Polaroid




- Aaaaaaaa…… Trễ giờ hẹn rồi kìa. Thiên Thanh mau thay đồ nhanh đi…
- Uhm!! – Bé cũng cuống lên.
Cả bọn nhào vào phòng bé, lục tung tủ đồ lên và kiếm đồ cho bé mặc…..

Bé phì cươì……..trước hành động của những cô bạn mình…

Ngọc Anh thì rối tung đầu lên vì ko thể tìm được cái áo nào ( theo mắt cô nàng) là hợp vơí bé và ……. hắn trong tối nay.
Hà Oanh thì lóp ngóp trong đống quần… toàn là quần của bé , ko có 1 cái váy nào !!! ^^.
Nguyệt Trân thì kiếm kẹp tóc và hắt tóc cho bé….. Chạy lên chạy xuống, chạy bổ hơi tai, kết luận của cô nàng là :
- Tớ phải chạy ra phố mua thui, ở trong nhà nhỏ ko có cái gì có thể kẹp được.. TT- - TT
Yến Nhi thì lo trang điểm nhẹ cho bé :
- Coi nào!! Cậu để im gương mặt nào!! Tớ sơn nhẹ cho cậu thui. Để im nào….

Cưối cùng sau 1 lúc lâu hành hạ bé mệt nghỉ, cả bọn cũng thở phào nhẹ nhõm vì bộ cánh bé mặc dễ thương hết sức :
- A!! Được rồi đó… ^^

Bé cũng thở phào :”May ghê!! 1 chút nưã thui là mình đã xỉu rồi…. Phù!!!”

- Tính……. Tong……..
- Bọn tôi đến rồi nè!!! Mấy cô xong chưa??

- A!!! Mấy tên đó đến rồi kìa , mình cũng ra thôi.
Mấy nàng chạy nhanh ra, mở cưả :
- Hi… Chào mấy….

Nguyệt Trân chợt tắt đài khi vưà mở cưả và mấy cô nàng theo sau bé cũng… hoá đá trong vài giây ……….
Mấy tên boy cũng định chào lại nhưng vưà thấy mấy bé thì …. đơ lun…….
Cả bọn đứng nhìn nhau trong vài giây, ko nói nên lơì…..

- OA… Mấy cô tối nay dễ thương ghê!!! – Đại Thành lên tiếng tấm tắc khen.
Bọn con gái hơi đỏ , cố gắng cươì tươi :
- Hehehhe… cảm ơn lơì khen nha.

Và mấy cô nàng quay đi :” Kul chít đi được, đúng là hotboy trường mình có khác. Khi diện đồ bình thường, con gái ko mê ko ******* “
Còn về phía bọn con trai cũng sững sờ :”Trang điểm nhẹ nhàng mà xinh ra phết… Dễ thương thiệt…. ^^”.

Và cả bọn Ồ lên khi thấy hắn và bé đứng cạnh nhau……
Và cả bọn Ồ lên khi thấy hắn và bé đứng cạnh nhau……
Hắn và bé cũng ngạc nhiên :
- Ơ!!! Sao…. lại mặc đồ giống nhau vậy nè???

Hắn mặc áo thun xanh lá cây (màu mốt hiện giờ) ở ngoài còn áo đen tay dài ở trong, quần bò , mang giày bata…. tóc để tự nhiên… Kul cực kì…

Bé mặc áo xanh như hắn và áo đen tay lở thun ở trong, quần lửng , giày bata màu trắng…. Tóc cột cao lên, thắt bím nhỏ 2 bên…. (Ko đeo 2 cái *** chai) Dễ thương xỉu lun….

Cả bọn rú lên trêu chọc :
- 2 ngươì kinh nhe!!! Mặc đồ y như nhau……. ^^

Hắn mặt đỏ ửng lên :
- Thui, bỏ wa vụ quần áo đi, mình đi nhanh đi. Tối rồi đó…….
Cả bọn cươì khì……

Nhưng đến lượt chở nhau thì lại gây tranh cãi……
Cả bọn gồm 10 tên mà đi có 5 chiếc xe đạp…. Còn lại bọn boy đi xe máy…
Bọn con gái ko chịu đi xe máy vì tài lượn lách của lũ này thì ai mà chả bít….

Kết quả là phải bốc thăm, boy chở girl….
- Bé tất nhiên bị ép đi vơí Thành Vũ… ^^ Đi trên xe màu xanh của bé lun.
- Nguyệt Trân bốc thăm lấy tên của Nhật Tuấn.. Nhỏ nhìn sang thì thấy Nhật Tuấn nháy mắt nhìn mình , thấy hơi chột dạ.
- Hà Oanh thì được Đại Thành công tử chở…… Con bé hơi lo lo vì cậu chàng cứ nhìn mình mủm mỉm cươì…. ^^
- Yến Nhi bốc thăm thì được tên Vũ Doanh…. Nhóc hơi ớn, tên này trùm chạy ẩu , giốg giao trứng cho ác wa’…..
- Còn lại là Ngọc Anh và Minh Duy….

Để bốc thăm chọn tên hết rồi nhưng bọn con gái vẫn ôm cứng lấy nhau, ko chịu lên xe… Bọn boy thấy lạ liền hỏi :
- Mấy you sao vậy??? Sao còn chưa lên……

Bé tái mặt :
- Nhưng… nhưng…. đi vơí mấy ngươì bọn tui thấy….. ghê…. ghê wa’….
- Uhm! Mấy bữa tui đang đi trên đường, thấy Vũ Doanh chở 1 con bé trên xe máy, chạy thấy rợn tóc gáy…. Giờ nghĩ lại còn hãi…. Huhuhuuuu… Tui ko thể đi được…- Yến Nhi kinh sợ nhắc lại chuyện cũ làm cả bọn đứng cứng ngắt lun.

Bọn con trai lăn ra cươì chảy nước mắt:
- Hahhahahhaaaaaa……….. Bùn cươì chít đi được….
- Thui! Ko giỡn nưã, lên xe nhanh đi. Bọn tôi sẽ cố gắng đi chậm mà..
- Uhm! Lên nhanh đi.

Nhưng bọn con gái còn sợ.
- Mấy ông nói ko tin được, thui để bọn tui chở đi…. – Ngọc Anh đề nghị….
Thành Vũ lắc đầu :
- Ko được, ai trai ai lại để con gái chở bao giờ!!! Cứ tin lơì bọn này đi, bọn này chở mấy bạn sẽ chạy chậm thui mà……
- Uhm! Chắc chắn đó , mấy cô nương xinh đẹp….

Bọn con trai nở nụ cươì (Ui!!! Dễ thương we’ ) và chạy lại kéo cô bạn đi cùng mình lên xe. Trước khi đi, bọn boy dịu dàng :
- Yên tâm đi ha, bé ngốc.!!!
- Hứ….
Thế rồi cưộc đi chơi bắt đầu……
Trên đường cả bọn chọc mấy cô bé cươì để wên đi chuyện đang ngồi sau những tên boy… đáng sợ trong mấy phút trước….

Nụ cươì vẫn nở trên môi đều đặn….
Bọn con gái dần dần yên tâm hơn… và thấy bọn hắn ngoài chuyện tán gái cừ ra thì làm ngươì khác tin cậy là rất tuyệt…..
Đầu tiên, cả bọn ghé vào coi phim “12h ” thuộc thể loại kinh dị……. ^^
Mấy cô nàng hét ầm lên, phản đối kịch liệt + năn nỉ ỉ ôi nhưng bọn hắn vẫn nhởn nhơ mua vé và cươì hà hà :
- Hok sao đâu mà, ngồi cạnh bọn tôi mà sợ gì chứ??? Bọn tôi ko nghĩ các bạn lại sợ mấy bộ phim như thế này………

Bị châm kích, bọn con gái cố gắng gượng :
- Hừ, bọn tôi sợ gì chứ , coi thì coi – Dù nói cứng nhưng mặt vẫn nhăn wéo.
Bọn boy cươì mỉm :
- Uhm! vậy chờ bọn tôi ở đây chút nhé, bọn tôi đi mua bắp rồi mình vào lun.
- Ờ….Ờ……

Chờ bọn con trai đi rồi, bé way sang thở dài :
- Giờ làm sao đây, tui chưa bao giờ coi phim kinh dị, phim ma thì càng never….. Hix….
- Chắc tui coi wa’ hé?? Nhưng ko coi bọn họ sẽ xem thường mình….
- Đành cố vậy !!! – Hà Oanh động viên cả bọn.
- Ủa??? Mà sao bọn này đi lâu vậy nhỉ??
- Uhm…. Chắc lạc wa’. Đi tìm thử xem….

Cả bọn chạy đến chỗ bán bắp rang bơ thì thấy 1 đống con gái đang bao vây lấy 5 tên.
- Trơì ạ!!! Nổi bật cho cố vào rồi khổ….
- Nhìn mấy con nhỏ này nhức mắt chết được, giải cưú mấy “chàng” hok tụi bây???
- Nhìn mắt chàng cươì méo xẹo mà thấy thương wa’. OK !!

Cả bọn nháy mắt , chạy ào vào, ôm chặt cứng cánh tay của mấy tên boy, nhỏ nhẹ nói :
- Hihiii……. Mấy “anh” đi sao lâu vậy??? Để bọn “em” chờ nãy giờ nè!!…. Mắc đền đi đó…
Bọn con trai ngạc nhiên , nhìn nhau sửng sốt…..
- Thôi!! Mình đi nha, trễ giờ chiếu phim rồi kìa……
Mấy bé kéo nhanh bọn boy ra khỏi đám con gái…. mỉm cươì chiến thắng… Hahahha….

Còn bọn nữ kia thì ngạc nhiên :
- Ơ!! Mấy anh đó có bồ rồi sao???
- Nhìn mấy chị đó có đẹp gì đâu nhỉ??? Xấu òm àh….
- Uhm, đúng đó…. Mấy anh đó đẹp trai ghê nhỉ???
- Đi vơí nhau y như đôi đũa lệch ý….

Chưa đi xa, nên mấy bé nghe thấy hết, sửng cồ định way lại mắng mấy đưá này thì :

Vũ Doanh ôm nhẹ wa eo Yến Nhi, cụng nhẹ đầu vào đầu bé, nói nhẹ nhàng :
- Bé ko xinh nhưng trông mắt “anh” bé thì tuyệt nhất, nhớ nghen……

Nhật Tuấn vòng tay wa cổ Nguyệt Trân, mỉm cươì :
- Dù ai nói gì đi chăng nưã thì “em” vẫn là vầng trăng sáng nhất trong mắt anh…(Hơi sến 1 tí nhưng trong tình huống này nó rất tuyệt…. )

Đại Thành quàng tay wa vai Hà Oanh , nói = giọng mê hoặc :
- Bé iu nè!!!”Anh”nghĩ sắc đẹp của “em”có thể thua nhìu ngươì nhưng vơí anh em vẫn đẹp nhất đó. ^^

Minh Duy thì dựa đầu vào vai Ngọc Anh , kéo sát bé vào mình :
- Gió đã đưa bé đến vơí anh thì bé sẽ mãi mãi là của anh, dù chúng ta có là gì đi chwng nưã nha. Hãy tin lơì anh nhé….

E hèm… Còn Thành Vũ thì chỉ nói 1 câu duy nhất vơí bé :
- Anh sẽ nói tất cả những câu mấy thằng kia nói nên… khỏi nói nưã. Anh thích em , Thiên Thanh……… ^^
(ahhahaha………… )

Mấy con nhỏ kia vẻ mặt đầy tức giận :
- Hừ!!! Mấy anh chàng này si tình ghê wa’…. Mình thua mấy bà đó rồi…. Huuuhuuu…
Mấy bé nhìn bọn nó, lè lươĩ :
- Hehhehe….

Còn mọi ngươì xung quanh thì vỗ tay nhiệt liệt, làm mấy bé đỏ ửng mặt ko nói nên lơì dù bít mấy tên này chỉ trả thù dùm mình thui………

Mấy tên nhìn mấy bé mỉm cươì, gật đầu :
- Vậy là hết tức rồi nha…….
Nụ cươì của bọn hắn làm các bé đỏ mặt, cảm giác lâng lâng khi nhận được lơì tỏ tình đầu tiên…. Tuyệt cú mèo…….

Nhưng……….
- Đi coi phim típ đeeeeeeee……..

Mấy bé la lên thảng thốt :
- Trơì…… – Và tiu nghỉu bị mấy tên này nắm tay kéo vào rạp……..

Bé cầu trơì cho mình ko bị xỉu nưã chừng….. Hix…….Sợ ma nhất…..
—————————————————–

Bộ phim kể về 1 nhóm nữ sinh đi chơi trong rừng (hic…. ) thì gặp phải 1 ngươì đàn ông kinh dị. Ông ta đã bắt và giết từ từ từng ngươì vào lúc 12h đêm để bán lấy tiền. Cho đến 2 cô gái cưối cùng , họ đã tìm cách trốn được ra ngoài…. nhưng nguy hiểm vẫn kề cập……

Những đoạn phim kinh dị , lạnh ngươì làm mọi ngươì đang coi muốn ngột thở….
Bọn con gái (bị ép ngồi so le giưã 2 tên con trai TT- - - TT) sợ mún đứng tim trong từng thước phim… Vậy mà mấy tên con trai cứ nhởn nhơ như ko có gì, vưà ăn vưà nói chuyện vui vẻ :
- Mấy cô cẩn thận coi chừng bị lừa như mấy cô nàng trong phim nhé…..
Hay là……..
- Đó!!! Dù sợ đến đâu cũng phải kháng cự lại, mạnh vào….. Tốt….

Y như là bọn hắn cố ý hco mình xem phim đây ko bằng…… Nhưng mà sợ thật đó….
Đến đoạn tên đàn ông kì dị cầm rưạ lên định bổ vào đầu cô gái thì :

- ************AAA……………….
Cả khán phòng hét ầm lên…….

Bé ôm chặt cứng lấy hắn hét ko nổi, rươm rướm nước mắt……..
Hắn giật mình, vỗ về bé :
- Ko đến nỗi kinh dị như vậy đâu!!! Hết rồi kìa, cô gái ấy chạy thoát đó…
Cả bọn nhìn sang chỗ hắn, bọn con gái hỏi han , còn bọn con trai thì nháy mắt vơí nhau….
Kế hoạch thành công….

Sau khi trấn tĩnh, bé đỏ mặt gật đầu….. May nhờ trong phòng tối nên hắn ko thấy má bé cứ hồng hồng lên…..

Nguyệt Trân nắm chặt tay Tuấn Nhật làm thằng nhỏ đau điếng nhưng cố nhịn….

Thành Vũ quay sang chọc Yến Nhi :
- Có sợ thì ôm tui nghen….
Yến Nhi lườm mặt :
- Hứ…. Đây ứ…..

Đúng lúc đó, gương mặt đầy máu của tên ác nhân hiện rõ lên màn hình làm Yến Nhi hét toáng lên :
- AAAAAAAAAAA……….
Và ôm chặt lấy…… Đại Thành ngồi bên cạnh…. trong khi Thành Vũ đang dang tay ra chờ sẵn…. ^^
Đại Thành mỉm cươì, vỗ vỗ đầu Yến Nhi :
- Nhầm bên rồi bé ơi…….

Yến Nhi ngớ ra, vội thả tay mình ra , cúi đầu, mặt đỏ ửng. Thành Vũ tiu nghỉu :
- Sao lại quay wa bên đó??? Bên đó của ngươì khác mà!!! ^^
Hà Oanh ngó sang, lườm Thành Vũ :
- Nói ngươì khác là í chỉ ai vậy ba???
- Hehhe…. Nói ai bít liền mà…….

Cả bọn cươì phì , típ tục coi bộ phim khó núot…….. Hix….

Gần hết phim, là cảnh 2 cô gái chiến đấu cùng tên ác tặc…. Đoạn phim vô cùng cuốn hút và hấp dẫn…. Đến đoạn, 1 cô bị đánh bật ra, còn 1 ngươì chuẩn bị ăn nhát rìu của hắn…. Hắn giơ rìu lên , nở nụ cươì ghê rợn…….

- ************aaaa…………

Tiếng hét lại vang lên, lần này thì hổng có ai ôm chặt cứng ai hết vì mấy cô nàng….. đơ lun rồi. Sợ wa’ ngồi im nhưng tay… thì cứ nắm chặt tên ngồi bên mình….. nhéo….
0- - o

May sao, cô hồi nãy ngã đứng dậy kịp và phang cho tên đó 1 gậy… ngã xóng xoài….
(Kết phim ai cũng bít rồi, hok nói nưã….. )

Cả bọn thở phào nhẹ nhõm……. Nhưng bọn con trai thì :
- Mấy you nhéo đau chết được….. Đỏ hết cả tay rồi nè….
- Đầu tớ thì cứ ong ong… Ngọc Anh ko hét ở đâu cứ nhè lỗ tai tớ mà hét…. Hix…..- Minh duy nhăn mặt.
- Còn tay tớ thì bị bầm dập, đến đoạn kinh dị cũng đánh tớ mà đoạn vui cũng đánh… Khổ…
Bọn con trai ngao ngán….

