-->
CHAP 41: BẮT CÓC...
.
……………………
.
Choàng mắt tỉnh dậy, Nim hoảng hốt khi nhìn thấy mình đang bị trói
trên một cái ghế gỗ trong một không gian ẩm thấp bụi bặm, xung
quanh là những gương mặt kì lạ và đáng sợ….Cơn ác mộng 5 năm về
trước tái diễn trong đầu Nim….bắt cóc…đánh đập….đứt một ngón
chân…chiếc dây chuyền có hình mặt trời…tất cả chắp nối tạo nên mảng
kí ức tội lỗi….
.
- Con nhỏ tỉnh rồi đại ca!
.
- Tao biết rồi!
.
Một giọng nói quen, Nim giật mình khi thấy Tý Chuột- kẻ đã chém một
nhát sau lưng Devil cũng như đã rượt đuổi năm lần bảy lượt nó và
cậu nhóc đang từ từ tiến lại phía mình. Cái nhìn đầy sát khí.
.
- Xin chào người đẹp! Lâu rồi ta không gặp nhau! – kèm theo đó là
một nụ cười khả ố và một cái vuốt nhẹ trên mặt.
.
Nim ngoảnh mặt đi nhăn nhó.
.
- Ha ha! Được lắm! Để xem mày chảnh được bao lấu! Tụi bây, đưa di
động cho tao!
.
- Sao đại ca không đâm nó một nhát cho rồi, yêu cầu của khách hàng
là thế mà! – tên đàn em vừa cầm cái di động vừa thắc mắc.
.
- Mày kiếm giấy vệ sinh mà nhai đi! Mày quên rằng con nhỏ này là
bạn gái của thằng Devil, mà thằng Devil là kẻ thù lớn nhất của tao.
Phải hành hạ thằng nhãi ấy đã chứ! – Tý chuột vừa đánh một cái vào
đầu tên đàn em vừa “thuyết giảng”.
.
Nim sợ hãi nghe từng lời chúng nói. Sao lại có người muốn giết cô
bé chứ???? Nim bắt đầu thấy hoảng loạn.
.
- Alo! Nhãi có biết anh là ai không?
.
- Thằng chó nào đó! Khôn hồn thì nói tên đi! – tiếng Devil oang
oang, có lẽ Tý chuột cố ý bật loa ngoài cho Nim nghe.
.
- Chaizz ơi, làm gì mà nóng thế! Mình mới gặp nhau cách đây vài
tuần trong bệnh viện mà nhãi đã quên anh rồi à?
.
- Mẹ kiếp! Mày chưa chết hả?
.
- Số anh còn lớn lắm con! Dù mày có đem người tới đánh hay sai ô tô
đâm tao thì tao vẫn thoát. Phải sống để còn gặp mặt nhau nữa chứ! –
tên cầm đầu cười với vẻ khinh khỉnh.
.
- Thế giờ mày tự nguyện chết nên muốn tao xử phải không?
.
- Chưa biết ai chết đâu, hôm nay anh có món quà tặng nhãi
đây!
.
Nói rồi tên cầm đầu tiến lại phía Nim, đưa cái di động trước mặt
rồi ra lệnh.
.
- Nói đi! Nói cho nói biết mày đang được tụi này chăm sóc đi! Ha
ha!
.
Nhưng Nim vãn im lặng, mồ hôi chảy đầm đìa.
.
- Con nhãi này! Mày muốn chết hả? – Tý chuột bực mình toan tát cô
bé.
.
- Đại ca! – tên đàn em đứng đằng sau nhẹ giọng vỗ vai.
.
- Gì?
.
- Anh cầm cuộn giấy vệ sinh đi! Con nhỏ đó bị câm mà! – tên đàn em
lí nhí chìa cuộn giấy vệ sinh của nhãn hiệu xịn ra.
.
Sau vài giây, tên cầm đầu quay ngoắt lại, cầm nguyên cuộn giấy vệ
sinh vẫn – chưa – sử- dụng- lần – nào ( mong là thế!) nhét thẳng
vào mồm tên đàn em vô phép khiến hắn ú ớ không kịp thở.
.
- Mẹ kiếp! Mày dám chơi xỏ đại ca hả????????? – Tý chuột hét
lên.
.
Nhưng những gì mà chúng nói đã lọt vào tai của Devil. Cậu nhóc trợn
mắt. Gương mặt ác quỷ lại hiện hình.
.
- E hèm! Thằng nhãi kia! Tao nói thẳng vấn đề luôn, tụi tao đang
bắt giữ con bạn gái câm của mày! Muốn nó toàn mạng thì dấn xác một
mình tới đây! Ngôi nhà hoang sau tòa biệt thự chúng mày đang dự
tiệc! Phải nhanh lên đấy! Tao không dám chắc sẽ có chuyện gì xảy ra
đâu! – và hắn lại cười, nụ cười đầy nham hiểm.
.
Nhưng những gì Devil nói khiến cho hắn từ cười chuyển thành
mếu.
.
- Mày đang mơ hả con! Mày đang hù dọa Devil này sao? Tao chưa bao
giờ bị ai hù dọa cả, và mày cũng không ngoại lệ! Con nhỏ đó không
liên can gì tới tao, mắc mớ gì tao phải cứu nó. Mày điên thật rồi
Tý Cống à! – Devil giọng đầy ngạo nghễ.
.
- Mày…mày…alo…alo! – tên cầm đầu nổi điên thật sự.
.
- Em đã nói rồi mà đại ca không nghe! Con nhỏ này có phải bạn gái
của thằng đó đâu! Gọi cho hắn chỉ tổ mất mặt! – tên đàn em càu
nhàu.
.
- Mày im mồm cho tao! – Tý chuột nổi cơn thịnh nộ tát một cú trời
giáng vào mặt tên đàn em khiến nó dính chặt vào tường.
.
Nim thì sửng sờ. Devil mới nói cái gì nhỉ??? Không có liên quan???
Phải rồi, đã bao giờ cậu ta thừa nhận Nim là bạn của mình đâu, thậm
chí nhiều lúc còn coi hơn cả kẻ thù. Nim thấy tủi thân và buồn ghê
gớm. Tận sâu trong trái tim cô bé, Devil vẫn là một cái gì đó không
thể lãng quên…
.
Ánh mắt tức giận của tên cầm đầu hướng thẳng về phía Nim, nhưng cô
bé không sợ. Sự thật thì vì đã quá sợ hãi nên chẳng còn biết phải
biểu hiện như thế nào….
.
Hắn từ từ tiến lại phía Nim, cái dáng đi ghê tởm nuốt lấy mọi
thứ…
CHAP 42: I MISS YOU...YOU MISS ME...SO CRAZY...
.
- Thật lòng mà nói, tao cũng không thích đánh con gái, nhưng tụi
tao sống bằng tiền nên phải nghe theo tiền. Xuống dưới đó có gì thì
mày cũng đừng trách tụi tao, có trách thì trách người sai tụi này
hành xử mày! – giọng tên cầm đầu tha thiết.
.
- Hè hè! Đại ca! Con nhỏ này nhìn cũng ngon lắm á! Chỉ mỗi tội
không nói được thôi! – một tên đàn em tỏ vẻ “thèm muốn”.
.
Tý chuột quay ngoắt lại:
.
- Thằng chó này! Mày nói thế ý gì hả?
.
- Thì đằng nào nó cũng chết! Nếu chưa…thì phí lắm! – khuôn mặt con
dê đã hiện hình.
.
Tên cầm đầu nhìn chằm chằm vào thằng đàn em rồi quay sang phía Nim.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, hắn rít lên:
.
- Trời ơi là trời! Mày…mày….- hắn vừa rít lên như thế vừa tiến sát
lại tên đàn em, khuôn mặt hậm hẹ.
.
- Ơ đại ca! Nếu không cho thì thôi! Em…em…- thằng đàn em xanh mặt
sợ lại bị cho ăn giấy vệ sinh.
.
- Mày…mày…thông minh lắm con ơi! Ha ha! – rồi hắn bật cười sảng
khoái.
