-->
Tối về , Hà suy nghĩ rất nhiều , và người Hà đang nghĩ đến chính là
Huy . Sao Huy lại quan tâm cô nhiều đến vậy . Chắc Huy không biết
rằng Huy quá giống Bin , không biết rằng mọi cử chỉ của cậu đều làm
những quá khứ lại hiện về trong cô làm cô nhói đau . Thà rằng Huy
không quan tâm , khong ngó ngàng đến , thì có lẽ Hà sẽ cảm thấy
thoãi mái hơn .
Trái với suy nghĩ của Hà , Huy đang rất vui vì có cơ hội lại gần
với Hà hơn . Huy cứ mãi tưởng tượng " những việc chỉ có trong viễn
tưởng " để pé Ngọc cứ cằn nhằn sao chưa dẫn đi ăn tối ^^! .
Và rồi , cái ngày " người thì trông , người thì tránh " cũng tới .
Cả lớp xách ba lô , đợi cô trước cổng trường . Giwof này mà Hà vẫn
chưa tới , Huy cứ bước ra , bước vào trông ngống . ( ngốc xiệt chứ
lị ^^ )
Cô cũng đã tới lâu rồi mà vẫn chưa thấy tăm hơi Hà đâu , Huy đang
thất vọng thì bổng điện thoại reo . Bên kia đầu dây chính là Hà ,
xe của cô bị lũng lốp , hiện đang sửa , nhờ Huy đến đón . Vui hết
cở , Huy mượn xe của cô rồi phóng như bay đến đón Hà .
Vậy là cũng kịp chuyến đi . Trên xe ai cũng vui vẽ , cười nói rộn
rã . Nhuwngx bài hát , những câu truyện cười vang lên làm cái xe
không khác gì 1 cái " Hội chợ " . Đang vui vẽ với cả lớp thì Huy
nhìn ra phía sauthấy đôi mắt Hà đang nhắm lại , đầu tựa vào cửa
kính của xe , tai đeo phone và dường như chẳng muốn biết chuyện gì
đang xảy ra . Bổng , Huy thấy buồn buồn trong lòng . Cậu đã cố hết
sức để làm cho Hà vui , thoãi mái hơn , vậy mà tất cả như vô nghĩa
.... Nhìn Hà , cậu thấy được đôi mắt luôn luôn đẫm nước mắt của Hà
, thấy được tâm hồn nhỏ bé bị tổn thương đang sống trong những kỉ
niệm đau khổ . Hà bâu giờ không phải là 1 con người lạnh lùng nữa
mà là 1 cô gái yếu đuối cần được chỡ che bảo vệ . Yêu Hà , Huy đã
bỏ tất cả cuộc vui chơi xa xĩ của mình . Yêu Hà , Huy muốn làm tất
cả cho cô . Yêu Hà , ngay lúc này đây , cậu muốn omm chặc Hà trong
lòng . Nhiều lúc , không kiềm chế được bản thân , Huy đã muốn bộc
lộ cho Hà biết những suy nghĩ , tình cảm của mình nhưng...lại thôi
. Bởi cậu biết trong trái tim cô chỉ có hình bóng 1 người và người
đó chẳng phải Huy .
Đi 300km , 5 tiếng đồng hồ thì đã tới , trời đã xế xế chiều . Nhìn
từ đồi núi xuống bên dưới thật đẹp . Bây giờ công việc của lớp là
bắt tay vào cắm trại . Khi cắm trại xong xuôi hết thì trời cũng đã
chập chờn , cả lớp lôi đồ ăn ra nhâm nhi , ai cũng no nê cả rồi mà
chỉ mới 7h30 . Đốt lữa trại , cả bọn mở cats-sét to hết cở rồi lao
vào nhảy múa , trong thiệt dể thươngvà hồn nhiên , cả cô cũng bị
lôi vào luôn . Nào là nhảy múa , la hét , đủ thứ trò . Nhìn lớp vui
vẻ , Hà cũng vui vui trong lòng . Bất chợt , Huy chạy tới , nắm lấy
tay Hà kéo lên :
- Hà tham gia với lớp luôn đi ?
Gạt tay của Huy ra khỏi tay mình , Hà nói :
- Hà không chơi đâu . Huy ra chơi với lớp đi , Hà mệt , vào nghĩ
trước nha .
Nói xong Hà bước đi dù biết sau lưng mình , Huy vẫn đang dõi theo
với đôi mắt thất vọng . Hà không muốn ở gần Huy quá bởi cô chỉ đem
đến bất hạnh cho người khác . Lang thang 1 mình trong đếm , nghe
tiếng côn trùng kêu râm rang , râm rang , với không khi trong lành
, dể chịu , không có tiếng xe cộ như trong thành phố . Ngồi dưới 1
gốc cây to , đầu dựa nhẹ vào gốc cây , Hà cất tiếng hát , tiếng hát
của cô áp hẳn các tiếng động khác , nhẹ nhàng và tha thiết . Nhìn
lên trời cao , hôm nay trời rất đẹp , vô vàng ngôi sao và ngôi sao
sáng kia chính là ngôi sao băng trong lòng cô . Bổng Hà nói 1 mình
: " Bin à ! Vậy là Bin xa chị 9 tháng rồi ...Bin có biết là Bin ác
lắm không ? Chị nhớ Bin lắm .....hức ...hức .......Sao lúc đó Bin
lại bảo vệ chị ? Sao lại để chị sống mà chỉ có 1 mình chị .....Chị
phải sống tiếp sao Bin ???? ....Chị không muốn ....chị khổ sở
lắm...nổi nhớ về Bin dằn vặt chị lắm ....ngày tháng trôi qua quá
khó khăn với chị ....Chị không thể.....Chị không muốn như vậy
nữa...Bin có thể để chị .."
Không để Hà nói xong thì trong đêm 1 bóng đen lao ra ôm chầm lấy Hà
, chặc , thật chặc :
- Hà đừng nghĩ vậy nữa ? Hãy sống tiếp đi chứ , sống vì Hà , vì Bin
, hay ít nhất là vì Huy , được không ? Huy yêu Hà ! Huy yêu Hà mà
.
Đẩy mạnh Huy ra , Hà vừa đi thụt lùi vừa nói :
- Huy đừng như thế nữa , Hà không phải là người để ...
SỘT
á á á....
BỊCH HHHHHHHHHHHHHHHHH
Trong lớp giờ ai cũng đã ngũ , không nhận thấy sự vắng mặt của 2
thành viên .