Bọn con gái chưã thẹn :
- Do giờ bọn tớ sợ wa’ roài nên phải….. Thui mà, cho xin lỗi nha…. ^^ – Bẳng giọng hết sức ngọt ngào….
- Mà ai biểu mấy ngươì cho tụi tui coi phim này chi??? Ghê dã man….

Mấy tên này nhìn nhau mỉm cươì , dù sao kế hoạch tiếp cận mấy cô nương này cũng đã thành công roài. Đau 1 tí cũng chả sao??? ^- - - - ^

Cả bọn kéo nhau típ tục đi chơi….
Điểm típ theo là quán ăn nhanh cực ngon lại rất hấp dẫn….
Vưà đến nơi, bọn con gái đã nhảy tưng tưng lên vui sướng vì chỗ này dễ thương chít đi được, nhìn lại ngon mắt nưã :
- A…. Tuyệt ghê đó….
(Đúng là để đến vơí trái tim phụ nữ ko gì bằng đường dạ dày…. ^^ )

Cả bọn kéo nhau vào , tự chọn món ăn nhanh và đến bàn cạnh cưả sổ ngồi ăn uống vui vẻ….
- Ummmm…. Món ăn này ngon chít đi được….. ^^
- Vậy ăn nhìu vào nhé…. – Vì chọn cùng món nên hắn sang phần cho bé.
Bé ngạc nhiên :
- Sao you hok ăn??? Đưa tui chi nhìu vậy.
- Tui ăn hoài mà, ko sao đâu. You ốm nhách àh….
- Hừ…. Tui ốm còn you mập we’ ha???
- Thân hình tui ngươì mẫu rồi khỏi nói nưã….
- Hừ…..
Bé hận hừ gấp thức ăn mà y như đang băm vằm mặt hắn :”Chê mình ốm hả??? Này thì chê này…. Hừ….. ” Bé nhai ngấu nghiến món ăn hắn đưa…. (Hix…. )

Đang ăn uống vui vẻ thì :
- Chào các em !!! – 1 chị rất xinh đẹp đến chào hỏi.
Đại Thành trả lơì trong khi vẫn típ tục trêu chọc Hà Oanh (giành thức ăn vơí cô bé) :
- Ah! Chào chị Vân Khánh…. Hum nay chị vẫn xinh đẹp như ngày nào….
Bọn con gái nhìn theo , chị này có nụ cươì rất xinh , ăn mặc kiểu tiếp viên , nói năng đàng hoàng và lịch sự, chắc ngươì làm trong quán này………

- Em cứ chọc chị hoài. Àh!! Mà đây là…………
Hắn lên tiếng :
- Đây là bạn gái bọn em…. – Và nở nụ cươì tươi.
Bé thì ko sao nhưng bọn con gái thì ú ớ…
- Ơ…. Ko phải đâu chị ơi……….Thành Vũ nói xàm đó… Bọn em chỉ là bạn….. bình thường thôi ạ……..
Và mấy nàng liếc nhanh hắn……..
Nhưng……..
Vừa dứt lời, bọn con gái thấy gai gai nơi sống lưng….
Ngọc Anh tái mặt :
- Bọn mày ơi!!! Tao thấy có gì đó ko ổn sau lưng tao….
Cả bọn gật đầu :
- Uhm!!! Tao cũng thấy vậy??? Thấy ghê ghê sao sao ấy……..

Quay lại……… Choáng…
Bọn con trai đang thở dài thẩn thờ nhìn ra cửa sổ :
(Chuẩn bị ca caỉ lương!!)
- Cuộc đời mình lần đầu gặp con gái từ chối ko mún làm bạn gái…….. Bùn……
- Uhm! Số đào hoa của anh em mình coi như hết roài….. Huuhuhu…….
- Thui, tạm biệt mấy bạn. Mình đi học thêm bí quyết đây…….

Bọn con gái trợn tròn mắt :
- Bí quyết gì cơ???
Đáp tỉnh weo :
- Bí quyết…. tán girl khó tính……… ^^ và chằn……
Cả bọn hét ầm lên :
- Này!!! Mấy ông nói ai khó tính chằn hả????
- Ai bít được……..
(Lại cãi nhau…. )

Vân Khánh cười phì :
- Mấy đứa này dzui ghê đó, chị thíck mấy em roài đó nghe.
- Chị cứ nói…….
- Chị nói thật đó. Bọn này có mắt thẩm mỹ ghê, chọn được mấy cô bé ngoan và xinh thế này là tốt rồi…
- Chị à!! Ko có đâu…. – Đỏ ửng mặt.
- Ko! Chị nói cho nghe nè lần đầu tiên bọn nó dẫn con gái đến đây đó…… ^^
Bé ngạc nhiên :
- Vậy sao ạ???
- Uhm…. Thành Vũ nói rõ đi xem nào???

Thành Vũ mỉm cười :
- You nhớ tên wan’ là gì hok?
Bé cố nhớ lại :
- Àh!!! Hình như là…….. “Sweet Love “… Đúng rồi… nhưng…
- Good!! Tên wan’ là sweet love (Tình iu ngọt ngào) thì làm sao bọn tui dẫn con gái mà mình ko thích đến đây chứ???
- Wen nhìu thế mà ko ai thích sao???
- Ngốc!!! Wen thì wen nhưng thích lại là chiện khác chứ !!! ^^ – Hắn mỉm cười làm bé đỏ gay.
“Hắn mà cũng có chiện nghiêm túc sao??? Ko đáng tin. ” Nhưng tim bé vẫn đập thình thịch vì hắn nhìn bé với ánh mắt…. đẹp thế ko bít ^^

- Wen thì wen chứ thật ra bọn này chưa chính thức thích ai??? – Vũ Doanh gật gù
- Vậy wen chi??? Tốn thời gian……. – Yến Nhi thắc mắc
- Trời!!! Có mún đâu, bị ép đó – Đại Thành la oai oái
- Mấy ông mà bị ép sao??? Thấy lạ đó nha, wen thì mình tự nguyện chứ???? Ép sao được – Ngọc Anh cãi lại
- Hừ!!! Tưởng dễ vậy sao??? Ko wen bọn họ thổi tin đồn bậy bạ, mệt lắm – Đại Thành thiw3 dài sầu não (Ặc…. Làm bộ vô tội kìa!)
- Ví dụ đi!!! – Ngọc Anh vẫn ko vừa.
- Này nhé!! Còn nhớ chuyện có 1 con bé đòi tự tử ở trên sân thượng ko???

Bọn con gái ngớ ra, lắc đầu….
Nhật Tuấn nói lớn :
- Trời ạh! Vụ đó lớn thế mà ko bít àh. Con bé đó đòi làm wen với Minh Duy..
Lập tức Ngọc Anh liếc nhanh wa Minh Duy nhưng cậu ta giả đò ko wan tâm , way đi hướng khác….^^
- Nhưng Minh Duy ko chịu , thế là con bé hăm dọa nếu ko wen sẽ tự tử. Nào ngờ, ngày hum sau con bé leo lên sân thượng trường, hét toáng lên Minh Duy phụ tình nó và đòi tự tử….. TT- - - TT làm cậu ta điếng hồn. Thầy cô thì thất kinh thất vía, kéo nhanh nó xuống , còn cậu ấy thì đau đầu vô cùng………. Hahahhahaaaa……..

Cả bọn phì cười, mấy chàng công tử này thế mà ghê….
Yến Nhi nháy mắt bé :
- Chỉ có Thành Vũ là ko đụng chạm gì đến con gái, Thiên Thanh sướng nhé….
Bé đỏ ửng mặt, ko dám nhìn hắn…..
- Chỉ được cái nói bậy ko hà??? Hắn mà trong sạch á….

Ngay lập tức , Vũ Doanh liền chứng minh liền :
- Thành Vũ ít dính đến con gái nhưng có 1 vụ cũng nổi tiếng lắm ó nghen…..
- Vậy ha?? Kể đi….
Hắn chưa kịp ngăn Vũ Doanh lại thì tên này đã oang oang cái miệng :

- Con bé đó nhìn dễ thương lắm (Tất nhiên là thua Thiên Thanh ^^), đến làm wen với Thành Vũ nhưng cậu ta hồi giờ ghét nhất con gái (Sát khí từ bé bùng lên….. ) nên từ chối thẳng thừng. Làm con nhỏ tức mún xỉu, thế là ngày hum sau có tin đồn cậu ta có thai với con bé đó. Làm Thành Vũ phải lên họp mặt thầy cô 1 phen……… Hahahhaa……

Bé tức mún xịt khói nhưng cố kìm :
- Vậy ra you cũng tội đầy người ha??? ^^
Hắn lấp bấp giải thích :
- Con bé đó chỉ làm cho tui sợ để wen nó thui, chứ chẳng có gì đâu… Đừng giận mà… TT- - TT
- Hứ……. – Bé way mặt đi….Ghét..
Hắn liếc nhanh Thành Vũ nhưng tên này đang giỡn với Yến Nhi nên ko thấy ánh mắt đầy lửa của hắn….. Kinh….

Hắn chợt nắm chặt tay bé , nói nhỏ :
- Chuyện hỉu lầm thui, đừng giận nữa mà!!!
Bé chợt run lên nhè nhẹ :
- Kệ tui…….. Hừ….
- Nhóc xinh….. giận thấy xinh hơn đó…..
Má bé hồng hồng, phồng lên :
- Chọc hoài…. Ghét…… – Bé way mặt đi tránh đôi mắt và nụ cười của hắn……
Hì….

Cả bọn vẫn cười nói vui vẻ ko để ý đến cặp đôi của họ đang nắm tay nhau thân thiết…. Ui…

Vân Khánh cười phì nhìn bọn nhỏ nói chiện :
- Mấy bé dễ thương thiệt đó….
Vân Khánh típ tục :
- Mấy tên này cũng có khiếu chọn bạn gái ghê nha ngoan và xinh như mấy em , hình như hơi thiệt khi làm bạn gái của bọn nó thì phải…… ^^
- Chị ơi…… Thành Vũ chọc thui, ko phải như thế đâu ạh….. – Nguyệt Trân giãy nãy.
Nhật Tuấn vội nhét 1 cái bánh vào miệng cô bạn và liến lấu :
- Do mới wen nên mấy cô bé còn ngại thui ạh…. hihiii…….

Vân Khánh cười nhẹ :
- Tình cảm ko nên ép buột nghe hok hả mấy nhóc, phải chinh phục mấy cô bé này cả vẻ bề ngoài (hơi bị tự tin về điều này) và trong tâm hồn các em nữa. Chị tin những cô bé này sẽ sớm siêu thui…….. Hiiihihii….
- Vậy cũng đỡ chị ạ nhưng khó lắm……… – Bọn boy nhăn mặt.
- Hì! Cố gắng thử xem nào…….. ^^ Chị là con trai chị câu mấy bé hết roài…..
- Ặc….. Chị tha bọn em – Hà Oanh kêu lên , sặc cười.

Cả lũ cười rân, Vân Khánh hỏi típ :
- Àh! Mấy em cũng học trường “SMTown- SP” (Trường đại học có vốn đầu tư của Mỹ) năm III hết hả??
- Dạ!! Bọn em cùng tuổi.
- Vậy các em có rãnh hok???
Bé hỏi :
- Sao vậy chị??
- Chị đang cần phục vụ bàn như bọn em ^^
- Oa….. Tuyệt !!! Lương nhiu ạ??? – Ngọc Anh hấp háy mắt
- Hì!! Con bé này….. – Vân Khánh cốc iu vào đầu Ngọc Anh – Lương tùy thui em ạ!! Cỡ 300~500 ngàn 1 tháng.
- Hehehhe….Vậy bọn em cũng có thể làm ở đây đó ạ. Em đang cần tiền để trang trải khoản tiêu vặt. ^^ – Yến Nhi hớn hở.
- Vậy thì tốt…. Chị cứ nghĩ là bọn em sẽ ko đồng ý – Vân Khánh cười tươi.
- Em sẽ cố gắng làm việc nhưng chị nè sao em thấy ở đây phục vụ cũng đủ mà….
- Uhm! Nhưng mấy người làm ở đây sắp xin nghỉ hết rồi, do ko wen nên chị cũng ko mún giữ. Vả lại họ ko nhiệt tình với khách lắm, chị ko thích. Các em còn trẻ và xinh , chắc khách sẽ thích hơn nhìu. ^^
- Vâng!!!!! – Bọn con gái hớn hở.

Bọn con trai nháy mắt với chị Vân Khánh……. chị gật đầu hỉu ý (Bọn này…… âm mưu gì nữa đây )……

Cả bọn kéo nhau về khi thấy đã wa’ muộn……

Đạp xe về lại nhà bé, hắn hỏi :
- You mún làm việc thêm để chi vậy???
- Àh! Cũng chả có gì đâu, vui thui. Tui có đủ tiền chứ hok thiếu tiền như Yến Nhi đâu. ^^
- Uhm! – Hắn gật đầu

Chợt, hắn kéo tay bé vòng wa eo mình, mỉm cười :
- Đi thì ôm chặt vào, té bây giờ.
Bé giãy nảy :
- Người ta ngồi sao kệ. Có té đâu nà……. bỏ ra đi…
- Thích !!!! – Hắn nói ngang bướng.
Bé cũng chả cãi gì thêm, cứ để im hắn cầm….
“Con trai là chúa ngang……. “

Gió mát dịu , trăng sáng vằng vặt….. làm bé cảm thấy thật dễ chịu và yên bình.
Mấy cô bạn bé dường như vui lắm, cứ cười nói khúc khích hoài làm bé cũng phải bật cười , hòa theo…… ^^
Một ngày đi chơi đáng nhớ……

Tối đó, về đến nhà, hắn liền nhắn ngay cho bé :

“Miss you….
Ngủ ngon nha!!!
Nhớ mơ về tui đó ^^ “

Bé mỉm cười :

“Mơ về you cho gặp ác mộng àh
Ngủ sớm đi!!!
Sáng tui nhắn you wa chở “

……….. Típ tục những ngày tháng tuyệt vời về tình bạn và tuổi học trò………..
Sáng thì hắn chở bé đi học ( Bé vẫn mang cái kính dày cộm 0 đi ốp ấy nhưng gặp riệng lũ bạn thì tháo ra)
Trưa cả lũ rủ nhau ăn cơm chung….. Cái không gian thơ mộng của bé và hắn buổi trưa đã bị lũ này quậy ko thương tiếc….
Chiều ở lại chờ bọn con trai tập bóng rồi về chung…..
Tối cả nhóm đi làm thêm….
Hum ấy là ngày đầu tiên đi làm của bọn con gái, năn nỉ gãy lưỡi lũ con trai cũng ko chịu chở đi vì lí do ….. bận đột xuất. Cả bọn đành cắn răng nhớ địa chỉ và lần theo , cuối cùng cũng tìm ra :
- Chị ơi! Bọn em tới rồi nè…….

Chưa kịp cười thì đã té ngửa bật xỉu……….
- Trời ơi….. Tui bị ám ảnh hay sao vậy nè…….. – Nguyệt Trân hét toáng lên.
(May là lúc này quán ko có khách)

Thành Vũ , Đại Thành, Minh Duy và Vũ Doanh đang dọn dẹp nhà cửa và kê lại bàn ghế…Còn Nhật Tuấn đang coi lại sổ sách…..

Bọn con trai trong trang phục….. tiếp khách (Đẹp miễn chê!! ^^). Áo tay dài xoăn gọn lên, cà vạt chỉnh tề, tạp dề trắng toát được cột ngang eo ( ui…. vẫn nam tính chít đi được), tóc tai gọn gàng , nụ cười luôn thường trực trên môi, miễn chê……..
Cả bọn ngẩng mặt lên nhìn mấy pé, cười tươi 1 cái :
- Chào mấy pé iu………..

