- Oaaa, đẹp quá......Việt nam thật là tuyệt, cái gì cũng tuyệ cả,
từ vẻ đẹp bên ngoài đến nền văn hoá, ẩm thực......và ngay cả căn
phòng mình đang ở. Há há, ngủ thui......
Nói oài nó phi thẳng lên chiếc giường đôi êm ái mà chuẩn bị đánh 1
giấc ngon lành. Nhưng Joe đã kịp lôi nó ra khỏi chiếc giường trước
khi nó đi vào giấc ngủ say. Joe lầm bầm:
- Đúng là....người đâu mừ chỉ có ăn với ngủ.
Ariel càu nhàu:
- Làm gì vậy, để em ngũ đã chứ!!!
- Nãy giờ cô ngủ trên máy bay chưa đủ hay sao??? Mau tắm rửa rồi
xuống nhà hàng với tôi.
Nghe đến nhà hàng là nó sáng mắt lên:
- Ok ngay, tỉnh ngủ roài. Tăm cái xog liền àh. Chờ nhé!!!
Nó ngoác miệng cười toe roài phi thẳng vào phòng tăm mừ hok mang
theo đồ để thay. ( thiệt tình.....bó tay) Cứ tưởng êm roài, Joe
định ngả lưng xuống chiếc giường êm ái (cha này láu cá thật, đuổi
khéo vợ đi để độc chiếm long snàg).
Định mở miệng ra "đồ nội y" nhưng nó kịp ngăn cái miệng toe toe của
nó lại và đóng cái vali ngay ngắn lại. Trước coan mắt đang trợn
tròn ngạc nhiên của Joe, nó đành cười trừ, ngượng ngùng. Roài nó
cũng phi như bay vào phòng tắm. Joe làu bàu:
- Thật là, như con nít.
Định ngả lưng xuống lại thì cánh cửa phòng tăm mở ra, tiếng Ariel
oang oang:
- Nhớ đợi em đoá, 15' là xong ngay, hí hí!!!
Joe ngán ngẩm đập tay lên trán:
- Thiệt tình......bó tay!!!
15 phút sau, đúng như đã nói, nó phóc ngay ra khỏi phòng tắm mà nó
vốn hok thích rời chút nèo (mát quá mừ). Nhưng nó chưng hửng khi
đập vào mắt nó là ông chồng đáng iu đang "khò khò" trên giường.
Trong giây lát, bực bội, nó liền lao ngay về phía Joe và rống
lên:
- ZẬY!!!
Joe giật mình bởi tiếng rống của nó, anh chàng hỏi với giọng ngái
ngủ:
- Trời có giông àh?
Nó lại hét vào tai Joe:
- ZẬY!! Xuống nhà hàng thui!!!
Lúc này Joe mới định thần, mở to mắt nhận ra " cơn giống" ban nãy
phát ra từ đâu. Joe dụi mắt roài vươn vai:
- Oáp! Tắm xong oài hở???
Nó làm mặt giận:
- Hok xong thì đứng đây làm gi.
Joe nhìn ra ngoài cửa kính rộng lớn:
- Trời sắp túi oài, thôi mau qua gọi 2 ngừi kia rồi cùng xuống
ăn.
Chỉ chờ có thế là 2 mắt nó lại sáng lên như 2 cái đèn pha ô
tô....tải.
"măm măm măm măm....", "soạt soạt chụt chụt.....". Khiếp, tiếng
động kì quặc này đều phát ra từ 2 chị em nhà họ Lâm. Ella thì đang
gắp lấy gắp để đĩa mì Ý, còn Ariel thì đang lo nhét lấy nhét để cái
bánh mì nướng kẹp thịt sốt vang Pháp vào cái mồm đang ngoác rộng
đến mang tai (ực, thèm chít đi mất ). Trước cái nhìn kì quặc của 2
ông chồng, 2 đứa vẫn vô tư như ko có người. Sam nhìn tụi nó châm
chọc:
- Nè, 2 người ăn từ từ thui, ko ai thèm cướp đâu.
Ella ngẩng mặt lên, khóe miệng vẫn còn lòng thòng sợi mì Ý:
- Lắm chuyện, coi chừng......tui ăn xong là chít với tui...
- Để xem ai chít trước, ăn kỉu đó hok ngoác mồm ra chít vì bội thực
mới lạ đoá.
Ella tức khí lên, bỗng vẻ mặt cô nàng như đang đay nghiến cái gì
đó. Mừ đúng thiệt, Sam như mún hét toáng lên vì dưới gầm bàn, bất
ngờ cái chân anh bị một cục tạ nặng kí đè lên. Mặt Sam nhăn nhó đến
tức cười, miệng hok ngừng om sòm, giảy nãy lên:
- Tha....tha cho cái....cái chân.....tui đi
mà!!!....Đau....đau!!!
Mặt anh chàng lúc này mới tội nghiệp làm sao, Ella nhấc cái cục tạ
của mình khỏi chân Sam và doạ:
- Bik đau oài hả??? Lần sau mừ coàn thía nữa là chít với tui nhá,
lần này là nhẹ đấy!
Sam gật đầu lia lịa, mặt mũi thê thảm như vừa trải qua một cơn cảm.
Cả Joe và Ariel nãy giờ sửng sốt theo dõi trận chiến mà ngừi thắng
cuộc oanh liệt là Ella. Thế mà nhẹ hả??? Cả 2 đứa tự hỏi rồi rùng
mình.
_______________________
Chời, bãi cát trắng xoá mịn màng trải dài dọc theo bờ biển mà coàn
nóng ấm, lưu lại dư vị của cái nắng gay gắt trên biển. Từng cơn
sóng khẽ ru bờ dịu êm, từng luồng gió mát cuốn theo vị mặn nồng của
biển, ko khí và quang cảnh trữ tình xung quanh đến là dễ chiu vô
cùng. Ariel và Ella ngẩng mặt lên giời , giang 2 cánh tay ra hết cỡ
tận hưởng cái cảm giác dễ chịu đó. Ariel như nhảy cẫng lên:
- Great! Biển ở đây thật là great!!!
Ella phẩy tay:
- Chuyện, còn phải nói. Biển này được mệnh dnah là Hawai trữ tình
thứ 2 đấy. Xem ra còn hơn nữa í chứ, hí hí....
Ella hí hửng tung tăng chạy dọc theo bờ biển, tất nhiên Ariel cũng
vui đùa đuổi theo bà chị. TRong khi đó 2 ông chồng cũng đang dạo
mát dọc theo bờ biển. Sam một tay vác vai Joe, một tay xách thêm
chai vang đỏ. Joe thì 2 tay đút vào túi quần, lẳng lặng nhìn ngoài
khơi xa. Sam giơ chai vang lên trước mắt Joe:
- Uống đi chứ!!! Cảnh đẹp thía này mừ hok có chất cay thì chán bỏ
xừ.
Joe nghe cũng có lí nên cầm lấy
chai rượu núc một ngụm lớn. Mắt vẫn ko ngừng nhìn xa xăm, thoáng vẻ
u buồn. Sam nhận ra điều đó nên cố làm cho thằng em tươi tỉnh lên
một chút:
- Nè, nè, tới đầu kia chơi đi. Đêm nào hình như cũng có tổ chức
trại lửa ở đây thì phải.
Sam vừa nói vừa níu tay Joe theo. Vừa len qua đám đông nhộn nhịp,
trước mặt hai người là một khung cảnh vui tươi hết sức. Quanh đống
lửa bập bùng, mọi người nắm lấy tay nhau vừa chạy quanh vừa nhảy
theo điệu nhạc đang vang lên. Ai nấy đều cười tươi và vui vẻ. Sam
chợt thấy có 2 bóng dáng quen quen trong cái vòng tay rộng lớn í.
Sam liền vỗ lên vai Joe và chỉ tay về phía đó:
- Uầy, có phải 2 bà vợ quý hóa của chúng ta hok nhỉ???
Joe ngơ ngác nhìn theo:
- Gì cơ???
- Đúng rồi ko nhầm vào đâu được, cái dáng mập mập lùn lùn ấy ko thể
ai khác bà Ella, bên cạnh chắc chắn là Ariel. -Sam vỗ tay cái bép
roài tự đắc vì cái tài đoán trúng như thần của mình.
Coàn phải nói, là 2 chị em đóa chớ ai, tí ta tí tởn. Vừa thấy đông
vui nhộn nhịp một chút là nhanh như cắt, 2 đứa bon chen vào cho
bằng được.