Hà từ từ tỉnh dậy , người đau nhức ê ẫm , chưa kịp " hoàng hồn " vì
rớt từ trên cao xuống thì nhận ra mình đang ngồi trên 1 vật thể "
mềm mềm " . Hà bậc dậy , nhìn kĩ dưới anh trăng , thì ra vật thể "
mềm mềm " chính là Huy . Lúc nãy , khi bị trượt chân bị rớt xuống
sườn núi , Huy đã kịp nắm tay Hà nhưng vì không có gì bám víu nên
bây giờ cả 2 mới nằm đây . Nhìn HUy bây giờ , Hà nhớ lại chuyện nữa
năm về trước , cũng vì bảo vệ Hà mà Bin không thể còn nhìn thấy mặt
trời , nước mắt Hà rơi , Hà không muốn chuyện đó xảy ra một lần nữa
, Hà không muốn Hà lại huỷ hoại 1 con người nữa , Hà sợ hãi , lay
người của Huy dậy , càng kêu , càng lay thì nước mắt Hà rơi càng
nhiều , nổi đau lúc xưa lại tràn về . May sao , Huy đã mở mắt , có
vẻ không sao cả , khi Huy từ từ ngồi dậy , ôm đầu nhăn mặt một chút
rồi cười khì khì . Giờ Hà không kiềm nén hơn được , khóc thật to ,
thật to :
- Cậu ngốc thế...hức...hức...tại sao lại...bảo vệ Hà
chứ.....hức..đừng như thế ....hức hức ...
Huy nhẹ ôm Hà vào lòng , người của Hà run lên từng hồi , nước mắt
ướt đẫm áo của Huy . bờ vai nhỏ bé , tiếng khóc nghẹn ngào của Hà
làm Huy xót xa trong lòng . Từ những giọt nước rơi trên đôi má của
Hà , HUy cảm nhận được nỗi đau ngày tháng qua cô đã phải chịu đựng
. Ôm chặc Hà trong lòng , Huy cảm thấy đau xót , ghen tuông và vui
vui bởi cô đã khóc ... vì Huy .
Trời đã tờ mờ sáng , Hà đã ngủ vì quá mệt . Hà ngủ trong vòng tay
của Huy , bây giờ cô như 1 thiên thần nhỏ , Huy không ngủ , cứ mãi
nhìn Hà . Cô thật đẹp , tất cả trên khuôn mặt Hà đều làm Huy yêu ,
rất yêu . Đôi mắt thường rất lạnh lùng giờ đã nghĩ ngơi , bờ môi
đôi khi khẻ nhíu lại , trông thật đáng iu . Có lẽ ông trời đã sắp
đặt để cho Huy gặp cô để bây giờ cậu yêu cô tha thiết . Khẽ dùng
bàn tay vuốt nhẹ mái tóc vương trên má cô , Huy nhẹ đặt một nụ hôn
. Không biết gì , Hà rúc mình vào người Huy hơn , có lẽ vì trời
sáng sớm nên cô thấy lạnh và không biết mình đang nằm trong lòng
một người con trai , tay Hà nắm chặt lấy áo của HUy , như sợ mất đi
1 thứ gì đó quan trọng vô cùng . Khoảnh khắc này Huy muốn nó là mãi
mãi ...
- Huy ơi , Hà ơi , 2 bạn có ở đó không ????????
Thì ra sáng dậy lớp đã phát hiện Huy và Hà đã mất tích nên đã đi
tìm .
Nghe thấy tiếng gọi , Huy mừng rỡ vì nếu cứ thế này Hà sẽ bị bệnh
mất .
- Ở ĐÂy !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hà vẫn chưa dậy được , Huy cỏng Hà đi lên . Nhìn thấy Huy và Hà
người lấm lem , rách rưới , cô giáo và cả lớp lo lắng . Về đến nơi
, đặt Hà vào liều rồi Huy ra giải thích với lớp . Bọn con gái trong
lớp ai cũng hét lên , đôi mắt mơ màng nói : " Ôi ! Sao lãng mạn thế
nhĩ " Mặc cho Huy giải thích rằng chỉ là " sự cố " vì ai cũng biết
là Huy có tình cảm đặc biệt với Hà mà ^^! .
Trưa rồi , mấy đứa trong lớp đang nấu cơm , Hà thì cũng đã tỉnh lại
và đương nhiên là không biết có người " hôn lén " mình ^^! . Thay
đồ xong , ra **ng mặt với Huy , Hà tỏ ra lạnh lùng hơn bất cứ lúc
nào , làm tim Huy như có cái gì đó đè nặng , cậu không hiểu tại sao
. Cố lại gần thì Hà càng tránh xa , cố bắt chuyện gì Hà lại lờ đi .
Không thể như thế , vì hôm qua à còn khóc vì Huy , còn nằm ngủ
trong vòng tay cậu , cứ như thể đó chỉ là 1 giấc mơ . Huy không
hiểu , cố hỏi nhưng Hà không trả lời .
Hôm nay là ngày cuối rồi , sáng mai cả lớp sẽ " dẹp trại " . Vậy mà
cả 2 đều im lặng , không ai nói với ai 1 tiếng nào . Tới tối , bức
bách không chịu nỗi HUy lôi Hà đi .
- Hà sao vậy ? Sao lơ Huy ? Sao lại vậy , Hà nói đi chứ
????????????
Quay mặt đi chổ khác , Hà nói :
- Buông tay ra
Nhưng Huy nắm tay cảu Hà chặc cứng , không cựa quậy được luôn
.
- Hà trả lời Huy đi .
- Hà ghét Huy , Huy đừng lại gần Hà nữa , Hà GHÉT Huy .
- Huy KHÔNG TIN .
Huy hét lên , ôm lấy người Hà và hôn cô . Hà đã cố vùng vẫy để
thoát khỏi vòng tay của Huy nhưng không thể . Một lúc sau Huy mới
từ từ buông ra . Hà lấy tay ôm miệng mình , đôi mắt cô long lên ,
cô hét thật to :
- HÀ GHÉT HUY !!!!!!!!!!!!
Rồi chạy đi thật nhanh . Lúc này HUy mới từ từ ngồi bệt xuống ,
không tin miìn vừa làm gì . Dựa nhẹ vào thân cây , đầu ngước lên
trời , Huy thấy mình thật ngốc , lại làm Hà phải khóc .