.
Tên đàn em thì nghệch mặt ra.
.
- Mày nhắc tao mới nhớ! Con nhỏ này đã từng đánh tao một cú sau đầu
khiến cục u mấy ngày chưa lặn! Bây giờ chưa thanh toán món nợ thì
làm sao cho nó xuống đó được chứ??? Ha ha! – quá nham nhở.
.
Nim tái mét, mồ hôi chảy xuống cay cả mắt. Những gì sắp diễn ra với
cô bé không biết sẽ đáng sợ đến mức nào??????????????? Devil! Devil
! Devil!............trong tiềm thức của Nim lúc ấy, chỉ vang lên
cái tên đó….
.
Tý chuột dần dần tiến lại phía Nim, cái khuôn mặt xấu xí ẩn chứa
những ham muốn đồi bại làm cho cô bé thấy ghê tởm.
.
- He he! Nhóc! Trước khi xuống đó thì làm vợ Tý chuột này một đêm
nhé!
.
Và những tràng cười cất lên, những âm thanh gớm ghiếc của lũ quái
vật cứ đập vào tai Nim, rõ hơn, nhức nhối hơn. Khuôn mặt của tên
cầm đầu đã tiến sát mặt cô bé, thè cái lưỡi đen ngòm trước mặt Nim
cùng nụ cười nham nhở, cái tay dính đầy máu đã nắm chặt lấy vạt áo
của Nim. Cô bé sợ hãi đến không thể thở nỗi. Đôi mắt không thể nhấp
nháy được nữa, thần kinh dường như tê liệt……
.
Không được! Không được! Devil ơi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
.
Phập!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
.
Ngay khi suy nghĩ của Nim hét lên cái tên đó thì lập tức tên cầm
đầu trợn mắt một cái rồi nằm vật xuống nền. Nim sửng sốt. Một con
dao đã đâm thẳng vào lưng của hắn, máu từ từ chảy ra làm úa màu
chiếc áo………
.
Nim bần thần ngẩng mặt lên nhìn về phía cánh cửa. Một dáng người…bị
nuốt bởi bóng đêm….chỉ có đôi mắt là ánh lên những tia sắc
lẻm………
.
Bụp! Bụp! Bụp!!!!!
.
Những tiếng động nối tiếp nhau. Trước mắt Nim là một cuộc hỗn
chiến. Cô bé bắt đầu thấy hoa mắt…mờ dần….
.
Ai đó tiến lại phía Nim, khuỵu người xuống cởi dây trói. Nim đưa
đôi mắt đầy sợ hãi ngẩng đầu nhìn….ác quỷ đã xuất hiện!
.
- Không sao chứ? – lại là câu hỏi quen thuộc đó.
.
Nim vẫn chưa thể bình tĩnh được. Đột ngột cô bé thấy sợ hãi sự tối
tăm, những gì vừa xảy ra khiến Nim bị chấn động. Cô bé hốt hoảng ôm
đầu chạy đi thật nhanh….chạy thật nhanh đến nỗi một bàn tay đã chìa
ra cố nắm lấy nhưng vẫn không giữ kịp….
.
Nim cứ chạy như thế trong bóng tối, trong sợ hãi và hoảng loạn cho
đến khi không còn sức lực. Cô bé gục xuống, rồi từng lúc từng lúc,
nước mắt trào ra ướt nhòa tất cả. 18 năm tồn tại chưa bao giờ Nim
phải chịu đựng một nỗi sợ hãi như thế này. Cũng may là chưa có
chuyện gì xảy ra. Nếu không…Và thế là Nim ôm mặt khóc nức
nở…..
.
Một bóng đen xuất hiện…đứng sau lưng cô bé….cái bóng ấy cất từng
bước chân thật nhẹ đến bên như sợ dẫm phải nỗi đau của người trước
mặt…
.
Nim quay đầu nhìn lại. Devil đang đứng đó, sau lưng mình, hướng ánh
nhìn đau khổ…Sau một giây suy nghĩ, cô bé đứng vụt dậy định chạy
đi…
.
- Đứng lại đó! – Devil hét lên.
.
Và chưa bao giờ Nim thắng được sự ra lệnh của ác quỷ. Lần này cũng
vậy, cô bé đứng lại, nhưng vẫn không quay lưng, bàn tay đưa lên gạt
đi những giọt nước mẳt.
.
- Bạn định chạy như thế cho đến chết hay sao?
.
Nim không nói gì, vẫn nấc từng tiếng một.
.
- Quay lại đây và nhìn tôi! Nhanh!
.
Cô bé chần chừ, đưa tay lau nước mắt rồi từ từ quay lưng lại, cái
đầu vẫn cúi xuống.
.
Những bước chân nhỏ từng lúc từng lúc tiến gần lại phía Nim, cái
bóng đen ấy giờ đây đã đứng trước mặt cô bé, như một tấm khiên
khổng lồ mong muốn che chở mọi nỗi đau và sự uất ức trong lòng
Nim.
.
Devil lấy tay nâng mặt Nim lên, đôi mắt cậu nhóc nhìn vào gương mặt
cô bé, có cái gì đó rất đau khổ, rất day dứt hiện hữu trong đó. Nim
vẫn khóc, nước mắt vẫn không ngừng chảy xuống, thấm cả vào bàn tay
của ác quỷ.
.
- Tôi xin lỗi! – đó là ba từ được thốt lên từ miệng Devil, rất nhẹ
nhưng tha thiết cho một lời hối hận không quá muộn màng.
.
Nim ngẩng người nhìn. Và như một sự phản xạ trong tiềm thức, Devil
ôm chầm lấy Nim, cái ôm rất chặt, rất gấp gáp như vội vàng muốn xóa
nhòa đi tội lỗi. Nim không phản ứng gì, chỉ im lặng để lắng nghe
hơi thở cùng nhịp đập trái tim của kẻ đang ôm mình. Nó khác bình
thường, nó chan chứa hơn, và ấm áp hơn….
.
Devil cúi đầu sát mái tóc cô bé, hôn nhẹ lên đó. Không biết có phải
là sự thật không khi Nim cảm nhận được Devil đang khóc. Nước mắt
của ác quỷ đã chảy trên tóc Nim…kèm theo tiếng thì thầm mà có lẽ cả
cuộc đời này Nim không bao giờ quên:
.
- Tôi đã nhớ bạn phát điên lên được!
………
………..
…………..
I miss you….you miss me….so crazy………
CHAP 43: TÌNH YÊU CỦA QUỶ
.
Chiếc xe ô tô màu đen chở Nim về nhà. Devil vẫn nắm chặt tay cô bé
như thế trong suốt quãng đường. Bây giờ tâm lý Nim đã đôi phần ổn
định nhưng vẫn còn chút khó chịu và sợ hãi. Liếc nhìn sang phía
Devil, gương mặt cậu nhóc thoáng buồn, cái buồn tha thiết làm con
người ta phải chạnh lòng…
.
Bao nhiêu giận dữ đối với Devil đã tan biết hết. Nim thầm cảm ơn vì
ác quỷ đã đến cứu mình, đã lau nước mắt cho mình bằng cái ôm thật
chặt…Vốn dĩ trong lòng cô bé, Devil đã là một cái gì đó rất quan
trọng…giờ đây…nó càng quan trọng hơn…
.
Căn nhà có giàn hoa giấy màu đỏ tươi đã xuất hiện, xe dừng lại, tài
xế bước xuống mở cửa xe cho Nim. Cô bé lại nhìn sang Devil rồi chúi
đầu bước ra, rút nhẹ bàn tay mình ra khỏi tay ác quỷ…
.
Nhưng Devil không buông tay, vẫn nắm thật chặt như thế, gương mặt
thì lạnh tanh nhìn thẳng về phía trước. Nim ngoái đầu nhìn với vẻ
khó hiểu.
.
Đùng một phát, như đã suy nghĩ xong một điều gì, Devil mở cửa xe và
bước ra. Tất nhiên là vì hai người ngồi 2 phía khác nhau nên nếu
cậu nhóc đi ra từ phía này thì sẽ lôi Nim từ cửa bên kia chui qua
xe rồi ra bằng cửa bên này. Cô bé hốt hoảng….Cũng may là không đụng
đầu vào thành xe!
