Nó tỉnh dậy, cả người đau ê ẩm, vết thương chưa đk chữa lành đàng
thấm sâu vào người nó đau nhức. Nó đã bất tỉnh nhân sự đk hơn một
ngày
trời (tại bà này khoẻ nên vầy chứ người bình thường bị đánh xong
chả lăn đùng ra bất tỉnh cả tuần chứ ít gì). Một mình nó nhốt trong
cái nhà kho
ẩm mốc này - nó sợ - sợ cái quá khứ kinh khủng đó lại tiếp diễn với
nó. Ngồi gọn trong góc nó mà nước mắt nó lăn dài. “Sao chổi đáng
ghét cứu tôi
với” nó không thể nói nổi nữa rồi, kiệt sức và mệt mỏi khiến nó
tuyệt vọng và đau khổ. Đúng lúc ấy......
Nó tỉnh lại, ngơ ngác nhìn xung quanh căn phòng – một căn phòng
trắng tinh. nó nghĩ “ko lẽ mình đang ở trên thiên đàng” “vậy là
mình chết rồi
sao?” “hix... sao mình chết sớm vậy nè”. Cửa phòng bật mở.
_Em tỉnh rồi (ặc. mới có tuần mà thay đổi dữ vậy) – hắn giật mình.
Nó nằm mê man cả tuần trời, ngày nào hắn cũng túc trực bên cạnh
chăm sóc nó.
Ko dời nó tý nào (trừ luk đi WC à nha) mặc cho pama hắn và nó có
khuyên thế nào hắn cũng ko chịu vì nó bị như vầy là do hắn gây ra
mà.
_Bác sĩ – hắn gọi
Sau khi kiểm tra cho nó bác sĩ bước ra nói vs hắn vài câu rồi hắn
trở lại vào phòng. Nó ngủ mất tiêu rồi. Hắn bước đến bên nó khẽ
vuốt mái tóc rồi
đặt lên trán nó một nụ hôn. Đúng lúc ấy pama nó và hắn, anh nó, Vũ
và Dương bước vào.
_Cô bé tỉnh rồi à – pama hắn hỏi
_Dạ, cô ấy tỉnh rồi nhưng đang ngủ
_Tỉnh là tốt rồi, ta có việc về trước nha – pama hắn và pama nó ra
về
_Nó tỉnh lúc nào vậy – anh nó hỏi
_Sáng nay, lúc đi VS vào thì thấy cô ấy tỉnh rồi
_Tỉnh lại là tốt, nó mà nằm đấy nữa chắc còn đường xuống hố
quá
_Anh về nghỉ đi để tụi tôi ở đây đk rồi – Dương lên tiếng
_Ukm, tôi về tắm rửa chút rồi tôi vào – hắn gật đầu
Hắn vừa về thì nó dậy.
_Nhi, mày tỉnh rồi, mày làm mọi ngườ lo quá – Dương mừng rỡ
_Ukm, sr tao cũng đâu có muốn thế - nó nhìn quanh phòng kiếm hắn
nhưng ko có thấy, nét mặt nó thoáng buồn
_Kiếm chàng hả? Vừa mới về nghỉ rồi, ông ở bên mày cả tuân rồi đấy
– Dương cười gian
_Đâu... đâu có đâu – nó lúng túng
_Thôi, ăn gì ko tao mua cho? – Dương hỏi
_Nhắc mới nhớ, tao đói quá rồi, mua đồ ăn đi mua gì cũng đk – nó
nhăn mặt
Vũ từ nãy h vẫn im lặng, quan sát những biểu hiện của nó, nét mặt
buồn rười rượi, cười khổ “tôi cũng quan tâm em như hắn cơ mà tại
sao em lại ko dành tình cảm cho tôi”. Rồi đứng dậy ra khỏi phòng.
Anh em nó lại ngồi chí choé vs nhau đến lúc Dương mua đồ ăn
về.