Cuối cùng cũng về được đến nhà , Hà mệt lã , đôii với cô 2 ngày đi
cùng lớp là 2 ngày không dể chịu chút nào . Biết bao nhiêu chuyện
xãy ra , nằm bệt xuống giường Hà bổng nghĩ đến những gì xảy ra vào
tối hôm trước , Huy nói thích cô , Huy bảo vệ cô , Huy ôm cô và Huy
hôn cô . Đầu rối bời như tơ , thật sự cô chẳng muốn chuyện này xảy
ra , sờ nhẹ lên đôi môi , cô cảm nhận được cái hôn tối hôm đó , mặt
Hà từ từ nóng lên , cô không biết cảm giác lúc này của mình là gì ,
chỉ thấy 2 má từ từ nóng rang .
Rồi chợt kí ức lại hiện về , cô chòm người dậy mệt mõi , cố bật máy
để nghe bài hát quen thuộc . Khuôn mặt của Bin lại hiện hữu , nỗi
nhớ về Bin lại xuất hiện , Hà biết cô không thể đem lại hạnh phúc
cho ai khi trái tim cô vẫn tràn ngập hình bóng của 1 người . Hà
không biết phải làm sao để làm cho Huy quên cô , làm Huy không
thích cô nữa để Huy sau này không phải đau khổ . Huy quá tốt , làm
1 người tổn thương không phải là điều Hà muốn nên nghĩ cách tốt
nhất để làm Huy không ngó ngàng đến Hà nữa quả thật quá khó .
Huy , hiện giờ cũng đang rối bời . Cậu không biết làm sao để có thể
như trước kia với Hà nữa . Huy tự nhủ mình thật ngốc , thật nông
nỗi khi chính cậu làm cho cậu không thể như trước với Hà được nữa ,
chỉ vì một phút bức xúc , không kiềm chế được bản thân mà Huy đã
làm cho tình hình rối ren thế này . Ôm đầu , thật sự Huy buồn lắm ,
cố nghĩ cách lại gần Hà hơn thì lại không có , tìm cách để Hà yêu
Huy càng không có , yêu một người không yêu mình , không ngó ngàng
gì đến mình đối với Huy thật khó , thật buồn khổ , nhưng nếu nói
cậu hảy quên đi thì bây giờ đã quá muộn khi toàn bộ trái tim của
Huy đã thuộc về Hà.
Hai khuôn mặt đối nhau khi bước vào trường , Huy ấp úng , tính lại
gần thì Hà đã đi thật nhanh . Đứng nhìn Hà bước đi , lòng Huy nặng
trĩu .
Hôm nay , trong lớp im thin thít dù không biết tại sao lại như vậy
.
Mấy ngày liên tiếp trôi qua , tình hình vẫn chẳng thể tiến triển
được gì , Huy chán nãn , muốn " chít " quách cho xong . Đang lết
chân vào nhà thì bắt gặp khuôn mặt hớn ha hớn hãi của bé Ngọc
.
- Anh 2 , mai tặng quà gì cho em nè ???- pé Ngọc nhí nhảnh ^^
- Tặng gì ? Làm như sinh nhật của mì không bằng ?
SINH NHẬT !!!!!!!!!!!!!!!!!
Giờ Huy mới nhớ , 27-11 là sinh nhật con nhỏ . Quay lại đã thấy
khuôn mặt pé Ngọc bí xị bởi có bao giờ ông anh quí hóa này quên
sinh nhật của Ngọc cơ chứ .
Tới vuốt vuốt đầu đứa em , Huy " bù đắp "
- À ! Thôi mừ ! Đừng xụ mặt nữa , anh 2 nhớ ồi . Vậy út muốn anh
tặng gì nè ?
- Mày nghe nhạc gì mà lúc bữa anh 2 nói đó ?- Mặt tươi hẳn lên
.
- Chời ! mắc lắm đó nha , 5t lận đó ? - Huy giả vờ .
- Hix , hok thì cái gì cung được . - Lại bí xị .
- Hè hè , giỡn woai' , chẳng lẽ anh mà lại không mua được cho út à
! Chiện nhỏ !
- À ! ANh cung phải mời bạn anh á ! Đặc biệt là chị hum bữa . Chị
gì nhĩ....à..chị Hà ..Em có vít thiệp ồi . Mai anh đưa cho chị ý
nha
Ngọc đưa cho anh lá thiệp rồi chạy thẳng vào nhà để xem phim " Ngôi
nhà hạnh phúc "
Huy đứng đó , cười tươi như hoa , vậy là lại có cơ hội để lại gần
Hà rồi . Lần này cậu sẽ không hậu đậu như lần trước nữa
..............near , far , where ever you are , i bievie....
Đang làm bài tập về nhà thì bổng điện thoại của Hà reo lên , bắt
máy , thì Hà nghe bên kia đầu dây là một giọng nói nhí nhảnh ,
trong trong :
- Alô ! Chị Hà phải hok ạ ?
- Ừ !
- Bé Ngọc nè ! Mai là sn em đó chị . - Ngọc vui vẽ
- Ồ ! Vậy hả ! Chúc mừng sn pé nha !
-Chúc mừng hok thôi hả ? Hem tặng quà gì cho người ta à ? - Ngọc
phụng phiu.
- Chứ pé muốn chị tặng quà gì nè ?
- Mai chị đến dự sn em nha . Em đưa thiệp cho anh 2 ồi . Chị mừ hok
đến là em buồn nhắm ớ .
Băng khoăn 1 chút , rồi Hà cũng đồng ý .Dù sao cũng là sn của pé
Ngọc , Hà đi cũng không sao , miễn sao không nói chuyện quá nhiều
với Huy là được .
- E hèm ! Đang suy nghĩ chuyện gì vậy nhóc ?
Đang trầm tư thì Linh " lù lù " xuất hiện , vẽ mặt có vẽ happy lắm
.
- Chuyện gì đâu ? Chỉ là mai sn em của Huy , và cô pé muốn mời em
đi . - Hà kể
- Vậy à ! Thế thì em cũng đi cho vui . Lâu rồi em cũng chưa đi
party mừ .
- Ừ ! Em cũng đồng ý với pé rồi .
- ....
- Mà chị nè !
- Hũm ??
- Em thật khó sữ quá - Hà nói mà mặt cứ hướng về cữa sổ .
- Sao ? Có chuyện gì à
- Ừ ! Cái hôm mà em đi cắm trại cùng lớp ...
