mẹ nó và người phụ nữ nói cười vui vẻ]
Người con trai đó cứ ngồi nhìn nó và suy nghĩ "Cô ta nghĩ sao mà
đồng ý lấy mình vậy trời, mà trông cô ta cũng xinh phết nhỉ, vòng 1
cũng được". Hắn nhìn nó nhếch mép cười đểu .
-Nếu không có gì con xin phép về phòng đây ạk. [Nó đừng lên nhìn mẹ
và bà Vũ nói]
-Con ngồi xuống đi. [mẹ nó kéo nó ngồi xuống]
-Vậy ngày mai Nam qua đưa Trúc đi thử áo cưới nhà con. [bà Vũ nhìn
Nam]
-Vâng.
-Vậy thôi, tui về nghen bà. [bà Vũ nhìn mẹ nó cười]
-Ừ, để tui tiễn bà.
Mẹ nó tiễn bà Vũ và hắn ra cửa, nó về phòng đóng cửa lại rồi lấy
điện thoại gọi cho anh 2 nó.
[anh nó nói giọng ngạc nhiên]
[anh nó quát trong điện thoại]
Tít...tít...tít....
Nó quăng điện thoại lên giường rồi lấy con gấu bông mà nó ôm mõi
khi buồn.
Ngày hôm ấy, nó không nói gì nữa, cứ ở miết trong phòng.
Cốc.....cốc.....cốc
-Mẹ vào đi mẹ. [giọng nó trong phòng vọng ra]
mẹ nó đẩy cửa vào thấy nó đang ngồi trên giường ôm con gấu
bông.
-Có chuyện gì vậy mẹ? [nó nhìn mẹ nó]
-Nếu con không muốn lấy thì con cứ nói, mẹ sẽ không ép con. [mẹ nó
vuốt tóc nó nhỏ nhẹ nói]
-Sao mẹ lại nói vậy ạ? Sớm muộn gì con cũng phải lấy chồng mà, lấy
sớm chút có sao đâu ạ. [nó nhìn mẹ nó cười tươi dù nó rất
buồn]
-Con nghĩ vậy thật sao? [mẹ nó hỏi nó]
-Vâng ạ, con không sao đâu mẹ đừng lo mà. [nó ôm mẹ nó]
-Thôi xuống ăn cơm đi con, tối rồi đấy.
-Dạ.
Nó xuống phòng ăn cùng mẹ nó, tối đó nó qua phòng ngủ cùng mẹ nó, 2
mẹ con nói rất nhiều chuyện. Thế là một ngày trôi qua.
Ngày hôm sau..................
-Dậy đi con, Nam nó đợi con dưới nhà đó. [mẹ nó gọi nó]
-Anh ta qua đây làm gì? [nó nhắm nghiềm mắt nói]
-Thì qua đưa con đi xem áo cưới. Con mau dậy đi đó. [mẹ nó nói rồi
đi xuống nhà]
Nó bò dậy làm vệ sinh rồi thay đồ xuống nhà.
(hình ảnh tượng trưng)
-Thưa mẹ con đi. [nó chào mẹ rồi bước thẳng ra xe]
-Thưa bác con đi. [Nam chào mẹ nó rồi cũng ra xe]
Nó lên xe ngồi ghế sau. Hắn lên xe nhìn nó nhếch miệng cười
đểu.
Hắn không nói gì nữa, quay lại tập trung vào chuyên môn lái xe của
mình. Hắn ngồi lái xe, lâu lâu lại nhìn vào kính chíu trên xe (hk
bik nhìn ai nha ) rồi mỉm cười.
Nó biết hắn nhìn nó, nhưng nó cũng chẵng nói gì, nó cứ nhìn miết ra
cửa xe, không khí trong xe im lắng đến đáng sợ. Hắn ghét cái cái
không khí này đành lên tiếng phá vỡ.
-Sao cô lại chấp nhận lấy tôi.
-Thích
-Thích gì? Cô thích tôi à?