_Này, của mày nè! – Dương đưa cho nó bịch đồ ăn
_Thanks mày nha! – nó nhận lấy cái cái bịch đồ
_Từ từ thôi kẻo nghẹn mày – Dương vỗ lưng nó
_Đói lắm rồi, ko ăn gì cả tuần nay chịu sao nổi – nó phụng
phịu
_Ukm, ăn đi cho khoẻ - Dương tán thưởng (ăn vừa thôi ko thành heo
thì tèo).
chap 8
Sau khi chén xong đống đồ ăn Dương đem về thì nó lăn quay ra ngủ
(chị này suốt ngày ăn vs ngủ cẩn thận ko phát phì đấy)
Tất cả mọi ng` ra về để nó ngủ cho yên. Hắn sau khi về nhà tắm rửa,
ăn cơm là lại vào viện tiếp(anh này cho đáo à nha). Vào phòng thì
nó đang ngủ rồi, hắn hơi bùn chút vì từ lúc nó tỉnh hắn chưa nói
chuyện vs nó đk câu nào.
Nhẹ bước đến bên cạnh nó, khẽ vuốt vài sợi tóc trước trán hắn thấy
lòng mới thanh thản làm sao. Khẽ thì thầm
_Cảm ơn em vì đã tỉnh lại, nếu em ko tỉnh có lẽ tôi sẽ xuống tận âm
phủ để lôi em về đấy (kinh). Xin lỗi em về tất cả những gì tôi đã
gây ra cho em, xin lỗi vì ko bảo vệ đk em, xin lỗi vì đã để em
thành ra như vậy. Xin lỗi em về mọi thứ, chắc em ghét tôi lắm nhỉ?
Vì tôi mà em thành thế này mà...
_Tôi ko ghét anh! – nó cắt ngang
_Em...em tỉnh lúc nào vậy – hắn ngớ người
_Từ lúc anh đến – nó tỉnh bơ
_Vậy mà bây giời mới dậy là sao?
_Tại anh làm tôi mún ói, hết sức chịu đựng rồi nên phải ngăn anh
lại trước khi tôi ói hết đồ ăn và còn lại cái
bụng đói meo
Hắn gật nhẹ - vậy ngủ tiếp đi
_ko, anh làm tôi tỉnh rồi ko ngủ lại đk nữa trừ khi cho tôi ăn hay
chơi ji` đó mới ngủ tiếp đk
Hắn phì cười – vậy để tôi đi mua đồ ăn cho em – hắn đứng dậy nhưng
bị nó kéo lại
Nó khẽ lắc nhẹ - ko ăn đâu vừa ăn lúc nãy no rồi, ăn nữa chắc thành
heo quá
_Lo ji`, cô vốn là heo mà – hắn chọc (quay phắt 180o vs cái thái độ
quan tâm lúc nãy)
_Anh mún chết hả? – nó hét
_Này, cô có phải bệnh nhân ko vậy,hét ji` mà to thế
_Ờ, nói bé là đk chứ gì, xì – nó trề môi
_vậy bây h làm gì để cô ngủ nè
_ko mún ngủ, hay là... – nó vuốt cằm – cho tôi đi chơi nha!
_Hả, cô có vấn đề về thần kinh à, đang bệnh thế này đòi đi chơi mà
bệnh viện có cho đi đâu mà đi
_ko cho thì chốn viện bữa chơi coi sao – nó hểnh mũi lên
_ko đi, cô mà bị sao nữa chắc tôi chết á
_Cho tôi đi đi mà, nằm cả tuần zời, chân tay ko đk vận động bực
lắm
_Ko là ko, bực cũng phải chịu
_Đi mà, pleaseeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee!
_But I don’t think so!
_Zời, bực anh quá, ko cho đi thì tôi tự đi – nó nhảy cái “phóc”
xuống giường đi thẳng ra cửa
_Này, đợi đã đi thì đi làm gì mà .... – hắn chạy theo
Hai đứa nó đi trong hành lang bệnh viện mà cứ lén lén lút lút, ai
nhìn vào ko hiểu nhầm là trộm mới lạ.
_Tại cô hết đấy, tự dưng đòi đi chơi. Nhìn xem bây h có khác gì
thằng ăn trộm ko - hắn gắt nhưng nói nhỏ
thôi ko có người biết thì chết
_Ai bắt anh đi theo tôi làm gì tôi mướn anh phải đi à
_Hừ, cô tưởng tôi muốn hả, ko đi theo nhỡ cô lại thế nào nữa thì
tôi chết à
_Ai bắt anh chịu gì đâu, tôi làm tôi tự chịu chứ bộ
_Nhưng tôi là người nhận trông cô nè, cô mà làm sao tôi cũng vậy
luôn á
_Có ai bắt anh trông tôi đâu nhể?