...Hà ngồi kể cho Lih hết tất cả . Và kết quả là sao , tay bà chị
nắm chặc vào nhau , mơ màng .
- ÔI ! Giống phim Hàn quá . Rô-man-tíc quá
- Em không đùa đâu ! Giờ gặp cậu ấy , em cảm thấy sao sao chị à
.
- Hà nè , em không nhận ra sự thay đổi sao ?
THAY ĐỔI ?
Thay đổi gì ? Hà không hiểu Linh đang nói gfi nên hỏi lại .
- Chị nói vậy là sao ?
- Em không thấy từ khi em quen Huy , em đã thay đỗi rất nhiều sao
?
- Em thay đổi như thế nào , làm gì có hỡ chị ?- Hà ngờ vực .
- Này nhé ! Để chị phân tích . Từ khi quen Huy , em đã không còn
như trước , lạnh lùng , trầm tính . Từ khi quen Huy , em đã biết "
nói chuyện " từ nãy giờ đã biết tâm sự với chị . không như trước
đây , mỗi lần chị qua em đều im lặng . Và em đã khóc vì sợ Huy có
mệnh hệ gfi trong túi hum đó vâng vâng và vâng vâng ... nhiều lắm .
Mặt Hà giờ như 1 nhà " tâm lí học " .
Lúc này , Hà mới nhận ra được điều đó , đúng là cô đang từ từ thay
đỗi . Đợi Linh về xong , Hà mới đặt mình xuống giường , đầu óc
không nguôi nghĩ những gì Linh vừa nói . Chợt hình ảnh Huy lúc đó
lại hiện lên , lại nhớ về nụ hôn tối hôm đó . Cô để tay lên trán và
biết mặt mình đang nóng . Cô làm sao vậy nhỉ , Hà không biết và
cũng không muốn biết đây là cảm giác gì . Mong sao đó không phải là
tình cảm quá đặc biệt , mong sao mình đừng yêu một ai nữa , mong
sao tình cảm của mình sẽ chôn chặc trong trái tim .
- Hà . hum qua con em Huy nói HUy đưa tấm thiệp mời Hà tối nay đến
dư sn của nó .
Sáng ra , di học , vào lớp thấy Hà , Huy đưa tấm thiệp , mặt " giả
vờ " như không còn quan tâm gì đến Hà nữa . ( nhìn zi chứ khờ ghê
lun ^^ )
- Ừ ! Hôm qua pé Ngọc có nói với Hà rồi ! Cảm ơn Huy .
- Nói rồi Hà lấy tâm thiệp .
Khẽ nhìn lên mặt Huy , thấy đôi mắt cậu ngó sang chỗ khác , khuôn
mặt không giống những lần trước nữa , không vui vẽ , ân cần hay lo
lắng cho Hà nữa . Hà nghĩ , có lẽ Huy đã có thể quên được cô , có
lẽ Hà đã làm được điều mà cô muốn , nhưng sao Hà cảm thấy khác khác
trong người , không dể chịu , không thoãi mái , như cô đang mất đi
một thứ gì .
Chiều về, Hà lúi húi chọn bộ đồ " dể thương nhất có thể " để đến .
Và mẹ Hà đã vào :
- Tối nay con đi ăn sn cảu bạn à .
- Dạ ! Là sn của em Huy - Hà trả lời .
Vốn thì trong nhà ai cũng biết Huy .
- Ừ ! Vậy con chọn được bộ nào chưa ?
- Chưa mẹ ạ ! đồ con lôi thôi sao đó .
Mẹ Hà đến bên tủ . Lấy ra 1 cái váy dạ hội màu trắng thật đẹp . Hà
ngạc nhiên , bởi cô chưa thấy chiếc váy nào đẹp như thế trong tử áo
quần của mình .
- Sao chiếc váy này lại trong tủ của con ?
Mẹ Hà cười , bảo :
- Mẹ mua lâu rồi , nhưng hôm nay mới có dịp cho con mặc .
Lúc đó chợt cô thấy có lỗi trong lòng , bao ngày tháng cô đã làm
cho mẹ mình phải buồn khổ . Lây chiếc váy từ tay me , cô khẽ hôn
lên má của mẹ và cảm ơn .
Thay đồ xong , cô ra ngắm mình trong gương và hài lòng với ngoại
hình của mình bay giờ .
Lúc ra cửa , Mẹ cô hỏi :
Con có về sớm không ?
- Con cũng không biết đâu mẹ à ! Mà con có ở lại cũng chẳng ai làm
gì con đâu - Hà đùa .
Lần đầu trong mấy tháng qua Hà mới nói 1 câu như vậy với mẹ cô .
Bước vào nhà , bà thầm cậu con trai ấy , người đã đem đến sự sống
lần thứ 2 cho cô con gái pé bỏng của mình .
Hà đi tìm nhà . Số nhà 10A5 Ngô Gia Tự . Con đường này toàn là
vi-la , biệt thự , làm cô nhìn căng cả mắt . Đây rồi , đúng số nhà
. Ngước mắt nhìn toàn cảnh bên ngoài , cô choáng ngợp trước sự nguy
nga cảu nó , nó như là 1 lâu đài trong 1 thành phố phồn hoa vậy .
Bấm chuông cữa , 1 lúc sau Huy bước ra . Nhìn thấy Hà , lần này mắt
Huy lại căng tròn ( Đợt 3 ^^ ) . Hà cười nhẹ , rồi dắt xe vào nhà
.
Nhìn khung cảnh xung quanh , cô cảm thấy như thiên đường vậy , thật
đẹp và lung linh .
- Nhà Huy đẹp thật nhỉ ,như là thiên đường vậy . - Hà vừa nói vừa
nhìn xung quanh .
Hà bổng nghe thấy tiếng thì thầm bên tai:
- Hà giống như vậy đó .
Chưa kịp hiểu thì pé Ngọc đã chạy vội ra . Đôi mắt dể thương long
lanh :
- Úi ! Chị Hà đó hả ! Đẹp quá à !!!!!!
Rồi kéo Hà vào nhà , ở trong là 1 buổi tiệc đứng cho Huy tổ chức .
Một bên là 1 đội quân nhí nhố , ban bé Ngọc , 1 bên là đội quân nhí
nhãnh , ban Huy cũng là bạn Hà ( cùng lớp hết mà ) . Thấy Hà , mấy
thằng con trai xuýt làm rơi cả đĩa , còn con gái thi tròn mắt . Thì
đúnh rồi , có bao gièo Hà ăn mặc nhue vậy trước mặt người khác đâu
. Hôm nay là 1 ngoại lệ .