-Sao anh hỏi nhiều thế. [nó gắt]
Hắn không hỏi thêm gì nữa, tập trung lái xe, sao 20 phút lang thang
trên đường thì xe cũng dừng tại tiệm áo cười "I AND U". Nó và hắn
bước xuống xe đi vào.
-Xin chào quý khách [tiếng nhân viên phục vụ]
-Các cô lấy cho cô ấy bộ váy cưới đẹp nhất.[hắn lên tiếng]
-Dạ vâng, xin mời tiểu thư theo tôi. [Người phục vụ dẫn nó vào một
căn phòng rộng lớn, trong đó rất nhiều váy cưới]
Nó đi xung quanh xem rồi chỉ tay vào một bộ váy màu trắng hồng,vai
trần đễ lộ bờ vai trắng hồng đầy hững hờ, váy dài tới gối, tà váy
dài.
Nó bước ra, hắn nhìn nó không chớp mắt.
Wê, anh nhìn cái gì mà ghê vây??? [nó quơ quơ tay trước mặt
hắn]
-Không...không có gì. [hắn quay chổ khác để che khuôn mặt đỏ của
mình]
-Mời 2 vị qua đây chụp hình. [1 nhân viên lên tiếng]
-Đi thôi. [hắn lên tiếng]
Nó và hắn kéo nhau sang phòng chụp hình. Sau khi hoàn tất những bức
ảnh đẹp nó và hắn kéo nhau đi ăn.
-Cô muốn ăn ở đâu? [hắn hỏi nó]
-Chổ tôi mún ăn chắc không xứng với người như anh. [nó bĩu môi
nói]
-Người như tôi là sao? [hắn nhìn nó gắt]
-Anh tự hiểu đi.
Nó bỏ hắn đứng đó đi một nước đến 1 quán phở bình dân ven
đường.
-Cô ơi, làm cho cháu tô phở. [nó lên tiếng]
lalalala.....lalalala.....lalalala [chuông điện thoại reo]
tít....tít....tít
-Phở của cô đây. [người phục vụ đem ra cho nó]
Nó lau đũa rồi định làm việc thì bị hắn phá đám.
-Cô...cô ăn ở đây sao? [hắn ngạc nhiên nhìn nó]
-Không được sao? [nó vừa ăn vừa nói]
-Mà ăn không muốn ăn thì ra chổ khác đi.
-Ok bye cô. [hắn quay đi, để nó ngồi đó ăn ngon lành]
Sau 10 phút xơi tô phở . Nó tính tiền rồi đi về nhà.
Nó bước vào nhà đầy uể oải.
-Chào mẹ.
-Về rồi à, Nam đâu sao không đưa con về? [mẹ nó nhìn ra cổng hỏi
nó]
-Sao con biết. [nó đứng dựa vào tường trả lời]
-Này nhỏ, về sao không vào nhà? [tiếng 1 người con trai kêu
nó]
-Á...anh 2. [nó chạy lại ôm anh 2 nó hôn chụt vào má anh nó cái rõ
to]
-Con này, lớn rồi mà như con nít. [anh nó ngắt mũi nó]
-Á, đau. Sao anh nói cuối tuần mới về mà. [nó hỏi anh nó]
-Thì anh nhớ em nên về. Không được à?
-Hai đứa bây không vào nhà đứng đó tắm nắng à. [mẹ nó gắt]
Hai anh em nó kéo nhau lên phòng nó.
-Anh hai về rồi chừng nào qua bên đó. [nó ngồi lên giường ôm con
gấu bông]
-Đám cưới nhỏ xong, anh với mẹ bay qua Mỹ liền.
-Vậy à. [nó bùn bùn nhìn anh nó]
-Mà nghe mẹ nói sáng nay em đi thử áo cưới hả?
-Vâng.
Nó dùi đầu vào ngực anh nó.
-Em thích nằm trong lòng anh vậy nè, như vậy em thấy an toàn lắm.