Bọn con gái trợn tròn mắt….. Ma ám hay sao vậy nè???
Cách đó ko xa, chị Vân Khánh đang mỉm cười tươi hết cỡ…

- ỦA???? Sao mấy người này lại ở đây vậy chị?? – Bé hỏi thắc mắc trong khi mấy bé còn lại đang xử lý bọn trời đánh vì tội gọi là pé iu……. ^^
- Ừa!! Bọn nó làm ở đây lâu rồi đó chứ. Hum bữa là nghỉ phép 1 ngày, dẫn mấy em đi chơi đó. Quán chị ko có nhân viên chính thức nên bọn nó mới nghĩ là sẽ nhờ bọn em đó….
- Vậy mà chị ko nói sớm….. – Bé cười tươi – Làm bọn em mới bước vào cửa tưởng nhầm nhà…

Hix – Bé méo xẹo.
Vân Khánh cười vang………

Cuối cùng bọn con gái cũng đành phải làm thêm ở đây vì…. khoản tiền lương cao we’… ^^ với lại có thể ăn uống thoải mái ở đây nữa.
Phân lại công việc, Vân Khánh nói :

- Chị phân vầy nhé!!! Thành Vũ và Thiên Thanh sẽ phụ trách tiếp khách đôi ở phía tay phải, còn Ngọc Anh và Minh Duy sẽ tiếp ở tay trái…..Các em phải ăn ý với nhau nhé.
- Em sẽ cố gắng.

Yến Nhi và Vũ Doanh giỏi nấu ăn sẽ lo khâu làm thức ăn nhanh cho khách nhé, có gì ko hỉu, em cứ hỏi thêm Vũ Doanh nhé.
- Em hỉu, em sẽ học thêm ạ – Yến Nhi nhẹ cười

- Hà Oanh và Đại Thành sẽ lo khâu thức uống cho khách…. Cách pha chế rất dễ , em khéo tay có thể học nhanh ở Đại Thành đó. 2 em cứ phân công việc cho nhau nhé…
- Chị cứ yên tâm , em sẽ chỉ bảo cô ấy tận tình – Đại Thành nhăn răng cười.

- Còn Nguyệt Trân và Tuấn Nhật sẽ lo phần tính toán cho khách. Các em nhớ cẩn thận khâu này nhé…. ^^
- Vâng!!

- Tốt!! Chị phân công xong rồi, các em nhớ làm tốt nha. Chị phải đi du lịch típ đây…….
- DẠ!!!!! – Bon con gái hét lên – Vậy còn wan’ ăn thì sao ạ???
- Ko sao đâu!!! Bình thường chị vẫn đi ấy mà bọn nó lo được hết đấy thui. Các em cứ yên tâm đi, có gì cứ hỏi bọn nó. Thui, làm việc vui vẻ nha. Chị đi đây!!! ^^
Bọn con gái ngớ ra, ko bít ứng xử làm sao???
Vân Khánh xách vali lên, vẫy chào tươi cười cả lũ. Bọn con trai khoái chí :

- Chúc chị đi vui vẻ , nhớ mua quà cho bọn em nha.
- Làm việc tốt nhé.
- Bye chị……..

Vân Khánh đi rồi mà mấy bé vẫn y như trên mây…. làm bọn con trai cứ ôm bụng cười….
- Nè!! Ko lo thay đồ rồi ra dọn dẹp cùng bọn này hả??? Sắp trễ giờ rồi đó….
Hà Oanh nhăn mặt :
- Chuẩn bị ra vẻ ta đây là sếp nè!! Thấy ghét…….
- Hiiiii….. Đồ trong tủ phòng thay đồ dành cho nhân viên đó nghe….
- Uhm!
Cả bọn định đi, thì bị hắn gọi giật lại :
- Mặc xong ra đây bọn này chỉ cách thắt nơ và mang tạp dề cho.
- Uhm…… – Bé cười nhẹ gật đầu

Mấy bé ngoan đến nỗi lũ con trai thấy ghê ghê…….

Từng nhóm làm việc có cách thắt nơ riêng , ví dụ như : Bé phục vụ ở nhánh phải thì được thắt tạp dề lệch nơ về phía phải ở trước eo, nhánh trái ở phía trái… Còn nấu ăn thì ko thắt nơ, chỉ cuộn lại và kẹp vào trong…. v…vv…Mấy bé thấy làm việc dù có khổ nhưng rất vui, khách lại thuộc thành phần tuổi teen nên rất hay, vui vẻ…. nhưng điều làm các bé tức nhất là : Bọn con trai cứ bị mấy cô học sinh vây quanh, nhìn = ánh mắt ngưỡng mộ, hay trêu đùa bọn họ…… Tức… ^^
Còn mấy chàng cũng chẳng vui vẻ gì khi mấy pé iu cũng bị mấy anh lớn hơn chọc chẹ, làm wen…. Mỗi lần như thế các bé mặt cứ hồng hồng lên, ko dám từ chối thẳng sợ khách phật lòng….. làm mấy tên nhìn thấy tức mún xịt khói, mà ko làm gì được… ^^

Còn nhìu chuyện vui lém…. Cứ từ từ thưởng thức nha bà kon…. ^^
Mấy hum nay, mấy cô nàng chăm chỉ làm lắm, dù có bị “la mắng” đến cỡ nào thì mấy bé vẫn im lặng lắng nghe và gật gù…. ngủ. TT- - - TT
Lâu lâu bất đồng ý kiến là cãi nhau inh ỏi…… Xóm chợ mà!!! ^^ nhưng vẫn lun tuân thủ ai có ý kiến đúng hơn…

Nói chung mọi việc đều diễn ra tốt đẹp và trôi wa trong sự bình yên…. những ngày đầy nắng… ^^

Hum ấy, trời mưa to……
Tại quán…
- Ôi! Hết đường rồi, sao đây hả Vũ Doanh…….
- Để tui chạy ra ngoài mua, Yến Nhi có thể làm tiếp hok??
- Ôi ko!! Tui chưa biết cách pha chế món này….. Hay ông nhờ ai ngoài đấy mua hộ nhanh đi.
- Uhm! Để tui chạy ra xem sao?

Vũ Doanh chạy nhanh ra quán. Nhìn quanh thì thấy hắn đang rãnh , hỏi nhanh :
- Hết đường rồi , you đi mua cho tui được ko?
Thành Vũ gật đầu :
- Uhm! Cứ để tui đi……..

Đang định đi thì bé gọi hắn :
- Nè! Bàn số 5 có mấy cô bé mún nói chuyện với you đó…..
Hắn ngó theo tay bé chỉ, trợn tròn mắt :
- Hử??? Ai wen mấy bé đó đâu??? Tự nhiên bảo tui nói chyện????
Bé liếc xéo hắn :
- Biết gì you……. Lại đi, khách đợi đó……

Hắn nhăn mặt, quay lại nói với Vũ Doanh :
- Mày nhờ đứa khác đi, tao mắc rồi..
- Uhm…. – Vũ Doanh gật đầu và chạy wa chỗ những người khác.
Còn hắn thì đi lại chỗ những cô bé kia, mỉm cười……… Bé liếc nhìn theo….

Tong lúc bé còn đang nhìn hắn thì Vũ Doanh chạy ngang wa nhăn nhó , bé hỏi với theo :
- Có chuyện gì mà ông nhăn dữ vậy???
- Tôi định nhờ người nào đó đi mua đường. Chưa có ai cả…
- Để tui đi cho…. Mua ở đâu đây????
Thành Vũ lắc đầu :
- Ko được, trời mưa to lắm, Thiên Thanh đi cho nó mắng tui àh. Để tui đi, bà vào chỉ Yến Nhi trộn trái cây đi……
- Tui làm gì biết lạm thui tôi có thể đi được. Hắn ko mắng ông đâu, đừng lo. Ghi địa chỉ vào đây nhanh đi – Bé giục.

Miễn cưỡng Vũ Doanh gật đầu, ghi địa chỉ vào tờ giấy trao cho bé , nhắc nhở :
- Đi cẩn thận nghen……
- Uhm !!!

Lấy dù, đọc nhanh địa chỉ, bé dợm bước thì tiếng cười nói tại bàn số 5 làm bé chú ý quay lại……….

Hắn và mấy cô bé kia đang nói chuyện gì mà trông vui lắm… Hừ…..
Bé bực tức quay đi……. lòng đầy hậm hực…… :” Vậy mà nói ko wen…. Chỉ được cái miệng… Cười cười nói nói… Thấy ghét….!!!!!!! “.
Bé đang cú…. ^^

15′ sau, bé đã mua xong đường và đang trên đường về nhà…..
Lòng vẫn còn tức giận vì hắn…… thì :

- Chào cô em!!! Đi chơi với bọn anh hok??

3 tên mặt mày hung dữ, bọn côn đồ, đứng chặn bé lại cười nhăn nhở…..
Bé cảm thấy sắp có chuyện vui rồi đây……. 0- - - o

Lúc này, tại quán…….
Vũ Doanh đi ra đi vào, mặt mày nhăn nhó :
- Sao đi lâu thế nhỉ???
- Ko biết cô ấy có gặp chuyện gì hok??? 20′ phút rồi mà…… – Đại Thành lo lắng
- Trời mưa thế này thì….. Chắc có chuyện gì rồi đó…….

Hắn cũng ko yên, nên vội chạy đi tìm bé, nói to lại :
- Tui đi tìm Thiên Thanh nghen…. Coi quán cẩn thận đó.
- Uhm! Nhanh đi…… – Cả bọn gọi với theo.

Hắn chạy theo đường mà bé đi, lòng thấp thỏm lo sợ bé có chuyện hok hay…..
Hình ảnh cũ ám ảnh hắn (lúc bị bọn fan đánh) làm hắn như lửa đốt.
“Cầu mong bé ko sao??? Tức thật…… “

Mưa vẫn rơi xối xả………..
Lúc này, bé đang bị bọn côn đồ ép và thành tường. 1 tên cười lộ vẻ ác nhân :
- Con nhỏ này nhìn xinh xắn, trắng trẻo đấy nhỉ??? Cũng được đấy chứ hả ??
Tên khác gật đầu đồng ý :
- Quá được chứ được là tầm thường đó mày………
- Hôm nay, em may mắn gặp được bọn anh đấy. Đi chơi với bọn anh nha……. Rồi anh cho tiền………
- Hahhahahaaaaaaaaaa……………..

1 tên khác nâng cắm bé lên, cười lớn……..
Bé nhịn cho bọn chúng nói nãy giờ vì ko mún động thủ. Nhưng thấy bọn này được nước lấn tới và cơn giận về hắn còn âm ỉ nãy giờ làm bé điên lên………

Hất mạnh tay tên này ra, bé gườm mạnh :
- Bỏ bàn tay xàm sỡ của mày ra đi…………
Bị bất ngờ, tên này chới với… Cả bọn ngạc nhiên nhìn bé. Tên khác cười khảy :
- Định to tiếng với bọn anh hả em??? Chưa đến lượt đâu……

Và đấm mạnh tay vào bé , ngay lập tức bị bé chụp tay và chơi đòn Judo đánh bật tên này ra xa……… Vừa đánh bé vừa trút giận lên người bọn này :
- Này thì tiền này…… Tưởng tiền là giỏi lắm hả??? Thấy gái là nhảy vào…. ham lắm hả???? (Nói hắn ^^! ). Này thì háo sắc nè…….

Bé đánh hăng hái và mạnh đến nỗi bọn này sợ run……..

Hắn chạy ngang wa hẻm thấy cái dù bé mang theo và bịch đướng lăn lông lốc ở ngoài… Hắn hơi lo. Đúng lúc đó, nghe thấy ……… hình như tiếng của bé. Hắn ngạc nhiên nên chạy nhanh vào xem thì……..
Cảnh tượng làm hắn bật cười……..

3 tên nằm chất đống, mặt mày máu me tùm lum, sưng húp…. ^^ Còn bé thì đang đạp đạp vào người bọn chúng :
- Này!!! Sao ko đánh nữa hả??? Đứng lên coi.

Hắn đứng nhìn bé , mỉm cười……..

Sau khi đã giải quyết xong cơn giận, bé ngước lên thì thấy hắn….. đang ôm bụng cươì mình.
Giật mình… nhưng bé lờ đi…..( Đang giận mờ !!) và đi thẳng wa hắn.

Hắn ngạc nhiên vì thái độ của bé, chạy vội theo :
- Nè!!! Sao you thấy tui lại đi thẳng vậy??
Bé im lặng…….
- You đi đâu vậy???
Bé vẫn im lặng và típ tục đi….
- Đường đâu roài!!!
Hắn giả vờ hỏi. Giờ thì bé mơí khựng lại và ngớ ra…. Hình như hồi nãy…….

- Á………Áh…….

Và chạy như bay quật trở lại, nhưng hắn kéo nhanh tay bé lại :
- Tui mua rồi, trong lúc you đang đạp ko thương tiếc bọn nó… ^^
Hắn cươì tươi nhìn bé….
Và (cũng như những lần trước) bé đỏ ửng mặt vì nụ cươì ấy…. và cơn giận cũng vơi đi.

Nhưng bé cố hất tay hắn ra, vẻ mặt lạnh lùng :
- Vậy thì về!!!
Và đi thẳng…..
Hắn hok hỉu :” Bé sao lại có thái độ vơí hắn như thế chứ??? “
- Tui làm you giận gì sao???
Hắn chạy theo, hỏi han….
Bé vẫn im lặng.
Hắn đi song song vơí bé, trêu :
- You khó wa’ sẽ ế đó. Con gái mà mặt cứ nhăn hoài sẽ có nhìu vết nhăn, cươì nói nhìu vào chứ???
- Giống như mấy cô bé đó hả??? – Bé chợt thốt lên.
Hắn ngớ ra :
- Mấy cô bé nào??
Bé tức giận , hét lên :
- Mấy con bé bàn số 5 hồi nãy.
Hắn như nhớ ra và gập ngươì xuống cươì phá lên :
- Hahhahaaaa……………
Bé liếc hắn, hậm hực :
- Dzui lắm hay sao mà cươì hả???
- Ra you ghen àh………..
Chợt , bé đỏ ửng mặt , lấp bấp :
- Ghen….Gh…. Hồi….hồi…. nào???? Mấy con bé đó mà tui thèm ghen vơí you sao????
Hắn cươì típ, lần này to hơn :
- Hahah……. Đúng là như vậy roài. Mặt you vui ghê!!!!
Bé nóng bừng mặt, nước mưa cũng ko thể che nỗi xấu hổ đến đỏ ửng mặt của bé :

- Cươì cái con khỉ!!! Cươì hoài, coi chừng gãy răng bây giờ…….. hừ….

Hắn nhịn cươì, ngước lên nhìn bé….
Lúc này bé cúi gầm mặt nhìn xuống đường, mặt đỏ ửng lên…. Dươí ánh đèn mờ ảo của phố , nhìn bé thật xinh , nhất là lúc này đang mưa….

Hắn nhìn bé thật lâu , bé cũng nhìn lại…… (4 mắt nhìn nhau… Heheh…)
Hắn đứng lên, tiến lại gần bé từ từ, nhìn thật sâu vào đôi mắt đẹp kia, vòng tay ôm ngang wa eo , nâng cằm bé lên…. và đặt vào đôi môi hồng của bé 1 nụ hôn ấm áp và ngọt ngào…

Bé như nín thở trong vòng tay và đôi môi của hắn…..
Dù ko phải nụ hôn đầu tiên nhưng nó tuyệt vơì y như thế…… ^^ ÔI!!!!!!!!!!
Và dù đang giận hắn điên ngươì nhưng bé cũng ko thể ngăn lại được… vì nó wa’ tuyệt vơì….

Mưa vẫn rơi nhưng ko ngăn cản được nụ hôn của hắn và bé lạnh nhạt mà nó như ấm áp hơn và dịu ngọt hơn………

Nụ hôn dươí mưa………. (Chắc VA xỉu we’… )

Oh my god!!!! Ước gì nó lâu hơn thế…..

Được 1 lúc, chợt bé run lên. Hắn hỏi bé :
- Lạnh àh!!!
Bé gật đầu, mỉm cươì…
Hắn cươì theo, cốc nhẹ lên đầu bé (tranh thủ ăn hiếp ngươì lúc ko phòng bị) :
- Vậy về nhé!!!