*****************************
Buổi tiệc bắt đầu lúc 9h . Bởi vậy Hà gọi về nhà xin về trể .
Ai trong tiệc củng nói chuyện sôi nỗi , những dòng nhạc mạnh , rồi
chúc mừng bé Ngọc , khui quá . Đến quà của Hà là 1 con thú bông ,
không lớn nhưng rất dể thương , khi ôm nó vào lòng , Ngóc và cả "
room " đều nghe tiếnh phát ra từ thú bông :" chúc mừng pé Ngọc .
Happy vui vẽ nha . Pé Ngọc qua 1 tuổi rồi , cô học lên nha, nghe
lời anh 2 nha , chị yêu pé Ngọc nhiều nhiều " .
Nghe xong ai cũng cười . Ngọc thì vui lắm , cười tít mắt à còn chạy
đến hôn vào má Hà nữa chứ . Lúc sau , Hà đi ra ngoài vườn , không
khí ở đây dể chịu thật, trong lành , nhà cảu Huy nhiều cây mà . Giờ
cũng đã 11h giờ roioi mà tiệc vẫn chưa tàn , đi lẫn quẫn trong vườn
, Hà thấy sáng sáng , Hà đi lại thì thấy 1 mùi hương , thơm thật
thơm . Định đến xem thử thì :
- Muốn vào xem nhà hoa của Huy không ?
Giậc mình , Hà quay lại đằng sau .Huy không nói gì cả , nắm tay Hà
và đưa Hà vào căn Hà nhỏ . Thật đẹp . Đây không phải là 1 vườn hoa
thật . Chỉ là những bông hoa bằng giấy , được toả hương = những
loại nước hoa đắt tiền . Nhưng rất đẹp . Con trên tường , thì chi
chích những bức chân dung được vẽ = bút chì . Hà lại gần thì nhận
ra đó chính là mình . Bối rối , không biết làm gì thì bổng cả 2
nghe " RẦM "
Huy vội chạy ra vì cánh cửa bị 1 cơn gió mạnh thổi làm đóng sầm lại
. Nhưng sao cánh cữa vẫn không mở . Huy đạp mạnh vào mà cũng chẳng
ăn thua gì . Lúc này cả 2 mới nhìn nhau , đặt dấu hỏi chấm . Hà lần
mò xem điện thoại để đâu thì chợt nhớ là lúc nãy gọi cho mẹ rồi để
quên trên bàn tiệc . Hà định kêu lên thì Huy bảo :
- Vô ích thôi ! Đây là chổ bí mật thường khi của HUy , có kêu cũng
không ai nghe đâu .
Hà im lặng , ngồi cách xa chổ cảu Huy .
- cũng tại Huy ,cánh cữa này vốn đã cũ kĩ rôi . Huy không nên dẫn
Hà vào đây - Huy ôm đầu , nói như người có lỗi .
- Không sao đâu ! - Hà nhẹ nhàng .
Huy giờ cũng ngồi xuống . Giờ đã 12h00 rồi .
Hà và Huy vẫn ngồi như vậy , không ai nói gì , cũng chẳng ai co thể
ngũ được . Sương xuống , trời bắt đầu lạnh , mông lung Huy hỏi
:
- Tại sao Hà lại không chấp nhận Huy ?
-....
- Tại sao Hà lại lạnh lùng với Huy ?
-...
- Tại sao Hà lại yêu một người đến vậy ? Tại sao không thể để Huy
thay thế người đó ?
-...
Huy đứng bậc dậy , đi đến chổ Hà , ngồi xuống đối diện với Hà . Huy
hỏi :
- Đối với Hà , Huy không xứng đáng sao ?
Hà nhìn lên , thấy sâu trong đôi mắt là một nỗi buồn thăm thẳm , Hà
cũng nhói đau trong lòng . Lắc lắc đầu , Hà cuí xuống như người có
lỗi .
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Lại gần Hà hơn , Huy ôm Hà , cô để yên như vậy . Huy nói :
- Có thể để Huy là ....bạn trai của Hà ...chỉ 1 đêm nay được không
? Hà dã dành 280 ngày để nhớ về người đó ,vậy hãy dành chỉ 1 ngày
cho Huy thôi , chỉ 1 ngày thôi , được không ??
Khẽ ngước lên , nhìn Huy , nước mắt Hà rơi , từng giọt , từng giọt
,....Hà gật đầu . Chỉ 1 đêm nay thôi , suy nghĩ cảu cô sẽ dành trọn
vẹn cho Huy . Chùi nhẹ từng giọt nước mắt lăn dài tren má Hà , Huy
hôn cô , môi Huy từ từ chạm nhẹ môi hà , nụ hôn kéo dài rất lâu .
Huy không muốn phút giây này biến mất không muốn nó chỉ là một giấc
mơ . Ôm Hà thật chặc mong sao thời gian đừng trôi qua quá nhanh ,
trong vòng tay cùa Huy , Hà khóc , khóc thật nhiều , Hà cảm thấy
đau đớn , tất cả cứ như thể chỉ là 1 cơn gió thoảng qua , ngày mai
, khi tiếng chim âm vang , thì cũng là lúc giấc mơ naỳ trụi tàn
.
Đã về đến nhà , cô nằm phịch xuống giường . Cảm giác bây giờ quá
hỗn độn , trái tim Hà đập một cách yếu ớt , nước mắt rơi lã chã .
Hà biết mình đã phạm sai lầm , tình cảm của cô bây giờ đối với Huy
hok còn đơn giản như trước nữa và nếu bây giờ có gặp anh thì cô ,
anh cũng chẳng thể như trước nữa . Nhớ đến Huy , Hà lại khóc , nỗi
nhớ về Bin lại hiện hữu , cả 2 trộn lẫn vào nhau như là những mũi
dao đâm sâu vào lòng cô . Quên một người và yêu một người sao quá
khó ...
Giờ đây một mình Huy ở trong căn phòng ấy , Hà đã đi rồi , chỉ còn
lại đâu đây hương thơm trên người của cô ấy . Huy mĩm cười , một nụ
cười đau khổ . Huy giờ như đang đi vào ngục , Huy đã yêu Hà quá
nhiều rồi , nỗi nhớ về Hà lại tràn về . Sao thời gian trôi qua quá
nhanh , sao số kiếp để Huy gặp Hà , để Huy yêu Hà , để trái tim Huy
giờ đây rướm máu . Phải làm gì khi phải đối mặt với nhau , phải làm
gì khi ngồi gần nhau , phải làm gì khi Huy không thể chịu nỗi
.