[nó ôm anh nó nói]
-Em lớn rồi mà cứ như con nít vậy.
-Nhỏ nè.
-Gì vậy anh?
-Nhỏ hãy hứa với anh hãy vui vẻ hơn được không, 2 không mún nhìn
thấy nhỏ như vậy đâu, 2 mún thấy nhỏ cười.
-Vâng, em sẽ cố gắng. [nó ngước lên nhìn anh nó cười rõ tươi
]
-Vây mới đẹp. Thôi anh em mình xuống ăn cơm nào. [2 anh em nó kéo
nhau xuống nhà ăn cơm]
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Quay lại hắn nhá !!!
Sau khi hắn bỏ nó ở quán phở, hắn phóng đến Waiting Bar. Bar mà hắn
thường đến.
-Ê, tao ở đây. [1 người con trai vẫy tay gọi hắn]
Hắn lại bàn của bạn hắn ngồi phích xuống ghế, lấy ly rượu của bạn
hắn nốc hết 1 hơi.
Nó nằm trong phòng thở dài ngao ngán, nhìn lên trần nhà suy nghĩ
mong lung.
"Mình sắp phải kết thúc cuộc sống tự do của mình rồi, thật sự mình
chẵng muốn lấy tên nó chút nào, nhưng mình lại không mún làm mẹ
buồn, mẹ đã rất đau khổ rất nhiều khi ông ta ra đi, mình không mún
mẹ lại bùn vì mình" đang suy nghĩ thì anh nó bước vào
-Đang suy nghĩ gì vậy nhỏ? [anh nó leo lên giường nằm kế nó]
-Suy nghĩ chừng nào anh 2 mới lấy vợ.
-Èo, anh mày không có lấy vợ đâu, lỡ lấy nhằm con sư tử chắc anh
mày chết haha .
-Hơ..Hơ, anh qua đây chi?
-Qua ngủ với nhỏ nè. Được không?
-Được.
Nó gối đầu lên tay anh nó, xoay mặt vào ngực anh nó, ôm anh nó ngủ
1 cách ngon lành.
Ngày ngày trôi qua, thế là cũng đến ngày cưới của nó và hắn (tỚ
chOa t/g trôi nhAnh chÚt nhÁ ). Nó và hắn tiến vào lễ đường, mọi
người vỗ tay chúc mừng cho nó và hắn . Tiến đến chổ cha xứ, cha xứ
nhìn 2 đứa nó rồi hỏi.
-Vũ Hoàng Nam, con có đồng ý lấy Mai Thanh Ánh Trúc làm vợ hợp pháp
của con không?
-Con đồng ý
-Mai Thanh Ánh Trúc...........của con không?
Mọi người trong nhà thơ ai cũng mong chờ câu trả lời của nó. Nó
đứng đó hết nhìn hắn rồi nhìn mẹ nó và anh nó. Cha xứ cất giọng hỏi
nó thêm 1 lần nữa.
-Mai Thanh Ánh Trúc...........của con không?
-Con đồng ý [nó nhắm mắt lấy hết can đảm nói lên 3 chữ "con đồng
ý"]
-Hai ccon trao nhẫn cưới cho nhau. [tiếng cha xứ]
Hắn và nó đeo nhẫn cho nhau vào ngón tay áp út.
-Hôn đi, hôn đi....hôn đi [tiếng mọi người reo]
Nó nhìn hắn bằng ánh mắt "đừng đụng vào tôi". Hắn cuối xuống hôn nó
nhưng nó kịp né sang 1 bên. Hắn nhếch miệng nhìn nó cười ẩn ý "cô
giỏi lắm". Hắn quay xuống nhìn mọi người cười như muốn nói "chúng
tôi đã hôn rồi đấy". Hắn nắm tay nó ra khỏi nhà thờ tiến đến nhà
hàng.
Tiệc cưới kết thúc, anh nó, mẹ nó và mẹ hắn bay sang Mỹ tiếp tục
công việc. Nó và hắn bay ra đảo Phú Quốc hưởng tuần trăng
mật.