Hắn đi trước, cầm tay bé dắt đi…. Hát inh ỏi còn bé thì đỏ mặt lóc cóc theo sau….
Một buổi tối đáng nhớ và ngọt ngào……….
(hahahha…….. Ngưỡng mộ mình we’!!! Hơi nổ, sr bà kon )

Về đến tiệm, mọi ngươì bổ nhào ra, lo lắng cho bé và hắn vì cả 2 ướt như chuột lột. (Cũng đáng mà!! Ko sao đâu bà kon )…….
Và ngay lập tức bị đẩy ngay vào phòng thay đồ dành cho nhân viên (nam nữ thay chung 1 phòng. Sr!!! ^^! )

Trong lúc bé còn đang lúng túng vì nụ hôn hồi nãy chưa bít ứng xử làm sao thì hắn vẫn hồn nhiên như …… ko có gì xảy ra. Tìm nhanh cái khăn lớn cho bé lau khô ngươì , hắn cươì :
- Lau nhanh đi nè rồi đưa tui…
Hắn ngồi phịch xuống ghế chờ bé.
Bé ậm ừ, cúi mặt nhận lấy cái khăn và quay lưng đi lau tóc…. vì :”Đồ chết tiệt, sao chứ nhìn mình chằm chằm thế nhỉ???? “

Oan cho hắn wa’!!! Bé đứng ngay trước mặt hắn, hắn ko nhìn bé cho bé tưởng bé ko hấp dẫn àh!!! (Tội này đáng chết lắm ó ), vả lại hắn nhìn bé dịu dàng chứ có phải chắm chằm như bé nói đâu…… Hix! Tâm lí con gái phức tạp ghê…

Bé xoã tóc ra, mái tóc đen dài tuôn ra nhẹ nhàng, rũ xuống vai…. Nhìn bé cứ như 1 thiên thần <tuyệt đẹp!!> , gương mặt bé cứ hồng hồng ửng đỏ , ngượng nghịu càng làm bé thêm xinh xắn… hơn thiên thần nhìu. ^- - - - - - - - ^

Hắn cứ im lặng theo dõi từng cử chỉ của bé…. mỉm cươì trong im lặng….
Sau khi lau khô tóc xong, bé đưa khăn cho hắn :
- Tui lau xong rồi!! You lau đi…
- You lau cho tui đi, tui…. mệt!! – Nhăn răng cươì.
Bé nhăn mặt:
- Làm biếng thế!!!
- Kệ tui!!! Đi mà…..

Bé liếc xéo hắn nhưng cũng tiến lại gần hắn và lau tóc cho hắn……..
Tóc hắn mềm và mượt thật…… Lại bay mùi thơm nhẹ nhè, làm bé thấy hay hay lại thấy run run….

Chợt, hắn ôm chặt lấy eo bé , cúi mặt vào ngươì bé…………
Bé giật nảy mình vì hành động kinh dị của hắn…….
Hix!!! Máu nóng mình đang tăng cao nè, dừng lại đi mà……… Ôm chặt we’!!
Bé sượng chín ngươì, đẩy hắn ra nhưng hắn ôm bé chặt cứng ko nhúc nhích được. Vả lại còn im lặng nưã chứ…
Cố trấn tĩnh mình, bé hỏi hắn :
- You sao vậy??? Lạnh àh!!!

Hắn mỉm cươì :
- Uhm! Tự nhiên mún ôm chặt you như thế này….
Bé đỏ ửng mặt, cố cươì :
- Vậy hả???? Sao….Sao…. ko nói sớm…. Hay để tui ngồi xuống hen. Đứng… mỏi.. chân… chân wa’.
Hắn phì cươì, buông bé ra :
- Ko! Ko mún ép you. Chỉ thích ôm một tí thui….
- Sao vậy??
- Vì… lúc này you xinh wa’… – Hắn đỏ mặt thú nhận – Thui, you thay đồ đi nha. Tui ra ngoài tiếp khách tiếp đây.
- Nhưng ngươì you còn ướt mà…. Cảm đó – Bé lo lắng.
- Ko sao, nước sẽ tăng thêm vẻ quyến rũ của tui….. ^- - - ^ heheh….
- Ặc…..
Bé nhìn theo dáng hắn bước ra cưả…..
Sao nó có vẻ buồn buồn và….. Bé thấy ngực mình nhói nhói……. Chỗ mà hắn dưạ vào khi nãy…….

Chợt, bé chạy nhanh theo, ôm chầm sau lưng hắn , khóc …………
Thoáng giật mình, tim hắn đập mạnh…….. Ui…
Hắn quay đầu lại nhìn bé :
- You sao vậy???
Bé ghì chặt lấy hắn , dụi đầu vào lưng hắn :
- Tui làm you buồn hả???
Hắn lắc đầu :
- Ko sao!! Tui có sao đâu nào??
- Nhưng tui hấy you buồn thật mà…… Tui…. Tui xin lỗi nếu đã làm you bùn….
Hắn mỉm cươì, nắm chặt tay bé để ở bụng :
- Chuyện bình thường ấy mà… You đừngng bận tâm.
- Nhưng……. – Bé ngước nhìn hắn.
Hắn quay lại, mỉm cươì :
- Thôi, nín đi. Ko có chuyện gì làm tui bùn được đâu. You đừng nghĩ lung tung….

Bé nhìn thật sâu vào mắt hắn , ánh mắt nhoè nước…..
Cả 2 cứ đứng nhìn nhau như thế….. >- - - <

Bỗng :

- RẦM!!! Trơì ơi! Thiên Thanh, Thành Vũ thay đồ xong chưa…. khách…….. – Ngọc Anh chạy 1 cái ào vào, hớ ha hớt hải…

Và rồi cô bé khựng lại, mặt đỏ ửng khi thấy hắn và bé đang kề sát mặt vào nhau… ( No kiss nha bà kon!!! ). Ngọc Anh đóng RẦM cưả lại, sượng chín mặt :

- Xin lỗi!!! Tui ko cố ý…. Mọi chuyện cứ để bọn này lo, 2 ngươì ra sau cũng được… Sr nha…… Hix!!!

Và nó chạy biến, để lại 2 đưá đứng trơ ra chẳng hỉu cô bé nói gì hết trơn….
Thật ra hắn hơi mệt và lạnh nên bé mơí ôm hắn như thế… TT- - - TT Hỉu lầm rùi.!!!

Vưà chạy Ngọc Anh vưà đỏ mặt mừng rỡ như mún hét toáng lên. Cô bé chạy ào vào nhà bếp và ôm chầm lấy “Yến Nhi” :
- Tuyệt vơì, tuyệt vơì!!!!!!! Tao iu mày chít đi được !!!!

Ngọc Anh cứ ôm chặt lấy và lúc lắc vui mừng.. ko để ý con bạn đang bất động , cứng lươĩ ko nói nên lơì đang nhìn trân trân vào nó…… ở phía đối diện.
Được 5′, Ngọc Anh cũng thấy lạ nên mở mắt ra (nãy giờ nhắm mắt ạh!!), trợn tròn mắt nhìn Yến Nhi… cũng đang tròn mắt nhìn mình lạ lẫm….
Ngọc Anh giật mình, ngước lên thì hỡi ôi :

- Á……. Á………. Ông….. Ông….vào đây… ở đây…. đây…khi nào…. vậy????

Cô bé tự nhiên nói cà lăm, nhảy dựng lên tách ra xa…. thở gấp….
Còn cái tên được Ngoc Anh ôm nãy giờ thì mặt đỏ như gấc ko thua gì bé…..
Tên đó là… Minh Duy. ^^

Hắn nhăn mặt :
- Làm gì mà bà cà lăm ghê vậy???
- Sao ông…. ở đây??? Vào… lúc nào…. – Chưa hoàn hồn.
- Trước kúc bà có ý vơí tui…. – Minh Duy nháy mắt cươì cươì.
- Hử???? Hiủ lầm roài…… Lầm to…. Ko có gì hết. – Ngọc Anh hét tướng lên.
Minh Duy giả đò khóc :
- Huhuhuuuu…….. Vậy mà là ko có ý gì àh… Vậy sao bà ôm tui hả?????
Hắn cố ý làm Ngọc Anh khó xử….

Và cho thêm phần kịch tính, hắn way ngươì lại ôm chầm lấy Yến Nhi khóc nức nở…. Nhầm ngươì nưã rồi… ^^
- Ủa??? Sao da ông mềm dữ vậy Vũ Doanh??? – Minh Duy ngạc nhiên hỏi
Yến Nhi mỉm cươì, nói nhỏ vào tai hắn :
- Nhầm ngươì rồi ku??
Minh Duy giật nảy mình, vội thả Yến Nhi ra bóp trán nhăn nhó….
Trời hại ngươì tốt !!! Ặc……….

Minh Duy liếc khẽ wa nhìn Vũ Doanh thì thấy tên này đang bằm cà-rốt mà cứ gọi tên mình… làm cậu hơi chột dạ…. Suýt cắn lươĩ… TT- - - - TT
Còn 2 cô bé kia thì cứ ôm bụng cươì làm hắn cứ đỏ mặt mún khùng lun.

Đỏ ửng mặt, cậu kéo tay Ngọc Anh đi :
- Thui, bọn tớ làm việc típ đây!!! Làm việc ngon nhé….
Và chạy nhanh…. nếu ko, ở lại có mà làm món hầm tối nay dươí tay Vũ Doanh…..để lại Yến Nhi mủm mỉm cươì theo.
Ngọc Anh cũng chả nói gì, nói cho hắn chọc chuyện hồi nãy àh… Ngu gì…

Vưà chạy đến cưả, Ngọc Anh và Minh Duy liền gặp ngay hắn và bé đang làm việc …. Cả 2 liền wên ngay chuyện ban nãy……chạy lại hỏi thăm bé và hắn …..

Tiếng cươì lại bắt đầu trong 1 ngày đầy mưa và nhìu chuyện vui thế này……. ^^

Kết thúc công việc, mấy tên giành chở mấy pé về ko cho đi 1 mình…. sợ có chuyện gì xảy ra. (Mọi ngày đều như vậy, đường khác chiều)….Nhưng câu nói của mấy pé làm bọn hắn đau hơn :
- Tụi tui sợ đi vơí bọn ông hơn là đi 1 mình buổi tối đó…. ^^
Shock toàn phần…..
Sáng hum sau, hắn nhắn tin cho bé :

“Tui cảm thấy mệt nên ko thể chở you đi học được rồi.
You tự đi nghe. Cẩn thận xe nó hun đấy…. ^^ “

Bé nhận tin xong nổi cáu:
- Cái gì mà xe hun chứ hả???? Cái tên này…. Tui tự đi còn sướng hơn, ngồi sau yên xe của ông mà cứ tưởng tượng mình đang trên xe của tử thần….
Bé hậm hực bỏ đi, wên mất câu :Tui cảm thấy mệt của hắn……

Đến giờ ăn trưa, cả bọn vẫn tụ tập ở chỗ cũ sau sân trường…trừ hắn là ko có.
Hà Oanh hỏi :
- Ủa??? Nay Thành Vũ nghỉ hả?? Sao ko thấy….
Vũ Doanh nói :
- Hem bít!! Hum nay nó ko đi học….
- Gọi điện nhưng nó ko trả lơì….

Bé như nhớ ra :
- Àh!!! Hắn mệt nên nghỉ ấy mà… Chắc hok sao đâu.!!!
Cả bọn nhìn bé , ngạc nhiên :
- Sao ấy bít??
- Hắn nhắn cho tui mà!
Ngọc Anh cươì khúc khích :
- A!! Thành Vũ nhắn cho ấy nhưng ko nhắn cho mấy ông này… Chứng tỏ Thiên Thanh wan trọng hơn mấy ông này nhìu rồi… ^- - - - - ^
Bé đỏ mặt, chối đây đẩy :
- Hắn hay chở mình đi học buổi sáng, nên mơí nhắn cho mình bít thui. Làm gì có chuyện gì cơ chứ???

Đại Thành chọc típ :
- Vậy là nó wan tâm ấy rồi , sợ ấy chờ nó trễ học nên mơí cố gắng nhắn cho ấy bít đấy.
- Hừ!! Quan tâm mơí lạ , cẩn thận kẻo xe hun mà wan tâm àh. Chọc thì đúng hơn….
CẢ bọn cươì ầm lên :
- Hahahhah!!!! Bọn mình nói chút nưã chắc Thiên Thanh khai hết những gì 2 đưá nói chuyện vơí nhau wa’….. )
Thiên Thanh bít mình trúng bẫy , giãy nảy :
- Mấy ngươì hợp lại ăn hiếp tui đó àh…… TT- - - - TT
- Vậy thì tìm Thành Vũ ra hứng đạn cho you hử????- Chọc típ…
- Mệt mấy ngươì wa’ nghen. Chọc tui hoài !!!!
Bé đỏ ửng mặt vơí những câu gán ghép của bọn này….

- Chiều nay, Thiên Thanh nghỉ 1 bưã đi. – Yến Nhi nói
- Chi vậy??? – Bé ngạc nhiên hỏi.
- Thế bà ko đi thăm hắn sao??? Hum nay là Giáng Sinh nè. – Tuấn Nhật hỏi.
- Nhưng tiệm đêm nay sẽ đông khách lắm.
- Hok sao!!! Bọn tui có thể làm đc, bọn tui sẽ đến sau. ^^
- Uhm! Vậy mình sẽ đến thăm hắn…. – Bé gật đầu.
- Tốt tốt, nhớ cố gắng lên nhé – Cả bọn cươì toe toét, hiểm 0- - - o
Bé nghi ngờ :
- Làm jì nhìn ghê vậy???
- hì!!!!

Thế là chiều hum đó, bé cứ suy nghĩ ko bít nên mua jì nấu cho hắn ăn….. Và ám ảnh bơỉ nụ cươì hiểm chít được của lũ bạn……….

Chiều hết tiết, bé phóng vèo ra chợ mua đồ ăn cho hắn….
- Mua nhìu ớt vào…. HàHàHà…. Cho ông ăn mau khoẻ???? ^^!!! (Ác thiệt!)

Bé lấy chìa khoá mà hắn đưa mở cưả, định làm hắn bất ngờ ấy mà….
Đi vào nhẹ nhàng, đặt đồ ăn lên bàn, bé đi vào phòng hắn…..
Hắn đang ngủ say li bì trên giường…..
Bé tiến lại chỗ hắn ngủ, đưa tay lên đo nhiệt độ hắn :
- Hơi nóng……. Chắc sốt cảm….
Chạy đi lấy khăn ướt đắp lên trán cho hắn , ngồi nhìn hắn ….. ngủ…

Nắng vàng chiếu nhẹ vào khung cưả, cảnh thật mềm và yên ắng….
Đầu hắn nghiêng nhẹ wa 1 bên, mái tóc xoà xuống mềm mượt…. Vẫn vương vấn hương thơm buổi tối ấy. Đôi mi mắt khép nhẹ, đôi môi mở ra thở mệt nhọc… Áo hắn mặc để hở cổ áo hờ hững….
Oh my god!!! 0- - - o

Bé đưa tay lên môi hắn , làn môi ấm :”Hơi thở nóng wa’ !!! ” >- - - <. Để tay lên má hắn, bé mỉm cươì…. :”Nhìn hắn ngủ dễ thương ghê!!! “
Chợt, hắn kêu khẽ :
- Thiên Thanh…..

Bé giật mình thụt tay lại, tim đập rộn ràng…. :”Hắn kêu tên mình lúc sốt sao???? “.
Bé đưa tay lên má, đỏ ửng mặt….. ^^

Chạy nhanh ra khỏi phòng hắn, bé thở gấp như nín thở….
“Hắn mê sảng thôi!!! Mau wên ngay đi…. “
Bé lắc đầu, dọn đồ ra , nấu cháo cho hắn nhưng đầu óc bé vẫn nhớ về hắn…. Cái tên trơì đánh thánh ko tha kia đang gọi tên bé….. Hix!!!

Chợt, bé thấy ngươì bé nóng bừng lên, toàn cơ thể , có vật gì đó thật nặng đang đè lên ngươì bé. Bé giật mình vì hơi nóng toả ra từ hắn….. đang truyền sang bé.
Hắn ở sau lưng bé, ôm thật chặt lấy bé , nói nhẹ như thở wa tai bé làm bé nóng bừng :
- Biết ngay you sẽ đến thăm tui mà nhưng sao you đến mà ko báo vơí tui vậy???
Bé đáp lấp lửng :
- Ơ!! Sợ đánh thức giấc ngủ của you nên tui ko gọi cưả , vào luôn.
- Thế àh!!! Nhức đầu wa’!!!
- Sao ko vào giường nghỉ, ra đây làm gì vậy???
- Coi you nấu cháo. ^^ – Hắn cươì như đang đùa.
- Thôi! Vào trong trước đi, tui nấu sắp xong rồi. Chút tui đưa cho you, vào nghĩ đi đã.
Hắn đáp gọn lõm :
- You ôm tui rồi tui vào.
Bé trợn tròn mắt :
- Chi??
- Ko thì thui, tui vào đây. Chút rồi you bit’. – Hắn nhăn răng cươì.
Và lẳng lặng đi vào phòng, đắp mềm chờ…….cháo.

Bé nhăn mặt :”Ốm thiệt hay giả vậy trơì!!! ” nhưng vẫn típ tục công việc đang dở là bỏ thật nhìu tiêu và ớt vào tô cháo của hắn….. ^- - - - - ^ .