Đang vui chơi cùng mọi ngừi, Ella thấy mí món ăn người ta bày ra
thơm nức mũi. Mặc cô em đang còn ham nhảy nhót với mọi người, Ella
phóng tới ngay chỗ nèo có đồ ăn ngon. Ariel lúc này vẫn còn cười
tươi, bỗng có một bàn tay chuối mắn nắm chắc lấy tay nó. Quái, tay
Ella đâu có to to mừ chai sạn ghê zậy??? Tự hỏi trong đầu, nó quay
phắt qua. Một tên cũng dân ngoại quốc có cái ánh nhìn sắc lẻm đang
cười một cách khả ố với nó làm nó giật bắn cả mình. Miệng lắp bắp,
tay cố giằng ra khỏi cái bàn tay chắc nịch của tên quái gở
đó:
- Anh....anh là ai.....chị tôi đâu???.....Thả tay tôi ra.....
Nhưng bàn tay tên này quá chắc, nó ko thể nào lôi ra được. Dần dần
cả 2 tách ra khỏi đám đông. Mặc cho nó cố giảy nảy cả lên tên đó
vẫn ko buông tay ra. Mọi ngừi xung quanh cũng chả ai để ý tới vì
mải ham vui theo tiếng chiêng cồng to chảng.
Mặt nó tái mét, nó mún hét lên kêu cứu nhưng càng lúc cả 2 càng ra
xa đám đông, càng lúc gã đó kéo nó ra sát bờ biển. Tim nó đập loạn
xạ, nó cố giãy lên để kêu cứu nhưng vô ích. Mọi người vẫn nhộn nhịp
chơi đùa với nhau đầu xa. Nó như tuyệt vọng, ước gì có Joe ở đây,
nhưng Ella, Joe và Sam đâu hết rồi??? Sao ko tới cứu nó. Nước mắt
nó trào ra, trong cái lúc nó tuyệt vọng nhứt thì đâu ra một bàn tay
chặn ngay gã đó lại. Trong phút chốc, gã đó đẩy nó qua một bên và "
bụp bụp" " bốp bốp". Nó như nghẹt thở, chuyện gì đang xảy ra??? Mọi
thứ diễn ra quá nhenh lại trong bóng tối nên nó chẳng bik đường đâu
mà nhìn. Trong phút chốc bỗng dưng có tiếng Ella nắm lấy tay nó và
hét lên:
- Chị đây, chị đây Ariel.....
Nó như từ cõi chết trở về, nó mừng quýnh lên, nước mắt ko ngừng
trào ra, nó ôm chầm lấy Ella:
- Ella.....nãy giờ chị ở đâu???....làm em sợ chết đi......
Ella vỗ về nó:
- Được rồi, ổn rồi, Joe và Sam đã cho hắn một bài học rồi.....em
yên tâm....chị xin lỗi...xin lỗi....
Có tiếng Joe vang lên:
- Ko sao rồi, Sam, gọi cảnh sát đi!
- Ok.
Tiếng Sam vang lên, cạnh đó nó nghe thấy tiếng một người đàn ông
rên rỉ. Chắc chắn là cái tên quái gở đó rồi chứ ko ai khác.
Uống đi!
Joe đưa cốc nước quả cho nó. Lúc nãy còn sợ chít đi được, giờ thấy
Joe ân cần như vậy nó mừng ra mặt. Joe ngồi xuống cnạh nó:
- Thiệt tình, bị người ta lôi đi xềnh xệch mà vẫn im thin
thít.
A đỏ mặt:
- Sao ko chứ, tại mọi người đâu có nghe thấy. Lúc đó sợ quá nên
miệng hơi.....cứng lại chút.
Joe phì cười:
- May mà lúc đó anh trông thấy kịp thời nên gọi Sam và Ella chạy
đến chỗ em, nếu hok chắc em chít với tên đó oài.
Nó nhớ lại chuyện lúc nãy mà rùng mình, nhưng giờ đã ngồi trong
phong khách sạn rồi, lại có Joe bên cạnh nên nó cảm thấy an toàn
hơn bao giờ hết.
- Thôi, ngủ thôi.
Chợt nó giật mình bởi câu nói của Joe. Ngủ??? Nó nhìn lên cái
giường đôi mà mặt nhăn nhó. Làm sao với cái đêm đầu tiên đây???
Nhân lúc Joe ko để ý vào phòng tắm, nó liền lanh chân tót lên
giường, cố nằm chiếm choáng hết chỗ ko cho Joe nằm. Joe vừa từ
phòng tắm bước ra thấy vậy liền cười thầm trong bụng:
- Thử chọc cô nàng xem sao!
Thế rồi, Joe liền cởi cái áo ngoài ra bay thẳng lên giường làm nó
giật thót tim, nó chỉ ra ghế sopha:
- ANh.....anh ra...kia ngủ đi.
Joe thản nhiên:
- Ko.
- Nhưng....
Joe phán một câu xnah rờn:
- Chúng ta đã là vợ chồng rùi mừ.
- Hả??? -mặt nó nhăn nhó trông đến là tội.- Thì vợ
chồng....nhưng.....nhưng em chưa....sẵn sàng...
- Ko sao....ko cần phải rườm rà....cứ thế là được.
Joe lại thản nhiên làm nó rùng mình:
- Cứ thế là được sao??? EM tưởng.....em tưởng.....
Joe nhìn xoáy vào nó:
- Tưởng cần có rượu có nến và nhạc nữa hả?!?
Joe mỉm cười
tinh quái chồm lên người nó làm nó nhắm tịt mắt lại hok dám mở mắt
ra làm Joe bật cười khoái chí.
- Hahhahaaa....
Nó từ từ hé mắt ra, thấy Joe đang cười ngặt nghẽo vậy nó bực
dọc:
- Có gì cười chứ. ANh hok ngủ em ngủ đây.
Nói rồi nó nằm xuống, quay lưng lại với Joe. Joe cũng bùn ngủ rồi
nên với tay tắt đèn:
- Chúc ngủ ngon vợ iu.
Nó lại rùng mình, " vợ iu", 2 từ này nghe ngọt xớt đến độ làm ngừi
ta phải thấp thỏm lo âu. Trùi, tan vỡ giấc mộng về đêm đầu tiên. Nó
thầm nghĩ trong đầu. Còn Joe cũng đang âm thầm nghĩ trong bụng "
Chọc cô nàng này thú vị đấy chứ".
_______________________
Trong lúc đó, tại phòng Sam.
Ella vừa ngoắc nghẻo cái chân vừa ngồi trên chiếc giường êm ái ăn
chuối ngon lành. Sam tắm xong bước ra, Ella đã phán một câu như đọc
lệnh:
- Qua bên đó ngủ đi nhá.
Vừa nói nó vừa chỉ tay lên cái gế sopha đã có sẵn gối và chăn. Sam
trơn mắt nhìn nó:
- Cô mới là ngừi phải qua đó chứ....giường này của tui mừ.
- Còn lâu. -Ella dõng môi lên.
Nhưng Sam vẫn quyết thà chít vẫn ngủ trên giường. Sam liền lôi cái
gối và chăn vứt cái "xoạch" lên giường. Ella liền quay phắt
lại:
- Làm gì thế hả??? Mún chít àh???
- Có chít cũng ngủ ở đây.
Sam liền tót lên giường ko kịp để Ella ngăn lại. Ella liền lấy cái
gối của mình phang lấy phang để lên người Sam:
- Ra kia ngủ đi.....đây là giường tui.......mún chít thì cho
chít.....
Nhưng Sam vẫn làm thinh, anh chàng thà chấp nhận bị đánh một chút
rồi còn được ngủ trên cái giường êm ái chứ ko phải là ra kia ngủ,
vừa lạnh vừa đau lưng (rõ công tử). bất lực trước ông chồng lì lợm.
Ella nghĩ ra một kế, nó nheo măt nhìn Sam, rồi lên tiếng õng
ẹo:
- ANh iu.....anh iu àh.....có cần em giúp gì hok???
Những tưởng Sam sẽ phải rùng mình mà bỏ chạy nhưng kết quả ko như
nó mong đợi. Tuy Sam đúng là có sởn gai ốc nhưng anh chàng liền
khôn ngaon " Mình mừ chơi lại thía nèo cô nàng cũng phải sợ". Nghĩ
thía, Sam liền quay mặt lại với Ella, cười nham hiểm:
- Có đấy....thế em mún ko???
Ella giật bắn vì câu nói của Sam, cả cái thái độ quái gở đó:
- Hả??? Mún......mún gì???
- Đêm đầu tiên của chúng ta mừ! -Sam chớp chớp làm nó càng
sợ.
- Thôi, ngủ đi, đừng lải nhải nữa.