.
- Mày đưa xe về trước đi! Tối nay tao ở lại đây!
.
Nim ngạc nhiên nhìn Devil.
.
- Còn nhìn gì nữa! Mở cổng đi! – cậu nhóc quay sang càu nhàu.
.
Nim ngơ ngơ lấy khóa mở cổng, đầu óc vẫn thắc mắc không hiểu Devil
đang muốn làm gì.
.
Vào tận trong nhà rồi, cậu nhóc vẫn không chịu thả tay Nim ra, cứ
như có chất keo dính nào đó dính chặt hai bàn tay lại vậy!
.
Devil dẫn Nim tới cái ghế sô fa rồi ấn cô bé ngồi xuống. Lúc bấy
giờ cậu nhóc mới chịu thả tay cô bé nhưng thay vào đó lại cầm chặt
vai Nim.
.
- Đừng có nhìn như thế nữa! Quay lưng lại tôi coi!
.
Và cậu nhóc xoay Nim lại, đưa cánh tay chạm nhẹ vào lưng của cô
bé.
.
Nim rùng mình!
.
- Có đau không?
.
Gật đầu.
.
Thì ra đó là một vết bầm khá lớn ở phần lưng bên trái của Nim (có
lẽ là do va mạnh vào thành ghế lúc bị trói). Vì ngồi quay mặt lại
nên cô bé không thể nhìn thấy sự đau lòng bộc lộ rõ trên khuôn mặt
của Devil, đôi mắt cậu nhóc nhíu lại, nhìn chằm chằm vào vết bầm,
hàng mi dài rung rung lên. Devil thở dài một cái. (Nếu các bạn muốn
biết đôi mắt của Devil đẹp đến mức nào thì có thể liên tưởng đến
đôi mắt của Hoàng đế Menfusư trong bộ truyện tranh Nữ hoàng Ai
Cập.)
.
- Thôi! Vào trong tắm rửa thay áo quần đi! Tôi cho bạn 30 phút với
cái nhà vệ sinh! Nhanh! – vẫn cái giọng ra lệnh đó, nhưng đã có
chút yếu đi sắc thái.
.
Nim thoáng ngạc nhiên rồi cũng đứng lên bước vào trong. Miệng cô bé
khẽ mỉm cười.
.
30 phút sau…(đúng giờ thiệt)
.
Nim bước ra từ phòng tắm thì giật mình suýt ngã khi nhìn thấy Devil
đang đứng dựa lưng vào tủ lạnh ( tủ lạnh cách nhà vệ sinh có 2m)
hướng mắt về phía mình. Chợt cô bé chột dạ!
.
- Tôi phải đứng xem bạn có sợ quá mà ngất luôn trong phòng tắm
giống khi bữa không? Người thì không nói được, nếu mà ngất thì làm
sao tôi biết! – Devil hằn giọng, bỏ hai tay vào túi quần rồi đi
thẳng ra ngoài phòng khách.
.
Nim ngơ ngẩn một lúc rồi bật cười. Devil đôi khi thật trẻ
con.
.
Cô bé vào phòng anh trai rồi lấy ra một bộ áo quần đưa cho
Devil.
.
( Đồ của anh trai tôi đó! Bạn cũng vào tắm đi!)
.
Devil nhìn bộ quần áo trên tay Nim, nhíu mày một lát rồi cũng cầm
lấy.
.
Nhưng trước khi đi vào trong, cậu nhóc đưa cho Nim một bì băng dán
Salopas kèm theo lời dọa nạt:
.
- Tôi tắm xong mà bạn vẫn chưa dán nó lên lưng thì đừng có trách là
tôi ác!
.
Nim cầm lấy mà ngơ ngẩn….
.
Devil vừa mới đóng cánh cửa nhà vệ sinh thì Nim đột ngột chạy tới
kéo cửa ra.
.
Bất ngờ, cậu nhóc nhìn Nim chằm chằm, nghĩ ngợi một lát rồi
nói:
.
- Bạn tắm rồi mà! Chẳng lẽ muốn tắm chung với tôi??? – Devil cười
một nụ cười rất chi là đểu
CHAP 44: RẮC RỐI VỚI CÁI SALOPAS
.
Nim đỏ mặt luống cuống.
.
( Không…không…tôi chỉ muốn chỉ cho bạn cái khăn tắm của bạn nằm ở
đâu mà thôi! Tôi sợ bạn không thấy nên….) – Nim cúi gầm mặt xuống ,
tay thì chỉ chỉ vào trong.
.
- Tôi biết rồi! – Devil quát lớn rồi đóng cửa lại.
.
Nim ngơ ngẩn hồi lâu rồi lấy hai tay ôm mặt chạy ra ngoài. Đúng là
kề bên ác quỷ thì luôn gặp nguy hiểm, cả về thể xác lẫn tinh
thần!
.
Ngồi một mình ngoài phòng khách, Nim lại nhớ về những gì đã xảy ra.
Thực sự là quá hoảng sợ. Chợt cô bé cúi xuống nhìn vào bì Salopas
trên tay. Đó như là một sự an ủi thầm kín của Devil dành cho Nim.
Cô bé mỉm cười, lấy một miếng băng dán và bắt đầu thực hiện “nhiệm
vụ” mà Devil “giao phó”.
.
Nhưng sự thật thì không dễ chút nào. Muốn dán được vào chỗ bầm thì
phải cởi áo ra, nhưng cởi áo ra cũng chưa chắc dán tự mình dán được
vì nó nằm sau lưng, rất khó để xác định vị trí. Thế là cô bé luống
cuống với cái Salopas trên tay.
.
- Bạn là gì mà luống cuống như bị ma nhập thế hả? – tiếng nạc lớn
của Devil từ đằng sau khiến Nim giật mình.
.
Cô bé chìa miếng Salopas ra trước mặt Devil, mặc nhăn nhó đến tội
nghiệp.
.
- Sao thế? Tôi bảo bạn dán nó vào mà sao giờ vẫn chưa làm? – cậu
nhóc lại hét toáng lên.
.
Nim huơ huơ tay, gương mặt đầy vẻ đau khổ.
.
( Tôi…tôi cũng muốn dán lắm! Nhưng…muốn dán nó thì phải…) – cô bé
cúi gầm mặt xuống, sợ Devil lại mắng mình.
.
Cậu nhóc nhìn về phía Nim, chần chừ một lát…
.
Và với một cái đầu thông minh và ánh mắt quan sát trình độ bậc thầy
của Devil thì không khó để nhận ra tình hình…
.
- Hiểu rồi đó! – cậu nhóc gật gù.
.
Nim thở phào. Devil dữ hơn anh trai gấp vạn lần.
.
- Vào phòng, thay áo đi! Cái áo nào mà hở được phần lưng sau
ấy!
.
Nim ngơ ngơ, rồi chuyển dần sang bối rối cực độ, rồi từ bối rối lại
chuyển sang sợ hãi….
.
- Đừng có nhìn tôi với ánh mắt đó! 2 phút! Cho bạn 2 phút! Nhanh! –
Devil đột ngột hét lớn, chỉ tay về phía phòng của Nim.
.
Như một cái máy, Nim bật dậy chạy vào trong. Không biết từ lúc nào
mà cái giọng ra lệnh của Devil có tác động rất lớn đến cái dây thần
kinh nghe lời của cô bé, khiến cứ mỗi khi cậu nhóc cất tiếng là bắt
buộc phải tuân theo.
.
Vào trong phòng, Nim lục tung cái tủ áo quần, đầu óc thì vẫn sợ hãi
lỡ may Devil làm – gì – đó với mình!
.
Nhưng sự thật là Nim không có áo dây, một cô gái không thích ăn
diện như cô bé thì kiếm đâu ra mấy cái áo mát mẻ ấy chứ????
.
Nhìn lên chiếc đồng hồ điện tử, 1 phút 30 giây đã trôi qua. Nim
hoảng hốt…
.