Bé hãnh diện bưng tô cháo kinh dị vào cho hắn…. mỉm cươì nhẹ nhàng…. HIX!!!
Hắn ngồi dậy :
- Tui hem cầm muỗng được!!! ~^- - - - ^~
Bé gật đầu :
- Vậy để tui đút.
- ờ…ờ…. – Hắn ngạc nhiên vì thấy bé hiền đột xuất.
Bé mút từng muỗng cháo , thổi nhẹ cho ngưội rồi đưa lên miệng hắn. Hắn ngoạm lại ăn ngon lành ko kêu ca jì…. Bé nhìn hắn ăn hết tô cháo , hỏi :
- Ngon hok??
Hắn nhìn lại bé, gật đầu mỉm cươì :
- Mún bít vị của nó như thế nào hok?
- Uhm!!!
- Nó như vầy nè…..

Hắn lấy tô cháo của bé đặt lên bàn cạnh đó, kéo đầu bé xuốg và đặt lên môi bé 1 nụ hôn…. nóng bỏng. (Sốt nên nóng !)
Bé run nhẹ ngươì trong vòng tay nồng nàn của hắn………
Nụ hôn của hắn làm bé ngây ngất vì nó nóng bỏng và làm bé như nghẹt thở….. Hix!!! Nóng…

Bé nắm chặt áo hắn :”Khó thở wa’…. “
Bé đẩy nhanh hắn ra , ôm mặt đỏ lựng :
- Định lây sốt cho tui hay sao vậy??? >- - - <
Hắn chỉ mỉm cười :
- Thấy sao??? ^^
Bé giãy nãy cầm tô cháo bỏ ra ngoài :
- Hẻm sao hít??? Ngột thở và nóng wa’ nè…….. TT- - - TT

Đóng rầm cửa lại, bé lấy tay đưa lên ngực :”Xém xỉu vì thiếu ôxi…. “.
Lắc đầu cho tỉnh táo lại, mặt bé vẫn đỏ ửng vì cái kiss hồi nãy….. Hắn luôn làm bé mún điên lên….
Vừa rửa chén mà bé cứ mơ mơ màng màng , lâu lâu lại cười khẽ thích thú….

Bé vào phòng của hắn :”Hắn ngủ roài àh??? “
Ngồi xuống đối diện với hắn, bé nhìn hắn ngủ…
Hắn chợt cục cựa mình , nghiêng mặt wa phía bé…. thở đều đều.
“Mình đang sở hữu 1 khuôn mặt khi ngủ và nụ cười thiên thần của hắn….. hHihiihi…. “

Bé chợt để ý là áo hắn ướt mèm mồ hôi…..
Lay nhẹ hắn dậy, bé đưa áo cho hắn :
- You thay áo đi. Áo you ướt hết rồi kìa!!!
Hắn từ từ mở mắt, gật nhẹ đầu :
- Uhm!!!

Hắn ngồi dậy đi vào nhà tắm thay áo…. Khi ra, hắn thấy bé đang nhìn ngoài trời đôi mắt mơ mộng… và khe khẽ kêu lạnh…
- Tuyết rồi!!! Đẹp thật – Bé nói 1 mình , suýt xoa.

Hắn lại gần bé :
- Đang suy nghĩ gì vậy???
Bé ko nhìn lên , đáp :
- Tuyết rơi đẹp wa’!!!
- Uhm! Nhưng you đang run lên kìa!!
- Ừ nhỉ??? Ko để ý, thấy cũng lạnh thiệt.
Bé khẽ run người, xoa xoa đôi bàn tay chà lên nhau rồi áp vào má…. khẽ cười….
Hắn nhìn bé… :”Bé giống thiên thần ngày đông wa’. Nụ cười trong trẻo và mềm… “

Hắn leo lên giường, nằm wa 1 bên, giơ chăn lên :
- Nè!!! Lạnh thì lên đây nằm 1 chút cho ấm đi !!! Ngồi đó cảm đó.
Bé từ chối :
- Khỏi!! You nằm hết rồi. Lấy đâu chỗ tui nằm nữa.
Hắn nhăn mặt :
- Chỗ rộng thế này mà ko có chỗ àh!!!
- Nhưng tui hem thíck nằm cạnh you??? – Bé nhăn mặt thú nhận
- Hừ!! Nằm cho ấm chứ có làm ji` đâu mà ko thíck với thíck hả???

Bít mình hết cách nói với tên ngang ngược này, bé đành leo lên giường…. nằm quay mặt ra bên ngoài… suy nghĩ.

Hắn quay lưng lại theo hướng bé, hỏi :
- You quay lại đi, có jì ngoài đó hay lắm sao mà nhìn hoài vậy???
- Kệ ngươì ta!!
- Hờn roài àh! Tui thấy you lạnh nên bảo lên giường nằm thui mà.
Thấy bé im lặng, hắm mỉm cươì, đưa tay ra ôm bé lại và kéo bé vào ngươì hắn, dụi đầu vào tóc bé…..Hương thơm nhè nhẹ….
Bé giật nảy mình :
- Bỏ tay you ra đi. Kì wa’!!! >- - - <
- Hì!! Ôm cho ấm, ko thấy ngươì you đang lạnh ngắt và run lên àh. Quan tâm cơ thể mình hơn 1 chút đi.
Bé nghe hắn nói :”Cũng có lý nhỉ???….”
- Hỉu roài!!!
- Quay mặt lại nhìn tui đây nè!!
Bé xoay ngươì, im lặng….. Ngươì hắn toả nóng, ngột nhưng làm bé thấy ấm áp vô cùng trong đêm Giáng Sinh lạnh buốt này….

Bé ngước lên nhìn hắn :
- Tui nằm cạnh you rồi đó. Ngủ 1 chút đi cho lại sức!!!
Hắn riết chặt vòng tay hơn, dụi mặt bé vào ngực hắn :
- Hì!! Cảm ơn you nghen. Tui ngủ đây….. ^^
Bé đỏ ửng mặt :”Nằm cạnh con trai thấy lạ nhưng…. hay hay làm sao í !! ” (Đề nghị bà kon cấm bắt chước nha! TT- - - - TT )

Hắn lim dim mắt ngủ , nhẹ nhàng…. Đầu vẫn dưạ vào đầu bé và vòng tay sươỉ ấm cho bé thật chặt….
Chạm nhẹ tay lên ngực hắn, bé chợt run lên….. Da hắn mềm và trắng y như da con gái ấy. Áp má vào ngực hắn bé từ từ chìm vào giấc ngủ say…….
Trong vòng tay hắn bé cảm thấy thật bình yên và hạnh phúc….. Mọi thứ dường như ngưng đọng lại hoà hợp vơí nhau……….. Một cảm giác dịu ngọt….

Ngoài trơì, tuyết vẫn rơi nhẹ nhàng nhưng trong này dường như ấm lắm….. Tình cảm của bé và hắn đang lớn dần….. từ từ từng chút 1.

======

Bé vẫn say giấc trong vòng tay hắn, trong chăn êm nệm ấm….. Chợt , bé ngồi bật dậy :
- (Hít….. Hít….) Mùi gì thơm dữ ta???? Lại có tiếng nói cươì ồn ào nưã chứ???
Lay nhanh hắn dậy :
- Nè, hình như có ai đang ở trong nhà you hay sao ấy???
Hắn cũng nhanh chóng mở mắt ko nghe câu bé hỏi :
- You nấu gì ngưỉ thơm vậy?? ^^
- Làm jì có!!! Tui mà nấu thì bây giờ nó cháy khét chứ đâu có thơm như vầy!!!
- Ừ nhỉ??? Sao lại có mùi thức ăn vầy!! – HẮn cũng ngạc nhiên.
- Ra coi thử đi…..
Bé và hắn cùng rón rén bước ra…..
Vừa mở cưả phòng khách 2 ngươì xém bật xỉu……..

Cả bọn đang chuẩn bị mừng giáng sinh tại nhà hắn…….
Vừa thấy hắn và bé, cả lũ đã rú lên :
- Merry Christmas!!!!!!!! Thiên Thanh , Thành Vũ……..
- Bọn tôi định chờ 2 ngươì ngủ dậy mơí kêu… Ai ngờ….. ^^
Bé mỉm cươì :
- Làm bọn tôi giật mình, tường ai chứ???

Cả bọn phì cươì…..
- Nè!!! Thay đồ rồi ra đây làm tiệc lun đi you!
- Uhm! – Hắn gật đầu và quay lại phòng.

Còn bé thì hoà vào không khí giáng sinh cùng cả bọn….
Vũ Doanh và Yến Nhi đang làm đồ ăn nhẹ và trái cây tươi…. Hà Oanh vơí Đại Thành đang pha chế nước uống cho cả bọn…. Nhật Tuấn , Minh Duy dọn đồ dạc wa 1 bên chưà chỗ trống cho cả bọn đặt tiệc….. Ngọc Anh , Nguyệt Trân đang cố gắng trang trí cây Noel và căn phòng….
Bé cùng trang trí phòng cùng 2 nhỏ , dù sao óc thẩm mĩ của bé cũng được hơn là xông vào bếp và làm nổ mọi thứ ko thương tiếc…….. TT- - - TT.
Hắn thì (tất nhiên) đi vào bếp và “chỉ đạo” món ăn cho 4 tên kia…. Tài nấu ăn của hắn hơn hẳn Vũ Doanh và Đại Thành nha… ^- - - - ^!!!

Sau khi tàn phá xong mọi thứ thì căn nhà cũng được trang trí 1 cách tuyệt đẹp và lung linh nhất : Cây Thông đặt ờ giưã nhà, trang trí cực đẹp bơỉ óc thẩm mỹ cực cao cuả bé, chuông , ngôi sao, quà…….được sắp xếp 1 cách đẹp mắt. Ngang căn phòng là 1 dải băng to ghi :”Merry Christmas” và dàn hoa giả cắm xung quanh… Khắp phòng được trang trí bằng bong bóng và từng bó hoa hồng…. Nhìn trông teen hết sức , đẹp long lanh….

Các món ăn và nước uống đếu được mang ra bày hết ở giữa….. Hix!!! Nhìn muốn chảy nước miếng lun!!! TT- - - - TT , trang trí toàn bằng trái cây (chăm sóc sắc đẹp cho mấy pe’ ), nhìn mà mê…… Ực…. Ực….

CẢ bọn đứng ngây ra nhìn thành quả của mình và :
- Mở tiệc thui bà kon………. AAAAAA……….

Bưã tiệc được tổ chức đơn giản (Hẻm dám đâu!!) nhưng vui cực kỳ. Vưà ăn uống vưà chơi trò chơi, cực nhộn….
- Uhm! Nhân dịp giáng sinh và cũng mừng là Thành Vũ của chúng ta đã dần khoẻ lại nhờ bàn tay chăm sóc cực tuyệt vơì của pé iu hắn ^^ , chúng ta hãy vui lên đi bà kon..
- Hú!!Hú!!!….. Yesh……. – Tràng vỗ tay kịch liệt….phản đối vì câu chúc wa’ dở…. ^- - - ^

- Giờ chơi trò nhận wà nha!!!
Các món quà được bày ra bên cạnh cây thông…. Cả bọn đã cùng nhau lưạ mua từ mấy ngày trước.
- E hèm!!! Bên boy sẽ bốc quà của 1 girl và girl sẽ lấy quà của boy đó…. Nhận rồi cấm trả lại và boy phải bốc thêm 1 phiếu trò chơi nưã được gắn trên cây thông. Phải làm tốt lơì đề nghị trên phiêú vơí ngươì tặng quà cho bạn….

Bọn con gái la lớn :
- A!!! Là cái phiếu mà trưa nay bọn ông bắt bọn tui ghi đó hả????
- Ờ!!! Sao thế???
Bọn con gái mặt đỏ ửng :
- Thui, bỏ wa đi. Đừng chơi bóc thăm thêm chi !!
- Sao thế vui mà…….- Bọn hắn cố chấp
- Nhưng…..
- CHƠI NHA BÀ KON……. – Vũ Danh hét lên hào hứng mặc kệ mấy pé đang đỏ ửng mặt.
Bọn con trai vỗ tay nhiệt liệt :
- DZÔ!!! CHƠI ĐÊ!!………

Cuộc chơi bắt đầu….
Đầu tiên là Minh Duy lên bốc trúng wà của Ngọc Anh….
- Ơ!!! Là cái áo ấm àh!!! – Hắn ngạc nhiên.
- Uhm! Nhớ mặc nó cho ấm ngươì nhé… Bây giờ trơi lạnh lắm đó….
Cậu ta cươì toe toét , mừng rỡ y như con nít.
Ngọc Anh thì nhận được đôi giàu ống cao cực ấm và mốt nhất hiện nay….Nàng mỉm cươì.Vũ Doanh bốc món quà nhỏ nhỏ màu hồng….. Cái khăn len choàng cổ màu càphê do chính tay Yến Nhi đan tặng…. Nhìn là bít ngay vì nàng hay ngồi đan khi rãnh ở tiệm trà mà…. Mỗi khi như thế cậu ta lại ước mình sở hưũ nó….. vì hình như Yến Nhi rất chú tâm khi đan nó…..
- Cảm ơn nha!! Ko ngờ tui lại được nhận cái khăn len này đấy….
Yến Nhi cươì nhận quà của Vũ Doanh :
- Có gì đâu!! Hợp vơí ông lắm đó.
Bé nhận được bao tay từ Vũ Doanh….
Nhật Tuấn nhìn sang Nguyệt Trân :
- Nè!!! Nếu mà tui bốc trúng món wa` của bà thì sao nhỉ???
Nguyệt Trân lắc đầu :
- Làm như ông và tui có duyên như bọn nó lắm ko bằng !!
Nhật Tuấn đưa ra món wa` nó vừa bốc lên cho Nguyệt Trân coi….làm con nhỏ há hốc….
- Trời, thiệt hả?? Quà của tui mờ….
Thằng ku cười tươi rói :
- Vậy là bọn mình cũng có duyên há??? Đồng hồ đẹp lắm cảm ơn bà!!! ^^
Nguyệt Trân ngó lơ nhận món quà từ tay Nhật Tuấn :
- Hehhehe……. Cảm ơn ông nha!!! Cái vòng nì… dễ thương thiệt đó.
- Đưa tui mang cho!!
Nguyệt Trân đưa tay cho hắn mang…. Thấy vui vui lạ thường….

Hà Oanh nhìn bọn bạn, rồi bảo Đại Thành (đang chuẩn bị lấy quà) :
- Đố ông chọn được quà của tui đó!!! Còn 2 món của tui và Thiên Thanh……
Đại Thành nhăn nhó :
- Bà làm khó tui ghê!!! Tui thíck quà này……..
Đại Thành quả quyết giơ lên 1 món quà. Vẻ mặt tự tin thấy ớn luôn…..
Hà Oanh há hốc, giương mắt nhìn hắn. Cả lũ thì cười lăn :
- Giỏi giỏi…. Đúng quà roài đó nhóc!! Mở ra xem gì đi.
Đại Thành nhăn răng cười, đưa món quà cho Hà Oanh xong mới bốc quà của mình :
- Woa!!! Áo ấm hả???? Tuyệt!!!
Đại Thành ôm chầm lấy HÀ Oanh reo lên , làm con nhỏ đỏ ửng mặt đẩy ra :
- Tui cũng cảm ơn ông đã tặng cho tui chai nước hoa…. Thank!
Cả lũ nhìn nhau cười……..

Đến lượt bé và hắn là khoẻ nhất , khỏi chọn……
Hắn bốc quà bé ra, bé cũng bốc cùng lúc luôn :
- Hi!! Mũ đội đầu àh! You để ý tui kỹ thế???
- Uhm! Mùa đông mà, nhớ ra đường đội mũ vào nhé !
- Thế thíck món quà tôi tặng hem?
- Cảm ơn, con thỏ này dễ thương lém…. TT- - - - TT – Bé suýt khóc vì món quà hắn tặng, bé thíck nhất là thỏ bông….

Vũ Doanh cắt ngang ngay tức khắc :
- BÀ KON!! CHÚNG TA ĐÃ BỐC WA` XONG RỒI ĐÚNG HEM NÈ????
- Uhm… Thì sao? Trò gì típ đây!
- VẬY THÌ TIẾP THEO LÀ CHƠI TRÒ BỐC THĂM CỦA MẤY GIRL GHI NHA!!! AI ĐƯỢC MÓN QUÀ CỦA GIRL NÀO THÌ BỐC THĂM CỦA GIRL ĐÓ……. OK????
- OK!!