_Thế thì thôi, tôi đi về - hắn đứng dậy đi
_Xì, cứ đi đi tôi ko cần nhá – nó nói nhỏ
Một lúc sau nó vẫn đang mò lối ra thì có cảm giác như đằng sau có
người nó quay lại thì............
_Á – nó hét
_Trời ơi, làm gì vây, bé mồn thôi ko y tá nghe thấy bây h. Mà thấy
tôi cô ghét như gặp ma vậy
_Còn hơn cả ma ấy chứ, nhìn anh giống quỷ lắm – nó cười đểu
_Cô... đợi đấy!
(bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me ,chúc các bạn vui vẻ)
chap 9
Đứng trước cổng bệnh viện nó vươn vai, ngáp ngắn ngáp dài
_Thoải mái thật đấy
_Thoải mái quá ha?
_Tất nhiên r...rồi – nó ngớ người quay lại thì gặp ngay Dương đang
đứng lù lù sau nó
_Á! Mày làm tao sợ chết khiếp – nó giật mình
_Mày hay quá ha. vừa mới tỉnh mà đã trốn đi chơi, tội này đáng
đánh
_Zời, tao đi chơi chút thôi mà, nằm cả tuần zời ê ẩm cả người
rồi
_Ko đk đi đâu cả, mày về phòng đi ko tao gọi bảo vệ lôi cổ mày đi
đấy
_Đừng mà, Dương ơi nể tình bạn bè cho tao đi chơi chút đi mà, ở
hoài trong phòng chán lắm rồi
_Chán gì mà chán hả? Laptop để làm gì? Ipad, Iphone để làm gì? 3G,
GPRS để làm gì? hả? HẢ? – Dương tuôn
một tràng
_Hix, nhưng trải nghiệm thực tế vẫn hơn mà – nó cố nài nỉ
_Đợi sau khi mày khoẻ hẳn thì nói đến thực tế sau nhá
_Tôi bảo ko đi thì ko nghe bây h rắc rối chưa – hắn nói nhỏ
_Hừ, anh gọi cho nó hả
_Đâu có đâu chỉ là nhờ sự trợ giúp của người khác thôi mà – hắn
tỉnh bơ
_Đợi đấy anh sẽ biết tay tôi – nó lườm hắn một cái toé lửa rồi nhìn
Dương thái độ quay 180o – Dương
ơiiiiiiiiiiiii! cho tao đi chơi chút thôi mà mày. Đi mààààà! –
giọng ngọt sớt
_Chút thôi cũng ko đk, đi về phong đi ko tao thông báo vs bệnh viện
mày trốn viện thì tự biết hậu quả nhá –
Dương đe doạ
_Hix... Lên thì lên – nó lếch cái thân lên phòng bọn hắn đằng sau
đứng bụm miệng cười
Lên đến phòng nó nằm cái “phịch” xuống giường
_Làm gì mà bực bội thế - Dương hỏi
_Hừ, đợi đến lúc ra viện tao sẽ tính sổ vs mày
_Đk, tao sẽ đợi ngày đó nhưng bây h thì nghe tao hỏi đây
_Hả? hỏi gì?
_Ukm, nghe nè – Dương hắng giọng – Thay mặt những người chưa biết
rõ vụ việc này tôi – Hoàng Thuỳ
Dương xin đk chất vấn....
_Vào để luôn đi mày vòng vo hoài à – nó chặn họng
_Ơ hay chủ toạ đang nói ai cho xen ngang vậy hả? tăng mức phạt bây
h
_Zời ạ, có gì nói mau coi mày, sốt ruột
_Rồi vào đề luôn đây. Nghe cho kĩ nè
_Ok
_Tại sao mày giấu thân phận của mày?
_Hả?
_trả lời đi
_Cái này... cái này... khó nói lắm
_Khó cũng phải nói, hôm này mày mà ko nói chết vs tao
_uk thì tao ko thích bám váy ổng thôi
_hả? gì cơ? ko thích bám vấy ổng? mày nói hay nhỉ?
_Chuyện tao mà – nó tự đắc
_Mày có bị thần kinh ko? Vì chuyện mày giấu thân phận mà thành ra
nông nỗi này đấy? mày xem lại đi –
Dương quát
_Kệ tao, chuyện tao tao lo liên quan gì đến cái này
_mày nói thế mà nghe đk à? mày có biết mọi ng` lo cho mày lắm ko
hả? – Dương nói rồi bỏ ra ngoài
_Hừm! Tôi thấy cô nên nghe Dương thì hơn – nhân vật lâu nay chưa
xuất hiện h đã tái xuất giang hồ rồi đây.