Chợt một tia sáng lóe lên. Nim mở ngăn áo quần dự tiệc. Theo cái
trí nhớ lúc có lúc không thì cô bé nhớ là mình có một chiếc váy có
áo dây rời phía trong kèm theo. Nhưng nếu mặc vào mà đứng trước mặt
Devil thì chắc Nim chết giả mất.
.
1 phút 45 giây.
.
Nim không còn suy nghĩ được gì nhiều. Cô bé lấy vội nó ra rồi mặc
vào. Nhưng vẫn còn ngại ngùng nên Nim mặc chiếc áo khoác tay dài
phía ngoài rồi nhanh chóng chạy ra phòng khách.
.
Vừa chạm mặt phòng khách đã thấy Devil với mái tóc còn ướt, mấy sợi
tóc chổm chổm lên ( sự thật là nhìn cực kì đáng yêu) vòng tay dựa
vào thành ghế sô fa nhìn mình.
.
- Sao còn mặc áo dài tay hả?????????? – Nim nhắm mặt lại khi nghe
tiếng hét của Devil.
CHAP 45: CÁI KISS THỨ 3
.
Bất chấp ánh mắt phát được ra lửa của cậu nhóc, Nim nín thở lon ton
chạy lại chiếc ghế sô fa và ngồi xuống đó. Devil quay sang nhìn cô
bé, gương mặt vẫn không bớt tức giận.
.
- Đây là Salopas! Không phải thuốc thần! Bạn nghĩ nếu dán nó trên
áo thì nó sẽ phát huy tác dụng bằng cách thấm qua vải rồi thấm vào
da hả????????????? – tiếng hát của Devil khiến tai Nim lùng
bùng.
.
Đã không nói được, nên Nim cũng không muốn bị điếc nốt. Cô bé ngậm
ngùi cởi cái áo khoác ngoài ra…
.
Không khi trở nên im lặng một cách đáng sợ. Devil khi trông thấy
như vậy chắc cũng khá ngạc nhiên nên chẳng nói được câu gì.
.
Thực ra thì so với mấy cái áo dây mode thì cái áo Nim đang mặc vẫn
còn “kín” chán. Nhưng chưa bao giờ mặc đồ hở hang như vậy nên cô bé
rất ngượng, cúi gầm mặt xuống.
.
- Đưa miếng Salopas trên bàn cho tôi! – tiếng Devil cất lên phá tan
bầu không khí im lặng.
.
Nim rụt rè cầm lấy rồi đưa cho cậu nhóc. Miệng thầm cầu nguyện
Devil đừng có làm gì mình. Nhà chỉ có hai đứa, mà Nim thì yếu hơn
sên, có muốn chống trả cũng không được. Cô bé bắt đầu thấy ân hận
vì đã cho ác quỷ ở lại nhà mình.
.
Nim khẽ cựa mình khi tay của Devil chạm vào vết bầm. Giờ mới thấm
thía nỗi đau do cái ghế gỗ chết tiệc ấy gây ra.
.
Đột ngột một luồng hơi lạnh phả vào lưng cô bé. Nim rùng mình định
quay lại xem ác quỷ muốn giở trò gì…
.
- Cứ ngồi yên đó, đừng quay lại đây! – tiếng Devil dội vào tai
khiến cô bé trở lại vị trí ngay tức khắc.
.
Và một điều không tưởng đã xảy ra khiến Nim bất động toàn thân,
thân nhiệt vượt qua ngưỡng cần thiết của một người bình
thường……..
.
Devil đã khẽ hôn lên vết bầm sau lưng cô bé, một cái hôn rất nhẹ
nhưng cũng đủ khiến trái tim Nim ngừng đập ( đúng hơn là văng khỏi
lồng ngực). Nhanh như chớp, cậu nhóc ngẩng mặt lên và dán miếng
Salopas vào lưng Nim. Xong xuôi thì đứng dậy rồi đi thẳng vào phòng
anh trai Nim đóng cửa lại.
.
Cô bé ngồi lại một mình…với khuôn mặt gấc chín….
.
Đó có thể coi là một lời tạ lỗi của ác quỷ không nhỉ??? ^^
.
..................
.
Có nhiều lời muốn nói…
Nhưng chẳng thể giải bày…
Thôi thì để nụ hôn…
Thay anh yêu em mãi……..
…………………………………
.
Sáng hôm sau…
.
Nim có một giấc ngủ ngon. Không ngờ sau bao nhiêu chuyện đáng sợ
như thế mà cô bé vẫn không gặp ác mộng. Có lẽ là vì sự xuất hiện
của Devil……….
.
5h30
.
Sau khi thu xếp chăn gối, Nim mở cửa ra nhìn khắp phòng khách.
Nhưng không thấy Devil đâu cả…
.
Cô bé chạy sang phòng anh trai, gõ gõ cửa nhưng không có ai trả
lời. Devil đi rồi chăng??? Cô bé thở dài. Cậu nhóc lúc nào cũng bí
ẩn như thế!
.
Sau khi đánh răng rửa mặt, Nim chạy vội ra cổng để coi có thư từ gì
không. Đây là thói quen mỗi buổi sáng của cô bé. Mới bước ra thềm
cửa, Nim chợt khựng lại khi thấy đôi giày của Devil vẫn ở đó. Chả
lẽ cậu nhóc chưa đi??? Nim vội vã chạy ra ngoài.
.
Devil đang ngồi đó, gần giàn hoa giấy phía trong, với một điếu
thuốc trên tay…
.
Không hiểu sao Nim vô cùng ghét cái hình ảnh bây giờ của Devil,
nhìn vừa đáng sợ vừa tội nghiệp. Dẫu biết cậu ta có thói quen hút
thuốc như thế nhưng cô bé vẫn thấy vô cùng khó chịu. Nim nhíu mày
tiến tới…
.
- Dậy rồi à? – đó là câu chào hỏi buổi sáng của ác quỷ, ánh mắt
Devil vẫn hướng về phía trước, một cái nhìn vô định.
.
( Sao bạn lại như thế này?)
.
- Tôi sao? – Devil đưa điếu thuốc lên miệng.
.
( Tại sao bạn phải hút thuốc? Nó không tốt cho bạn chút nào! Bạn
còn quá trẻ!)
.
- Tôi không quan tâm!
.
Nim bực mình chạy lại giựt phăng điếu thuốc trên tay Devil rồi vứt
xuống đất.
.
- Bạn làm cái gì thế hả????? – Devil nổi khùng đứng bật dậy tiến
sát mặt Nim, ánh mắt đầy tức giận.
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
CHAP 46: CÁI KISS THỨ 4
.
( Tôi không thích bạn thế này chút nào! Nhìn đáng sợ và tội nghiệp
vô cùng! Tôi không thích!) – Nim cũng sửng cồ cãi lại.
.
- Cái gì? Đáng sợ ư? Tội nghiệp ư???? – những ánh nhìn sắc lẻm lại
hiện lên.
.
Nim gật đầu. Gương mặt tỏ vẻ cương quyết.
.
Đột ngột Devil lấy tay túm cổ áo của Nim, sự tức giận biểu hiện rõ
trên nét mặt, máu ác quỷ đã bắt đầu nổi dậy.
.
Nim tái mét mặt. Không thể tin rằng bản thân có can đảm chọc giận
Devil.
.
- Từ trước đến nay không ai dám nói với tôi như vậy! Bạn muốn chết
phải không? – Devil nghiến răng.
.
Nim không phản ứng gì, chỉ nhắm chặt mắt lại. Thà cứ để cậu nhóc
đánh còn hơn phải nín lặng chịu đựng cái cảm giác khó chịu khi phải
nhìn Devil tồi tệ như vậy.
.
1s 2s 3s….
.
Sự thật là không có chuyện gì xảy ra. Cậu nhóc dần dần thả Nim rồi
bước nhanh vào trong. Cô bé thở phào. Nhìn xuống đất, điếu thuốc
vẫn còn đang cháy dở…
.