Cả lũ háo hức còn bọn con gái thì đang run lên……
Trời !!! Đáng nhẽ mình ko nên ghi như thế…. Hix!! ( Bà kon bít vì sao hem??? ^^ )

Chú thích vì sao bọn con gái ko thích trò này nhé!!!

Trưa hum đó, Vũ Doanh đưa ra 5 mảnh giấy cho bọn con gái, bảo :
- Bây giờ mấy cô hãy ghi ước mún của mình về người ấy trong lòng mấy cô vào giấy này!
- Là sao?? Hok hỉu!!
- Thì…. Trong đêm giáng sinh, mấy cô mún người ấy của mình làm gì cho mình thì ghi vào… – Nhật Tuấn giải thích + nụ cười chói nắng.
Thế là mấy nàng vừa cắn bút vừa suy nghĩ… (Chưa bít iu là nó khó thế đấy!)
Cắn nát cái bút thì ý tưởng được ghi trong tờ giấy cũng lòi ra….
Sau đó bọn boy tịch thu hết đám giấy, thề ko nói và ko coi…. Nếu coi là cả bọn cùng coi!! Nên mấy bé ko cãi lại được……. Hix!!!

Và bây giờ nó đang chễm chệ trên cây thông kia…. Và bọn hắn…những “đối tượng” lóc chóc đêm nay của mấy pe’ sẽ thực hiện những điều đó…. Mún khóc mà khóc ko dc….

Minh Duy lên lấy thăm trước….
5s trôi wa, cậu ta nhìn Ngọc Anh suy nghĩ mông lung….

Minh Duy quay sang nhìn Ngọc Anh chăm chăm làm cô bé đỏ ửng mặt quay đi…….
Chợt cậu cười nhẹ , đi lại chỗ Ngọc Anh ngồi dắt tay cô đến chỗ cây thông……
- Uhm! Ấy thíck người ấy tỏ tình dưới cây thông đêm noel . Vậy hum nay tớ làm người ấy của ấy nhé…..
Ngọc Anh sượng mặt :
- Chỉ là trò chơi thui.
Minh Duy nhíu mày, tỏ vẻ ko hài lòng :
- Nhưng mình sẽ nghĩ là thật đấy……..
Ngọc Anh ngơ ngác nhìn cậu bạn thân :”Quái!!! Tên này hâm chắc……”

Ngay lập tức, Minh Duy quỳ xuống chân Ngọc Anh, hôn nhẹ lên tay cô bé làm Ngọc Anh điếng hồn…. nhìn thật sâu vào mắt cô và nhẹ nhàng nói :
- Tớ nghĩ tớ ko phù hợp với ấy về tất cả mọi việc, bên cạnh tớ chăc ấy bùn lắm phải hok??? Nhưng tớ thật lòng mến ấy đấy. Ngay từ lần chúng ta đi chơi riêng và ấy đã bốc thăm trúng tên tớ…. Tớ rất vui vì thời gian bên ấy như 1 người bạn nên tớ sẽ chờ ấy đến khi nào ấy chấp nhận tớ…. Nghen!

Kết thúc câu nói là nụ cười nhìn mún xỉu!!! Long lanh long lanh…….. Ui!!!
Ngọc Anh mỉm cười gật đầu……. đại. Dù sao wen với hắn vẫn dzui hơn làm bọn bạn khó xử!!! ^^
Tiếp đến là Vũ Doanh lên bốc thăm của Yến Nhi, khác với Ngọc Anh , Yến Nhi mặt mày tươi roi rói… hớn hở. Vũ Doanh nhìn cô bé mà đau tim… Chắc nhỏ có âm mưu gì đây!!!
Vừa cầm tờ giấy mà nó vừa run…..
Cả bọn cũng đồ dồn mắt vào nó…. Chăm chú…
Vũ Doanh vừa đọc vừa suy nghĩ.

Bỗng, nó chạy 1 cái ào…….. mất tích luôn.
Yến Nhi lăn ra cười :
- Hahhahaa…..Biết ngay đọc xong ổng chạy mất dép mà!!!!!!! )
Bé hỏi, ngơ ngác :
- Chứ bà ghi cái gì mà Vũ Doanh chạy ghê thế!
Yến Nhi nháy mắt :
- Ổng dzìa liền cho coi, thiên cơ ko thể tiết lộ!!!
- Ghê! Làm như bí mật của Khổng Minh ko bằng! Hứ……
Cả bọn chờ trong vòng 5′ thì thấy Vũ Doanh xuất hiện, thở ko kịp , mồ hôi mồ kê chảy dài…. Vất vưởng cầm 1 bó hoa hồng to oành , nhưng miệng thì cười ko thể tươi hơn…. ^- - - - ^
Hắn chậm rãi đi lại chỗ Yến Nhi ngồi, ngồi xuống đưa cho cô bé bó hoa thơm nức kèm 1 nụ cười mà bọn con gái nhìn đổ ngay :
- Chúc ấy giáng sinh vui vẻ!!! Mến ấy nhìu , đúng như mơ ước của ấy về 1 người bạn trai roài nghen!! Pe’ iu…..
Yến Nhi nhận hoa cười hết cỡ mà mặt đỏ gay, sụt sịt khóc…. Xúc động we’….
- Chạy mệt lắm hẻ …..
- Đâu! Chạy wa nhà bà hàng xóm hái trộm cho nó nhanh… Đâu mà mệt! – Vũ Doanh trêu bé.
- Cái ông này…….. – Yến Nhi suýt nổi cáu
Đại Thành nhăn mặt :
- Hừ!!! Chạy đổ mồ hôi thế kia nói đại mày chạy tít khu 1 cho rồi!!! Bày đặt giấu… Đêm nay chỉ có tiệm “Candy Flower” là bán hoa khuya thui….
Vũ Doanh cười trừ vì bị thằng bạn lật tẩy. Còn Yến Nhi thì lí nhí ngượng nghịu :
- Ông thật là…. Cảm ơn vì bó hoa nha!!
- Hun đi! Đừng cảm ơn suôn. – Vũ Doanh chìa mặt ra chọc bé.
- Cái đầu ông nè…….
Cả bọn cười rang.!!!!

Đại Thành bị Thành Vũ lôi lên bốc tiếp….làm thằng nhỏ tim mún đứng lun!!! Ko biết bé Hà Oanh của hắn ghi gì nữa!!!
Lật từ từ từng nếp gấp , nó cố kéo dài thời gian cho bọn bạn cáu :
- Nè lật nhanh đi!!! Làm gì mà lâu vậy??
- Ông thíck thì lên bốc trước đi!! – Đại Thành nhăn răng cười trêu…

Đọc xong thăm, Đại Thành đứng im suy nghĩ. Nó nhìn sang Hà Oanh…”Hà Oanh của nó dễ thương như mấy pe’ kia sao lại tự tin thế nhỉ??? Chỉ thua Thiên Thanh có chút xíu chứ mấy!??? “….
Đại Thành bảo :
- Hà Oanh!!! Lại đây nói nè…..
Nghe gọi tên mình, cô bé đứng dậy đi lại chỗ hắn :
- Đọc xong chưa? Ông trả lời đi…..
- Từ từ…. Uhm! Tui mún nói là ấy rất………
- Rất sao….. – Hà Oanh hỏi dồn.
Đại Thành hít mạnh :

- Ấy ko đẹp…. Điều đó là tất nhiên đúng hok? Ấy cũng ko bằng diễn viên , ngôi sao, hoa hậu , hay chí ít cũng ko đẹp bằng Thiên Thanh cuả thằng kia ( Chỉ Thành Vũ). Ấy theo mọi người ko hiền , hậu đậu, ngốc, vụng về…. v.v.v… Nhưng theo tớ ấy như 1 ngôi sao tỏa sáng giữa sáng giữa bầu trời đêm, 1 đóa hồng quyến rũ nhất trong bó hoa của Vũ Doanh tặng Yến Nhi đêm nay (Sr Vũ Doanh ^^) , đẹp hất trong mắt tớ. Dù mọi người hay bảo tớ ngu về thẩm mỹ…. TT- - - - TT. Theo tớ, dù mọi người có chê ấy đến thế nào đi chăng nữa thì ấy vẫn là ấy, là con người ấy hiện thực. Và tớ thíck cách ấy sống với mọi người như thế. Tớ mến ấy nhìu lắm…. ^^

Hà OAnh như đứng tim về những điều Đại Thành nói với bé nãy giờ…. Bé bật khóc nức…. và ôm chầm lấy Đại Thành :
- Cảm ơn ông về những điều này nhé!! Dù hơi tưng tưng nhưng nó làm tui vui lắm.
- Hừ! Nói thật lòng mà dám nói tui tưng tưng hả???
Nhưng hắn vẫn mừng rơn vì bé đang ôm chặt hắn , khóc…..
Cả bọn hú ầm lên :
- Nice Đại Thành!!! Hay đó! ^^

Đợi đến khi cả bọn giữ trật tự thì Nhật Tuấn nhảy lên chụp thăm…. Nó cười lớn :
- Ước mơ của bà cứ như phim ấy nhỉ??? Chờ tui 1 xíu nghen
Và cũng như Vũ Doanh , hắn chạy mất xác sau câu nói ko đầu ko đuôi ấy…….
Yến Nhi vuốt ve mấy cách hồng, mỉm cười :
- Lại có người chạy đi mua hoa nữa wa’??? ^^
- LÀm sao mà tớ bít được – Nguyệt Trân ngúng nguẩy nói.
- Nhưng ông đó là của bà mà…. – Vũ Doanh chọc
Biết bạn gán ghép mình nhưng Nguyệt Trân chỉ cười :
- Uhm thì từ từ roài bít…….

Được 15′ sau (Chuẩn bị hơi lâu) thì :
Chuông của Thành Vũ reo lên :
- Alo! Tuấn Nhật mày ở đâu mà gọi điện cho tao vậy? Mọi người đang chờ nè!
- …………
- Hỉu roài!
Hắn cúp máy , ngoắc mọi người :
- Nó bảo tất cả ra ngoài, nó có cái hay cho cả bọn coi.

Cả bọn lũ lượt kéo ra ngoài……
- Ra đây chi vậy?? Mà Nhật Tuấn đâu rồi!? Đâu thấy ổng đâu……..

Mới nói hết câu thì từng cánh hồng trắng bay phấp phới trong không trung rơi nhẹ nhàng xuống nền tuyết trắng xóa……… Đẹp hái hoà trong ko gian toàn màu trắng..

Cả bọn ngạc nhiên… Nguyệt Trân cũng kinh ngạc ko kém.
Tuấn Nhật đứng trên sân thượng nói lớn :
- Đầu tiên tớ tặng ấy hoa hồng trắng : Tình yêu trong sáng đầu tiên của tớ…….

Tuấn Nhật tiếp tục thả 1 rừng hoa toàn màu vàng….. nhẹ nhàng và ấm áp……
- Đây là lơì tớ mún nói cho ấy biết rằng ấy giống như Hoa cúc vàng : luôn mỉm cười, vui vẻ, chân thực , trong trắng và Hoa cúc trắng : ấy luôn ngây thơ và duyên dáng tỏng mắt tớ.

- Hoa tường vi : sự yêu thương……
- Hoa tulíp xanh : tỏ lòng chân thành.
- Hoa trà trắng : tỏ sự thanh khiết.
- Hoa lan : tượng trưng cho tình cảm thanh cao, tỏ sự nhiệt tình..
v…v.v……….

Cả bọn chìm ngập trong sắc hoa….. Đẹp 1 cách rạng rỡ và ấm áp…….
Nguyệt Trân đón từng cánh hoa mà Nhật Tuấn thả xuống…… bé xúc động vô cùng…..
Một cảm giác ấm áp lan toả khắp ko gian , cả bọn nhìn nhau như mún khóc , chìm ngập trong tình cảm bạn bè và sự iu thương lẫn nhau…..

Nhật Tuấn thả hoa xong, chạy xuống trên tay cầm 1 bó Hoa tường vi phấn hồng tặng riêng cho Nguyệt Trân :
- Tặng ấy thay cho lơì hưá hẹn của tất cả chúng mình đối vơí nhau…. Tớ mến ấy nhìu lắm…

Nguyệt Trân nhận hoa, cươì tươi…… nhưng mặt thì đỏ ửng lên vì bé đang khóc….
Nhật Tuấn phì cươì, kéo đầu bé vào ngươì… mỉm cươì :
- Nín đi , đừng khóc nưã đang vui mà!!!……

Cả bọn nhìn nhau….. ko nói nên lơì…..
Những cánh hoa vẫn bay phấp phơí trong không trung của màu trắng hoà quyện……. Cảm giác cho 1 giáng sinh an lành và ấm áp…..

- Ủa??? Còn Thành Vũ thì sao?? Ko bốc thăm àh!
Hắn và bé nhìn nhau cươì :
- Bốc thăm chỉ là để các bạn hỉu nhau hơn thui , còn bọn mình hỉu nhau quá roài thì bốc thăm chi nưã. ^^
- Hừ! Nhưng bọn tớ cũng có gì đâu, thế thăm của Thiên Thanh ghi gì vậy? – Ngọc Anh cươì.

Bé gãi đầu :
- Ơ! Cũng ko có gì to tát… chỉ là……
- Là mong sao có 1 giáng sinh an lành và ý nghĩa bên bạn bè và ….. tui – boy friend của pe’.
Cả bọn nhào lại bé và hắn, ôm chặt cứng :
- Ôi! Bà và hắn sao…. mà tuyệt vơì thế hả???
Bé mỉm cươì hạnh phúc nhìn hắn :”Đâu phải chỉ năm nay thôi đâu, đơì còn dài để bọn mình bên nhau mà!!! ^^ “

Sau màn ôm nhau mún ngộp thở đó là màn chọi tuyết………
Chia ra 2 phe, bên nam bên nữ…. chọi lia lịa như ông địa. ^^ (Hình như ví dụ sai hay sao í , ông địa làm gì có chơi chọi tuýêt ta…. >- - - < Thui kệ! Ghi cho có vần vậy)

Vưà lia vưà cãi nhau chí choé :
- Á Á… Sao ông dám lia trúng mặt tui hả???
- Ớ! Nhầm…. Sr… Mà lia thì lia đại, ai có thấy gì đâu mà bít trúng chỗ nào…..
- Cái mặt tui vầy mà ko thấy hả???
- Nhưng chơi ai coi mặt chi!!……
- Úi! Trúng nưã ,…….

- HAHAHHAHAAAAAAAAAAA………..HAHAHHA……. Trúng roài….. Á ”’…….
- Trúng nè!!
- Đau wa’……. Lia đau chít được……. >- - - <

Nói chung là loạn tùng phèo….. nhưng vui cực kỳ….

Chơi đã đơì và la hét khản cổ xong, cả bọn kéo vào nhà hắn , cươì tươi hết cỡ , thở ra hơi :
- Giáng sinh năm nay dzui ghê!! Tuyệt vơì!
- Uhm! Năm nay đối vơí mình là hay nhất.

- Mấy cô lại đây sươỉ ấm đi , coi chừng cảm đó!!! – Thành Vũ kêu.
Bọn con gái nhìn nhau cươì :
- Thành Vũ wan tâm bé gớm chưa??
- Hì! Gọi mấy ng` lại nưã mà.
Cả bọn líu ríu lại sươỉ tay , ánh lưả hồng làm gương mặt mấy pe’ cứ ửng lên nhìn xinh kinh….. Đôi má hồng hồng , cái miệng cươì tươi của mấy bé làm bọn hắn đứng sau…. chết ngất.

Tranh thủ mấy pe’ ko chú ý, cả bọn vào phòng hắn lấy 1 đống nệm ra trải giưã nhà….
- Khuya roài, sươỉ xong chưa đi ngủ nè mấy pé cưng !!!
Mấy pé quay lại, nhìn đồng hồ : Trơì!!! 2h sáng…. Trễ wa’ vậy sao???
- Trơì!! Giờ này mà tui về có mà ba mẹ chẻ cổ?? Hix!
- Thui! Bọn tui wa nhà Thiên Thanh ngủ. Ko ngủ ở đây đâu!!! TT- - - - TT
Vũ Doanh ko cản , cươì hiểm :
- Cứ đi đi, mấy bà sẽ sớm thay đổi ý kiến thui.

Yến Nhi nhăn mặt :
- Ông nói vậy là sao hả??? Tui tự…….
Chưa nói hết câu, bé mở ngay cưả :
- VÙ……. VVVUU`Ư`ƯU`ƯUUUUUUUUUU……. VÙ……
Mấy bé đứng chết trân……. Bão……. Giỡn thiệt trơì…….