Nó và hắn lên máy bay, nó thì lấy điện thoại ra nghe nhạc và nhắm
mặt lại ngủ. Hắn cũng lấy điện thoại ra nghe nhạc.
-Chuyến bay từ Hà Nội đến Phú Quốc chuẩn bị cất cánh, xin quý khách
thắt dây an toàn lại. [tiếng loa phát thanh trên máy bay]
Hắn thắt dây an toàn của mình lại, nhìn qua nó thấy nó vẫn chưa
thắt dây an toàn mà lại ngủ nên hắn chồm qua thắt dây an toàn cho
nó.
-"Nhỏ này ngủ nhìn cứ như một thiên thần vậy, nhưng không hiểu sao
cô ta lại lạnh lùng với mọi người thế nhỉ?" [Hắn nhìn nó suy
nghĩ].
-Chuyến bay từ Hà Nội đến Phú Quốc chuẩn bị hạ cánh. [tiếng loa
phát thanh trên máy bay].
-Dậy, máy bay hạ cánh rồi kìa. [hắn lay lay tay nó]
Nó dụi mắt nhìn xung quanh rồi phán một câu.
-Đây là đâu?
-Sax...cô không nhớ gì à? [hắn ngạc nhiên nhìn nó]
-Nhớ gì là nhớ gì. [Nó quay qua nhìn hắn rồi à lên 1 tiếng].
-À, nhớ rồi.
Nó và hắn xuống máy bay rồi đón xe đến khách sạn của nhà nó. Nó và
hắn đến quầy tiếp tân.
-Chào quý khách, tôi có thể giúp gì được cho quý khách [nv tiếp tân
hỏi]
-Lấy chìa khóa phòng ViP 203 cho tôi. [nó lên tiếng nhìn nv tiếp
tân]
-Thưa, quý khách đặt phòng chưa? [nv tiếp tân ngạc nhiên nhìn
nó]
-Chúng tôi cần phải đặt phòng sao? [Hắn lên tiếng nhìn nv tiếp tân
và nó]
-Các người tưởng mình là chủ ở đây sao mà không cần đặt phòng [tiếp
tân nói nhỏ nhưng nó kịp nghe.]
-Cô nói gì? [nó trừng mắt nhìn cô tiếp tân]
-Không...không có gì, nếu quý khách chưa đặt phòng trước thì tôi
xin lỗi tôi không thể đưa chìa khóa cho quý khách được. [cô tiếp
tân trừng mắt nhìn nó và hắn]
Nó đưa mắt nhìn cô tiếp tân từ trên xuống dưới rồi móc điện thoại
ra gọi cho ai đó. Chưa đầy 5s thì một người phụ nữ lên tiếng.
-Chào thiếu gia và tiểu thư
-Bà là quản lí ở đây. [nó hỏi]
-Dạ vâng. Phòng của thiếu gia và tiểu thư chúng tôi đã chuẩn bị
xong rồi ạ, mời 2 vị. [người quản lí lên tiếng]
-Cô ta làm việc lâu chưa? [nó chỉ sang cnv tiếp tân hỏi]
-Dạ, cô ta làm hơn 1 năm rồi ạ. [người phụ nữ nói]
-Cô có muốn bị đuổi việc không? [nó nhìn nv tiếp tân trửng mắt
hỏi]
-Dạ...dạ...không ạ. [nv tiếp tân cuối gằm mắt xuống lí nhí
nói]
-Tôi tha lần này, lần sao mà còn nói chuyện với tôi cái kiểu như
hồi nãy thì đừng trách. [nó trừng mắt nói]
Sau khi xã cô nv tiếp tân 1 trận nó và hắn theo bà quản lí lên
phòng.
-Cô cũng ghê quá nhỉ? [hắn dựa người vào cửa nói]
-Bình thường.