Nim gãi gãi đầu, ngẫm nghĩ lại những gì mình vừa nói với Devil.
Đúng là có cái gì đó quá đáng. “ Tội nghiệp” … từ này mà dùng cho
ác quỷ thì chả khác nào tạt nước vào mặt hắn. Nim chợt thấy có lỗi.
Dù sao cũng không nên nặng lời như vậy…
.
Cô bé thở dài bước vào trong. Devil đang ngồi trên ghế sô fa và
uống nước. Nim để ý là cứ mỗi khi gặp chuyện bực mình là cậu nhóc
lại uống nước. Cô bé rón rén tiến lại. Devil vẫn với vẻ mặt khó
chịu nhìn cái ly nước chằm chằm.
.
- Vào phòng đi! Đừng để tôi nhìn thấy bạn! – Devil quát lớn, ánh
mắt hình lưỡi dao sắc bén.
.
Nim nuốt nước bọt. Dù sao cũng phải xin lỗi. Cô nhóc hít một hơi
thật sâu, tay chuẩn bị huơ huơ.
.
Nhưng hành trình xin lỗi đã bị phá vỡ khi có sự xuất hiện của … một
con nhện. Nim trợn mắt thấy nó đang bò từng bước nhẹ nhành trên
thành ghế sô fa sau lưng Devil. Và đã có ai nói với các bạn rằng
Nim sợ hãi nhất là cái giống tám chân ấy chưa nhỉ???
.
Á á á á ……………..
.
Tiếng hét thất thanh vang lên đồng thời với việc Nim nhảy cẫng lên
và ôm chầm lấy Devil ( đây là phản xạ có điều kiện vì cô bé vẫn
luôn làm thế với anh trai khi bắt gặp một loài động vật mang tên :
“nhện”).
.
Tình hình lúc này có thể miêu tả sơ lược như sau: Devil đang chuẩn
bị đưa ly nước lên miệng thì Nim ngay lập tức nhảy lên chân cậu
nhóc và ôm chặt cổ ác quỷ làm Devil giật bắn mình suýt nữa thả luôn
ly nước trên tay. Khỏi phải nói Devil đã nổi khùng đến mức độ
nào…
.
- Làm cái gì thế hả? Nhảy xuống mau! – cậu nhóc quát lên, hai cánh
tay cứng đờ ra vì vẫn chưa thể lấy lại bình tĩnh.
.
Nhưng Nim nhất quyết không chịu buông, bây giờ có thánh cũng không
lôi cô bé ra được. Cái hình ảnh của giống tám chân đang di chuyển
điệu đà trên bộ ghế sô fa cứ đập vào mắt Nim khiến cô bé hoảng
loạn. Những tiếng khóc đã bắt đầu bật lên.
.
- Có buông ra không thì bảo? Nếu không buông ra thì tôi hôn
đó!
.
Nhưng tiếng quát của Devil không át được tiếng khóc tức tưởi của
Nim. Và cái gì đến cũng phải đến…
.
Nói là làm, Devil cúi đầu về phía cổ Nim rồi hôn lên sau gáy của cô
bé…
.
Và Thánh cũng đã chịu thua Devil, Nim bật dậy như lò xo rồi đứng
như trời trồng trước mặt ác quỷ….
.
- Đừng có nhìn tôi! Ai bảo không chịu buông ra! – Devil nói giọng
đều đều, mặt không hề biến sắc nhưng trong lòng thì đang cố gắng
nhịn cười khi nhìn thấy khuôn mặt biến thiên liên tục từ đỏ đến tím
của Nim.
.
( Bạn…bạn làm cái gì thế hả???? Tôi là cái gì của bạn mà cứ đụng
đâu là bạn lại làm cái trò đó với tôi hả?????? ) – Nim giận run
người. Cũng đúng thôi, một đứa con gái ngây thơ trong trắng chưa
vướng bụi tình như Nim mà đã bị cậu nhóc hôn đến 4 lần +_+. Không
nổi điên mới là lạ.
.
Devil không nói gì, chỉ mỉm cười rồi đứng dậy đi vào phòng anh trai
Nim, để mặc cô bé đứng chết trân như Từ Hải trước cái ghế sô fa và
…con nhện!
.
Sau vài giây trấn tĩnh. Người ta đã được chứng kiến một cảnh tượng
ngàn năm có một. Cô bé hiền lành ngày nào đã lột xác biến thành một
nữ anh hùng giết côn trùng khi cầm cây chổi lông gà đánh túi bụi
vào cái ghế sô fa, nơi có chú nhện đáng yêu đang bò bò làm dáng.
Nhưng thực tế là Nim đang coi cái ghế sô fa là Devil để mà đánh cho
hả dạ. Cái này người ta gọi là “giận cá chém thớt”!
.
Nghe tiếng động dữ dội phát ra từ ngoài phòng khách, Devil mở cửa
ra nhìn thì tá hỏa khi nhìn thấy cô bạn đáng yêu của mình đang từ
từ “lột xác”! Cậu nhóc chỉ biết đứng nhìn và lắc đầu!
CHAP 47: NẮM TAY...
.
.
………………….
.
6h20.
.
Sau khi đánh cái ghế sô fa tan nát, Nim chạy vào phòng đóng cửa cái
rầm. Cũng chả biết cô nhóc làm gì trong đó, chỉ nghe thấy những âm
thanh “lạ tai” vang lên khiến cho ác quỷ cũng phải rùng mình.
.
Nhưng có tức giận gì thì cũng phải đi học. Nim đành chấm dứt việc
hành hạ căn phòng của mình để thay áo quần đồng phục. Với gương mặt
đáng sợ hơn bao giờ hết, Nim bước ra. Devil đã đứng lù lù trước cửa
phòng cô bé từ lúc nào. Nhưng lần này Nim không mảy may giật mình.
Gương mặt cô bé tối sầm lại.
.
- Điên chừng đó đủ rồi! Đừng khiến tôi phải bực mình! – Devil vòng
tay càu nhàu.
.
Nim ngước mắt giận dữ nhìn cậu nhóc. Nhưng điều đó chả xi nhê gì
với cái con người được mệnh danh là ác quỷ +_+.
.
Devil trợn mắt lại, cúi sát người xuống nhìn đôi mắt một mí đang
long lên sòng sọc:
.
- Giờ muốn sao? Muốn bị hôn lần thứ 5 phải không?
.
Nim hoảng hốt giật mình. Sao cậu nhóc lại nhớ cái số lần đó nhỉ???
Và ánh nhìn thắc mắc đó của Nim đã đâm trúng tim đen ác quỷ khiến
cậu nhóc bối rối ngẩng mặt lên rồi quay lưng tiến ra cửa.
.
Và thế là bao nhiêu nổi giận tan biến hết! ( Con nhỏ này kì cục
thật!). Mặt Nim dần dần đỏ lên. Cô bé lon ton chạy theo ác quỷ. Có
lẽ vì cái tính mau nguôi giận này mới khiến Nim ghi điểm trong mắt
cậu nhóc vốn được mệnh danh là kẻ đối nghịch với tình yêu!
.
Dưới giàn hoa giấy màu đỏ tươi, một thằng nhóc cao 1m85 cùng một
con nhóc cao 1m62 đang đứng ở đó, trong im lặng…
.
Sự thật là đứng đợi xe của Devil đến đón để còn đi ăn sáng. Từ ngày
có ác quỷ, Nim toàn được ăn nhà hàng!
.
- Tụi này! Bữa nay còn có vụ trễ nữa chứ! – Devil nhìn đồng hồ rồi
lầm rầm.
.
Nim chả dám nói gì. Chỉ ngước nhìn gương mặt cậu nhóc rồi tủm tỉm
cười. Nếu ai hỏi cô bé điều gì khiến Nim thích nhất thì chắc là
được đứng và ngắm nhìn cái gương mặt “đẹp một cách lỳ lợm” của ác
quỷ ( theo lời nhận xét của chị Bo).
.
Đột ngột Devil ngoảnh mặt sang.
.
- Thích nhìn tôi đến thế hả?
.
