Ngày hôm sau bắt đầu thật đẹp...Những tia nắng bình minh nhẹ nhàng
mơn man lên gương mặt thanh tú của Eun Jung...Cô đã có một giấc ngủ
thật sâu và ko hề có mộng mị..Lòng cô bây giờ thấy ấm áp và bình an
vô cùng...Jung bước vào nhà tắm,chuẩn bị mọi thứ và bước ra khỏi
phòng,Hwa còn ngủ rất say.Thật may cho cậu ấy khi hôm nay không
phải tới trường...
Thật ra Jung cũng ko có tiết học vào hôm nay nhưng cô nhận được
thông báo của cô giám thị là mình phải có mặt vào sáng sớm,cô ấy
không nói rõ cho Jung biết là lý do gì mà Jung thì cũng không
hỏi...nhưng Jung tò mò vì cô ấy đã nói một câu đầy ẩn ý trước khi
cúp máy.
-Có một bất ngờ giành cho em cô bé à..
Jung tới trường sớm hơn yêu cầu của cô giám thị,khi thấy Jung bước
vào mọi người đều nhìn cô với ánh mắt như đang cười khiến Jung càng
tò mò hơn.Tuy nhiên vốn rất giỏi che giấu cảm xúc nên Jung trông
vẫn rất bình thản.
-Em tới sớm vậy? Cô giám thị hỏi Jung và ra hiệu cho Jung ngồi
xuống ghế.
-Dạ.
Jung khẽ lên tiếng rồi cũng chẳng biết nói gì thêm.
-Thầy hiệu trưởng sẽ trực tiếp gặp em nên em ngồi đợi thầy một chút
nhé...cô giám thị lại lên tiếng.
-Dạ...Jung cũng chỉ khẽ trả lời và trong lòng bắt đầu thấy lo
lắng.
Cũng đã quen với sự kiệm lời của Jung nên cô giám thị không tỏ ra
khó chịu gì hết...Một lát sau thì thầy hiệu trưởng cũng tới,vừa
nhìn thấy Jung thầy liền mỉm cười...Thật ra Eun Jung chính là cô
học trò mà thầy rất quí mến,Jung có xuất thân bất hạnh nhưng lại
chăm ngoan và rất kiên cường...Thấy Jung cứ đứng mãi không ngồi
xuống thầy liền mỉm cười hiền hoà rồi nói..
-Em ngồi xuống đi rồi chúng ta nói chuyện.
-Dạ.
Jung ngồi xuống,lòng cũng an tâm phần nào khi thấy thái độ của
thầy.Thầy Kim lấy ra một bộ hồ sơ rồi ngước nhìn Jung khẽ
nói.
-Chắc em chưa biết lý do thầy mời em tới đây phải không?
-Dạ. Eun Jung cũng chỉ biết trả lời câu ấy.
-Trước khi thầy nói rõ lý do thầy muốn hỏi em một chuyện.....Em có
muốn đi du học không Eun Jung?
Thầy nói và nhìn Jung chờ câu trả lời..
-Du....Du học ấy ạ....
Eun Jung ngỡ ngàng thốt không thành câu....Thầy Kim gật đầu rồi nói
tiếp.
-Phải...Là đi du học....Thầy đã gửi hồ sơ của em và một số sinh
viên khác tới một quỹ hỗ trợ sinh viên vài tháng trước và mới nhận
được phản hồi của họ sáng qua...trong số 10 bộ hồ sơ thì chỉ có em
là được họ chấp nhận...Họ sẽ hỗ trợ em một học bỗng trị giá 3 năm
tại Mĩ.
Eun Jung ngồi đơ như một bức tượng,mọi chuyện thật quá bất ngờ với
cô..Một lát sau cô mới có thể lấy lại bình tĩnh và trả lời
thầy.
-Em thực sự rất bất ngờ ạ...Cám ơn thầy đã ưu ái cho em như
vậy...Nhưng thầy có thể cho em chút thời gian suy nghĩ được không
ạ.
-Tất nhiên rồi....Nhưng trong tuần này thôi nhé...Chúng ta không có
nhiều thời gian.Có thể là một tháng nữa là xuất phát rồi đấy.Thầy
muốn em phải suy nghĩ nghiêm túc chuyện này,hãy nhớ trong cuộc đời
mỗi người không dễ dàng có đuợc nững cơ hội như thế đâu.