Ông trời quá khắc nghiệt với cuộc sống của Hà và Huy , để Hà mất đi
Bin , để Hà gặp Huy , để Huy yêu Hà , để trái tim của Huy và Hà
đang dần tan nát . Như một vòng xoáy , cứ đưa đẩy , đẩy đưa biết
bao đau khổ vào tấm thân nhỏ pé của cô gái .
Đã 2 tuần trôi qua kể từ ngày hôm ấy , cả 2 không ai nói với ai một
lời nào . Ngồi gần nhau nhưng dường như có khoảng cách rất lớn giữa
2 người.
Lớp 12C2 :
- Ê mày ! Mày còn nhớ con nhỏ Hà lớp 10A1 không ? Cái con đầu năm
làm bẽ mặt bọn mình đó - Con đưa con gái nói
- Nhớ ! Moá nó chứ ! May hum đó tao bị đau tay , hok quánh được ,
chứ không tao cũng cho nó mấy bạt tai rồi ! (nổ ^^ )
- Giờ mình chơi lại nó không ? Lúc đó nó dám tát tao , mẹ cha nó
gan hùm , còn bám đuôi theo anh Huy nữa chứ ?- Nói có vẽ hùng hồn
lắm .
- Vậy mày định chơi sao ?( ấp úng) định chặn nó nữa hả ? Nổi không
???- Con kia nói với vẽ hơi " sợ "
- Ngu gì á ! Dơ tay tao mày ( hok dám đánh mà còn bày đặt ^^ ) Tao
nhờ mấy thèn bảo vệ phòng trọ của nhà tao . Bọn nó mất dạy , giang
hồ với lại mạnh lắm , con ĩ kia không chống lại được đâu . Lần này
tao sẽ cho nó biết thế nào là "đời trai " . he he - Khuôn mặt hiện
lên 3 chữ " Ác như quỹ "
- Có quá lố không ? Làm như vậy nó có biết mình làm không ?
- Chơi mà sợ hả mày , đừng lo , tao đã sắp xếp rồi ! Khi bọn kia sử
xong , tao chắc nó không dám đến trường nữa đâu .
- Vậy bao giờ mình làm chuyện đó ?
- Đừng lo , sắp rồi , thứ 7 tuần này sẽ là ngày happy cuối của nó ,
cho nó 3 ngày vui vẽ đi , coi như đó là lòng tốt của tao .
Nói xong cả bọn cười như điên , hứng chí với quyết định phục thù
.
Hà giờ vẫn không biết có mối nguy hiễm đang đến gần cô .
Tan trường , Hà **ng mặt Huy , sau đó là " hưởng " một cái nhìn vô
tình của Huy trước khi cậu phóng lên xe atila của bạn và bay đi mất
hút . Bắt đầu từ ngày hôm đó , dường như Huy không còn là Huy nữa .
Hoang đàng hơn , ăn chơi hơn và lạnh lùng hơn , rất rất nhiều .
Trong lớp học , Huy chỉ ngồi nghe nạch hoặc ngủ , mặc dù cô giáo
phàn nàn . Nhing Huy như thế , Hà càng cảm thấy tội lỗi hơn , Hà
biết chính cô làm cho Huy ra nông nỗi này , nhưng Hà không biết làm
cách nào hơn , đến cả nhìn vào mắt nhau giờ cũng đã là quá khó của
2 người , làm sao Hà có thể giúp được trái tim đang bị tổn thương
của 1 người con trai đang yêu mình say đắm .
Còn Huy , từng ngày trôi qua giờ như hàng thế kỉ với cậu , Huy cố
làm thời gian trôi qua nhanh hơn bằng cách ăn chơi suốt ngày , vào
quán bar , đi sàn nhảy , tất cả lúc trước đều là điểm đến thường
xuyên của cậu , nhưng sao bây giờ thấy nó vô vị quá , Huy uống thật
nhiều rượu , cậu mong rượu sẽ giúp quên đi nỗi buồn trong lòng ,
thế mà càng uống bao nhiêu , cang muốn quên bao nhiều thì hình bóng
người ấy lại hiện ra bầy nhiêu , nỗi nhớ lại tràn về càng nhiều .
Huy cảm thấy bất lực với trái tim mình , với bản thân mình , quên
một người sao quá khó , thôi nghĩ , ngừng nhớ về người đó dường như
là không thể . Huy về nhà , người không còn chút sức lực , đặt mình
lên giường một cách uể oãi và mệt mõi , hình ảnh Hà lại xuất hiện ,
Huy nhớ Hà quá , thật sự trái tim cậu giờ đây cần hà, vì Huy đã yêu
Hà nhiều quá rồi , tình cảm của Huy giờ đây có thể làm tất cả , cả
kể chết vì Hà , Huy tự trách mình sao lại biết Hà sau Bin , tại sao
mình khoôg thể chết vì Hà, thà như thế để lúc nào Hà cũng nhớ đến ,
còn hơn bây giờ , hiện hữu trong cuộc đời Hà mà như .... hư không
.
Thứ 7 đến .
Hà vẫn dậy và đi học bình thường . Một buổi học trôi qua nhanh
chóng . Hà và Phương cùng đi đến căn-tin thì bị chặn lại .
- Chào bé ! Còn nhớ bọn chị không - 1 con nói khích .
Hà nhìn thẳng mặt , không biết sợ là gì .
- Bọn bây thì tao nhớ làm gì cho mệt óc .
- Thôi mà , chuyện đầu năm bõ qua đi , chiều nay bọn chị có chuyện
muốn nói với bé . Bé ra phòng thể dục phía sau trường được không ?
- Tức sôi máu mà bọn nó phải cố gằn giọng .
- Tao chẳng có chuyện gì cần nói với bọn bây cả ? Tránh ra cho tao
đi
Hà nói xong định bước đi thì nó níu tay lại , nói với giọng đầy mĩa
mai
- Chuyện chị định nói là chuyện về Huy , rất quan trọng , nhưng bé
không muốn nghe thì thôi vậy .
Hà quay ngoắt lại , đôi mắt như có lữa , làm bọn nó khiếp cả vía ,
nhưng sau đó là cậu đồng ý của Hà .
- Thôi được , bọn bây cứ chờ tao ở đó , giở trò là tao " kill " tất
cả .