Nim bối rối lắc lắc đầu. Devil nhíu mày.
.
- Đưa tay đây!
.
( Làm gì cơ???) – Nim tròn mắt ngạc nhiên.
.
- Con nhỏ khờ này! Hỏi nhiều quá!
.
Devil càu nhàu rồi cầm chặt tay Nim, vẫn hướng mắt về phía trước
như chẳng có gì xảy ra. Cô bé bắt đầu thấy…khó thở! Gương mặt lại
đổi màu… Cái tình cảm kì lạ này giữa Nim và Devil không biết sẽ đi
về đâu…
.
Vẫn sẽ như thế….vẫn im lặng…vẫn ấm áp như cái nắm tay đó….cái nắm
tay sẽ đi suốt cuộc đời hai con người này…sẽ đi bên cạnh những đau
khổ và hạnh phúc…sự tức giận và lòng vị tha…đôi khi có cả máu và
nước mắt…
.
……………………………
.
Thời gian sẽ ngưng lại như thế nếu như không có tiếng xe ô tô xuất
hiện. Devil hướng ánh mắt về phía tên tài xế đang vội vàng bước
tới.
.
- Tụi bây làm ăn cái kiểu gì thế hả?
.
- Dạ cậu chủ bớt giận! Tại…tại… - tên đàn em trông khá mệt
mỏi.
.
- Làm gì mà thở không ra hơi thế hả? Có gì thì nói nhanh đi chứ! –
Devil quát ầm lên.
.
- Dạ…dạ…bà chủ…bà chủ đã…
.
Đôi mắt Devil chợt tối sầm lại. Cái nắm tay đã dần dần buông
lơi…
.
- Bà chủ đã uống thuốc ngủ tự sát, hiện đang nằm ở bệnh viện…
.
Và cái nắm tay đã rời ra. Tay Nim lạnh ngắt. Devil vội vàng leo lên
xe rồi biến mất trong làn khói mịt mù.
.
Vậy là…Devil đã thả tay Nim, để đến với một người khác…
CHAP 48: LỜI TỎ TÌNH CỦA SIÊU TRỌNG
.
Tối hôm qua…
.
- Cô gan lắm! Dám sai người bắt cóc con nhỏ! Cô coi lời tôi nói
không có chút giá trị nào ư?
.
- Tôi đã cảnh cáo với cậu rồi, ai chứ con nhỏ đó thì không thể! Nó
đã vượt quá giới hạn của mình, nó phải tự gánh lấy!
.
- Im đi! Cô có quyền gì mà đụng vào con nhỏ chứ?
.
- Quyền ư? Quyền của một người mẹ kế không chấp nhận nhìn thấy con
mình bị lấn sâu hơn vào vũng bùn của sự chạnh lòng không đáng có.
Và quyền của một người yêu cũ không chấp nhận bạn trai của mình đi
thích một đứa con gái không phù hợp, không xứng đáng!
.
- Câm mồm ngay cho tôi! Từ cái giây phút cô bước lên xe hoa về làm
vợ ông già thì chúng ta đã không còn bất cứ một mối liên quan nào
nữa! Hãy yên phận mà sống đi! Đừng khiến tôi phải độc ác!
.
- Cậu đừng dọa tôi! Ai chứ cậu thì tôi không tin cậu nhẫn tâm đụng
đến tôi! Còn việc cậu nói chúng ta không còn liên quan gì đến nhau
thì hơi lầm đấy! Chúng ta vẫn là mẹ và con, nhưng trên hết, giữa
tôi và cậu còn có một thứ quan trọng hơn mà cả cuộc đời này vì nó
cậu phải mãi mãi bên tôi! Có muốn tôi nhắc lại cho mà nghe đó là gì
không?
.
- Im đi! Cô đã thay đổi rồi! Thay đổi đến đáng sợ! Lần cuối cùng
tôi nói chuyện nhẹ nhàng với cô, hãy tránh xa con nhỏ ra. Nếu cô
còn dám đụng vào nó thì một giọt máu nó rơi ra sẽ được đổi bằng cả
tính mạng cuả cô đấy!
.
- Đừng nóng như thế! Tôi biết cái tình cảm của cậu với con nhỏ chỉ
là một phút mềm lòng không đáng có, rồi thể nào cậu cũng sẽ quên nó
để về với tôi. Vì sự thật là cậu chỉ yêu mỗi mình tôi thôi, mãi mãi
là thế! Ha ha…
.
- Yêu ư? Bây giờ trong mắt tôi! Cô chỉ là một con quỷ!
.
Rụp…
.
Đó là cuộc nói chuyện điện thoại của Devil với người mà cậu nhóc
gọi là “dì”. Lúc đó Nim vẫn còn trong phòng tắm nên không nghe
được…
.
Và để hiểu Devil, có lẽ Nim còn phải mất nhiều thời gian hơn
nữa…
.
…………………………
.
Bây giờ chỉ còn lại một mình Nim dưới giàn hoa giấy. Trong mơ hồ cô
bé nhận ra, người đàn bà đó không đơn thuần chỉ là một người mẹ kế,
đối với Devil, cô ta còn là một cái gì đó rất quan trọng, quan
trọng đến mức khiến Devil sẵn sàng buông tay Nim để đến với người
đó…
.
Lắc nhẹ đầu một cái, Nim bước đi. Mùi hoa lài lại bay vào mũi, mân
mê những dòng cảm xúc miên man trong lòng cô bé…
.
Vừa đến trường, Nim đã thấy bóng dáng Angle bước ra từ chiếc xe ô
tô màu trắng. Cố gắng mỉm cười thật tươi, Nim chạy lại định bụng
xin lỗi cậu nhóc vì tối hôm qua đã không từ mà biệt. Nhưng nụ cười
của cô bé lại được đáp trả bằng một ánh nhìn thờ ơ đến lạnh lùng.
Angle không thèm nhìn Nim lấy một cái, bỏ hai tay vào túi quần và
đi thẳng vào trong.
.
Nim khựng lại nhìn theo. Chắc là cậu ta giận rồi. Cũng phải, tự
nhiên biến mất như thế, không bực mình mới là lạ. Thế là Nim đành
lủi thủi đi bước vào trường.
.
Suốt 3 tiết học, đầu óc Nim cứ ong ong về chuyện hồi sáng, về cái
ánh mắt đầy đau đớn của Devil khi nghe tin người đàn bà đó tự sát.
Tất cả vòng vòng trong đầu cô bé khiến Nim thấy khó chịu vô
cùng.
.
Cuối cùng thì giờ ra chơi cũng đã đến, Nim định xuống căn tin ăn
cái gì đó để đỡ đói và cũng để quên đi cậu bạn ác quỷ. Sáng nay cô
bé chưa có gì vào bụng. Nhưng mới bước ngang cầu thang Nim đã bắt
gặp một cảnh tượng khó tin….
.
Trước mặt cô bé là Tú Vân và Angle. Cô bạn thân của Nim đang thu
hết can đảm chìa một hộp quà to đùng trước mặt Angle.
.
- Đây là tấm chân tình của mình! Mong bạn nhận cho!
.
Nim cùng lũ học sinh đứng xung quanh há hốc mồm ngạc nhiên. Vốn
biết Tú Vân là người can đảm hiếm có nhưng chả ai dám ngờ cô bé
84kg này lại có thể làm điều này. Nim vội vã chạy lại.
.
Angle vẫn đứng im lặng, không phản ứng gì. Mắt hướng về hộp quà,
tay bỏ trong túi quần. Ba giây sau, cậu nhóc ngẩng mặt lên nhìn
chằm chằm vào Tú Vân. Cái nhìn khó chịu đến mức khiến Nim cũng phải
giật mình.
.
- Tặng tôi ư? Nhân dịp gì?
.
- Nhân dịp tôi quyết định theo đuổi bạn! – Tú Vân dõng dạc.
.
Và câu nói mang tầm lịch sử nhân loại đó đã ngay lập tức được toàn
bộ những chiếc di động có xung quanh ghi âm và quay phim lại.
.