Thầy Kim nhìn Jung trìu mến..Eun jung gật đầu cám ơn thầy rồi xin
phép ra về...Đúng là hôm nay là một ngày thật đẹp....Eun Jung đứng
im giữa sân trường ngửa mặt nhìn những tia nắng ấm ảptên ầu
trời....Các sinh viên trong trường đi qua đều nhìn cô với ánh mắt
ngập tràn ngưỡng mộ....Chưa ai biết về chuyến du học cả,chỉ vì Ham
Eun Jung vốn là một trong số ít những sinh viên ưu tú nhât
trường.Cô alf thần tượng của rất nhiều sinh viên ở đây.
Ji Yeon cùng các bạn đang ăn trưa tại căng tin trường..Trong khi Ji
và Ram chỉ tập chung chuyên môn thì So và Ri chứ líu lo như đôi
chim sẻ,Min thì bận nhắn tin với ai đó..:)....Một lát Min mới quay
lại hỏi Ji.
-Tối qua lúc đi lạc tụi tớ cậu đã đi đâu vậy Ji.?
-Tớ đi tìm các cậu nhưng không thấy,tớ ra công viên ngồi?
Ji chả thèm ngẩng lên nhìn Min và trả lời.Ram bây giờ đã chén xong
phần của mình mới nhìn lên và hỏi lại.
-Cậu ra công viên làm gì giờ đó.
-Tớ mỏi chân ngồi nghỉ xíu thôi.
Ji chu môi trả lời.Qri bây giờ mới quay sang hỏi.
-Sao cậu về trễ vậy...Tụi tớ lo muốn chết.
Ji ngập ngừng buôn muỗng xuống rồi nói.
-Tớ,tớ gặp một người...Chúng tớ trò chuyện và cùng nhau đi ăn
khuya....
-Cậu được lắm nhé..Cậu thì được đi ăn trong khi tụi này đi tìm cậu
muốn chết..hức....
So lùn ngồi im nãy giờ mới ấm, ức gào lên...Có lẽ vẫn còn ấm ức vụ
bị lỡ nụ hôn đầu lắm...Ji nhìn So như thế thì buồn cười quá liền
trêu.
-Hay tối nay đi nữa nhé..Tớ hứa sẽ không làm phiền hai cậu
đâu.
-Cậu muốn bị bứt tóc không Ji Yeon.So gào lên tức tối...Qri thấy
thế liền bịt miệng của So lại rồi khẽ nói.
-Thôi..thôi...Hai người đừng có gây nhau nữa được không...Không hòa
bình được một ngày à.
-Họ mà không cãi nhau tớ sẽ buồn chết mất..Ram nhăn ũi nói.
-Tớ cũng vậy...Min cười hì hì phụ theo.
Qri ngao ngán lắc đầu và như nhớ ra chuyện quan trọng liền qauy
sang hỏi Ji.
-Cậu đã gặp ai thế Ji...Tụi tớ có quen không.
Lúc này cả ba người còn lại cũng quay sang nhìn Ji với ánh mắt tò
mò chờ đợi.
-Một người lạ.Nhưng sau này nhất định các cậu sẽ quen.
Ji Yeon thản nhiên trả lời..Cả 4 cái miệng há to ra nhìn Ji...Thật
có nằm mơ cũng không tin được cô công chúa ngoan hiền nhà ta lại
giám đi chơ với người lạ như thế..Lại còn là đêm khuya.
-Hẳn đó là một người rất đặt biệt..... Qri doán.
-Một chàng hot boy chăng....Ram mơ màng.
Min và So thì vẫn tròn mắt há miệng chờ câu trả lừoi của Ji...Ji
nhìn bốn cô bạn rồi mỉm cười tủm tỉm đáp.
-Đúng alf người đó rất thú vị..Nhưng không phải một hot boy mà là
một cool girl.
-COOL GIRL...???
Bốn cái miệng đồng thanh la toáng lên...Ji thì vẫn thản nhiên,cô
gật đầu rồi tiếp.
-Lúc đầu tớ làm quen thì unnei ấy lạnh lùng lắm..chả thèm nhìnt ớ
một lần....nhưng về sau thì tớ nhận ra unnei ấy là người rất gần
gũi và âm áp...
-ẤM ÁP.........................