" Yeaaaaaa", Sam như mún nhảy cẫng lên vì sung sướng, nhưng tất
nhiên là phải kiềm chế lại. Chà, anh chàng đúng là cao tay, cúi
cũng cũng đã thu phục được bà vợ trong đêm đầu tiên.
Ella cố nhắm mắt lại, lòng nó ko nguôi thấp thỏm. Phải đến 2h sáng,
khi chắc mẩm Sam đã ngủ say rồi nó mới bắt đầu...." hò kéo gỗ" cho
tới tận sáng.
Chà chà, bình minh thức dậy trên biển đẹp quá xá. Ông mặt trời từ
từ nhô lên cao trên, tạo thành một vầng sáng đỏ trên bề mặt của
biển cả bao la, tựa như lòng đỏ trứng gà. Biển trải dài như vô tận,
với những đụn cát trắng xoá và những dải nắng vàng. Biển rì rào
sóng vỗ, những bờ cát như dài và rộng hơn, để lộ ra bãi biển với
những điều mới lạ của một ngày mới lại bắt đầu. Nó vuốt mái tóc lên
cho những sợi tóc đen tuyền được cuốn theo chiều gió, ngắm biển vào
buổi bình minh như thế này làm cho lòng con người ta có cảm giác
thật dễ chịu. Joe đã thức dậy từ sáng sớm rồi biến đi đâu mất tiêu,
để nó lại một mình vẫn còn ngủ ngon trên cghiếc giường ấm áp. Nó
thức dậy, ko thấy Joe đâu. Nóliền chạy ra ban công nhìn xuống dưới
sân khách sạn nhưng dù có cố dõi mắt tìm cũng chả thấy đâu. Bất
chợt nó ngảng đầu lên và bắt gặp một cảnh tượng thiên nhiên vô cùng
đẹp đẽ diễn ra trước mắt nó. Nó cứ đứng thầm lặng ngắm nhìn bình
minh thức giấc. Nếu ko có tiếng Ella và Sam la toáng lên phòng bên
cạnh thì nó đã có thể tận hưởng thêm giây phút thoải mái này chút
nữa rồi.
Tại phòng Ella và Sam. Đêm qua do ngủ muộn nên tất nhiên người cảm
thấy mệt mỏi. Ella gác chân lên cái cục thịt to tướng bên cạnh cái
" bụp" làm cục thịt đó la oai oái:
- Áhhhhhhhhhhh
Sam đẩy cái cục tạ đó ra khỏi người, quay người về một bên. Nhưng
do quay quá đà, lại thiếu hụt một mảng giường nên anh chàng tiếp
đất ko nhẹ nhàng là mấy. Sam từ từ mở mắt ra, lồm cồm bò dậy. Tay
mân mê xoa cái đầu đang đau do di chứng của cú ngã vừa rồi để lại.
Anh chàng định típ tục leo lên giường thì đã bắt gặp cái tường ngủ
sải chân sải tay của Ella làm choáng hết chỗ. Sam mặc kệ, cố đẩy
Ella sang một bên rồi lại leo lên làm một giấc típ. Lúc này Ella
vẫn ko thèm chịu mở mắt ra mặc cho có một bàn tay cứ ấn nó qua một
bên. Nó bực mình giơ chân đạp một cái vào khoảng ko, nhận ra chả có
cái gì bị chân mình "búng" đi cả, nó tuy thấy lạ nhưng mắt
vẫn.....nhắm nghiền. Nó loạng choạng quay qua một bên, nhưng tội
nghiệp Ella, nó gặp phải một tình huống giống Sam lúc nãy.
- Ái uiiiiiiiiiii.....cái lưng tui.........
Miệng ko ngừng ca cẩm, nó lóc ngóc bò dậy. Túm một góc của cái
chăn, nó giựt phắt lấy mạc cho Sam đang cố kéo giữ lại. Hai ngừi cứ
thế giằng co có mỗi cái chăn mà bỗng chốc la toáng cả lên, chút nữa
suýt oánh nhau. Nhưng nhờ vậy mà cả 2 đứa tỉnh ngủ, thế dành chăn
làm gì vậy ta??? (pó chíu 2 ngừi này)
(bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me ,chúc các bạn vui vẻ)
- Chu choa, ngồi trên mí cái thuyền phao này hay thiệt đoá!!! -Ella
thốt lên sung sướng trong khi Sam đang è cổ ra lấy sức chèo
thuyền.
Trải qua hơn 1h lênh đênh trên mặt biển, được nếm trải những cảm
giác bồng bềnh, lắc lư cùng chiếc thuyền phao mới thấy biển thật
mênh mông và rộng lớn. Cả A v à E sung sướng zô cùng, mặc dù 2
chàng kia phải lè lưỡi ra cố hít sức mừ chèo thuyền. S găt
lên:
-Nè, bà cầm cây chèo làm gì mừ nãy giờ chả thấy chèo lúc nèo
đâu.
E làu bàu:
- Thì cầm chơi, để đấy lỡ mất thì sao. (p ó ch íu)
-Sax, mất gì mà mất. Thuyền chỉ có tui với bà thì ai lấy được.
Thui, mau chèo đi, hok tui cho rớt xuống biển chừ.
- Never. -E phán một câu cụt lủn.
- Hả??? -Mặt Sam nhăn nhó đến là tội, anh chàng đâu còn đủ sức cho
E bay xuống biển chứ, hic.
Trong khi đó chiếc thuyền của J và A cũng gặp vấn đề tương tự,
nhưng A "ngoan" hơn chị mình nhìu. Tuy có cầm chèo chèo được một
lúc, nhưng khổ nỗi cô nàng khua tay chèo loạn xạ khiến chiếc thuyền
cứ như điên đảo làm J phát hoảng và phán một câu:
- Thôi, cô ngồi yên cho tui nhờ.
- Ok thui. -Nó hớn hở.
Chà, hẻm bik hai anh chàng phải chịu khổ đến bao giờ nữa
đây???
Một ngày thật là thú vị đối với E và A, but chả thú vị tẹo nèo dối
với S và J. Cả 2 ông chồng thấm mệt với 2 cô vợ. Suốt ngày chèo
thuyền trên biển, lướt sóng, nhảy dù,.... đủ trò, nói chung toàn
liên quan đến sóng với chả nước. Chơi cho đã cúi cùng túi về nằm
thẳng cẳng cả 4 đứa, tuy E và A có phần đỡ mệt hơn S và J nhìu
^^.
Lại sớm mai, lại một ngày mới, lại bắt đầu trên biển, lại một trò
chơi mới. S và J thuê 1 chiếc du thuyền loại gia đình thong dong
trên biển. Lần này thì 2 ông chồng của chúng ta chọn đi du thuyền
cho chắc ăn, đỡ phải vất vả với 2 bà vợ mà còn >< lại. Tha hồ
rảnh rang tay chân mà.....hành hạ nhau (khớ khớ, chưa bik ai hành
hạ ai). Vừa bước lên chiếc du thuyền máu trắng, cả A và E ko ngớt
cất lời khen ngợi vẻ đẹp snag trọng của chiếc du thuyền.
Sau 30' ngồi "nhăm nhăm" toàn là đồ ăn thức uống, 2 chị em mới chịu
bước ra mạn thuyền ngắm cảnh đẹp. Một bên là đảo xanh là xanh, một
bên là biển rộng là rộng. Hai cô nàng thích thú đùa giỡn với nhau.
Chợt E nảy ra một ý kiến, cô nàng giả làm Rose trong Titanic(lãng
mẹn ghớm), còn A bị bắt làm Jack Dawson đỡ hai tay nàng Rose trèo
lên đứng trước mũi thuyền (E gan dễ sợ). Cả 2 đang tíu tít .....
đóng phim thì 1 giọng nói chợt ong oang sau lưng làm cả 2 giật
mình:
- Này, làm trò gì thế???
Tiếng nói ôângng của sam làm A giật mình quay phắt lại quên béng
mất việc giữ thăng bằng cho E. Còn E??? Cô nàng bất ngờ chới với
trong ko trung rồi điều gì đến tất phải đến.
"ÙM.......TÕM.....". Cái thân hình 48.5kílô của El như mún rụng
xuống biển, mà thực sự rụng oài mừ. E chới với giữa biển nước mênh
mông, cô nàng có bik bơi đâu, E có bik bơi đâu mà vẽ, cô nàng hét
toáng cả lên, uống liên tục mí ngụm nước mặn chát. Oái oăm thay,
nước biển bắt đầu luồn vào tai, mũi miệng của E, E khổ sở cố ngoi
lên mặt nước, khua chân khua tay loạn xạ, miệng ko ngừng kêu cứu.
Trong khi đó, trên thuyền A đang cuống cả lên, nó quay snag
S:
- S, sao anh còn chưa xuống cứu chị ấy đi!!!