Nim hốt hoảng nhìn cô bạn thân của mình. Mắt không kịp nhấp
nháy.
.
Riêng Angle, cậu nhóc thoạt đầu cũng vô cùng kinh ngạc nhưng ngay
sau đó đã trở lại bình thường. Nở một nụ cười made in Angle rồi
hướng mắt về Nim, tay đưa lên cầm hộp quà. ( Kì lạ thật nhỉ, mắt
thì nhìn người khác, tay thì lại nhận quà, bó tay! +_+). Những
tiếng rú đã bắt đầu phát lên từ mấy cái “loa người” xung quanh. Tú
Vân hồ hởi cười tươi rói, Nim thì ngơ ngác nhìn Angle.
.
Rầm….
.
Hộp quà đáp đất, với một lực khá mạnh.
.
- Xin lỗi! Nhưng tôi không cho phép bạn theo đuổi tôi!
.
Cậu nhóc kết thúc mọi chuyện bằng một câu nói ngắn gọn rồi lạnh
lùng bước đi. Nim nhìn theo, cô bé không thể tin được đó là cậu bạn
Nhật Phụng của mình, không thể tin được đó lại là Angle – thiên
thần luôn khiến người ta hạnh phúc. Trong giây lát, Nim chạy theo
níu tay cậu nhóc lại.
.
Và một ánh nhìn đáng sợ khiến Nim giật mình buông tay.
CHAP 49: SỰ TRUY ĐUỔI CỦA QUỶ.
- Bạn muốn gì?
.
( Sao bạn lại làm thế? Bạn không thể từ chối nhẹ nhàng được hay
sao?)
.
- Tôi không hiểu bạn đang nói gì! Và cũng không muốn hiểu! – Angle
đột ngột quát ầm lên rồi bực tức bỏ đi.
.
Lần đầu tiên, học sinh trong trường mới có dịp được chiêm ngưỡng sự
tức giận của thiên thần…
.
Nim lạnh người. Angle đó sao????
.
Cái vỗ vai của Tú Vân đưa Nim về thực tại. Kì lạ là Tú Vân không
khóc, cũng không có vẻ buồn bã hay thất vọng. Nim ngạc nhiên.
.
( Bạn không sao chứ?)
.
- Ối dào! Tình huống này đã được mình tiên đoán trước rồi! Nếu cậu
ấy nhận hộp quà của mình thì mới khiến mình buồn đấy! Vì như thế
thì không còn là Angle mà mình thích nữa!
.
( Đang nói cái gì thế?) – Nim trợn mắt nuốt từng lời của Tú
Vân.
.
- Thực ra thì…- Tú Vân cười bẽn lẽn – trong hộp quà đó không có cái
gì cả, chỉ toàn là giấy vụn thôi à! May mà cậu ấy không nhận, nếu
nhận thì chắc mình hết cơ hội theo đuổi.
.
Nim ngỡ ngàng vỗ vỗ lỗ tai sợ rằng mình nghe nhầm. Tú Vân đang nói
cái gì thế nhỉ???
.
( Bạn…bạn…làm thế với mục đích gì chứ?)
.
- Mục đích hả??? Thì chỉ để thăm dò thôi! Nếu lần này cậu ấy chỉ
cầm hộp quà mà vất đi thì chứng tỏ những lần sau sẽ nhẹ nhàng hơn.
Mình đang thử nghiệm mức độ khó khăn khi theo đuổi người ta ý mà! –
Tú Vân cười toe toét.
.
Nim lắc đầu bái phục cô bạn. Đúng là một người con gái kì lạ nhất
trong những người kì lạ nhất.
.
Sau khi cùng cô bạn thân thanh toán mấy tô phở cùng vài cái bánh mỳ
dưới căn tin, Nim trở về lớp với cái bụng căng đầy. Tú Vân bây giờ
trở thành tâm điểm của mọi sự chú ý. Nhưng người ta cũng sẽ sớm
quên thôi, vì ở trường này, vụ tỏ tình với hotboy thì luôn luôn có
nên dần dần đã trở thành “nền nếp”. Có lẽ vì thế nên Tú Vân chả may
mảy lo lắng hay sợ sệt gì, vẫn ung dung cùng Nim đi quanh
trường.
.
Tan học….
.
Nim xách ba lô lên vai rồi bước ra cổng. Hôm nay có Tú Vân nên chắc
chắn cô bé sẽ không phải đi bộ về. Nim nhảy lên vỉa hè đứng
đợi.
.
Vài phút sau thì Angle cũng bước ra. Cái mặt thiên thần vẫn lầm lầm
lỳ lỳ khiến mấy nữ sinh vốn hâm mộ cậu nhóc cũng phải kiếm đường
tránh đi, không thì dễ bị ăn họa oan uổng.
.
Trước khi vào xe, Angle ngẩng mặt lên nhìn Nim. Cái ánh nhìn có gì
đó trách móc, hờn giận. Nim hơi hồi hộp. Lần đầu tiên thấy cậu nhóc
đối xử với mình như thế.
.
Brừm…brừm…brừm….
.
Ầm…ầm….ầm….
.
Á…á…á…
.
Những âm thanh đáng sợ nổi lên khiến tất cả mọi người xung quanh
đều giật mình …
.
Một chiếc xe môtô phân khối lớn không biết từ đâu lù lù xuất hiện
phóng thẳng về phía Nim mặc dù cô bé đang đứng trên vỉa hè. Nếu
không có cái níu tay kịp thời của Angle thì chắc Nim đã lên trên đó
để làm một thiên thần thực thụ rồi. Khuôn mặt cô bé xám ngắt không
còn giọt máu, cả hai lăn trên vỉa hè chẳng khác nào phim hành động.
Chiếc áo sơ mi trắng của Angle đã biến màu, Nim đờ đẫn ôm chặt lấy
người của cậu nhóc. Kẻ sát thủ quay đầu nhìn lại, ném một ánh nhìn
tức giận rồi phóng nhanh mất hút, để lại những vệt khói mờ
mờ.
.
- Không sao chứ? Bạn không sao chứ? – Angle hốt hoảng nhìn khuôn
mặt bạc nhợt của Nim.
.
Nim chỉ kịp gật đầu xong thì lịm hẳn…
.
……………………………….
.
Bệnh viện!
.
Đây là lần thứ 2 Nim được phúc phận ở nơi này!
.
Theo tình hình trước mắt thì cô bé không bị hề hấn gì, chỉ vì hoảng
sợ quá nên chết lâm sàn và có một số vết thương nho nhỏ ở tay chân.
Nhưng chừng đó thôi cũng đủ để hồn phách Angle lạc lên mây.
.
Sự thật thì sau khi Nim ngất, tên ám sát đã bị người của Angle
phóng xe rượt theo và “hành xử” ngay tại chỗ. Khỏi nói cũng biết ai
là người đứng đằng sau vụ này…
.
- Bạn tỉnh rồi à? – Angle vồn vã hỏi thi thấy Nim choàng mắt tỉnh
dậy.
.
Cô bé sau một hồi ngơ ngác cũng mỉm cười gật đầu.
.
- Bạn làm tôi lo chết đi được! – Angle nhăn nhó cầm tay Nim.
.
Vì không thể nói được nên Nim đành phải lấy tay vỗ vỗ vai cậu nhóc
thay cho một lời an ủi và xin lỗi.
.
- Thôi bạn cứ nằm đi! Miễn là bạn thấy tôi là được, không cần phải
nói gì đâu! – Angle mỉm cười, một nụ cười rất hiền nhưng thoáng
chút chua xót.
.
Bấy giờ Nim mới chợt nhận ra Angle cũng bị thương, hình như là nặng
hơn cô bé. Bằng chứng là một chiếc băng trắng nằm ngay trên trán.
Nim hốt hoảng chạm nhẹ vào đó.
.
- Ơ! Không sao cả! Bị trầy da chút thôi!
.
Nim nheo mắt lại tỏ vẻ có lỗi, nếu như không phải vì cô bé thì
Angle cũng đâu đến nỗi…
.