Hà Oanh xỉu ngang may nhờ Đại Thành đỡ kịp, nhìn bé bằng ánh mắt thông cảm :
- Đừng lo pe’ cưng! Bọn “anh” ko làm jì mấy “cưng” đâu!
Cả bọn nở nụ cươì gian xảo…….
Làm mấy bé nổi da gà…. Trơì!!! Giao trứng cho ác….

- Mấy ông này nhìn hiền mà hiểm….. Nhìn mấy ổng cươì lúc này ai nói đẹp tui chết ngay… – Nguyệt Trân nói nhỏ.
- Hix!!! Bão dzìa cho ba mẹ chưỉ chết àh…
- Gọi điện cho ba mẹ trước đi….
Cả bọn nháy điện thoại cho ba mẹ bảo :”Tối nay ở nhà Thiên Thanh ngủ, trơì bão ba mẹ đừng lo”
Thành Vũ nói :
- Gọi xong chưa? Các bạn vào rửa mặt rồi ra đây ngủ nghen!
Cả bọn gật đầu :”Đành vậy chứ bít sao giờ……..”

Sửa soạn trong vòng 15′, mấy bé đi ra :
- Hì! Lạnh ghê ha…..
Tiếng bé suýt xoa cười hì hì , lấy 2 tay chà chà vào nhau rồi nựng lên má Yến Nhi. Mấy pe’ khác cười ôm chặt lấy nhau, cho ấm…….
Mấy pe’ làm bọn con trai ngước lên nhìn, chợt chăm chú… Vũ Doanh buột miệng :
- Mấy pe’ iu xõa tóc nhìn dễ thương ghê!!!

Mấy bé sựng lại, ngớ ra nhìn nhau……
- Uhm! Đúng đó, nhìn nữ tính ra và xinh hơn…….. ^^

~Tóc Thiên Thanh màu đen nhánh , suôn mượt và dài đến eo…. Để xõa tự nhiên nhìn cực xinh. Đúng kiểu con gái Á Đông.
~Còn Nguyệt Trân sở hữu kiểu tóc theo phong cách Nhật Bản : 2 bên cắt ngắn lên tỉa đều, còn đuôi tóc để dài thẳng ở phía sau.
~Hà Oanh tóc đuôi sam, duỗi nhuộm chút màu nâu dẻ.
~Ngọc Anh cắt tóc sư tử dài hơn cổ màu nâu đỏ, bồng bồng y như búp bê!!!
~Yến Nhi để tóc quăn dài , mượt như cước, màu vàng trắng… (Yến Nhi có mẹ là người VN, ba là người USA).

Mấy pe’ phì cười , trêu :
- Giờ mới bít hả??? Mấy ông đúng là…… Bộ tưởng bọn tôi chỉ bít học chứ ko bít ăn diện như mấy con bồ trước của mấy ng` àh!!!
Đại Thành nhăn mặt, lắc đầu quầy quậy :
- Làm ji` tụi tui có bồ nào?? Mấy bà lúc nào cũng cột tóc, ai đâu để ý chứ !!
- Mệt roài, thui ngủ đây! Mai dậy sớm còn về nhà chứ.

Mấy pe’ lăn ra nằm đối đầu lại với bọn con trai, đắp chăn ngủ …..
- Ủa? Khuya rồi còn coi đá banh sao? – Bé hỏi
Mấy tên này chưa ngủ , đang ngồi 1 đống trên ghế salông, miệng nhai nhoàm nhoàm coi TV. Hắn trả lời :
- Mấy pe’ ngủ đi. Bọn tôi coi xong sẽ ngủ sau. Đang hay mà!
- Để mở nhỏ lại cho dễ ngủ hử? – Nhật Tuấn mỉm cười vặn nhỏ TV.
- Uhm! Nhớ ngủ sớm nhé! – Mấy pe’ dặn dò.
Bọn con trai cười gật đầu…. xem típ.

Đến khoảng gần 4h, hết đá banh, cả bọn lũ lượt dọn dẹp đồ đạc và nhẹ nhàng lại chỗ ngủ của mình.
- Suỵt! Đi nhỏ thui mày…. Mấy pé tỉnh dậy bây giờ.
- Có ai mún đâu! Tối thui có thấy đường gì đâu hé ////
- Sao ko bật đèn ngủ lên… Ngủ vầy mún chết àh!

Lục đục 1 lúc sau, cả bọn mới yên vị ở chỗ ngủ , mệt kinh khủng….. Đi mà cứ dò đường cứ như đi trong nhà ma, sợ trúng đồ đổ vỡ nữa mệt lắm.
Cả bọn chồm dậy, nói nhỏ vào tai mấy pe’ :
- Chúc ngủ ngon!!
Nhẹ như gió…..

Và cũng lăn ra ngủ……………..
Kết thúc đêm giáng sinh tuyệt vời và ấm áp.
Chúc bà kon giáng sinh vui vẻ!
- You ơi! Sáng bảnh mắt roài sao còn chưa dậy hả?
Bé ngọ nguậy che mắt…. thấp thoáng hình ảnh 1 ng` con trai ko rõ mặt :
- Ư…. Ư… Còn sớm mà…
- Sớm ji` mà sớm….. 8h roài đó!
- HẢ????
Như chợt tỉnh, bé mở tròn mắt… Hắn hiện ngay trước mặt bé… sát rạt và đang cười phá lên trước gương mặt ngố tệ của bé…
- HAhahhah!!! You lúc ngủ dậy bùn cười ác…

Bé trợn mắt nhìn hắn rồi nhìn snag lũ bạn cũng đang bị bọn kia hành hạ….

Bé nào ngủ dậy cũng hé toáng lên thất thanh vì mới mở mắt gặp….. ác ma.
Bé còn đỡ chứ mấy đứa khác bị kêu kinh hơn :
- Cưng ơi! Dậy đi.
(Hay là) - Bé iu dậy đi nè!!! Hay mún “anh” nựng hả?
Có pe’ tội hơn bị cắn nhẹ vào tai…..

- Trời!…….. Sáng nào cũng bị gọi như vậy chắc tui chết wa’
- Chết đâu mà chết!! Sống nhăn răng mà chết. – Bọn hắn cười nhăn nhở.
Cả bọn chỉ biết ôm nhau khóc thét, đau tim chít đc.
- Con lạy mấy ông tướng….. làm ai chứ đừng làm bọn con, bọn con tim yếu.
- Ta đâu dám làm ji` các con đâu! Chỉ tại nó xui vậy thui…….. Hahhahahaa….
- Cái đầu mấy ông nè…… Mới sáng nha…
- 8h roài, sáng gì nữa. Vệ sinh nhanh đi rồi ra ăn sáng nè..

Bọn con trai cười rồi ra sau bếp chuẩn bị.
Mấy pe’ hơi bất ngờ nhưng cũng lục đục dậy và đi vào nhà tắm…

Bàn ăn bày những món ăn sáng đơn giản nhưng nhìn ngon tuyệt : trứng ốp lết, bơ tươi, thịt bò , rau , sốt chấm và bán mì hung khói thơm mùi bơ. Mỗi bé đc thêm 1 ly nước hoa quả trang trí đẹp mắt , bọn con trai uống cà phê. Ực… Ực….
- Ui!!! Đói wa’ rồi nè! – Bé cười tươi rói nhìn mấy món ăn
- Vậy ăn nhìu vào!
- Tất nhiên….
Cả bọn nhập cuộc 1 cách tự nhiên và vui vẻ…..
Một ngày mới lại bắt đầu 1 cách vô cùng xì - tin!!! ^^

Sau bữa ăn, mấy pe’ đc cả bọn chở về đưa tận nhà. Hum nay trường cho nghỉ. Còn bọn hắn thì đi tập bóng rổ chuẩn bị cho đợt thi đấu sắp tới….
Vừa về đến nhà, chuông điện thoại bé reo ngay……..
Là…….. Daddy…..

- Hi daddy !!! Daddy mới về hả???
Đầu dây bên kia tiếng 1 người đàn ông dí dỏm (nhí nhảnh) vang lên :
- Cục cưng của daddy!!! Daddy về với con rồi nè. Nhớ con nhìu lém…. lém…… (Kèm theo mấy cái hun….Chụt Chụt ^^) Giáng sinh dzui hok con. Hum wa định gọi cho con nhưng daddy và mámy của con bận chút chuyện. Xin lỗi con nha!!!
Bé cười méo xẹo :
- Dạ hok seo đâu daddy, hum wa con đi ăn tiệc ở nhà bạn mà.
- Ôi vậy hả??? Vậy là con có bạn thân rồi đúng hok??? Tuyệt lắm, daddy sợ con bùn vì con cứ……
- Mấy đứa bạn con tốt với con lắm ạh! Daddy đừng lo….. Rất tốt…. – Bé vừa nói vùa nhớ đến hắn… Tên ngốc ấy…
- Vậy chút nữa kể co daddy nghe nha!!! Àh! Trưa nay con sẽ ăn cơm với chúng ta chứ??
- Vâng! Mámy đâu ạh!
- Mámy đang wa nhà con đó, định dẫn con đi mua sắm ấy mà!! Hì hì hì……. – Ông bố cố kéo dài chữ đi mua sắm vì bít chắc bé rất ghét….
- TRỜI….. Daddy định hại con hả??? Bít con ghét đi rồi mà còn……. – Bé hét lên ai oán.
- Oh my god !!! Con cũng bít là mámy thíck sắm đồ cho con mặc mà… Cố lên con cưng… hahahhaha……. – Giọng ông đầy khoái trá vì chọc tức đc con cưng là bé.
- HỪ!!!!!!! DADDDYYYYYYYYYY……..
Vừa kết thúc câu nói cuối cùng thì :
- Con iu !!! Daddy gọi cho con hả???
Giọng 1 ng` phụ nữ xinh đẹp quý phái vang lên….. Bà ăn vận thời trang nhưng kín đáo ,sang trọng và đẹp mắt….

Bé quay lại, cười nhăn nhó :
- Dạ phải ạh!!! Daddy là ác wỷ của con….. Hix!!!
Bà khẽ cười :
- Hì!! Con cứ nói vậy chứ daddy iu con nhất đó…. Và….
Bà ôm chầm lấy bé mún nghẹt thở :
- Trời ơi! Lâu ngày ko gặp con iu cao hơn àh nha!!! Xinh ra nữa chứ?? Trùi ui (Véo má bé nựng) vậy là mặc tốt mấy bộ đồ mới rồi ha!!!!! Hihiihihi……….

Bé nhăn weo’…….. TRỜI ƠI LÀ TRỜI…….. GHÉTTTTTTTTTTT…..

Bé đẩy bà ra , nhăn nhăn :
- Mámy àh! Con lớn roài chứ hok phải là Thiên Kim của ngày nào đâu. Con hok thíck đi shopping với mámy đâu. Những chỗ đó chán ngấy lắm………
(Lâm Thiên Kim là tên thật của bé. Bé đổi tên cho ko ai nhận ra mình!!! Hắn hình như cũng thế!)
Bà Lâm nhìn con, lấy tay lau lau nước mắt (giả vờ ) ngồi xuống khóc khổ sở “khúc nuôi con” :
- Hix…. Hix…. Daddy và mámy nuôi con nhìu năm, những mong con đẹp xinh giỏi giang nữ tính… Đó là tâm nguyện của cả 2 chúng ta , nay con học giỏi rồi chỉ còn cách ăn mặc là nên sửa thui. Vậy mà…. Sao con ko iu 2 chúng ta, con lớn nhưng vẫn là bé bỏng của mámy mà… Daddy và mámy chỉ mún chăm sóc con chu đáo thui, sao con ko chịu nghe mámy gì hết vậy???…… Huhuhuuuuu……….

Bé bật ngửa ra sau :”Lại chơi cái chiêu kích động lòng thương con đây mà…. Mámy ác thiệt!!! “……. Bé lắc đầu ngán ngẩm :
- Mámy đừng làm như thế người ta tưởng con làm gì mámy đó. Thui, con đi là đc chứ gì??
Chỉ chờ có thế ngay lập tức bà Lâm tươi tỉnh hẳn lên, ngừng ngay khóc :
- Hahahhah…… Có thế chứ… Thui, đi với mámy nha. Nhanh lên ko muộn mất. Con đồng ý nhanh có sướng hơn hok? Làm mámy tốn nước mắt.
- Hừ! Mámy khóc giả thì tốn nước mắt gì chứ?? Cái lọ thuốc nhỏ mắt lòi ra kìa…- Bé lườm mẹ cười.
Bà Lâm giật mình, nhìn vào túi xách…. Ặc.. Sơ ý wa’… vội nhét vào và…. cười nhăn răng.
- Thôi! Leo lên xe đi cưng, mámy mua cho chục bộ mới. Đi USA cũng có mua rồi nhưng về đây thấy cái gì cũng đẹp nên mún mua típ cho con…. Dễ thương lắm nghen… ^^
Bà luyên thuyên nói….
“Mámy vui thật, tính tình sởi lởi y như ba. Hèn gì 2 ng` ăn rơ thế!!! ^^”

Bà đi trước, bé chậm chạp theo sau ra xe. Nhà có vệ sĩ canh chừng….
Trên xe, mặc cho bà kể đủ thứ chuyện, bé cứ cười trừ cho mámy vui lòng mà ko nói gì… Bé đang bận nghĩ ko bít cái tủ quần áo ở biệt thự của mình nó có còn đủ sức chứa nữa ko??

Bé có nhà ở biệt thự sống chung với daddy và mámy khi ông bà ở nhà. Phòng bé đẹp mê ly toàn màu hồng (Người ta xây thế, bé ko để ý chi !) , cái tủ quần áo là choáng nhất , chiếm 1/3 căn phòng, hoành tráng nhất lun nhưng ít khi nào bé đụng đến. Ko phải vì quần áo xấu hay ko vừa với bé (toàn đồ ngoại, sịn nhất, model nhất, dễ thương ko hà) mà là bé ko thíck mặc :”Toàn những bộ đồ vướng víu chân tay ” – Bé luôn khinh thường những bộ đồ đó. Chỉ thử wa 1 lần cho mámy vui lòng đem về cất xó….. Bé chỉ vận quần jean và áo thun , hết!!!

Nhưng tính bà Lâm thíck mua sắm cho con nên cứ nằng nặc đòi dẫn bé theo mua đồ cho kì đc. Dáng bé cao (1m78) , làn da trắng hồng thêm gương mặt đẹp 1 cách lạnh lùng khiến cho đồ nào thử vào ng` bé đều đẹp hài hòa. Nên bà rất thíck nhìn con gái mặc nh~ bồ đồ dễ thương đó….. dù bé cứ cằn nhằn ko chịu.

Miên man suy nghĩ, bé đã đến cửa hàng trung tâm thời trang “Teen” lúc nào ko hay. Những chỗ này bé đã wen nhưng ko thíck thú cho lắm.
Mới bước vào cửa, 1 ng` ăn diện hợp thời, trang sức đắt tiền và đẹp ra chào nồng nhiệt, giọng ngọt xớt :

- A! Chào chị Lâm! Dẫn con gái đến mua đồ của em àh! Quý hóa wa’……
Mẹ bé cười tươi như hoa :
- Ừhm! Con gái cưng của tôi đó, mới về nước dẫn con bé đi mua đồ cho vui. Làm ăn phát đạt chứ chị Doãn.
- Ôi! Nhờ phúc của chị. Em làm ăn cũng đc. Nhìn Thiên Kim đẹp thật, lớn nhanh wa’ em nhận ko ra.
- Thí đó, cho nên tôi khoái mua đồ cho nó lắm. Đồ dành cho tuổi nó chỗ nào vậy nhỉ?

Cô tên Doãn dẫn nhanh 2 mẹ con bé lên tầng đặc biệt dành cho giới thượng lưu để mua đồ………
Căn phòng được trang trí đẹp mắt theo kiểu hiện đại tươi trẻ thích hợp cho tuổi teen. Trải dài hết căn phòng là bày bán quần áo , toàn những kiểu áo hiện đại, xinh xắn , nhìn ngất ngây. Trang trí thêm xung quanh là các chậu hoa hồng trắng, đẹp y như bước vào thiên đường. Dưới sàn lót thảm nhung màu đỏ sang trọng, treo đèn màu sáng…
Bé ngán ngẩm nhìn quanh… toàn mấy bộ đồ kiểu cách hok? Nhưng mẹ bé thì thích lắm , chọn liên tay và cứ bắt bé thử hoài..
- Ah! Bộ này dễ thương thiệt đó…. Con mặc thử đi.
- Trời ơi! Nếu mámy trẻ như con thì mámy đã mua hết về mặc rồi. ^^ Thử cho mámy coi coi nào…

Nhiệm vụ của bé là thử đồ cho mámy ngắm…. Mặc cho bé vô cảm với nhũ bộ đồ thì 2 con người lớn kia vẫn thích thú lắm…
- Đẹp ghê ha! Thiên Kim đúng là có dáng mặc đồ lắm….
- Tất nhiên , nó mặc đồ nào cũng đẹp hết đó.
^^ Bé lắc đầu ngán ngẩm…
Mệt ghê! Thà cãi nhau với hắn còn vui hơn……. Chợt, bé nhớ đến hắn..