Dứt lời nó lấy quần áo vào phòng tắm. Hắn đứng ngoài suy nghĩ về
nó.
-"Nhất định tui sẽ làm tan tảng băng trong lòng cô" [hắn mỉm cười
về ý nghĩ của mình rồi leo lên giưồng nằm].
Tắm xong bước ra thì thấy hắn đang nằm ngủ trên giường một cách
ngon lành. Nó bước lại giường kêu hắn dậy.
-Dậy...dậy nhanh. [nó lay lay hắn]
-Ơ...ơ chuyện gì thế. [hắn nói giọng ngái ngủ]
-Tắm rồi đi ăn, tôi đói bụng rồi.
-Ừ, đợi tôi chút.
Hắn bật ngồi dậy lấy đồ vào phòng tắm, nó ra ban công hít thở không
khí biển.
-Ôi, biển đẹp thật. [nó dang 2 tay ra hít thở]
Nó đang chìm đắm trong không khí biển thì có một vòng tay ôm qua eo
nó từ sau, nó thừa biết người đang ôm nó là ai, nó quay lại nhìn
hắn một cách đầy yêu thương.
-Anh làm gì vậy?
-Ôm cô.
-Đồ điên, cấm anh đụng vào người tôi.
-Cô nên nhớ cô là vợ tôi.
-Tôi lấy anh chỉ vì muốn mẹ tôi vui chứ không phải vì tôi thích
anh. Tôi và anh chỉ là vợ chồng trên giấy thôi.
-Cô khác người thật đấy [hắn nhìn nó cười nữa miệng]
-Đi ăn.
Nó giơ tay lấy túi xách rồi đi ra khỏi phòng, hắn cũng bước theo nó
xuống phòng ăn của khách sạn.
-Thưa tiểu thư, buổi tối chúng tôi đã chuẩn bị xong, mời tiểu thư
và thiếu gia dùng. [người quản lí nói]
-Ừ.
Nó và hắn lại bàn ăn rồi mặc ai nấy xơi . Sau khi chén no say nó
lên tiếng.
-Tôi đi dạo biển, anh không cần theo tôi đâu.
-Ừ, cô cứ đi.
Nó lấy túi xách rồi ra khỏi khách sạn. Nó ra biển hít thở không
khí. Nó thích biển, không biết từ lúc nào nó thích biển. Nó chọn
một băng đá gần đó ngồi nhìn ra xa xăm.
Reng...reng....reng
-KEM ! [nó kêu người bán kem]
-Chú lấy cho cháu cây kem đi. [nó nhìn ông bán kem cười tươi]
-Đây. [ông ấy nhìn nó cười]
Nó đứng đó ăn hết cây này đến cây khác, ăn tổng cộng cũng 5,6 cây
kem.
-Nhiêu tiền chú. [nó hỏi ông bán kem]
-30 nghìn.
-Đây ạ, chú không cần thối đâu ạ. [nó đưa cho ông bán kem tờ
50.000]
Nó rời bỏ xe kem đi về khách sạn. Khi về đến khách sạn nó nhìn thấy
một bé trai chừng 5,6 tuổi gì đó đứng khóc trước cửa.
-Sao em khóc vậy? [nó lại gần hỏi thằng bé]
-Hic...em...hic...muốn...ăn...hic..hic....kem. [thằng bé dụi tay
vào mắt như con mèo con nhìn nó]
Nó dắt thằng bé ra tiệm kem gần đó, mua cho nó 1 ly kem lớn đủ
màu.
-Đừng khóc nữa nhe nhóc, nhóc ở đâu chị dẫn nhóc về. [Nó xoa xoa
đầu thằng bé nói]
Thằng bé không nói gì rồi chạy đi mất, nó đứng nhìn bóng thằng bé
rồi mỉm cười. Nó đi về phòng thì thấy hắn đang nằm trên giường xem
phim. Nó vào tới giường thì mới biết hắn đang xem phim XXX. Nó nhìn
hắn cười đầy ẩn ý "Anh ghê tỏm thật" rồi treo lên giường nằm.