Sau đó Hả bỏ đi cùng Phương .
Trong căn - tin , Phương cảm thấy Hà không nên đi nên đã khuyên
:
- Hà đừng đi , bọn nó vậy chứ mất dạy lắm , nghe nói làm nhiều
người phải nghĩ học rồi đó .
- hì , không sao đâu , Phương đừng lo , với Hà thì chuyện đó sẽ
never xảy ra - Hà đùa .
Cuối cùng thì cũng tan trường , Hà quyết định đi đến phòng thể dục
xem bọn nó muốn nói gì .
Còn Phương , đang đi về thì gặp phải Huy . Vội chạy tới hỏi :
- Huy có chuyện gfi à ?
- Không ! Sao thế - Huy trả lời
- Lúc nãy , khi ăn trưa , bọn lớp 12 nói là cần nói chuyện với Hà
về Huy .
- Gì ? Vậy Hà có đồng ý không ?
- Có ! Phương đã khuyên mà Hà không nghe - Phương bắt đầu lo lắng
.
Như cảm thấy điều bất ổn , Huy hỏi gấp gáp
- Phương biết bọn nó hẹn Hà ở đâu không ?
- Phòng thể dục sau trường á , Phương lo quá Huy à - Giọng Phương
giờ đã run run .
Nghe vậy , Huy vội chạy đi , vì phòng thể dục đằng sau trường rất
ít người lui tới , chác bọn nó lại muốn làm gì Hà . Trước khi đi
Huy kịp bảo Phương :
- Phương gọi tất cả bọn con trai tới đó cho Huy , nhớ là nhanh lên
nhé .
Hà , chờ mãi mà chẳng thấy mấy đứa con gái đó tới . Tính đi về thì
bị chặn lại bởi 4 người ta như hộ pháp . Lùi lại mấy bước , Hà hỏi
:
- Mấy người làm gì thế ?
- Nghe nói cô em chọc tức cô chủ của bọn này , nên bọn này tới xem
mặt thôi í mờ - giọng của 1 thèn vang lên , đôi mắt hết sức dâm
đảng và gớm ghiếc .
Nó tiến lại gần hơn , Hà biết một mình mình không thể chống lại bọn
chúng nên bỏ chạy . Cũng may phòng thể dục này rộng và có nhiều
phòng trong , nên Hà cố gắng thoát thân . Chạy thật nhanh và không
để ý gì xung quanh , đến phòng dụng cụ , Hà đóng sầm cửa lại , khoá
chặc cửa và tìm mọi thứ để chặn lại nhưng bọn ngoài kia rất mạnh ,
chúng sẽ phá cửa được . Hà ngồi lại một chổ , cố tim cái điện thoại
dù tay của cô giờ đang rất run , cầm điện thoại lên , bất giác Hà
gọi điện cho Huy và Huy bắt máy ngay lập tức :
- Hà đang ở đâu thế ? Cso bị sao không - Huy nói lúc đang
chạy
- HUy ơi ! Tới cứu Hà với . Bọn nó đang ở ngoài kia , đang phá cửa
, bọn nó mạnh lắm . Hà ....
Đang nói bổng nhiên không nghe tiếng động gì nữa . Huy chạy thật
nhanh , cũng đến phòng thể dục . Nghe đến tiếng hét của Hà , Huy
chạy tới , dụng gậy , búa phan lên đầu bọn nó , nhưng 1 mình Huy
cũng không thể chống lại nỗi , cố hết sức giúp Huy ( Hà cũng có võ
mà lị ) nhưng vẫn vô ích khi bọn kia thân xác to như " bồ tượng " .
Nắm tay Hà , Huy lấy thanh sắt đập vào đầu thằng đang chắn ngay cửa
và chạy thẳng ra ngoài , cũng may thầy cô giáo và bọn con trai cảu
lớp cũng đã tới , vậy là 4 thằng bị tóm gọn . Lúc này hoàn hồn rồi
, Hà mới nhận ra Huy đang nắm tay mình rất chặc . Huy nhìn Hà rồi
bổng dưng quat mặt đi chổ khác , Hà không biết gì , ngó xuống dứoi
thì thấy cúc áo cảu mình đã bức hết . Hà vội nắm áo khpes vào nhau
thì Huy đã lấy áo khoát choàng vào người . Và kéo Hà đi .
Ra ngoài biển , Huy nắm lấy 2 cánh tay cảu Hà và nói như hét vào
mặt :
- Hà làm gì thế hả ? Bọn nó nói mà Hà cũng tin , Hà có phải con
ngốc không ?
Hà cúi mặt xuống và im lặng . Để HUy nói tiếp
- Bọn nó nói là có chuyện muốn nói vì Huy , vậy mà Hà cũng tin cho
được , có chuyện gì sao Hà không hỏi Huy nè , làm sao bọn nó có thể
biết về Huy được . Nếu...nếu lúc nãy không có Phương nói , nếu Huy
không ra đúng lúc có phải .... có phải Hà đã ... bị...đã ..
Nói đến đó , Huy như bị nghẹn ngay cuống họng , mặt của Huy bị xưng
lên vì những cái đấm " chúa cũng không đỡ nỗi " cảu bọn lúc nãy
.
- Huy lúc nãy có bị thương không, có đau không ?
Đã nhẽ Huy đã không nói gì , nhưng vì tức quá và cũng kiềm nén quá
nhiều nên đã quay lại hét vào mặt Hà .
- HUY KHÔNG CẦN HÀ QUAN TÂM . Chính Hà là người nói không yêu Huy
mà , thế thì đừng quan tâm đến Huy nữa , cũng đừng làm mấy cái việc
ngớ ngẫn đó . Được chưa ?
Lúc này , Hà nhìn mặt Huy đăm đăm , Hà không trách Huy đã nạt nộ
mình , chỉ là không muốn Huy buồn vì mình .
Cả 2 im lặng một lúc lâu . Huy quay lại , đôi mắt nhìn thẳng vào Hà
và nói :
- Hà yêu Huy rồi đúng không ? Hà hãy nói là Hà yêu Huy đi , được
không ? Hãy nói là Hà yêu Huy đi .
Không dám nhìn lên đôi mắt của Huy , Hà lắc đầu .
Huy như điên tiết lên :
- Không cần Hà lắc đầu , Huy muốn nghe Hà nói , YÊU HUY HAY KHÔNG
YÊU .