Đó chính là “hotboy lắm chuyện” – Vũ Hoàng Nam.
_Ơ, anh tới từ bao h vậy?
_Tôi tới cùng Dương, tôi thấy cô nên nghe Dương nói cho mọi người
biết đi, giữ gìn sức khoẻ nhá! Bye! – Nam
nói rồi cũng đi luôn
_Hơ, là sao nhểy?
_Cô nên nghe Dương – hắn lên tiếng – vì an toàn của cô thôi
_Ko sao đâu, tôi ko muốn quá khoe khoang – nó thở dài
_Cô bị điên rồi, vấn đề ko phải là khoe khoang mà là vì cô kìa! –
hắn cáu
_Ko có gì đâu, tôi sẽ tự lo cho mình
_Cô... tuỳ cô thôi nhưng cô nên biết mọi người lo cho cô lắm đấy,
hãy nghĩ đến ng` thân xun quanh cô họ
quý mến cô như vậy hki chứng kiến cô bị đánh bầm dập họ còn đau hơn
cô nhiều!
_Vậy, anh nghĩ ai là người đau nhất – nó ngẩng mặt nhìn hắn
_Hở? – hắn ngớ ra
_Thôi kệ đi, ko nói nữa! Tôi ngủ đây – Nói rồi nó kéo chăn rồi ngủ
luôn bỏ lại hắn vs mớ suy nghĩ rối tung, phức tạp.
(bạn đang đọc truyện tại yeutruyen.wapsite.me ,chúc các bạn vui vẻ)
chap 10
1 tuần sau nó đk xuất viện vì tình hình tiến triển tốt và khả quan.
Để mừng nó ra viện mọi người đã bí mật tổ chức một buổi party nhỏ
đủ cho cả lũ tụi nó. Cả buổi party tụi nó quậy tanh bành, cả phòng
khách, phòng bếp dính toàn kem, đồ ăn lung tung nhìn ko khác một
bãi chiến trường (khổ thân người giúp việc)
_Phù, đã quá – nó ngồi phịch xuống ghế
_Wa, vui wa đi – Dương ngồi xuống cạnh nó
_Hừm, lo mà dọn đi kìa – anh nó cắt ngang
_Ơ hay anh làm cụt cả hứng – nó bực
_Thôi, mọi người cứ ngồi chơi đi để tôi làm cho – chị Năm lên
tiếng
_Ko cần đâu chị để tụi em làm là đk rồi – anh nó lên tiếng rồi ra
hiệu cho lũ quỷ kia đi dọn
Tụi nó thằng cầm chổi, người cầm cây lau nhà, kẻ cầm khăn lau đồ,
nói chung là đủ loại cây lau... Vừa dọn cong vừa nghịch nữa chứ,
nào thì té
nước, mỉa nhau vài câu là cầm chổi săn nhau toán loạn. Cái lũ này
vừa dọn vừa bày (thế thì dọn làm gì cho mệt). Dọn từ 2 h chiều đến
tận 5h chiều
tụi nó mới dọn xong, ặc! Dọn dẹp xong đứa nào đứa nấy mệt lử nằm
luôn tại trận, vừa nằm vừa cười khùng khục như cái lũ vừa trốn
viện.
_Nè Nhi! Tao thấy mày vs Huy cứ săn nhau chứ có dọn dẹp đâu
_Làm gì có! Mày ko thấy tao vừa chạy vừa lau à!
_Nói làm gì nó hả Dương, nó vs thằng Huy thì... – anh nó chen vô
tặc lưỡi – người ta bảo iu nhau lắm cắn nhau đau mà? Nhỉ?
_Đứng đó! Đúng đó – Dương hưởng ứng
_Đứng cái con khỉ khô ý – Nó trề môi
_Tôi thấy cũng có phần đúng đấy chứ - hắn nói
_HẢ? – 4 cái miệng đồng thanh
_làm gì mà ngạc nhiên dữ vậy – hắn ngơ ngác
_quá ngạc nhiên ấy chứ - đồng thanh tập 2 rồi đứng lên bỏ đi tắm
còn hắn và Nam đứng đấy
_Này! mày thích con nhỏ đó thật à – Nam nói nhỏ vs hắn
_Ko phải là thích! – hắn cười đầy tự tin nghĩ “Mà là yêu” rồi cũng
bỏ đi tắm luôn làm Nam đứng đơ tại chỗ vì cái biểu hiện từ bé đến h
hắn mới có một
lần.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ thì chúng nó lại tụ tập dưới phòng khách
Nam vs Hân thì ngồi chơi game, anh nó đơn thân độc mã xem phim kinh
dị, nó thì
nằm vừa nghe nhạc vừa cầm Ipad đok truyện, hắn vác cái lapop gõ
lạch cạch.