S thản nhiên:
- Có bao giờ cô ấy cần anh giúp đỡ đâu.
J lúc nghe tiếng động lạ đã chạy lại bên S và A lúc nào, thấy tình
hình ko được ổn cho lắm, J liền thúc S:
- Theo em nghĩ, lúc này ko cứu cô ấy thì anh sẽ phải ân hận
đây.
Câu nói của J làm S giật mình, anh chàng nhìn xuống thấy E càng lúc
càng đuối sức. Thấy E sắp chìm nghỉm đến nơi, S liền tức tốc cởi áo
ngoài ra và nhảy xuống biển ngay tức khắc.
Phải khó khăn lắm mới lôi được E lên bờ, A thì cuống cả lên khi
thấy ss mình bất tỉnh nhân sự. S cố làm mấy động tác sơ cứu, thấy
vô ích, S đành ngậm ngùi cúi xuống hô hấp nhân tạo cho E. Thấy cảnh
tượng đó A ko khỏi há hốc miệng, J đứng bên cạnh nhắc:
- Làm gì mà há mồm to thế, còn ko mau vào lấy một chiếc khăn tắm ra
đây.
A liền phi như bay vào trong lấy một chiếc khăn tắm cỡ lớn nhất cho
E. Ra đến nơi cũng là lúc E bắt đầu lim dim mắt. Trước mặt bà ss có
cái gì đó, mờ mờ ảo ảo. Nhưng cái quan trọng là E cảm thấy đôi môi
mình ấm nóng. Trong phút chốc E nhận ra S đang môi chạm môi với
mình. E liền bật dậy làm S giật cả mình, còn chưa kịp nói câu nào
thì E đã cho một cú tát trời giáng vào khuôn
mặt đẹp chai của S.
" Bốp", tiếng tát õ kinh khủng. Cả J và A ngỡ ngàng trươc sự việc
đang diễn ra trước mắt. Còn S thì khỏi phải nói, một bên má của anh
chàng in rõ dấu 5 ngón tay của E(hic, tội S quá). S hét toáng
lên:
- Cô làm quái gì thế hả???
E cũng hét lên:
- Thế anh vừa làm trò gì thế hả???
S ngơ ngác:
- Hô hấp nhân tạo.
E trợn mắt lên, dường như bà ss của chúng ta hok nhớ việc vừa bị
ngã xuống biển:
- Gì cơ??? Ai cho phép anh hả??? Đồ dê xồm.......
Ko để E kịp rủa thêm một lời nào nữa, S liền gắt lên:
- Ko có tôi thì cô làm mồi cho cá dưới đó rồi nhá, làm ơn mắc oán,
bik thế tôi ko thèm cứu cô làm gì. Hứ!
Nói rồi S ngoảnh mặt đi chỗ khác, E còn ngơ ngác hẻm bik gì(đãng
trí quá đi mất). Bấy giờ E mới thấy áo quần trên người mình ướt
sạch, A liền đem khăn choàng lên người E và giải thích:
- Chị trách lầm anh S rồi, vì cứu chị nên anh ấy mới phải hô hấp
nhân tạo. Còn chị thì.....
A vừa nói vừa nhăn mặt tỏ ý phê bình thái độ ban nãy của bà chị iu
wuý. Lúc này E mới ngớ người ra, nhớ lại mọi chuyện. Mặt cô nàng
bỗng dưng xịu xuống như nhận ra lỗi của mình lúc nãy.
Tối hum đoá cả 4 đứa rúc trong phòng Joe đánh bài, chỉ có mỗi 4 cái
miệng mà cả căn phòng náo loạn cả lên, như là họp chợ búa vậy, hic.
Nhưng đã chơi thì phải có thưởng có phạt, ai thua ván nào thì phạt
rượu ván đó, cứ thía mừ làm (ác quá, uống rượu...chúa ơi). Suốt cả
đêm, bọn họ vừa đánh bài vừa thi nhau uống rượu như uống nước lã, S
là ngừi uống nhìu nhất >>> lăn ra ngáy khò khò đầu tiên,
kế típ là A, rồi đến J và cúi cùng là E. Cả 4 đứa nằm lăn lóc dưới
sàn nhà, gác chân gác tay lung tung, nhìn căn phòng lúc này như vừa
sau một cuộc hỗn chiến xong zậy.
Sáng hum sau, mặt trời lên cao lém oài, thía mừ cả bọn vẫn chưa dứt
thi nhau hò kéo gỗ xem ai to hơn. Mở mắt ra. J thấy tay mình đang
ôm chặt cái gì đó mừ vừa mềm mềm, vừa trắng trắng, vừa mịn mịn lại
thêm âm ấm...J liền đưa cái vật đó lên trước mắt, nheo mắt lại quan
sát. Miệng lẩm bẩm:
- Quái, cái gì thế này??? Sao giống chân ngừi zậy??? Chân Sam
sao???.....Ko thể, chân Sam đâu có trắng mư mềm mại thế này
được???
Đang còn mải phân tích chuyện cái chân, bỗng "bụp" một phát. Bất
ngờ cái bàn chân mừ J đang giữ trên tay tung 1 phát vào mặt J. J
hoảng hốt ngồi phắt dậy, tỉnh ngủ hẳn. J thả "phịch" cái chân của A
xuống, miệng lắp bắp:
- Là.....là chân ...... Ariel sao???
Đúng lúc đó A bỗng dưng choàng người zạy, mắt nhắm mắt mở la oai
oái lên như vừa trải qua một cơn ác mộng:
- Ma......ma......
J lúc này mới điềm tĩnh lại:
- Ma gì mà ma, vừa đá vào mặt chồng một cái rồi chồm zậy gọi ngừi
ta là ma. Thía là sao hả???
Bấy giờ nó mới mở to mắt ra, thấy J nói vậy nó ngạc nhiên:
- Ai đá ai???
J trỏ vào mũi mình:
- Tui nè.
Nó xí hổ, gãi gãi tai:
- Tại, tại em mơ thấy một con ma đang định táp chân em
nên......nên......mà em hok cố ý đâu.....xin lỗi!!!
J bối rối vì đúng là anh chàng đã ôm chặt chân con bé khi ngủ
mừ:
- Ko....ko sao.
Bỗng hai đứa giật mình vì tiếng của S từ đâu oang oang bên
tai:
- Oáp!!! Mấy giờ oài???
Bấy giờ cả hai mới nhận ra sự có mặt của S và E. E cũng lồm cồm
ngồi dậy, vươn hai vai và vô tình thẳng tay đấm vào mặt S một phát
làm anh chàng ngã ngửa ra, la toáng lên:
- Này, làm gì thế hả???
E chả màng quan tâm đến S đnag nói cái gì, chỉ lần lượt trợn mắt
hết nhìn J rồi lại nhìn A:
- Sao hai ngừi lại ở đây??? Qua phòng tụi tui ngủ ké ah???
Cả J và A đồng thanh:
- Đây là phòng tui/em.
Đến lúc này cả S và E mới nhớ ra chuyện túi hum qua, bèn lục tục
kéo nhau về phòng. Vưa đóng sập cửa phòng mình lại, E trách
S:
- Sao anh ko gọi tui về phòng chứ, hại tui làm phiền hai đứa
nhỏ!
- Cô hay thật đấy, tui cũng có bik gì đâu. Thui, tui ngủ típ
đây.
Nói oài S leo lên giường ngủ típ, còn E thì lắc đầu ngao ngán vào
phòng tắm. Đang cho vòi sen thoả sức phun nước vào mặt mình, trong
đầu E thầm nghĩ: " Té ra chìu qua mình trách lầm S, cũng chỉ tại
tội mình mê phim quá. Mừ bấy lâu nay mình xử tệ với hắn thế mừ hắn
vẫn tốt với mình thế sao??? Dám xông xuống biển một mình để cứu
mình cơ đấy (mắt ss lại mơ màng mơ màng). Hành động dũng cảm này
bắt đầu làm mình có phần....rung động. Có lẽ....có lẽ từ nay nên
nhìn anh ta bằng một con mắt khác mới được. Cõ lẽ thế sẽ tốt hơn!",
nghĩ đến đó ss giơ nắm tay lên + một cú gật đầu cái rụp thể hiện sự
quyết tâm và giứt khoát của mình.