- Uh thì cũng hơi đau! Tôi vốn dĩ cũng giữ gìn “nhan sắc” lắm chứ!
Bị một vết thương nằm ngay trên mặt thế này tôi cũng hơi khó chịu,
nhưng vì bạn thì tất cả không thành vấn đề. – Angle cười
cười.
.
Và thế là Nim lại đỏ mặt. Thật ra Angle quá tốt với cô bé. Tốt đến
mức đôi khi khiến Nim không khỏi nghi ngờ…
.
- Mà này! Tôi vẫn chưa hết giận bạn đâu đấy! Tối hôm qua bạn bỏ đi
đâu mà làm tôi chạy đôn chạy đáo tìm thế hả? – Angle tỏ vẻ tức
giận.
.
Nim định huơ huơ tay giải thích thì Angle cầm tay chặn lại.
.
- Sorry! Tôi quên mất! Bạn không phải nói gì cả! Đợi khi nào lành
bệnh tôi “xử” bạn luôn một lần cho tiện! – Angle nháy mắt tinh
nghịch.
.
Thế đấy! Cậu nhóc thiên thần lúc nào cũng đáng yêu như thế! Nhưng
đừng quên cách đây vài tiếng Angle là một người như thế nào
nhé!
.
Một ngày trời nằm ở bệnh viện, Nim thấy chán vô cùng tận. Nếu là
Devil, chắc cậu ta bắt Nim xuất viện từ lâu rồi. Nhắc đến ác quỷ,
cô bé lại thấy buồn buồn. Có lẽ giờ này cậu nhóc đang ở bên cạnh
người phụ nữ đó. Nói cho cùng, trong mắt Devil, Nim không là cái gì
hết. Nghĩ thế nên cô bé thở dài, kéo chăn lên rồi nhắm mắt ngủ…Mong
sao anh trai sớm trở về, có anh, tất cả sẽ trở lại bình
thường…
CHAP 50: " LỘ DIỆN CON DÂU TẬP ĐOÀN IST"
.
Buổi sáng thứ 2 ở bệnh viện…
.
Angle tất tả chạy đi mua đồ ăn sáng rồi bắt Nim thanh toán cho bằng
được 2 tô phở, 2 cái trứng, và 2 ổ bánh mì. Hậu quả là khiến cô bé
không tài nào thở nỗi vì cái bụng quá sức chứa.
.
- Bạn đã no chưa? Nếu đói thì để tôi đi mua tiếp! – Angle ân cần
hỏi.
.
Nim hốt hoảng xua xua tay, mặt vẫn còn nhăn nhó vì quá no.
.
Điện thoại reo…
.
Angle mỉm cười rồi ra ngoài nghe điện thoại…
.
Nim ngồi ngao ngán nhìn đống thức ăn mình vừa mới thanh toán xong,
tự khâm phục bản thân vì càng ngày càng lên level trong việc ăn
uống.
.
Rầm…
.
Nim giật mình nhìn ra cửa phòng.
.
- Hello! Bạn bị vậy sao ko nói cho mình một tiếng hả?
.
Tú Vân hớt hải chạy vào. Đúng là nhóm trưởng nhóm siêu trọng có
khác. Đi tới đâu đều để lại âm vang hoàng tráng đến đó. Cái cửa
phòng có lẽ phải thay chốt sau cái mở cửa đầy năng lượng của Tú
Vân.
.
( Hì! Mình không sao! Chỉ bị xây xát nhẹ thôi à!) – Nim cố trấn an
cô bạn thân.
.
- Nghe Angle nói bạn bị người ta tấn công. Mình lo lắm ý! Mà…- Tú
Vân đột nhiên hạ giọng, mặt đo đỏ.
.
( Sao thế???)
.
- Bạn không tin nỗi đâu! Chính Angle đã gọi điện thoại cho mình
đấy! Trời ơi! Cái giọng sao mà đáng yêu, nhẹ nhàng, tình cảm đến
thế cơ chứ! Cậu ấy bảo mình tới chơi với bạn cho đỡ buồn! – Tú Vân
vừa kể vừa diễn tả cảm xúc khiến Nim trố mắt nhìn.
.
( Bạn hạnh phúc đến thế cơ à?)
.
- Chứ sao nữa! – cô nhóc vẫn thơ thẫn với những tưởng tượng viễn
vông trong đầu.
.
Nim thở dài một cái rồi lắc đầu, thương cô ban thân đã vướng vào
lưới tình quá nặng.
.
- À mà này! – Tú Vân như sực nhớ ra điều gì, lôi từ trong cặp một
tờ tạp chí rồi chìa ra trước mặt Nim.
.
- Dù tụi mình là bạn thân, nhưng nói thiệt nhìn cái này mình vẫn
thấy ức ức! – Tú Vân phụng phịu.
.
Nim ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Cầm lấy tờ tạp chí trên tay Tú
Vân…
.
Và tất cả như tối sầm lại trước mặt Nim khi trang bìa của tờ tạp
chí là cảnh Angle hôn vào má Nim trong bữa tiệc hôm nọ. Tệ hại hơn
nữa là phía dưới bức ảnh còn nhấn thêm một hàng chữ màu đỏ đậm với
nội dung: “ Đã lộ diện con dâu tương lai của tập đoàn IST”!
.
- Này! Bạn sao thế???? – Tú Vân huơ huơ tay trước khuôn mặt nghệch
đi vì ngỡ ngàng của Nim.
.
( Cái này bạn lấy ở đâu thế?)
.
- Trời! Thì ở quầy báo chứ sao! Mà giờ thì cả trường mình ai cũng
có. Bạn trở thành cái tên hot rồi đó! Nghe nói tờ tạp chí mới ra lò
vào 1h chiều hôm nay mà chỉ sau 1 tiếng đồng hồ đã bán hết sạch sẽ
không còn một tờ nào cả!
.
Nim tròn mắt rồi thở dài thườn thượt. Sóng gió đã bắt đầu nỗi lên
rồi!
.
- Sao mặt bạn bí xị thế ? Mình chỉ đùa thôi chứ mình có giận hay
ghen ghét gì với bạn đâu! Dù có thích Angle thật nhưng so với tình
bạn mấy năm gắn bó giữa hai đứa mình thì cậu ấy chỉ là con muỗi
thôi! – Tú Vân cười khì khì vỗ vai Nim động viên.
.
Nim cũng biết vậy nhưng chẳng thể bình tâm được. Rồi sẽ có hàng tá
rắc rối xảy đến với cô bé. Kiểu này làm sao sống nổi. Nim cầm tờ
tạp chí trên tay rồi buồn bã nằm xuống nhắm mắt ngủ. Tú Vân biết ý
nên cũng lặng lẽ ra về…
.
- Mong là bạn không thích Angle, nếu không, mình không biết mình sẽ
làm gì đâu….
.
Đó là những lời nói của Tú Vân khi đóng cánh cửa phòng cho Nim, tất
nhiên là cô bé không thể nghe thấy được…
.
Có thể gọi đó là một sự ghen ghét “ có văn hóa”. Tú Vân cũng là con
người mà, làm sao có thể rộng lượng và vị tha đến mức ấy
được…
.
……………………………
.
- Bạn dậy rồi à??? – Nim giật mình khi thấy Angle đang nhe răng
cười trước mặt mình.
.
- Cái này là…- Angle nhíu mày lại khi nhìn thấy cuốn tạp chí trên
tay Nim.
.
Khuôn mặt cô bé buồn rũ rượi. Angle thoáng nhìn rồi cũng mỉm
cười.
.
- Không giận tôi chứ???
.
Nim chả nói gì. Nếu có giận cũng không làm gì được.
.
- Bạn cũng không cần phải lo lắng quá đâu! Rồi mọi chuyện sẽ dần đi
vào quên lãng. Cách tốt nhất để xoa dịu dư luận chính là im lặng
với nó. Thật ra…tôi làm như thế cũng vì một mục đích khá cá nhân,
thế nên tôi mới xin lỗi bạn trước khi thực hiện…- Angle ấp
úng.
.
Nim nhìn với ánh mắt dò hỏi.