Một lần nữa bốn cô bạn của Ji bị sốc..Chuyện Ji chủ động làm quen
người khác là lạ rồi,mà bị người ta lơ thì đúng là sốc...Đến cả
Qri,người luôn biết giữ hình ảnh câu quí và điềm tĩnh giờ cũng phải
há miệng tròn mắt vì ngạc nhiên...
-Cậu thích chị ta à....
Min ngố mãi bây giờ mới tiêu hoá được hết những gì vừa nghe thấy
nên lên tiếng hỏi.
-Thì chắc rồi...Ram cũng gật gù phụ theo.
-Công chúa của chúngt a cuối cùng cũng biết đến tình yêu....So trêu
ghẹo.
Ji không đáp lại lời của các bạn..Cô đang mãi suy nghĩ...Thích
à..có phải không nhỉ...Đúng là Ji cảm thấy quí Jung..nhưng yêu thì
Ji chẳng rõ...Ji chỉ là thấy Jung rất ấm áp,thích được gặp lại
người ấy,thích được nhìn thấy gương mặt thanh tú ấy...Thích nhìn
thấy nụ cười của Jung...Phải..chính là nụ cười ấy....Eun Jung khi
cuời thì gương mặt sẽ trở nên rất xinh đẹp..Nhưng nếu thiếu đi nó
thì lại trở nên rất buồn....Ji không muốn thấy nét buồn trên mặt
Jung chút nào....Mãi suy nghĩ cho tới khi Ram lay mạnh vai mình Ji
mới hiật mình...So Yeon đã quá nóng ruột chờ câu trả lời nên liền
hối.
bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me
-Sao cậu không trả lời đi.
Ji nhìn các bạn rồi mỉm cười....
-Tớ nghĩ chưa phải yêu đâu..Sao có thể yêu một người nhanh thế
chứ....Chỉ là thấy gần gũi thôi mà.
-Tớ không tin...Chắc chắn phải có gì đó chứ....Gịong So lùn đầy vẻ
thất vọng...
Ji bật cười với cô bạn này...Đúng là bà tám quá....Ji liền trêu lại
So...
-Cậu cứ ngồi đó lo chuyện bao đồng đi...Nhìn cậu kìa...suy nghĩ
nhiều quá nên nết nhăn đầy ra rồi...
-Á Á Á....
Cái loa phóng thanh của So đc bật hết công suất làm bốn đứa chỉ
biết đưa tay bịt chặt lỗ tai....So mếu máo quay sang nhìn Qri cầu
cứu...Qri liền mỉm cười trấn an So.
-Bình tĩnh,bình tĩnh nào So iu...Ji trêu đấy...Chúng ta chỉ mới 17
tuổi thôi mà..Làm sao có nết nhăn được chứ...
Mặt So Yeon đỏ lên vì giận,cả đám gửi thấy mùi sát khí nên im
ru...Ji cũng biết nó mà ở lại thì chỉ có chết...Vậy nên nó liền
đứng dậy chạy vọt ra ngoài...Nó vừa chạy vừa quay lại lè lưỡi trêu
So và cuời đắc thắng....
-Còn lâu mới bắt được tớ nhé...So lùn...
So Yeon tức muốn chết,nó chạy hết tốc lực cũng không sao bắt kịp
con người kia..Chân ngắn...Thật khổ...Nó chỉ còn biết gào lên trong
căm hờn..
-Park Ji Yeon...Tớ mà bắt được cậu tớ sẽ bứt hết tóc trên đầu cậu
cho xem....
Qri,HyoMin và Boram thì cứ nhìn nhau cười..Họ dã quá quen với cảnh
này suốt 7 năm nay rồi...
Chiều đó Ji dặn cô giáp việc nấu cơm sớm hơn một chút..Cô bé ăn một
cách nhanh chóng rồi lên phòng thay đồ...Vẫn không quên mang theo
một hộp cơm khác đã được cô giáp việc chuẩn bị theo ý của mình...Ji
vui vẻ bắt xe tới chỗ hẹn...Cô đến sớm nên vẫn chưa thấy Eun Jung
đâu...Hôm nay công viên rất ít người nên không khí yên bình đến
lạ....Có lẽ bình thuờng nó vốn thế này..Hôm qua chỉ là ngầy đặc
biệt thôi...Đang suy nghĩ thì nhận ra cái bóng quen quen của Eun
Jung từ xa..Ji mừng rỡ liền đưa tay vẫy rồi kêu to.
-Unnei.......
Eun Jung mỉm cuời chào lại Ji.....Đúng rồi...Là nụ cười ấy....Nó
thật đẹp....Hôm nay Jung mặc chiếc áo len màu trắng khắc chiéac áo
màu xanh bên ngoài...Khuôn mặt không bị lem nên trông càng thanh
tú...Ji cứ nhìn mãi khuôn mặt ấy...Eun Jung bước lại gần rồi khẽ
hỏi.
-Em tới lâu chưa...Xin lỗi Jung tới hơi trễ...
-Không phải unnei tới trễ mà là e tới hơi sớm....Ji mỉm cười nói
rồi kéo Jung ngồi xuống ghế đá.
-Unnei ăn tối chưa...Ji lại hỏi.
-ờh..........Jung chưa biết nói thế nào..Cô chưa ăn nhưng lại không
muốn nói ra...Ji chảng đợi Jung trả lời đã lấy trong túi hộp cơm
mang theo và nói.
-Em biết unnei chưa ăn...em mang cơm cho unnei nè...
-Chẳng phải hôm qua Jung nói Jung rất bận sao..Những người bận thì
thường ăn tối rất muộn....
Ji hồn nhiên trả lời...Jung nhìn Ji...ánh mắt ngập tràn tình
cảm...cô bé này thật lạ...hồn nhiên và thánh thiện vô cùng...Luôn
khiến người khác vảm thấy ấm áp và vui vẻ khi ở bên...Một lát sau
Jung mới lên tiếng hỏi Ji.
-Tại sao em lại đối sử tốt với Jung như thế...Chúng ta chỉ mới quen
nhau...
Ji vẫn nở nụ cười tươi trên môi và trả lời..
-Vì em thích Jung...
-Hả.... Mặt Jung lúc này nó ngu hẳn ra...Ji Yeon luôn biến Jung
thành kẻ ngốc khi luôn nhồn nhét vào đầu cô những thứ rất khó tiêu
hoá trong thời gian ngắn....
-Unnei.....Unnei...
Ji thấy Jung ngồi đơ ra thì khua tay kêu ...Mãi Jung mới hoàn hồn
lên tiếng....
-Ừh...hơhơ..
Jung đang rất chi là bối rối...
-Nhìn Jung mắc cuời quá...
Ji nhìn Jung và cười ngặt nghẽo....Jung ngượng ngùng khẽ hỏi.
-Sao em lại thích Jung.
-Vì unnei rất dễ thương..Vì nụ cười của unnei rất đẹp...Vì em thấy
rất vui khi ở bên unnei...
Ji thản nhiên trả lời...Nó nói những gì trong lòng nó nghĩ...Chẳng
biết nó nghĩ thế nào nhưng những câu nói của nó đã vô tình khiến
Jung hiểu lầm ....Jung không biết rằng cô bé vốn ngây thơ nên dù
chỉ xem Jung như một người chị gái nhưng lại nói câu "Em thích
Jung"..giống như một lời tỏ tình thì làm sao mà Jung không hiểu
nhầm ý của mình được...Và Jung đã thực sự bối rối....
Chưa ai khiến Jung thấy bối rối như Ji...cuộc sống đã tô luyện cho
Jung một trái tim chai sạn và một nghị lực kiên cường đến khó tin ở
một ô gái...Jung còn tạo cho mình một vỏ bọc rất hoàn hảo nhất là
truớc những kẻ không có thành ý với mình..Nhưng đối với những người
có trái tim lương thiện như Ji yeon thì cô lại rất khó để cho giấu
cảm xúc thật...Con người thật của Jung vốn rất ấm áp.
Nhưng có trong mơ thì Jung cũng không mơ thấy ngày hôm nay..Ngày mà
cô nhận được lời tỏ tình từ một cô gái...Cô đơn thuần vẫn
nghĩ...Cũng sẽ có lúc cô yêu,và người đó sẽ là một chàng trai lịch
sự chín chắn...Cô không cần một nguời chồng hoàn hảo,những lời tỏ
tình lãng mạn và hoa mĩ..chỉ cần nguời ấy thật lòng yêu thương cô
là đủ rồi...Nhưng thật không ngờ chỉ ba chữ..."Em thích Jung " của
cô bé ấy lại khiến cô rung động....