Đêm cúi cùng của tuần trăng mật, cả 4 đứa đều nhập hội tham gia bữa
party trên bờ biển. Chà, mọi thứ ở đây được trang hoàng rất đẹp,
hết sức đẹp, còn hơn cả đẹp, đẹp tuyệt vời, supper đẹp.....tóm lại
là ĐẸP. Ko khí lại lun tươi
vui, ai ai đều hớn hở trong những bộ giáp đẹp (lại đẹp). E và A
đang ngồi uống nước trái cây bên một cái bàn cạnh gốc dừa lớn được
trang trí đầy đèn nháy và hoa. Cả 2 ss đều nhịp nhịp chân theo điệu
Phlamenco rất chi là thích thú. Đôi mắt của 2 cô nàng chăm chú dõi
theo từng bước nhảy của từng ngừi. Bỗng E phát hiện S đang cùng một
cô gái nhảy với nhau, cả hai tươi cười với nhau rất vui vẻ, A cũng
đã nhận ra điều đó liền kéo tay E:
- Chị thấy gì ko??? Sam và cô gái đó......
E ngắt lời A, giọng bực tức:
- Rõ ràng trước mắt vậy sao ko thấy được cơ chứ.
E cảm thấy thực sự nóng mặt, hai tay hai chân cảm thấy vô cùng ngứa
ngáy. A lại típ tục nói:
- Có lẽ chị nên.......
E lại ngắt lời:
- Phải đến lôi hắn đi chứ.
Nói rồi E đặt cốc nước quả xuống bàn đánh "bộp" làm A giựt mình
trợn mắt nhìn theo bà chị đang lăm lăm tiến về phía S. A tự
hỏi:
Trong khi đó, E của chúng ta mặt đằng đằng sát khí tiến lại cạnh S
miệng khẽ rít lên:
- Anh đang làm cái gì thía hử???
S hồn nhiên:
- Ko thấy tui đnag nhảy hử?!?
Cô gái kia cũng quay qua nguýt một cái dài rõ rách mắt với
Ella:
- Chị ko nhảy thì làm ơn ra chỗ khác dùm!
Rồi cô ta lại quay mặt lại tươi cười với S làm E điên tiết
lên:
- Đây là chồng tui, tui có quyền lôi cổ anh ta đi chứ!
Nói rồi E lôi cổ S đi thật, mặc cho cô nàng đanh đá kia há hốc cả
mồm ra nhìn 2 đứa, mặc cho S la oái oái lên:
- Này....này....làm gì thía hả???
E gắt lên:
- IM NÀO! Muộn rồi, về ngủ, mai còn bay về nước sớm!
Mặc cho S vẫn gào lên nhưng E vẫn quyết lôi S về khách sạn bằng bất
cứ giá nào. Trong khi đó, A vẫn ko ngừng mở to mắt theo dõi từng
nhất cử nhất động của S và E cho đến khi cả hai khuất bóng. Bỗng có
một giọng nói lịch thiệp vang lên bên tai nó. Nó giật mình ngẩng
đầu lên, oaaaaa, một anh chàng đẹp trai cực kì, rất phong độ đang
cúi mình đưa bàn tay ra trước mặt nó có ý mời nó nhảy:
- Tôi có thể mời cô nhảy được chứ!
Nó bất giác đưa tay lên mặc dầu chưa kịp nói đồng ý hay ko. Anh
chàng đó nắm lấy bàn tay nó và dắt nó chen vào đám đông đang hò hét
với những cú nhảy rất là náo nhiệt như đang ở trong sàn vậy. Mặt nó
cứ ngơ ngơ ra, vốn dĩ nó ko quen như thế này. Nhưng anh chàng đó đã
bắt đầu lắc lư rất điêu luyện theo điệu nhạc sôi nổi đang vang lên
từng hồi. Nó quá choáng trước cảnh tượng vô cùng sôi động và náo
nhiệt quanh nó. Nó bối rối chả bik làm sao, bỗng có một giọng nói
ấm áp quen thuộc vang lên bên tai, nó ngẩng mặt lên:
- Joe???
- Xin lỗi, tôi có thể đưa vợ tôi đi được chứ!
Anh chàng đẹp zai kia thoáng vẻ sững sờ nhưng sau cùng cũng vui vẻ
trở lại:
- Ko sao, vợ anh mừ.
- Vậy chúng tôi đi đây.
Nói rồi J liền kéo tay nó đi mặc cho nó chả hỉu gì cả, nhưng trong
lòng vẫn thầm cảm ơn J đã vừa cứu nó một bàn nguy trông thấy. Nó
vừa lạch bạch sau J vừa hỏi:
- Nãy giờ anh ở đâu thê???
J quay lại, mỉm cười:
- Đi kiếm một thứ.
Nó nghiêng nghiêng đầu thắc mắc, đôi mắt xoe tròn đen lay láy chơm
chớp:
- Thứ gì vậy??? Em xem được hok???
Cử chỉ ngây ngô của nó lúc này bỗng dưng làm J đỏ mặt, trong lòng
cảm thấy có cái gì đó rất lạ. Đôi khi một vài cử chỉ ngây ngô của
con gái có thể làm con trai phải bối rối cơ đấy, vì đó là con gái
mừ ^^, con gái lun lun đáng iu, lun lun thấu hỉu (hic, nhiễm quảng
cáo hơi nhìu ). Tuy cảm thấy mặt mình đang nóng bừng lên nhưng j
vẫn cố giấu ko cho nó bik cảm xúc của anh chàng lúc này, J liền lôi
nó đi típ:
- Về khách sạn anh cho xem.
30 phút sau, tại phòng của J và A. J tắm xong bước ra, thấy nó đang
chăm chú xem TV. J liền tiến tới cái móc treo quần áo, lôi ra một
cái gì đó từ trong túi quần Jean. Giấu vật đó sau lưng, J từ từ
tiến về phía A:
- Có mún bik thứ anh vừa nói là gì hok??? -J nở một nụ cười tinh
quái làm ra vẻ bí mật.
A liền tắt TV rồi, đứng dậy sốt sắng:
- Gì vậy??? Cho em xem đi!!!
J chìa ra trước mắt nó một chiếc vỏ sò lớn đầy màu sắc, nhìn rất là
thú vị. Nó thốt lên thích thú:
- Woaaaa...... đẹp quá!!!
Nó định giơ tay lên cầm lấy nhưng J vội đưa lên cao ko cho nó lấy
được. Mừ chìu cao của nó cho dù có với cách mấy, có nhảy lên cách
mấy cũng hok seo chụp được chiếc vỏ sò. A nài xin:
- Cho em đi mà!!!.....
J vẫn trêu nó:
- Của anh mà, hok cho được.
A vẫn cố nhảy với lên:
- Cho em đi..... đi mà......cho em đi.....
Nó càng tién tới, J càng tránh thụt lùi, bỗng J vấp phải cái chân
ghế và......"RẦM". J té ngửa ra, còn A??? Úi chài, nó mất đà té
nhào lên ngừi J. Nhưng chuyện gì xảy ra vậy??? Trong tích tắc, môi
chạm môi, 4 con mắt nhìn nhau
chằm chằm như thôi miên. Cả nó và J đều đang trợn mắt lên nhìn nhau
sững sốt, mặt 2 đứa đang nhanh chóng chuyển sang đỏ lừng lên, nhịp
tim ko còn đạp theo từng nhịp một cách bình thường nữa mà thay vào
đó, tiếng trống ngực của cả 2 như một lúc một to
hơn,.....1s,2s,2s.....10s sau nó mới giật mình nhanh chóng nhổm dậy
khỏi ngừi J, cố ko để cho đối phương bik sự lúng túng của mình. Nó
vội giật phắt chiếc vỏ sò trên tay J:
(bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me ,chúc các bạn vui vẻ)- Về tay em rồi
nhé!
Lúc này J mới lồm cồm bò dậy, anh chàng cũng cố gắng ko để cho A
thấy vẻ mặt đang đỏ lừng của mình:
- Ờ.....cho em đó.....ko đòi nữa nhá!
Nó đỏ mặt:
- Em.....em đi tắm đây.
Nói rồi nó phóng như bay vào phòng tắm. J lúc này mới thở "Phù" một
cái, lấy tay sờ vào môi rồi từ từ chuyển sang sờ lên ngực, nơi con
tim đang loạn nhịp cả lên. Anh chàng thẫn thờ ngả lưng xuống
giường, bắt tay lên trán, cố tìm một lí do giải thích cho cái cảm
giác lộn xộn của mình. bất ngờ cửa phòng tắm mở ra, nó chạy lại chỗ
tủ quần áo, lôi bộ đồ ngủ ra trước đôi mắt đầy vả ngạc nhiên của J.
Nó ngại ngùng:
- Em...em lại quên lấy đồ.
Đóng tủ áo lại nó lại phi vào phòng tắm nhanh như chớp. J lại nằm
xuống, miệng lẩm bẩm:
- Vẫn chứng nèo tật nấy, ngừi đâu mừ hay đãng trí.