Nước mắt đã muốn rớt xuống nền cát nhưng Hà vẫn cố giữ sự bình tỉnh
:
- Hà xin lỗi , Hà không thể ở bên Huy được đâu .
Im lặng , rồi Huy trả lời thật nhỏ và bỏ đi :
- Huy hiểu rồi , từ nay và về sau Huy sẽ không làm phiền Hà nữa
.
Nhìn theo bóng của Huy xa dần , nước mắt của Hà mới tuôn rơi ,
Khuỵu xuống , Hà khóc nức nỡ . Hà cảm thấy như chính tự mình đng
giằng xéo bản thân , sự thật không thể phủ nhận đó chính là Hà đã
trao tình cảm của mình cho Huy , tình cảm mà Hà cứ ngỡ sẽ không bao
giờ thuộc về ai nữa nhưng Hà không thể nói là mình yêu cậu được bởi
trong cô còn ám ảnh cái chết và sự đau khổ cảu 1 người dành cho
mình .
Từ hôm đó , Huy không đi học .
Ngày thứ nhất.....
Ngày thứ hai ...
Ngày thứ ba ....
...............Rồi cuối tuần .
Vậy là HUy nghĩ đúng 1 tuần rồi , Hà lo lắm nhưng chẳng biết làm
sao . Đang đi thất thiểu vào lớp thì điện thoại rung lên , đặt cặp
lên bàn , Hà xem tin nhắn , thì ra đó là tin nhắn cảu pé Ngọc :"
Chị Hà ! Chị cứu em với !! Anh 2 của em đang bịnh ở nhà . Mấy hôm
nay ỏng sao á . Ổng không đi học , suốt ngày đi chơi miết à . Hôm
thứ 4 , ổng đứng ngoài mưa suốt buổi tối lun , xong mặc nguyên bộ
đồ đó đi ngủ . Ổng bịnh ồi chị ơi . ~^^~ . Ổng nằm cứ gọi tên chị ,
ổng không uống thuốc , cũng không ăn gì cả . Chị tới giúp em với .
"
Vừa đọc xong tin nhắn của pé Ngọc . Hà vội vàng xách cặp chạy ra
khỏi trường . Trên đường đến nhà Huy , tất cả hình ảnh của Bin
không còn trong tâm trí cô mà hiện diện lúc này chính là sự lo lắng
cho Huy . Hà chạy xe nhanh thật nhanh , đến nhà Huy , Hà bấm cửa và
pé Ngọc chạy xuống , lúc thấy Hà , Ngọc còn nước mắt ngắn , dài ,
kể lể rằng khổ sở với ông anh " to đầu mà nhỏ óc " này ^^ . Đi nhẹ
lên phòng Huy , thấy cậu đang nằm úp mặt vào trong , người thì đầm
đìa mồ hôi . Nghe tiếng bước chân đi vào , Huy gắt lên :
- Anh đã nói là đừng vào phòng , ra ngoài và đóng cữa lại .
Đang nói bổng thấy có bàn tay ai man mát , nhẹ nhàng rờ trên trán
cậu , biết đây không phải là bàn tay Ngọc , Huy quay ra thì ngớ
người luôn ( ^^! ) . NHìn Huy , Hà cười và cốc trên đầu cậu 1 cái (
rõ đau chứ không nhẹ đâu nhá ) .
- Ngốc vừa phải thôi ! Sao không uống thuốc , hok ăn cháo , để pé
em gọi điện mắng dốn là do Hà vậy hả ?
Quay mặt lại vào trong :
- Hà về đi , tới đây làm gì nữa . Mặc kệ Huy đi .
- Mặc kệ hok được . Dậy ! Dậy uống thuốc rồi chút nữa ăn cháo Hà
làm nè .
- Không cần . Hà về đi .
Vì Huy không nghe lời Hà nên cô đành " kéo đầu" cậu dậy và bắt uống
thuốc . Xong Hà bắt Huy thay đồ :
- Mặt bộ đồ từ 2 hôm trước tới giờ mà không thấy dơ hả? Thay đồ đi
, nhanh - Vừa nói Hà vừa kéo kéo cái quần ^^!
- Ê ! ê . Hà làm cái gì zã . Định dê....dê Huy á hả . Ngồi trước
mặt sao người ta thay .
Lúc này thì mặt cô mới đỏ ửng lên .
- Ờ ! Quên . Vậy Hà xuống nấu cháo còn Huy trên này thay đồ đi nha
.
Lúc định bước ra khỏi phòng thì :
- Hà sao lại đến đây ? Có phải Hà cảm thấy có lỗi không ? Vậy
thìkhông cần đâu , HUy không sao .
Không trả lời Huy , Hà chỉ mĩm cười và bước đi .
Cháo chín , Hà đem lên với một điều gì đó vui vui trong lòng
.
- Nè , ngồi dậy ăn cháo đi .
Ngoan ngoãn , Huy ngồi dậy , ăn một chút đã hết to cháo ( 2 ngày
hem ăn mừ )
Một lúc trò chuyện linh tinh về lớp trong những ngày vắng Huy , Hà
đưa tay sờ nhẹ lên trán xem thử Huy đã bớt chưa . Bất chợt , Huy
nắm tay cô lại và ôm chặt vào lòng . Không kháng cự , cũng chẳng cự
tuyệt , Hà chỉ im lặng nằm trong lòng của cậu .
- Hà , Huy đã cố mà không làm được ? Huy đã cố làm mọi cách để quên
Hà mà không thể .
- ...
- Hà , Huy ....
- Huy đừng nói nữa , Hà hiểu , Hà hiểu trái tim Huy muốn nói gì
.
Buông từ từ đôi tay của Huy ra khỏi người mình , nhìn lên đôi mắt
tuyệt vọng vì ngỡ mình lại làm một điều ...Hà nhẹ hôn lên môi Huy .
Sau nụ hôn đó là 1 nụ cười :
- Hà ......yêu.....Huy . Hà đã nhận ra từ lâu , nhưng giờ Hà mới
dám nói , bỡi quá khứ cứ ôm chặt lấy Hà và giờ Hà đã thoát khỏi ,
Hà xin lỗi vì đã làm Huy buồn .
Không thể tin có điều kì diệu như vậy xảy ra , Huy ôm Hà vào lòng ,
chặt hơn lúc nãy , hôn lên tóc cô , má cô và môi cô . Tất cả bây
giờ đã thuộc về Huy , cả trái tim của Hà giờ cũng thuộc về Huy
.