-Cô không xem phim à?
-Anh xem một mình đi, anh thích hợp với phim đó lắm đấy.
-Xem một mình chán lắm, cô xem chung với tôi nhá. [hắn kéo nó xoay
qua bên hắn]
-Anh làm cái trò gì thế hả? Đã bảo là đừng đụng vào người tôi rồi
mà. [nó ngồi dậy nhìn hắn gắt]
-Tôi chỉ có ý tốt mời cô xem phim thôi mà. [hắn nhìn nó cười
đểu]
-Đồ biến thái. Đừng chạm vào người tôi nữa biết chưa hả? Tốt nhất
là anh qua ghế mà ngủ đi. [Nó nhìn qua tivi rồi trừng mắt nhìn
hắn].
Nó nằm xuống chùm chăn kín đầu ngủ. Hắn ngồi đó nhìn nó rồi mỉm
cười, rồi cũng tắt tivi chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, nó dậy trước hắn, nó làm vệ sinh cá nhân xong rồi kêu
hắn dậy. Hôm nay chúng nó đến Dinh cậu Phú Quốc. Nó và hắn xuống
phòng ăn khách sạn ăn sáng. Ăn xong nó và hắn đón taxi đến DCPQ.
Vừa ra trước khách sạn thì có tiếng gọi trong trẻo vang lên.
-Chị ơi, chị.
Nó quay lại nơi phát ra tiếng nói.
-Chào nhóc, gọi chị có gì không nè. [nó ngồi xuống cạnh thằng nhóc
hỏi]
-Em có cái này tặng cho chị xinh đẹp nè.
Thằng nhóc chìa ra cho nó cây kẹo mút hình trái tim.
Thằng bé chào nó và hắn rồi chạy mất hút. Nó và hắn lên taxi đến
DCPQ. Nó lên xe cứ ngắm nhìn cây kẹo rồi mỉm cười. Hắn nhìn nó ngộ
ngộ rồi hỏi.
-Cô bị gì vây?
-Lần đâu tiên có người tặng kẹo cho tôi đấy. Cảm giác không tệ nhỉ?
[nó mỉm cười nói với hắn]
Hắn ngây người ra khi nhìn thấy nụ cười của nó, từ lúc biết nó đến
giờ đây là lần đâu tiên hắn nhìn thấy nó cười tươi như vậy.
-Wê, anh sao vậy? [nó quơ tay trước mặt hắn]
-À...à không...à mà cô cười trong đẹp lắm đấy.
Hắn quay ra chổ khác để giấu bộ mặt đỏ của mình. Nó cũng quay ra
chổ khác. Nó và hắn tới DCPQ, nó và hắn đi xung quanh ngắm nhìn vẻ
kỳ thú do thiên nhiên ban tặng, mà còn vì sự huyền bí, linh thiêng
qua những truyền thuyết xa xưa. Nó và hắn cùng nhau chụp hình. Nó
và hắn ở đến chiều để được hưởng ngoạn cảnh hoàng hôn trên biển
Tây. Mặt trời xuống thấp trên bãi Dương Đông làm những tia nắng
càng thêm vàng lung linh trên những con sóng bạc ào ạt xô bờ. Khi
nắng dần tắt, bãi tắm vắng dần, cũng là lúc những chiếc thuyền câu
mực thắp lên những ngọn đèn giăng kín một khung trời. Trông xa cứ
như một thành phố nổi trên mặt biển. Lên Dinh lắng nghe tiếng sóng
rì rào mang đậm vị mặn mà của biển và trải lòng với thiên nhiên là
điều thú vị rất riêng mà chỉ nơi này mới có.
Hôm đó tối nó và hắn mới về đến khách sạn. Nó và hắn ăn tối xong
rồi về phòng tắm rửa. Nó và hắn tắm xong rồi leo lên giường ngủ.
Thế là một ngày nữa trong tuần trăng mật trôi qua.