hon ja ga a nin dul dul dul
ga su mi to lyo wa wa wa
ne ge
falling down
falling down
i ron na rin ne ge
hon ja ga a nin dul dul dul
ga su mi to lyo wa wa wa
ne ge
falling down
falling down
Nhạc chuông đt thoại
_Alo! – hăn nhấc máy
_.......... – đầu giây bên kia
_Đk rồi, cảm ơn ông – hắn tắ máy rồi nói to – hey – mọi người quay
lại nhìn hắn – đi biển chơi ko
_Yeah – nó vs Dương hét – đi thôi
_Khoan – lũ đàn ông đồng thanh
_Gì nữa!
_Lấy đồ đã – đồng thanh tập 2
_Ờ nhỉ - đến lượt mấy nàng đồng thanh
chap 11
Tập chung dưới phòng khách đồ đạc đầy đủ rồi lên đường ra sân bay,
các anh đồ đạc chỉ vỏn vẹn mỗi anh một cái vali mà 2 chị thì phải
đến 3,4 cai vali to ấy (chả viết đem cái gì đi nữa).
_Này! mấy cô đem cái gì mà lắm đồ đạc vậy? – hắn kinh ngạc
hỏi
_Thế là ít đấy ba ạ, tôi chỉ đem vài chục bộ quần áo, khăn tắm, sữa
tắm, kem chống nắng, đồ bơi,
$%#^*#@$** - nó tuôn một tràng
_Hả? – cánh đàn ông ngớ người, há hốc miệng nghe nó kể - lắm đồ
dữ!
_Có cần phải đem đến vài chục bộ ko?
_Cần chứ, tắm xong thay nè, đi chơi thay nè, còn nhiều trò lắm,
chơi xong phải thay chứ
_Ax, chịu cô rồi
_Đi thôi nào!
Cả lũ lên đường ra sân bay vs đống đồ đạc lỉnh kỉnh của nó và
Dương.
Nội Bài 9pm
3 chiếc BMW đỗ cái xịch ngay trước cổng sân bay.
_Woa, thích quá, mấy tuần trước mình còn ở sân bay mà giờ lại gặp
sân bay tiếp (ax) – nó ra khỏi xe
_Trời, pó tay cô luôn, ra sân bay mà cũng thích thế cơ à
_Kệ tôi chứ, liên quan gì đến anh hông mà khó chịu, hứ!
_Thôi thôi, hai người cứ gặp đâu là cãi đấy ko à! Cứ như là người
iu ko bằng
_Cái gì – đống thanh tập 1
_Ai thèm iu của cô/anh ta – đồng thanh tập 2
_Ai cho cô/anh bắt trước tôi – tập 3
_Đó, tao bảo mà – Dương lắc đầu
_Hứ! – tập 4
_Thôi đi tụi bay vào trong đi ko muộn h đấy – anh nó kêu
Tất cả lần lượt đi vô trong còn Nam vẫn chưa hết shock bởi màn cãi
nhau vữa rồi đứng đơ như tượng phải
Dương xáh cổ áo lôi vào mới đk. Tất nhiên rồi ai mà tin nổi người
lạnh lùng như hắn hành động nhiều hơn lời
nói lại đi cãi nhau om tỏi một cách con nít đến vậy. Vào phía bên
trong sảnh tiến về phòng chờ có đến hàng
trăm con mắt hướng về phía tụi nó, Ai biểu tụi nó chói loá quá làm
chi. Các chị thì cứ đứng pụt máu mũi nhìn
mấy anh nhà mình, cái lũ đàn ông thì tớt hết nước miếng nhìn theo
Dương, nó thì chả quan tâm hông thích
nổi bật nên kệ (hông thích nổi bật hay chị hông sáng đk như “người
ta”)
Đi qua cửa xoát vé để vô phòng chờ vì nó và Dương đem nhiều đồ quá
nên phải bỏ bớt lại nhờ người mang
về (chuẩn bị cho đã vào bây h phải bỏ lại gần hết), bây h nó vs
Dương chỉ còn lại 2 cái vali đk mang đi vì
mang nữa sẽ quá tải, hix.