Cúi cùng thì tuần trăng mật của 2 cặp vợ chồng trẻ cũng đã kết thúc
oài. Khi đi cũng như khi về, cứ náo náo nhiệt nhiệt như đi nghỉ hè
zậy, hít bik. Về oài thì tất nhiên phải đi học lại, bi giờ ở
trường, 2 cặp vợ chồng trẻ nè là tiêu điểm cho mọi ngừi bàn tán kể
cả các giáo viên trong trường. Cuộc sống mun màu mun vẻ cứ thế trôi
dần đi, trong những năm tháng này cả 4 đứa vẫn sống một cuộc sống
chỉ có ăn, ngủ, học, và làm tròn bổn phận và trách nhiệm của mình
với gia đình, tuy nhiên, 2 ông chồng hầu như hem coá trách nhiệm gì
với 2 bà vợ cả. Suốt ngày Sam và Joe phải khổ sở với hai bà vợ cứ
đeo bám suốt, từ sáng tới tối rồi từ tối tới snág mai lại..... Nói
chung thời gian nhanh đến chóng mặt, bi giờ Sam đã tốt nghiệp roài,
Ella và Joe cũng đang trong kì thi tốt nghiệp gay gắt, còn Ariel???
Cô nàngvẫn vô tư hồn nhiên, lun túc trực bên ông xã mỗi khi ông xã
đèn sách ôn tập. Cúi cùng ngày thi cũng đã đến, thi rồi lại đến
chuyện đậu hay trượt, nhưng 2 cái đầu, 200IQ và 158IQ như Joe và
Ella cũng nhanh chóng vượt qua kì thi đầy cam go này.
Ella mang tấm bằng tốt nghiệp đại học về, vui mừng hớn hở:
- Woaaaaaaaa, cúi cùng cũng tốt nghiệp rồi!!!
Ariel **** chạy tới vui cùng bà chị:
- Chúc mừng chị nhá, hum nay sẽ có một bữa tiệc mừng ông xã em và
chị đậu tốt nghiệp đấy!
- Thật hả??? -Ella hả mồm sung sướng.
Đúng lúc đó Joe cũng từ ngoài cửa bước vào:
- Tôi về rồi đây!
Ariel liền chạy đến bên ông xã:
- Ui, ông xã của em tốt nghiệp bằng loại ưu lun àh!!! Tuyệt quá
đi!
Nó liền níu tay Joe, Joe khó chịu gỡ tay nó ra:
- Thui, anh lên phòng đây, khi nào có ăn thì gọi xuống nhá!
- Ok! - Vốn dĩ nó quen với thái độ của Joe rồi nên cũng hok tỏ ra
bùn chút nèo.
Tối đó cả nhà ăn một bữa thật no nê, ăn bao nhiu là thức ăn ngon,
lại còn có cả bia để uống mừng nữa. Tàn tiệc, bốn đứa để lại một
chiến trường ko "chê" vào đâu được, nhưng chưa dừng ở đó thui đâu
nhá, 4 đứa còn kéo rốc ra ngoài vườn uống típ, hát hò, nhảy múa
tưng tưng cả lên. Hic, ngừi ngoài nhìn vào chắc lầm tưởng đây là
bệnh viện tâm thần mất.
Khi đã say khướt lắm rồi, Ella và Sam lăn đùng ra ngủ trên bãi cỏ.
Ariel cũng ngủ theo, tuy chỉ coá Joe là vẫn còn hơi tỉnh táo. Thấy
mọi ngừi ngủ hết rồi, anh chàng định lủi về phòng, nhưg nhìn lại,
thấy Ariel nàm trên cỏ lạnh lẽo vậy, Joe hok an tâm nên qđ bế xốc
nó lên phòng, mặc cho bộ đi của anh chàng vẫn còn loạng choạng,
suýt ngã mí lần ^^.
Àh, vẫn chưa kể cho mí bạn bik, tuy đã là vợ chồng nhưng ai vẫn
phòng ngừi nấy chứ chưa chung phòng đâu nhá. Chuyện nì cũng do ông
Trịnh mừ ra, ông hem mún Ella và Ariel đang còn học trong trường mà
đã phải làm mẹ sớm oài, cho nên ai vẫn phòng ngừi nấy, chỉ cần cả
cặp nào tốt nghiệp xoong rồi là cặp đó về phòng mới liền, hí hí.
Tức là bây giờ Ariel và Joe vẫn chưa được ngủ một phòng, còn Sam và
Ella kể từ giờ phút cô nàng cầm được tấm bằng đại học trên tay là
bắt đầu chuyển đến phòng mới ài, căn phòng mừ chỉ coá mỗi Sam và
Ella thui. Thế mừ, sáng hum sau thức dậy, 2 anh chị lại bắt gặp
đang ôm cứng lấy nhau nằm giữa bãi cỏ còn mờ sương lạnh, hic, tội
quá. Sam là ngừi tỉnh giấc đầu tiên, vừa thấy tay mình đang ôm cứng
lấy Ella mà hốt hoảng:
- Gì.....gì thế này???
Vì Sam bất ngờ bỏ tay ra khỏi Ella làm ss cũng tỉnh giấc, nhưng hai
tay vẫn níu chặt lấy tay Sam, giọng ngái ngủ:
- Im nào... ngủ đi....
Sam ko khỏi bàng hoàng, anh chàng hok
ngừng lắp bắp:
- Chả nhẽ....chả nhẽ cả tối hum qua mình và Ella....ngủ với tư thế
này sao???
Trong đầu Sam mường tượng ra tư thế ngủ khó coi của 2 ngừi
>>> là ôm chặt nhau mà ngủ í mừ. Thế mừ cô ấy vẫn ngủ say
như thường được cơ đấy,.....oá, hem phải.....do túi hum qua uống
hơi nhìu đây mừ......Sam tự đánh vào đầu mình cho tỉnh táo ra. Thấy
Ella vẫn ôm cứng tay mình như vậy anh chàng lắc đầu ngán ngẩm. Liếc
đồng hof, thấy đã muộn gờlàm rồi, Sam liền hoảng hốt cố rút tay ra
khỏi Ella nhưng vẫn hem có được, àng cố rút ra thì ss lại càng bấu
chặt lấy. Cúi cùngm hok còn cách nào khác, Sam đành miễn cưỡng bế
xốc Ella lên và len lén đi vào nhà, cố hok để ai thấy. Tiếc là ông
Trịnh đã giậy từ sớm, đang ngồi trong phòng đọc báo, nhìn ra thấy
vậy ông mỉm cười khẽ gật gù.
Trong khi đó tại phòng Joe, Joe vẫn còn đang thiếp trong giấc ngủ
say, còn Ariel thì đang chơm chớp mắt. Mpr mắt ra, con bé nhận thấy
đây hem phải là phòng của nó, sao mừ nhìn quen quen, chợt nó quay
sang bên cạnh, phát hiện ra khuôn mặt Joe đang nhắm mắt ngủ ngon
lành bên cạnh, nó hoảng hốt la lên:
- Áhhhhhhhhh!
Tiếng hét đủ sức làm Joe phải choàng tỉnh zậy tưởng như đang có
động đất xảy ra, nhìn lại, anh chàng chả thấy có động đất gì cả.
Tiếng nói lắp bắp của Ariel làm Joe giật mình:
- Sao....sao anh....lại ngủ đây???
Joe nhìn nó ngạc nhiên, phải mất 30s sau Joe mới nói được:
- Đây là phòng tui!
Ariel ngước mắt lên nhìn lại căn phòng, nó giật mình. Đúng đây hok
phải là phòng nó rồi, ko hỉu tại sao nó lại chui tọt vào đây, lại
còn chui lên giường joe nữa mới hay chứ. 36 kế nó chỉ có cách chuồn
là tốt nhất mặc cho nó làm sai hay đúng. Thế là cô nàng liền gượng
cười:
- Ừhm......thì......thôi, vậy hok còn gì nữa em về phòng đây!
Chả thấy Joe có phản ứng gì nó mừng quýnh và bay nhanh ra khỏi
phòng joe, chạy về phòng mình đóng sập cửa lại thiệt lẹ. Khi đã yên
tâm trong căn phòng của mình rồi nó mới tự kí vào đầu mình một
cái:
- Ngốc ơi là ngốc, leo lên giường ngừi ta khi nào mừ cũng hok nhớ,
xí hổ chít đi được.