“Mà cũng kì ha!!! Gặp từ hum wa đến giờ rồi, tự nhiên mới xa chút giờ lại nhớ….” – Bé phì cười với cái ý nghĩ thoáng đó – ” Hok bít giờ này hắn về nhà chưa? “

Mãi nghĩ về hắn, bé ko bít mẹ gọi từ khi nào :
- Con iu… Con thử cái áo này thử đi. Mámy thíck cái này nữa……
Bà Lâm giơ cái áo 2 lớp : áo dài tay màu trắng ở trong và áo ngắn tay màu đen ở ngoài. Họa tiết trang trí xì- tin và đơn giản nhưng bé lại thíck thíck cái áo này. Bé cười :
- Cái áo đó cũng đc !
- Vậy hả?? Tuyệt, mẹ cũng nghĩ vậy. Cái quần bò đen đây nữa chắc hợp hen! Thêm đôi giày viền đen…… v.v..v.v..
Bé chóng mặt với cách lựa đồ của mámy :
- Vậy để con vào thay đồ !! Mámy cứ chọn típ đi.
Bé từ từ đi vào phòng thay đồ :”Cho đến khi nào thì mámy mới thôi ko chọn đồ nữa đây! Mệt ghê……. “

Lựa wa lựa lại, lựa 1 đống đồ , từ siêu thị này đến shopping cao cấp kia, chỗ nào bé cũng đc mámy lựa cho 1 đống đồ…. nhìn mún ngộp thở.
Trưa đó, cả 2 ăn ở nhà hàng . Bà Lâm hẹn ox tối ăn tối luôn vì mình còn mắc…..mua đồ chưa về đc. Tường daddy sẽ từ chối , ai gờ còn ủng hộ 2 tay. Bé thở dài ngán ngẫm….
Ôi! Cái chân…. TT- - - - TT

Tối……..
Bé diện bộ đồ màu trắng tinh = vải mềm , phủ lớp voan bóng ở ngoài . Áo 2 dây, viền áo là 1 dãy hoa to chìm màu hồng phấn.Tóc uốn giả thành lọn xõa đều wa 2 vai…. Trông bé xinh xắn và nữ tính cực kỳ…. Bé thì nhăn nhó trong lòng :
“Sao mình lại phải mặc bộ đồ kì cục này nhỉ??? Khó chịu we’…. >- - - < “
Còn bà Lâm thì cứ suýt xoa :
- Ui!! Con iu xinh woa’. Thấy mámy chọn đồ cho con hợp hok??? HìHi`….Hì…
- Dạ! – Bé thở dài đánh thượt. Trời ạ! Mong sao chóng kết thúc bữa ăn tối này!! Nếu hok mình chết mất.

Ông Lâm đang chờ bx và bé, ông nhìn bé , trêu :
- Thiên Kim trang điểm lên nhìn khác hẳn nhỉ?? Nhận ko ra….
Bé tức mún hộc máu dù bít tính bố chuyên gia chọc mình kiểu đó :
- Daddy cứ chọc con !!! Con nhà bình thường đc roài, mặc chi cầu kỳ ra ngoài đường. Lỡ ai thấy người ta xin chữ ký con nữa phiền lắm ạh!
Ông Lâm cười tươi, vỗ bành bạch vào lưng bé :
- ahahhahha….. Cái con này…. Lâu ko gặp mày vẫn tinh ranh như hồi nào!!!
- Nhờ phước daddy thôi ạh! – Bé nháy mắt cười.
- Thôi! Ta đi ăn đi ha. Daddy nghĩ con đói bụng rồi đó.
- Yes- sờ daddy!!! Ý kiến hay nhất trong ngày…..
- Lớn roài mà cứ háu ăn ko!!! – Bà Lâm mắng iu bé, cười phì.

Cả nhà cười nói vui vẻ nắm tay nhau ra xe, 1 gia đình đại gia nhưng hạnh phúc và ấm áp tiếng cười……

Bữa ăn của gia đình bé đc tổ chức ở nhà hàng 5 sao , nhà hàng cao cấp nhất…
Toàn nh~ món ăn ngon và đẹp mắt và giá cả thì ko nhẹ chút nào , phục vụ tử tế và chiều lòng khách, nhà hàng yên tĩnh, ấm áp và trang trí bằng màu nhẹ mắt. Ai đi ăn ở đây đều mặc đồ sang trọng , lịch sự. …..

Gia đình bé xuất hiện như 1 sự kiện… Tất nhiên , khách Vip mờ.
Sắp xếp chỗ ngồi đã đc đặt trước ở tầng thượng , nơi thoáng mát và có thể nhìn cảnh vào ban đêm , bé thấy thật thoải mái và nhẹ nhàng…. Âm nhạc dìu dịu…

Ông bà hỏi bé về mọi chuyện lúc sống 1 mình ở ngoài , câu chuyện vẫn đều đều diễn ra trong tiếng nhạc nhẹ nhàng. Bỗng , bà Lâm hỏi :
- Con iu! Con có boy friend (BF) chưa?
Lúc này bé đang uống nước ép trái cây nữa chừng, bị hỏi đột ngột, bé phun hết nước ra, ho sặc sụa :
- Khụ…Khụ…. Sao mámy….đột…ngột hỏi…….. vậy?
Bà Lâm cười nhẹ :
- Do mámy nghĩ con đã học năm III rồi mà chưa có BF thì hơi lạ!?
- Àh….Uhm…. – Vừa suy nghĩ bé vừa giúp cô phục vụ giải quyết chỗ nước kia – Để con coi….
- Con nói thử đi….
- Ờ thì….Hắn nhìn có vẻ lãng tử, ăn chơi. Khiến con cứ nghĩ là hắn lăng nhăng lắm nhưng ko hắn rất tốt, luôn có mặt lúc con cần…. an ủi bảo vệ con mọi lúc ngay cả khi con ko ngờ…. là 1 ng` khó hỉu…. có nụ cười quyến rũ như các hoàng tử trong mơ. Ai nhìn vào cũng cảm thấy nó gần gũi và ấm áp vô cùng…. tài năng….- Bé mơ màng kể , lòng nghĩ về hắn.
Nếu mà có hắn ở đây chắc hắn té lầu xỉu roài…. Hehehhe….

- Ô! Cậu ấy là ai mà tuyệt vời vậy? – Ông Lâm lên tiếng thích thú.
- Àh! Chỉ đơn giản là bạn cùng khối thui ạh! Hắn đã tỏ tình với con. Rồi, bọn con cũng có đi chơi, xong rồi thì …. – Bé chợt lỡ dỡ…. Ai da…
2 ông bà Lâm nhìn bé , trợn tròn :
- Sao nữa?? Đang kể hay mà…….
- Àh! Ko có ji` đâu ạh! Cũng bình thường thui…. – Bé cười giả lả. Suýt chết! Phù!!

- Daddy mún nói với con 1 chuyện……. – Ông Lâm chợt mỉm cười.
- Dạ! Chuyện gì vậy ạh!
- Ờ….là chuyện đời của con. – Ông chợt ngập nhừng.
- SAO Ạ?????????? – Bé giật mình,……..

CHUYỆN ĐỜI MÌNH SAO??????? KO LẼ………..

==============
===========
====
=
Câu nói của daddy tối hum đó làm bé hơi choáng và nghĩ ngợi…….
- Nó thật bất ngờ và shock đối với mình…….. – Bé nhăn mặt

Vài ngày sau, lúc cả nhà đang uống trà thì bé quyết định hỏi kỹ hơn về chuyện đó.
- Daddy, con mún nói rõ về chuyện của con.
Ông bà Lâm nhìn nhau, từ từ uống ngụm trà, chậm rãi nói :
- Đó là chuyện đính ước giữa con và quý tử nhà họ Hoàng…..
Bé shock thật sự :
- Từ khi nào ạh! Con chưa nghe nói…
- Khi chúng ta ở USA! – Bà Lâm nhẹ nhàng giải thích.

- Ơ! Chẳng lẽ…. – Bé cố nói giọng bình tĩnh.
- Uhm! Đúng đó con iu! Daddy và mámy định cho con gặp mặt con trai nhà ông Hoàng. – Ông Lâm nói nhẹ nhàng sợ bé kích động.
- Ông…. Hoàng… Chẳng phải ông ấy là đối thủ cạnh tranh của gia đình ta sao?
- Àh! Thật ra thì….. Nó đúng là như thế đó nhưng…. daddy và ông ấy là bạn thân từ bé, rất thân. – Ông Lâm thú nhận.
- Vậy sao 2 ng` lại là đối thủ của nhau giờ làm hòa.?
- Do ta và ông ấy chia tay nhau từ lúc bé, ông ấy sang định cư ở Mỹ. Bọn ta mất liên lạc. Trong thương trường ko ai biết mặt ai, ông ấy lại lấy tên là Geoge cho nên mấy năm nay cả 2 chúng ta luôn đối đầu nhau. Hôm bữa, trong lúc họp ở USA, ta và ông ấy có gặp lại. Nói chuyện 1 lúc lâu mới vỡ lẽ. Sau đó, 2 công ty kí kết hợp đồng nhập làm 1 và gả con cho nhau….
Bé nói giọng lạnh lùng :
- Vậy ra daddy gả cưới con vì lợi ích của công ty sao ?
- Ko!!! sao con nói vậy? Ta chỉ mún hỏi ý kiến con thôi…… Ta ko mún ép buột con nhưng… con hãy suy nghĩ kỹ đc ko? – Bà Lâm nhìn bé nói giọng bùn.
Bé cảm thấy nhức đầu, đầu óc choáng váng :
- Con…… Con xin lỗi. Con nhức đầu wa’…. Chuyện này… Thật sự….con ko mún nghĩ đến. Con xin lỗi……

Bé đứng dậy….Chạy đi trong tiếng kêu của ông bà…. Chạy thật nhanh, ngang wa mọi ng`, dãy hành lang…. Tất cả đều mịt mù sau lưng bé…….. Vừa chạy bé vừa cầm nước mắt… gần như òa khóc…..

“Mình cứ nghĩ daddy và mámy là nh~ người ko bị đồng tiền chi phối chứ /?? Ai ngờ, sao họ lại ép gả mình như nh~ ng` kia chứ?? Cái thế giới mà mình cố gắng thoát ra thật khó khăn. Một nơi giả tạo…….. Daddy , mámy tại sao vậy chứ??? Con ghét chuyện đó… “

Bé chạy miết, lòng nghĩ ngợi, mệt mỏi……

MƯA……. MƯA RƠI TÍ TÁCH….. LỘP BỘP….. RÀO RÀO………. 1 đợt mưa lớn bỗng đổ xuống…..

Lạnh ngắt…… lạnh lẽo….. cô đơn……. và bé chỉ lang thang trên phố 1 mình…… vô cùng mệt mỏi……..

Bé ngồi phịch xuống đất để mặc cho nước mặt cứ như tát vào mặt , ánh nhìn vô cảm, gương mặt thất thần , bé như ko còn cảm giác ji` nữa với cái lạnh thấu xương lúc này….
Chợt, bé cúi gầm mặt xuống, ôm đầu gối và khóc nức lên :
- Tui mún gặp you wa’……. Hức… Hức….
Bé ngồi đó….. gọi tên hắn…… bé nhớ hắn… ngay trong lúc này….Nước mắt hòa cùng nỗi đau trong bé cứ tăng dần…. Cảm giác hụt hẫng…

Đêm mưa vẫn lạnh lùng , ko ai chú ý đến bé…….

Chợt, bé thấy chỗ bé ko còn mưa nữa, nhưng ở ngoài ng` ta vẫn cứ đang chạy để tránh mưa….. Bé từ từ ngước lên, nước mắt vẫn chảy dài…..
Hình dáng wen thuộc ấy…. sao bé có thể lẫn lộn vơí ai đc chứ???
Là….. hắn….
Hắn đang đứng đó…..trước mặt bé…. gương mặt bình thường, hơi nhíu mày…. cả ngươì ướt sũng… tay cầm dù đứng đó che cho bé……
Ko nói 1 lời nào, hắn đứng im che mưa cho bé cứ khóc….. Mặc cho người mình thì ướt sũng…..
Có thể im lặng là cách tốt nhất vào lúc này….
Bé nhìn hắn, tiếng khóc nhỏ lại…. chỉ còn tiếng ức ức….
Hắn ngồi xuống cạnh bé , mỉm cười buồn :
- You sao lại như thế này? Người ướt hết roài kìa! Lạnh hok?

Bé nhìn mình… Ừ nhỉ? Mình đây sao? Một con nhỏ người ướt như chuột lột, đang co rún lại vì lạnh và rét , đầu tóc rũ rượi rối mù , gương mặt đầy nước mắt thất thần…. Bé cố cười gượng :
- Tui ko còn nhận ra mình nữa rồi!!! Chán thật……..
Hắn nhìn bé, đưa tay lên má bé , lắc đầu :
- Ko đâu! You vẫn vậy, ko thay đổi gì cả?

Bé thấy hắn nhòa dần, chợt bé ngã người vào hắn , thì thào :
- Tui…. cảm ơn you vì you…. đã đến với tui.
Bé mỉm cười rồi ngất đi trog vòng tay hắn…….

Mưa cứ rơi…. Tất bật… vồn vã… mệt mỏi…..

=
Bé tỉnh lại trong căn phòng ấm áp và thoang thoảng mùi hoa hồng……
Đầu ko còn nhức nhối và mệt mỏi cũng vơi bớt đi. Bé xoay người vào trong thì….đụng ngay mặt hắn đang ngủ say sưa, nhìn hiền như 1 con thỏ…. (Bé thíck thỏ ^^!)
Thoáng giật mình, bé thấy mặt mình nóng nóng :”Sao hắn lại thíck ngủ cạnh mình thế nhỉ? “. Lay lay tay hắn dậy, bé lườm :
- Nè! Sao ông và tui lại ngủ chung như thế này hả???

Hắn mơ màng mở mắt, cười với bé rồi…. quàng tay wa ng` bé ôm chặt lại kéo về phía mình , nói gọn lỏn :

- Do ôm you ngủ ấm hơn!
- Ngủ riêng đc roài, ấm áp gì. Đắp mền vào cũng vậy thui.
- Nhưng thíck…… ôm you dễ chịu hơn.
- Hơ!!! – Bé chưng hửng – Mà này, ai cho you thay đồ tui thế hả??? – Bé cáu lên khi nhận ra bộ đồ bé đang mặc là của….. hắn.
- Hok cóa! Tui nhờ chị hàng xóm wa thay đồ cho you đó. Ai lại tranh thủ cơ hội như thế bao giờ…. You nóng lên vì lạnh như thế mà….- Hắn giải thích trong trạng thái… mơ mơ.
- Uhm! Vậy… cảm ơn you. Thật sự là tui đang rất mệt.
Hắn cười, nói nhẹ wa tai bé :
- Vậy ngủ đi. Mai còn đi học chứ?
- Ờ!

Bé gật đầu và cố rút sâu vào người hắn hơn… Cảm giác khi ở gần hắn ko lo toan muộn phiền thật dễ chịu với bé. Bé tin tưởng hắn…..
Câu nói của ba mẹ chìm vào wên lãng trong đầu bé…. Bé nhắm mắt ngủ.
Giấc ngủ có thể tốt hơn cho bé lúc này.
Sáng hum sau, bé đc hắn cho ăn 1 tô cháo thập cẩm cực ngon và bổ để tẩm bổ lại sức khoẻ sau trận mưa rào hôm qua.
- Ôi! Ngon ghê! Tui ăn nghen…- Bé nhìn tô cháo, cười tươi rói
- Ờ… Ăn nhìu vào…
Hắn nhìn bé ăn, bất giác mỉm cười. Hắn chợt nhìn xa xăm…….

“- Con hãy chuẩn bị tinh thần đón vợ sắp cưới của con đi.- Giọng bố hắn lạnh lùng nói.
- Sao cơ ạh!? Chẳng phải bố nói con sẽ đc tự do chọn người con thíck sao?
- Thời hạn đã gần hết rồi mà con có tìm đc đâu. Đứa này là con của ông bạn thân của bé từ hồi nhỏ.
.:Trang Chủ:.
Copyright © 2013 YeuTruyen
C- STAT truyen teen hay