_Ai bảo các cô mang cho lắm vào bây h bỏ lại gần hết, sướng chưa –
hắn chọc
_Hừ, kệ tụi tôi chứ, liên quan gì đến anh – nó cãi
_Thôi mày cho cái tai nó nghỉ ngơi chút coi – Dương chen vô
_Thôi kệ đi nó đang bồi dưỡng tình ảm mà – anh nó cũng chả
kém
CỐC/CỐC
_Bồi dưỡng cái đầu anh – anh nó lãnh nguyên hai chưởng của nó vs
hắn
_Ai! Đau hai đứa này. Làm gì mà nóng thế - anh nó ôm đầu
_Ngu thì chết, bệnh tật gì! – nó vs hắn đồng thanh
_Hai người tâm đầu ý hợp quá ta – Dương vỗ tay
_Tâm đầu ý hợp cái con khỉ khô – đt tiếp
_Đó đó, thấy hông – Dương nói tiếp
_Tại hắn/cô ta bắt trước tao/tôi – tập mấy rồi nhể?
_Biết ngay mà – Dương lắc đầu ngán ngẩm
_Ko thèm nc vs cô/anh nữa – má ơi, rốt cuộc là bn tập roài nè
_Ax! Ax! Dến đó mà vẫn còn trùng phùng đồng thanh – Dương pó
tay
CHUYẾN BAY TỪ HÀ NỘI ĐI NHA TRANG SẼ KHỞI HÀNH TRONG 5’ NỮA (Đi
trong nước thôi chứ biển nước
ngoài t/g chưa đk đi đâu)
Cả lũ tụi nó kéo nhau lên máy bay, (mọi người sem t/g sếp chỗ đk
hông nhá)
Trông cùng là Nam đẹp zai nè, rồi đến Dương, đến nó, hắn và ngời
cùng là anh nó. Ổn chưa?!
Vừa lên máy bay là hai chị nhà ta lăn ra ngủ chả biết trời đất là
gì? Mà hai chị tính chọc tức hai anh xinh zai
bên cạnh thì phải. Mọi người có thấy 2 cô gái ngủ mà lại dựa vào
nhau để ngủ hông? Nhưng mà đấy là ko có
ai bên cạnh thì đành vậy. Thế mà hai chị này lại ko thèm hai anh
đẹp zai ngồi bên cạnh mà lại đi dừa vào
nhau để ngủ bao h. Mất sĩ diện đần ông quá, mọi người đi qua lại
nói hai kia ko galant, ko chăm sóc bạn gái.
Ax! Thế là cùng một lần, một hành động, hai anh xinh zai nhà ta kéo
ahi cô nàng tựa vào vai mình mà ngủ.
hớhớ!
_Này! Heo dậy đi – hắn lay người nó
_Trùi ui mama ak! để con ngủ chút nữa thôi mà – nó đẩy đẩy tay hắn
thì đập phải cái gì đấy. “sao mà mịn thế
nhỉ?” Nó mở hé mắt, cái quái gì thế này, cái gối của mình biến
thành hình dạng gì đây, khuôn mặt rạng ngời,
chiếc mũi dài thanh tú, lông mày hình cánh cung.... Ơ! Lạ thật! Là
hắn – Trịnh Gia Huy, Nó vội vàng bật dậy
thì đập ngay đầu vào chiếc ghế ngồi phía trước.
_Ái! Đau – nó ôm đầu, lấm lét nhìn hắn “mình nhớ là đâu có dựa vào
người hắn nhỉ? Ko biết ngủ đk bao lâu rồi
nữa, hix”
_Có đau lắm ko? – hắn sốt sáng. hắn vừa nói vừa đưa tay về phái
trán nó, đưa tay xoa nhè nhẹ, nó thấy
lòng bạn tay hắn ấm lắm khác vs con người lạnh lùng hàng ngày cảu
hắn. gương mặt hắn luk này chỉ cách nó
chưa đến nửa mét, mặt nó đỏ bừng tim đập thình thịch.
_Đỡ đau chút nào chưa? – hắn hỏi
_Hết...hết đau rồi – nó ấp úng trả lời rồi lấy vali xuống máy bay
thật nhanh.