Chợt nó nhớ lại buổi tiệc túi hum qua, cso khi nào do say quá nên
mình chui vào nhầm phòng anh í hok nhỉ??? Nó tự hỏi, khuôn mặt ngớ
ra. Rùi pại phẩy tay:
- Thui kệ, miễn sao vẫn an toàn là được rồi....bằng chứng là áo
quần vẫn còn nguyên trên ngừi.
Nó lại mừng thầm. Trong khi đó, Joe đang sốt ruột, anh chàng đang
cố nhớ lại diễn biến sự việc túi hum qua. Trong trí nhớ của anh
chàng, hình như Joe đã chủ động đưa nó về phòng mình, lại còn đặt
nó nằm trên giường của mình, sau đó ngủ thiếp khi nào hok bik. Joe
nhớ đến đó thì cũng tự kí vào đầu mình một cái giống như Ariel
zậy.
- Thật ngốc, sao lại làm vậy chứ......may mà vẫn chưa có chuyện gì
xảy ra!
bổ sung một số nhân vật mới nè:
Jiro Wang as Jiro: đồng nghiệp của Ella, mến Ella từ lần gặp đầu
tiên, tính tình nhí nha nhí nhố, đáng iu zô cùng, hơi lanh chanh
một tí nhưng sống rất thật lòng.
Hebe as Hebe: đồng nghiệp của Ella và Jiro, xung khắc với Jiro
nhưng trong lòng thì thầm cảm mến chàng. Cô nàng rất được việc, lại
có nhìu anh chàng bám vây xung woanh. Dennis O'neil as Den: Cấp
trên của Joe, tính tình hơi khác ngừi một chút, có nụ cười chết
ngừi, Joe và Den là tâm điểm của các cô gái.
Hứa Vĩ Ninh as Tử Du: đồng nghiệp của Ariel, em gái Den, là một
ngừi quyết đoán, thông minh lanh lợi. Trước đây đã từng học cùng
lớp với Joe, bây giờ cũng vào xin làm việc với Joe, rất iu Joe và
luôn tìm đủ mọi cách để phá hoại Ariel.
Ngày đầu tiên....nhập phòng, Ella và Sam cứ cãi nhau mãi vì cái
phòng của 2 đứa. Ella thích trăng trí căn phòng "hơi khác" với Sam,
Sam thì chỉ thích đơn giản còn Ella thì ưa cầu kì. Cứ thế mà cãi
nhau suốt làm Ariel và Joe đau đầu cả lên. Cúi cùng nửa căn phòng +
nửa cái giường bên trái thuộc quyền sở hữu của Sam, phần coàn lại
tất nhiên của Ella.
Bi giờ mừ bước vào phòng này thì chắc là não loạn lin mất thui. Bên
của Sam được trang trí theo phong cách hiện đại, khá đơn giản nhưng
vẫn đậm chất cá tính của "man". Còn bên của Ella thì mang đầy màu
sắc tươi vui với những chú Donal, Mikey,.....nói chung là nhí nhảnh
đáng iu. Tuy căn phòng trrông "2 phe" là vậy nhưng may mắn là chiếc
giường ngủ và cái cửa ra vào là vẫn còn nguyên vẹn, may mà chưa bị
chẻ làm đôi. Đã thế, đến giờ đi ngủ, vừa bước vào căn phòng, cả Sam
và Ella tính quay ra vì tưởng vào lộn phòng ^^. Ngay cả chiếc
giường ngủ tuy đã được phân chia rõ ràng nhưng đến lúc lên giường,
ko ai chịu ai, tranh nhau chỗ rộng cho bằng được. Thế nên lại thêm
một cuộc cãi vã giữa đêm hôm khuya khoắt, 2 đứa cứ lấn áp nhau chỗ
nằm, lại còn hành hạ cái chăn tội nghiệp. Mà cái chăn có phải nhỏ
đâu, thế mừ vẫn cứ thi nhau lôi nó cho đến khi một bên
cảm thấy lành lạnh mới chịu được. (Pó chíu 2 ngừi)
Cuộc cãi cọ phải đến tận 12h đêm mới "the end", tuy phòng của Joe
cách phòng 2 ngừi đó bởi căn phòng của Ariel nhưng mờ phải đến
12h15' mới ngủ được, còn Ariel??? Há há, dù cho sấm có nổ bên tai
nàng ta vẫn hò kéo gỗ như thường.
Ngày đầu đi làm nên từ sớm Ella đã thức dậy chuẩn bị mọi thứ từ đầu
tóc, đến áo quần, cách trang điểm,....mang đậm nét cá tính của cô
nàng. Tuy dậy sớm hơn cả Sam, nhưng nó lại out khỏi nhà chậm hơn
Sam nửa tiếng đồng hồ. Ariel và Joe chỉ còn nước lắc đầu ngán ngẩm
nhìn theo cái bóng mập mập lùn lùn đáng iu của nó thui.
Ella luống cuống bắt taxy đến công ty, nhưng nửa đường do ách tắc
giao thông nên nó phải cuốc bộ đến công ty. Phải lấy hết sức bình
sinh, nó chạy thục mạng lắm nên cuối cùng mới đứng được trước tòa
công ty đồ sộ 30 tầng của tập đoàn AMC ( bật mí, tập đoàn của nhà
họ Trịnh đấy, thía mừ bà ss nhà ta hem có bik đâu nhá ^^). Ella
nhăn nhó chống tay lên đầu gối thở hồng hộc, cố lấy lại sức, nó
đứng thẳng dậy, chỉnh chu quần áo và bắt đầu bước vào công ty.
Nhưng chưa đến được cửa công ty thì lại va phải một tên....công tử
bột từ đâu ra. Ella liền cúi người sorry ngừi ta, thía mừ cái tên
công tử này lại la toáng lên:
- Mún chít hay sao mà đụng phải ông hả???
- Xin lỗi, thật sự tôi ko cố ý! -Ella cố giữ bình tĩnh.
- Là nhân viên của cái tập đoàn này mà lại ngốc thế sao? Đúng là
một lũ chết tiệt, chả được việc gì cả!
Tên đó như nổi khùng lên, đến lúc này Ella hok giữ nổi bình tĩnh
nữa:
- Xúi quẩy mới đụng phải thằng hâm như anh đấy, tui đã bảo ko cố ý
mà sao anh cứ ồn ào lải nhải hoài thế hả?
Tên hâm tức khí lên:
- Dám bảo ông mày hâm àh, ừh thì hâm này!
Vừa nói tên hâm giơ tay lên định tát Ella một phát, nó nhắm mắt lại
chờ đợi một cú đánh mà sẽ làm cái má nó đau lên mất. Nhưng kì lạ
thay, 5s sau mà nó vẫn ko đau đớn gì cả. Ella liền mở hé mắt ra,
trước mắt nó là một cô gái vẻ mặt đầy giận giữ nắm chặt cổ tay tên
hâm mà gầm gừ lên:
- Con trai mà đòi đánh con gái, thế mà được hả?
- Thế thì sao nào? Cô mún chít hay sao mà đám đụng đến tui
hả?
Tên hâm như mún khùng lên, nhưng cô gái đó liền cho hắn một bài
học. Thế là "Bốp", một cái tát như trời giáng vào mặt tên hâm, lời
cô nàng đanh như thép:
- Loại đàn ông như ngươi rất đáng bị đánh như vậy!
Khi tên này hung hăng định đánh trả lại thì một cú đá thúc vào bụng
làm hắn ngã gục ra dưới đất ôm bụng rên rỉ. Cô gái phủi phủi tay,
kiêu hãnh:
- Đáng đời nhà ngươi, hum nay ta nhẹ tay đấy.
Mọi người xung quanh kể cả Ella đều đang trố mắt thán phục cô gái
lạ. Đến lúc này Ella mới chạy lại bên Hebe:
- Uiiii, cô tài quá đi, thế cô vừa tung chiu gì ra vậy??? Karatedo
hay Kungfu vậy??? Khi nào bày cho tui với nhá!!!
Hebe quay lại mỉm cười:
- Hì, karatedo.....Ủa, ko phải bạn là Ella hồi học cao trung đây
sao??? Tui là Hebe nè, ngồi trên bà một bàn đó! Hẻm nhớ àh???
Ella hết ngạc nhiên này lại snag ngạc nhiên khác. Chợt nó nhớ ra
ngừi bạn năm xưa, cô nàng hét toáng lên vui mừng:
- Oaaaaaaa, đúng rồi, Hebe..... đúng là Hebe thật rồi! Là Hebe lớp
trưởng giỏi võ lớp tui đây mừ!
Hebe vênh mặt lên kiêu hãnh:
- Chứ coàn ai zô đây! Hí hí! Mừ bạn làm ở đây àh??? -Vừa hỏi, Hebe
chỉ tay vào toà công ty đồ sộ.
Ella gật đầu cười tươi:
- Ừhm!
- Thế thì vào thui ko muộn là ngừi ta khiển trách đấy! (muộn quá
chứ còn gì).
Thế là Hebe lôi Ella vào công ty một cách nhanh chóng, còn cái tên
hâm đó khỏi phải nói, thấy chị nhà ta ra tay vậy nên đành vùng vằng
bỏ đi. Mừ hắn cũng chả là công tử gì, vì hắn chả qua mượn cái lốt
công tử ăn chơi để ra vẻ ta đây thui, nếu hok thì trước sự việc vừa
rồi chẳng để yên cho hai cô nàng í đâu. Thế nên yên tâm tên này hem
giám phá hoại gì sất ^^.
____________________
- Các cô là nhân viên mới vào mà ngày đầu đi làm đã đến trễ thế hả?
Có muốn bị cho thôi việc ngay ko?
Tiếng quát tháo của cô quản lí từ nãy đến giờ làm cho 2 cái đầu của
Hebe và Ella ong ong cả lên. Hebe xuống nước van xin:
- Chúng em bik lỗi rồi, sẽ ko có lần sau nữa đâu. Chị làm ơn đừng
đuổi việc bọn em kẻo tội! Em hứa từ nay sẽ ko có chuyện đến trễ như
thế này nữa đâu!
Cô quản lí nghiêm giọng:
- Thôi được rồi, lần này tôi tha, lần sau thì đừng hòng nhá! Thôi,
mau mau vào làm việc đi!
Cả 2 ngoan ngoãn:
- Vâng!
Bỗng có tiếng ai oang oang đằng sau:
- Chào chị quản lí, tôi đến hơi trễ một chút, chị thông cảm
nhá!
Cả Hebe và Ella thầm nghĩ trong đầu thể nào tên này cũng bị một
trận nên thân. Nhưng hok, hoàn toàn ngược lại với ý nghĩ của 2 đứa.
Cô quản lí ko những ko trách gì anh chàng đến trễ
này mà ngược lại còn tươi cười niềm nở:
- Ko sao đâu cậu Wang àh, mới có 9h thui mà. Cậu vào trong đi,
chúng tôi đã sắp sếp cho cậu công việc mà cậu muốn rồi!
Cả Hebe và Ella trố mắt lên nhìn dáng vẻ ung dung tự mãn của tên
con trai này mà ko khỏi thắc mắc. Nhưng ý nghĩ của 2 nàng lại bị
gián đoạn bởi tiếng quát của bà cô quản lí:
- Còn ko mau vào làm đi hả? Còn đứng đấy làm gì nữa?
Khỏi phải nói, Hebe và Ella liền chạy nhanh vào chỗ làm việc của
mình. Trong lòng vẫn ko khỏi thắc mắc về sự bất công ban nãy của bà
cô quản lí
Tại "Viện nghiên cứu khoa học tổng hợp JMG", Joe đang được người
quản lí giới thiệu việc làm cho anh chàng. Ông quản lí lên tiếng
cởi mở:
- Được rồi, bây giờ cậu đã có thể đảm nhận vai trò một nhà nghiên
cứu khoa học rồi đấy!
Joe cười bắt tay ông quản lí:
- Vâng, sau này có gì mong chú chỉ giáo!
Thế là ai cũng đã có việc của mình, Joe thầm nghĩ vậy. Đến trưa,
đang mải mê với công việc nghiên cứu của mình thì Joe nghe thấy
tiếng ồn ào bên ngoài vọng vào. Bên ngoài, Ariel đang cố nài xin
ngừi ta cho vào gặp Joe:
- Mong anh cho tôi vào đi mà, tôi cần đưa cơm vào cho anh ấy!
Chú bảo vệ vẫn khăng khăng:
- Ko được, đang giờ làm việc mà cô lại tự ý xông vào đây như vậy
thì tôi sẽ bị khiển trách đấy!
- Ko sao đâu mà, tôi chỉ vào có tí xíu thôi!!!
Ariel vẫn nài xin cho bằng được. Bỗng có tiếng Joe vang lên:
- Có chuyện gì vậy?....Ariel??? Sao em lại đến đây???
Thừa lúc bảo vệ ko để ý, nó liền tót vào bên cạnh Joe. Hí hửng đưa
hộp cơm lên trước mặt Joe:
- Em mang cơm đến cho anh nè, tại khi snág anh đi vội mà quên mang
theo nên bây giờ em phải đến tận đây!
Joe mún ngả ngữa ra với nó:
- Trời, thế mà cũng tìm được đến tận đây. Thôi, ra ngoài nói chuyện
vậy!
Joe kéo nó ra vườn hoa, nơi đây rộng lớn, đầy đủ mọi thứ và tất
nhiên hok thể thiếu một ko gian thư giãn dành cho mọi ngừi được.
Joe ngồi trên một chiếc ghế đá nhìn nó đang hí hoáy bày biện ra
trước mặt đầy thức ăn. Nó cười tươi đưa đôi đũa lên cho Joe:
- Xong, anh ăn đi cho khỏi đói. Đói thì làm việc ko được hịu quả
đâu ^^.
Joe lắc đầu ngán ngẩm, đoạn anh cúi xuống nhìn chỗ thức ăn nó chuẩn
bị. Joe nhăn mặt chỉ vào chỗ thức ăn đó:
- Cái gì thế này??? Sao....sao giống cơm thừa thức ăn thiu trộn lại
vậy???
Nó há hốc mồm:
- Đâu... đâu nào...??? Ko có đâu, em mới làm lúc nãy mà! Tuy nhìn
ko đẹp mắt nhưng vẫn đảm bảo chất lượng!
Joe cầm đôi đũa lên găp một miếng:
- Gì đây???
Nó cũng nheo mắt nhìn:
- Àh.... àh, là thịt bò xào với hành tây đấy^^.
Joe nhăn mặt:
- Sao giống rau úa vậy???
- Hả???
Nhưng Joe vẫn cố bỏ vào miệng nhai trong khi nó đang tròn mắt chờ
đợi một lời khen từ Joe về......tài nấu nướng của mình. Joe nhăn
nhó nhai lấy nhai để cố nuôt vào bụng cho nhanh, nhưng bỗng mặt anh
chàng hít nhăn hẳn. Joe quay sang gắp thêm vài miếng nữa:
- Xem ra ăn cũng được đấy chứ!
Ariel lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nó mừng quýnh lên:
- Thấy chưa, tuy em....em hok có tài trang trí nhưng đồ em nấu vẫn
ngon và đảm bảo chất lượng 100%!!! ^^
Joe lờ đi, nói kháy nó:
- Chút phải uống vài viên thuốc chống đau bụng đã mới được, hok bik
rồi chuyện gì sẽ xảy ra!
Nó thắc mắc:
- Uống thuốc đau bụng???
Vẻ mặt ngơ ngác của nó làm Joe phải phì cười.
Tí tởn ra về, nó thầm cảm ơn Joe đã ăn hít mí món ăn.....khó coi
của mình. Nó vội vàng băng qua đường, chợt nó đứng tim bởi một
chiếc xe ô tô đang lao về phía nó. Nó đứng như chôn chân tại chỗ,
tim đập nhanh, đôi mắt chỉ bik nhắm tịt lại ko bik điều gì sẽ đến
với mình. Nó thầm van chúa " Chúa ơi, con chưa mún chết!!!".
" Kít....kít....", tiếng phanh xe nghe đến rát tai vang lên. Nõ ngã
thụp xuống đường, hộp cơm trên tay văng lên trời tung toé và hạ
cánh xuống lòng đường ko êm ả chút nào. Cám ơn chúa, nó ko sao cả,
chỉ ngồi ôm cái chân đau và rên rỉ thôi. Đến giờ nó vẫn chưa hết
bàng hoàng, may mà chiếc xe phanh kịp lại, chỉ đụng nhẹ vào nó nên
nó mới ngã xuống đường.
Cánh cửa xe bật mở, Den bước xuống tiến lại phía nó hỏi với vẻ lo
lắng:
- Cô ko sao chứ??? Sao lại đứng ngây ra như vậy mà ko tránh qua một
bên???
Nó ngước đôi mắt đỏ hoe đầy giận giữ lên lườm Den:
- Anh định ám sát tôi đấy àh???
Thấy máu từ đầu gối chảy ra, nó hoảng hốt la lên:
- Máu....máu...... ôi chân tôi!!!
Thấy giáng vẻ tội nghiệp của nó Den ngồi xuống cạnh xem xét cái
chân của nó:
- Để xem nào!
Tay của Den vừa đụng vào chân nó thì nó đã vội xô Den ra và hét
lên: