Nhỏ Nhút Nhát và Cold Boy Cá Tính
Tác giả: Trum
Thể lọai: Học đường, tình cãm teen, chút gia vị hài hước..
Cãnh báo: 12+ là ơ kê
Chap 1: Có phải ngày ấy là định mệnh!?
Giờ ra chơi nó đứng trước cửa lớp lặng thinh nhìn theo bóng Kiệt khuất dần cùng mấy nữ sinh hám sắc. Trong nó có chút thất vọng.. Ước gì anh ấy để ý tới mình mộtchút….. Nó buồn bã bỏ lên ban công.
Ban công trường nó rộng, sạch và mát. Gió thi nhau lồng
lộng cả một khoảng trời riêng.. Nó chọn một góc đứng thả hồn theo gió.
-Ai thế nhỉ?- Có tiếng lục đục.. nó quay sang, một cậuhọc sinh ngủ ở góc đối diện, tai đeo phone nên chắc ko biết mình lên.. Cũng đang ngủ n~….
Choang… Ko cẩn thận nó làm vỡ chậu hoa, cậu học sinh chợt tỉnh
-Hì hì…. Xin lỗi.. Bạn cứ ngủ tiếp đi nghen..!- Nó nhe răng cúi xuống nhặt chậu hoa.
-Biến!- Khuôn mặt lạnh băng, ko gợn chút cảm xúc..
-Hả?- Nó khựng lại, ngẩng đầu nhìn lên
-Tôi nói BIẾN!- Cậu ta gằn đáng sợ, nó lí nhí xin lỗi rồi biến ngay xuống..
-Ui da…- Trong lúc vội xuống cầu thang nó va vào một người, ngã bệt xuống nền, kiểu này ê mông chắc rồi huhu
-À tôi xin lỗi.. Em có sao ko?- Kiệt đỡ nó dậy, ngọt ngào xin lỗi.. Nghe mà cứ như rót nguyên hố mật vào tai :”>
-D….dạ em…..em ko sao….- Nó ngập ngừng.. Đẹp traiquá.. Đôi mắt đen buồn này, cái mũi cao dọc dừa, miệng điềm đạm này.. Nụ cười hòa nhã làm bao nữ sinh chết mê chết mệt n~ chứ….. Haizzzzz…. Cỡ này sốt chắc rồi Phương ơi..
Hồn nó lâng lâng mà người nó dưới đất cứ đi mãi thếthôi.. Đầu thì suy nghĩ về anh Kiệt.. Đi đến khi đụng phải bức tường té xỉu luôn.. Chẳng biết trời trăng gì n~
Nó tỉnh, bên cạnh nó là Kiệt đang ngủ ngon lành..What the hell????? Kiệt ư???? Nó có vinh dự lớn quá ông trời ơi… Cúi lạy tạ ông trời h` ông bắt nó hôn đất nó cũng hôn..! Nó ngắm nhìn cậu.. Khẳng định trên đời làm gì có ai đẹp hơn cậu.. Lin dim trong giấc mơ toàn Kiệt.. Thì có giọng nóikéo nó trở về thực tại:
-Nãy h` ngắm anh chán chưa nhóc?- Trời xui đất hỡi…con chỉ mún chui đầu xuống đất thôi… Ôi thôi…
-Dạ…. hì hì…. – Nó đỏ mặt, người đẹp nết cũng đẹp..Thế ko phải hoàn hảo à?
-Đầu em đỡ đau chưa? Sao đi đâu ko đi lại đụng trúng bức tường v.?- Kiệt xuýt xoa hỏi nó
-Dạ ko sao anh ậ… Em còn khỏe lắm..!- Nó cười chữa ngượng
- Thế anh đi nhé.. Nhóc cứ ngủ đi..!- Kiệt ra cửa,cười chào
Nó lắc đầu, đứng xuống giường cười vẫy tay chào lại,xong tự cốc đầu mình sao ko nói là đau lắm cho anh ấy ở lại nhỉ? Trời ơi trời sinh ra con sao lại cho con ngốc thế hả trời????
Bỗng có một vật gì tròn tròn đang bay thẳng vào mặt nó.. Bùm!!! Bóng nước.. Nước lau nhà… Bẩn và hôi..
Chap 2: Chạm mặt Leader
-A ha ha ha ha…..ha ha…ha….- Giọng cười khinh bỉ đó thuộc về bọn Fc Kiệt đang đứng ngoài kia.. Cầm đầu là Hiền, ả tiến vào, hai má đỏ bừng tức giận.
-Mày mà xứng đáng vs anh Kiệt cơ à?- Cô ta cười khinh
Nó im lặng ko nói, cơ bản tốt nhất là đừng gây sự lúc này.. Sẽ thật rắc rối nếu dính vào Hiền- Lemon Princess của trường.
-Loại như mày, chẳng bao h` xứng chùi chân cho tao!-Hiền bỗng tức giận tát thẳng vào mặt nó..
Nó nhếch môi nhẹ.. Nó đã làm gì để ăn một tát thế này chứ..!? Thật bất công mà..
Lũ Fc Kiệt cũng bỏ đi mất, ko quên ném lại cho nó một lời cảnh báo cấm đụng chạm tới “anh Kiệt của tụi nó”
Còn lại một mình vs mùi như hàng tấn đồ ăn của trường và những thứ khác, nó lấy điện thoại ra
“ Tiểu thư có việc gì cần gọi tôi?”
-Lấy cho cháu một bộ đồng phục và cái kính mới! Bác mang nhanh tới trường cháu nhé- Nó nhanh nhảu nói rồi cúp máy
Bộ dạng này làm sao mà lên lớp đc đây hả chời..!?Đành ngồi đây chờ vậy..
Thoáng thấy bóng người lướt qua, nó tò mò nhảy xuống giường chạy ra xem, ah~…. Là cậu nhóc trên ban công.. Cậu ta làm gì ở đây v. nhỉ?
-Cậu gì ơi….!- Nó gọi vs theo
Hắn vẫn im lặng bước tiếp, đơn giản vì hắn ko thích nói nhiều.
-Này.. Cậu kia!
Khựng lại…..
-Sao cậu lại bỏ tiết v.? Mà đi ngoài sân trường v. dễ cảm nắng lắm..
- Vào phòng nghỉ đi!- Cậu ta quẳng lại một câu vô tâm rồi bước tiếp
“ Ơ… Có mắt sau à?”- Không chừng nó có mắt sau thiệcthì..
Nó cũng ko để tâm, vào phòng chờ, nhẹ giơ đôi chân lên..
Nói thậc thì nò đâu đến nỗi xấu.. Khuôn mặt bầu bĩnh, dáng thon, chân dài.. Mắt nó nâu lấp lánh trong ánh trời chiều, hàng lông mi cong kiêu sa, mũi nhỏ trắng, đôi môi đỏ mọng, tóc nó dài, thường xuyên cột hai cái sừng trâu [ bà này bùn cừi dữ ] Tiếc là nó bị cận mà thôi..!
Chap 3: Tên em là gì...cô bé!?
Mặc đồ tử tế, gội cho cái đầu đỡ bẩn, nó chỉnh tranglại quần áo, cúi xuống..
Tách tách…tách….- Chiếc kính của nó rơi xuống đất,vì nó là người cận thị nặng.. Nên việc này khó khăn đây à…..
Nó ngồi bệt xuống mò mò.. mò mò…. Mò quài mò quài màko thấy.. Đứng dậy…
Crắc….. Âm thanh đau lòng vang lên rõ mồm một…Tìnhhình là em kính đen yêu thương của nó đang nằm yên vị dưới đôi giày búp bê nhỏ[cũng] đen của nó..
-Chậc….- Nó tiếc của - Đến lúc này thì phải dùngđến kính áp tròng thôi..
Tuy mọt sách thế thôi nhưng nó luôn mang theo trongngười một bộ kính áp tròng mini ấy chứ… thật quá cẩn thận..! :”>
-Thưa cô cho em vào lớp- Lễ phép đứng trước cửa nóchào bà giáo, ko nói gì bà giáo hất mặt về chỗ ngồi của nó.. [ Lỡ chỗ nó đằngsau bả thì sao nhỉ ]
Gần đó là cái đầu muốn nổ tung thành từng mảnh củaHiền.. Tại sao tất cả đều nhìn về phía nó thế nhỉ? Thiệc là tức quá đi mòa..! Àhạ hỏa Hiền ơi.. Kẻo hao tốn sắc đẹp
Mái tóc mới gội sạch có hương thơm quyến rũ, đôi mắtto thoát khỏi sự tù đày của chiếc kính cũ dày… Tuy thay đổi có chút xíu thôinhưng nói chung là sắc đẹp nó đã vượt quá giới hạn cho phép rồi.. Nó cần che giấuthân phận đã chứ! Nó lấy cái áo lạnh có mũ mặc vào, cúi thật thấp xuống làmbài..
Giờ tan học, nó cất sách vở vs cái cổ mỏi buốt, cảngười nóng nực.. Sao thân tôi khổ vậy ông trời hỡi..!?
Bước thật lẹ ra ngoài nó cúi đầu thấp mong ko aiphát hiện. Nhưng mà….
Bịch..!
-Ah~…. Em có sao ko?.... Ah~.. là em hả? Anh và emcó duyên gặp nhau ghê í.. hi hi- Lại va vào hot boy n~ rùi ==”…. [ Ng` taz mongmún hằng đêm chưa đc đó bà hai… >”<]
- Dạ em xin lỗi.. h` em có việc.. Xin phép anh!- nócảm ơn rồi chạy vụt đi
-Ơ….Tên em là gì….cô bé..!?
Chap 4: Bắt cóc
Lẩn trốn sau những bụi cây rậm rạp, cúi cùng nó cũnglết đc cái xác về nhà..
-Dì hai ơi… Bác Lý ơi..-Vui vẻ nó quăng đôi giày vàoxó rồi chạy khắp nhà.. Phải nói là mệt mún xù tóc lun ák… Nhà gì đâu mà rộng gớm..Nhưng quan trọng là nó ko tìm thấy hai ngừi ỡ đâu cã..
-Có khi nào!?- Đầu nó thoáng qua một khẳng định,nhưng nó ko mún tin vào đók….
Giật tờ giấy đính trên kệ, nó chăm chú từng dòng một,ko mún bỏ sót một chữ hay một dấu câu nào hếc..
“Kính gửi Phương thân yêu..
Đọc đc tờ giấy này thì tính mạng con mụ giúp việc vàlão quản gia đã nằm trong tay ta lâu rồi.. Coi như một mạng thế hai người đi..”
Coin
Vò nát tờ giấy thành vụn, một dòng núi lửa trào mạnhra ngay trên đầu nó !?
Dựng chiếc mô tô bóng loáng trước cửa một nhà hoang,nó hít thở sâu rồi bước vào.
-Đến rồi à?- Ông trùm mafia Coin cười vangnhìn nó
-Thả hai người ấy ra!- Vẻ lạnh lùng đúng chất củangười kế thừa tập đoàn + băng đảng Rubby, nó đã trở lại là chính nó..
-Từ từ đã chứ… Tao muốn vui vẻ chút….- Gã phẩy tay
Tức thì có khoảng 10 tên vệ sĩ bước ra, kính đen nênnhìn ai cũng như ai..
-Hừm…. Được thôi.-Nó hạ giọng, nhếch môi
Chap 5: Điểm yếu
Thở nhẹ, nó xoay người đá vào một thằng lanh chanhđi trước, rồi song phi vào bụng một tên, tiếp nó tặng một gót cho hai thằng hunghổ xông tới..
Lão Coin cầm snack bỏ vào miệng nhai, đôi mắt chú ýtừng cử động của cô gái trẻ đang tung hoành vs 10 tên vệ sĩ chuyên nghiệp ông tốntiền mua.
Sau một hồi 10 tên rốt cuộc cũng nằm dưới đất, lão lệnhcho 7 tên n~.. lần này lão nói vs chúng:
-Tập trung vào tay nó!
Hơn 15p trôi qua, nó liên tục bị tấn công vào đôitay mềm yếu, h đây đầy những vết máu tụ.. -Haz....- Nó thở hắt, ngã xuống sàn nhà lạnh cóng của mùađông.
-Hộc.. hộc..hộc…- Nó thở lấy thở để, giờ nó chẳngcòn chút sức lực nào để nói thêm một câu gì n~..
“ Con xin lỗi m.n.. Con đã làm m.n phụ lòng..!” Nótrăn trối, phút quan trọng này đã tới rồi sao!?
---------- Post added at 09:59 PM ---------- Previous post was at 09:51 PM ----------
-Taz sẽ cho ngươi 1 điều kiện để sống..
-…….
-Đó là làm việc cho taz….
-Những việc bẩn thỉu.
-Nếu ngươi ko đồng ý..- Lão taz bật cười
-Taz sẽ giết họ.- Lão chỉ vào một góc tối, nơi bácquản gia và bà vú của nó ngồi co ro, ho sù sụ vì lạnh..
-…..Tôi đồng ý!- Nó ngập ngừng. Họ từng là gia đìnhduy nhất của cô.. Ko thể để họ dấn thân vào nguy hiểm đc.
Chap 6: Quản lý
Một ngày mới nắng yên bình mà giông tố ở lòng người chẳng yên bình chút nào, nó nặng nhọc xách cái cặp vào lớp. Tìm 1 chỗ yên tĩnh,nó ngồi phịch xuống, thở dài rồi lăn ra ngủ
Bà giáo nhanhchân bước vào lớp, lách qua khỏi đám nữ sinh đang hò hét bao xung quanh “ai đó”vừa ms xuống xe.
-Cả lớp!! Hôm nay chúng ta có thêm một bạn mới chuyểntừ lớp 11A1, em giới thiệu đi..!- Bà ta yểu điệu hất tóc, bên cạnh bà taz là mộtcậu học sinh vẻ lạnh lùng, còn mặc thường phục n~ chứ..
-Học sinh ms!
-……..
-HỌC SINH MỚI!!!!!!!!- Bà giáo tức điên lên vì chưaai chống trả bả thế này cả
-Nguyễn Long Vũ Thiên- Cậu ta gằn từng chữ, miệng komở mà giọng cứ đều đều làm cả lớp giật mình run bần bật
-Được rồi.. Em xuống học đi. – Lúc này bà cô ms hả dạ,xách cặp bước ra ngoài
Tiếng xì xầm bắt đầu nổi lên, nữ sinh thì chắc chắnlà bàn về mức cold + đẹp trai của hắn rồi, còn nam sinh thì ko thể nói gì hơnlà chuẩn bị lên đạn nã thẳng vào đầu hắn..
Vì chỉ còn chỗ nó là trống [ ai dám ngồi cạnh con péxấu xí nhà nghèo chứ ] hắn tiến về chỗ nó, ngồi xuống, lấy headphone ra vôtư đặt chân lên bàn..
-Này.. bạn bỏ chân xuống đc ko?- Tay viết bài, nó kohài lòng vs hành động của hắn
Hắn vẫn chin trong âm nhạc, tận hưởng cuộc sống bìnhyên xung quanh mà ko hề biết có người đang la ó kế bên.. hay là cố ý ko biếtđây :-W
-Vì lần tôi đổ vỡ chậu hoa.. Tha cho you đó!- Nó hậmhực làm bài mà mún xé luôn quyển vở vậy..! Chu choa~…
-Từ hôm nay tôi sẽ là quản lý của cô.. Làm việc chonghiêm chỉnh!- Đột nhiên hắn cảnh báo nó là sao nhỉ? À phải… Chắc là người củalão Coin rồi! Đợt này thì ko xong vs hắn mắt thôi.. Hu hu…
Chap 7: Con ghét ông trời!!!!!!
Nghe tiếng chuông mà cứ như tiếng kêu giải cứu củanó vậy.. Cuối cùng cũng có tự do.. Ôi tự do taz êuz mi nhìu lắm mi bítkoooooo!? Nó lanh lẹ xách cặp chạy ra khỏi lớp đầu tiên, mặt mừng rỡ như hái đcvàng [Phương: vàng nhà taz có đầy kakaka ]
-Đừng vội mừng.. Từ nay tôi vs cô sẽ ở chung nhà vsnhau..- Sao hắn cứ như bóng ma vậy trời ơi.. Taz ghét tự do.. Sao ngưi ko chotaz hưởng thụ với híc híc…hu hu [ Mới đây còn êuz tự do lắm mờ =.=”]
Nó sụt sịt lê bước về nhà, nhà ôi sao tự dưng hômnay mi nhỏ quá vậy.. Sao ko to them cỡ 100 mét n~ đi nhà ôi..! Mở cửa vàophòng, nó vứt cặp lên giường, thay đồ ở nhà, nó chút ghét đồng phục nhé..! Vừanóng vừa xấu..
Khi cởi đến nút cuối cùng, cánh cửa bật mở và đằngsau là hắn đang nghe nhạc bước vào..
1s… hắn dơ..
2s.. nó đơ..
3s.. nó hét…
-ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁ…….!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! !!!!!!!!!!!-Headphone hắn sắp nổ đến nơi rồi đấy bà ơi.. Hắn rối rít xin lỗi rồi sập mạnh cửaphòng lại..
-Wao.. Mình vừa nhìn thấy những gì ấy nhỉ..!?- Thằngnhóc thở phù dựa cửa [ Còn Wao n~ chứ ông nội ơi.. =.=”]
-Đồ biến thái!!!!Cút mau!!!!!- Dù đó là cửa cách âm…Nhưng hắn buộc phải nằm xuống sàn mà bịt hai lỗ tai lại vì tiếng hét cá heo độngtrời của nó =.=”
-Thôiđi!!!!!!!!!!!!!!!!!!- Thằng nhóc mở cửa hét trả lại, mắt nhắm tịt sợ có sự cốgì xảy ra n~ ko , chưa kịp chi hết thì..
Véo….! Bộp..
Một cái dép đã hạ cánh trên khuôn mặt trị giá hàng tỉtỉ tỉ tỉ tỉ tỉ…….. tỉ đồng. Hắn xây xẩm mặt mày đóng cửa lại đi xuống nhà.. Chả biết nói sao n~…
Giới thiệu nhân vật nhé:
Nó- Nghiêm Thị Thanh Phương 17t, rất đẹp, dễ thương, kế thừa tập đoàn Rubby danh gái t/g nhé :-P, tạm thời giả danh con bé nhà nghèo xấu xí nhờ học bổng mà vào đc trường của chính nhà nó ==" vì có nhiều tập đàon khác mún sát hại
Hắn- Nguyễn Long Vũ Thiên 17t là con trai tỉ phú Coin tập đoàn Coin hùng mạnh ngang ngửa nhà nó, được lão Coin giao hắn cho nó vs một kế hoạch hoàn hảo.. Kế thừa băng đảng Coin, thông minh, ít nói và quan trọng là tàn nhẫn + lạnh lùng.. Chẳng biết tình thương mến thương là gì cả!?
Nguyễn Long Vũ Kiệt 18t là anh sinh đôi của hắn, kế thừa tập đoàn Coin, bản tính thông minh, hiền lành + tốt bụng. Anh là một warmboy đc êuz mến nhất trường..
Chap 8: Công việc
1 ngày bị giám sát 24/24 cực nhọc.. chuẩn bị trôi qua
-Vậy lão già đó giao cho tôi những nhiệm vụ gì?- Nó quấy nhẹ tách trà nóng còn nghi ngút khói.
-Ừm.. Tối nay sẽ có một chuyến hàng, cô sẽ phải chịu trách nhiệm.- Hắn gác chân lên bàn, tai đeo phone, ngả ra sau ngủ
-Hừ.. Thế cũng kêu tôi làm à..- Nó bực tức kéo cái ghế của hắn.. Kết quả là một thân hình đổ rầm xuống đất.
-Au….. Yah~… Ai cho cô đẩy tôi!?- Hắn ôm đầu, nhăn mặt
-Xl~ nhé…. Tôi ko cố ý..- Nó nhún vai bỏ đi
-Axxxxxxxxxxx……………- Vò đầu bứt tai
Đêm xuống..
Hắn lén lút nấp sau bụi cây cách nó 100m, nó liếc về phía hắn, ung dung ra trạm kiểm soát
-Con ra nhận đồ..- Nó nói rồi đi thẳng vào trong cảng,mặc kệ ông bảo vệ đứng đó ngơ ngác
Chưa kịp tới chỗ chiếc xe congtainer.. Tiếng xe cảnh sát hú còi đằng sau khiến nó phải bước nhanh..
-Này cháu.. Làm gì ở cảng lúc này vậy?- Một ông sĩ quan trẻ cau có nhìn nó
-Cháu ra nhận đồ.- Nó đáp lửng rồi chỉ về phía chiếc xe congtainer đang lùi dần về phía nó.
-Hừm..- Ông cảnh sát suy nghĩ rồi tiến tới chỗ xe, mở thùng xe ra..Trong đó hoàn toàn trống trơn.. Ông ta đóng cửa lại..
-Được rồi nhóc..- Rồi bỏ đi, hơi hụt hẫng =”=
Nó dề môi nhún vai.. lại gõ gõ vào đầu xe, hàng vẫn còn trong đó.. Sở dĩ ông cảnh sát ko nhìn thấy là chiếc xe này đc thiết kế đặc biệt để qua mặt hải quan, thùng xe chỉ là trang trí và đánh lạc hướng mà thôi..Hàng nằm trong đầu xe, nếu nhìn sơ qua thì thấy cái đầu lớn mà nhìn vào trongthì khác lạ là thật chật chội, vì nó được chia ra làm hai mừ
Nhất định hôm nay nó sẽ về nhà ngủ một giấc thật ngon và mơ thật đẹp.. Ko dính dáng đến cái đồ biến thái kia n~…. Nghĩ tới đó nó vươn vai uể oải ngáp, cũng quá khuya rồi..
Vừa về nhà là nó chạy ngay vào phòng khóa trái cửa lại,nhảy lên giường nằm nhắn tin..
“Ding!”
“ Gì mày!?”- Nó lanh lẹ nhắn
“ Tao nghĩ là sẽ về Việt Nam sớm hơn dự định mày ậ..”
“Khoảng bao lâu?”
“Cỡ mai mốt gì đó”
“Ừm.. Dzậy ngủ đi mày.. Mệc quá!!!”- Nhắn nốt xongnó nằm lăn ra khò khò…
Khò khò… Khò khò… Dậy đê mày ơi….. Khò khò…. Đứa nào còn ngủ thì là con heo nặng kí n….- Nó giơ tay tắt báo thức.. Con bạn nó cài kiểugì mà >”<
-Dậy rồi..- Nó chép miệng
-Con heo kia.. Dậy mau.. Muốn bị muộn học à?- Có tiếngđập cửa chán ngắt cứ đập vào tai nó >”<
-Này thì..- Nó ném mạnh cái báo thức vào cửa phòng xong vùi mặt xuống gối
Hắn vừa bước vào phòng thì một vật thể không xác định[ UFO ] tiến dần tới, né nhanh hắn gầm gừ
-Dám ném tôi à?- Nói tới đó hắn ngã xuống nền nằmluôn.. Chiếc đồng hồ theo lực CỰC mạnh của nó phản tường đập mạnh vào đầu hắn..[ ôi tội thiên thần của em ]
-Chẹp chẹp…. Có việc gì kêu tôi vậy?- Nó lơ ngơ ngóc đầu dậy
Buổi sáng nhà này ko bình thường mấy nhể!?
Chap 9: Đường tới trường
Nó chân sáo tới trường,lại còn ngâm nga n~ chứ.. Trong nó đang một niềm vui. Bạn nó sắp về rồi….Làm gì.. làm gì để đón bạn nó đây nhỉ?
-Đồ ngốc,ko chờ tôi à!?- Hắn đi phía sau, con nhỏ này sao hôm nay vui thế nhờ?
-Ko- Ko lẽ nói có à!? Taz đâu có cao thượng đến vậy kakaka
-Ơ..này..
-Tôi luôn là ngườiđi trước.-Hắn vênh mặt,tự nhủ đau khổ
“ Mình mà phải đi bộ sao?”
Dĩ nhiên là đến trường thì ai cũng nhìn nó mà trợn ngược con mắt lên rồi
-Thấy ko, nhỏ như nó mà đòi ăn bám theo Cold Prince kìa..- hv 1
-Thấy chứ sao ko.. thế mà Cold Prince còn cho nó theo sau n~..-hv 2
-Nhìn thế thôi.. Chứ chắc nó là ôsin của anh ấy đó- Hv 3
-Nó á? Xứng đáng sao?- Hiền chỉ vào nó nói vs đám bạn,cườikhẩy
-Thế cô có xứngko?- Chợt hắn quay nhẹ đầu lại,buông cho Hiền một câu về nhà làm home work rồi nắm tay nó kéo mạnh đi
Đi được mộtlúc, nó bực bội vùng tay hắnra:
-Anh làm tôi đau!
-Tôi xin lỗi..-Thoáng có bối rối trên khuôn mặt perfect của hắn
-Mà sao anh lại bênh tôi thế!?
-Chỉ là ngứa mắt khi nhìn thấy loại người đó thôi.. Đừng vội mừng.-Hắn quay đầu đi tiếp,lần này ko nắm tay nó nữa..Nhưng hắn cố đi chậm để nó bắt kịp
Chap 10: Hắn bị làm sao thế nhở?
Đang chăm chú học thì..
-Này đồ ngốc, chép cho tôi vs..- Hắn nhắm mắt, gió lùa nhẹ làm lòa xòa những sợi tóc hắn, nhìn rất thanh thản..
Nó đơ vài s rồi ngoan ngoãn lấy cuốn tập của hắn ra chép, tập hắn.. trống trơn.
-Biến thái, sao tập anh trống trơn v?
-Có viết đâu mà ko trống vs chả trống!
-Hừ, thế định hành hạ tôi à!?- Nó quay đi chép, tý nữa chép ko kịp lại phải 3,4 tay cấp tốc mất
Giờ ra chơi, hắn kéo nó lên sân thượng.
-Ở yên đấy!
Nó im lặng đứng đó, ngắm mây trong xanh, ngắm cây rung động.. Gió nhẹ lướt qua nó, mái tóc nó bồng bềnh, váy nó thổi nhẹ..
Có con người ngồi đối diện nó nhưng ở một góc khá xa, dán chặt mắt vào nó.. vậy mà nó ko hay biết ấy chứ!
Bọn con gái ganh ghét đứng thập thò ở cửa mà cầm những viên sỏi ném vào nó, trông tình thế rất hài, những viên sỏi nhỏ cứng cứ liên tiếp vào người nó, vào đầu nó.. Nó choáng váng nhưng ko muốn hắn biết nên cứ ngồi đó chịu đựng.. Bọn kia nửa cười nửa tức giận càng ném mạnh hơn n~..
-Ai da..- Một viên sỏi ném mạnh vào thái dương nó..Đau như búa bổ vậy! Nó rên khẽ làm hắn bên góc kia mở mắt ra nhìn nó.. Thấy ko có gì hắn định nhắm mắt lại..
-Á!- Viên này càng mạnh hơn, vào đầu gối nó..
-Cô sao vậy?- Hắn nhíu mày, chợt nhìn xuống chân nó,một vệt máu dài chảy xuống, vừa rồi ko phải một viên sỏi, mà là một viên gạch được mài sắc bén..
-Sao thế này?- Hắn chạy lại gần xem, vết thương chỉ mới đây thôi, ai làm thế nhỉ? Nhìn quanh, hắn thấy một hòn gạch nhỏ sắc yên vị trong góc tường, nếu viên gạch ở đây, thì người ném chắc phải ở.. Hắn nhìn vềphía cửa, bọn nữ sinh liền sập cửa lại thở phì phò.
-Kệ đi.. Tôi ko sao..- Nó nhìn hắn, sao mà hắn lo lắng dữ vậy!?
-Đi vs tôi..!- Hắn bế bổng nó lên làm nó giật mình la oai oái
-Thả tôi xuống đồ biến thái!!!!! Cho tôi xuống!!!!!!!!
-Im!- Hắn đặt nhẹ ngón tay trỏ lên môi nó, hai mắt nó mở căng.. Im re…
Bế nó xuống phòng y tế lấy bông băng, một mình hắn tự sát trùng + băng bó cho nó làm cửa phòng y tế trường đông nghẹt những học sinh nữ
-Tôi tự băng đc.. Anh đi ra đi!- Nó khó chịu.. Người gì mà nhiều thế nhở?
-Áxx~….- Nó nảy lên, thuốc sát trùng hắn chấm mộtchút vào chân nó, hắn làm rất êm và dịu dàng.. Má nó hơi ửng lên..
-Xong rồi đó!- Hắn ngồi lên giường cạnh nó, ánh mắt rạng rỡ, hắn mỉm cười nhìn nó
-Ưm.. Cảm ơn anh!- Nó lí nhí thốt hai chữ cảm ơn mà cứ như cực hình ấy!
Bh thì những nữ sinh xung quanh đó chính thức war vs nó rầu.. từ bh trở đi nó sẽ là kẻ thù num bờ oăn của Fc Thiên ák..! Cầu trời phù hộ nóa..!
Sẽ thế nào khi nó một mình đối phó vs hội con gái toàn trường.. Chừng nào có chap ms Trum sẽ tiết lộ
Chap 11: Vào bẫy
Giờ thể dục nó ngồi thổi mấy cọng tóc phủ xuống trán, buồn rười rượi.. Bóng rổ là môn nó kém nhất, thế mà nhỏ Hiền lại biết ms hay chứ.
-Thư, phụ trách bên phải [ thông kủm Trum ko bít nhìu dzìa bóng rỗ ]
Nó thở dài, đeo băng bảo vệ cổ tay rồi ra sân.
Trận bóng rổ diễn ra suôn sẻ đến khi nhỏ Hiền chuyền bóng cho nó, lập tức một nữ sinh chạy lên trước ngáng chân nó.
Nó ngã xuống, cổ chân nó bị trật..
-Ah~…- Nó ôm cổ chân, mắt nhắm tít lên vì đau
Hiền ra xin phép thầy giáo đưa nó xuống y tế, cả bọn cõng nó đi tới phòng nhưng giữa đường lại quẹo vào nhà kho..
Lũ học sinh nữ ném nó xuống đất, từ nãy tời `h tụi nó đã chịu nhục nhiều vì cõng con vịt xấu xí này lắm rồi!
-Nhục thật mày nhỉ!?- Một nhỏ phủi tay, nó nhanh chóng nhận ra tất cả đều thuộc Fc Thiên..
-Con vịt xấu xí này tưởng mình là thiên nga muốn làmgì thì làm mày ạ- Hiền nhìn nó khinh bỉ, cười
Ả đi quanh nó, ngắm nhìn thật kỹ nó, nhẹ nhàng cúi xuống nhìn thẳng vào mắt nó:
-Mày biết là mày đang làm gì ko?
-……….
-Hừm, con chó này muốn cho chúng taz thấy nó vô tội này.. ha ha… - Quay lại bọn kia, Hiền cười ha hả..
-1 cái tát chẳng đủ đâu nhỉ!?- Hiền tát mạnh vào đôi má bầu bĩnh nó, tự hỏi
-Tụi bay muốn làm gì thì làm- Nói rồi Hiền ra đi ra ngoài, bỏ mặc nó cho bọn kia, tâm trạng Hiền chẳng thoải mái chút nào, [ tát có1 cái sao mà thỏa mãn đc cô ơi ==”] ả có kế hoạch cho riêng mình.. Ko lộ liễu như những con heo ngu ngốc trong kia. Nghĩ đến đây Hiền cười vang như một người tâm thần =.=”
Chap 12:
Nó đứng dậy, chẳng thèm vuốt lại mái tóc bị hất tung về đằng trước sau khi bị Hiền tát
Đám nữ sinh cười cười, lao vào nắm tóc nó mà giật mà kéo, lao vào đấm vào bụng nó, lao vào đạp vào chân nó.. Cứ thế màn hành hình kéo dài mãi thôi.. Nó đứng im.. Đau lắm nhưng nó ko ngã.. Thế này đã là gì vs nó.. Là gì vs trách nhiệm nó gánh trên vai..
Nó bật ho sù sụ, có ai đó vừa đá mạnh vào bụng nó..Cơ thể nó đang nén đau, nén chịu.. Những cái tát cứ giáng vào mặt nó, khuôn mặt nó đỏ hằn nhiều dấu tay, mép môi nó dính chút máu, nó nhổ bãi máu ra sàn..
Một nhỏ nữ sinh hung hăng đẩy nó ngã xuống, lũ kia nhao nhao bu vào đá nó.. Bị bất ngờ nên nó cũng chẳng kịp phản ứng.. Thôi thì phó mặc vậy..
Sau khi hành hạ nó đã đời tụi kia kéo nhau ra khỏi cái nhà kho bẩn thỉu, đứa nào đứa nấy cười cho thật hả dạ..
Còn mỗi mình nó nằm đó, ngắm hoàng hôn đang xuống dần,ngắm bầu trời đang đen dần.. Ngắm thân phận hẩm hiu của mình..! Một lúc sau nó gượng dậy lê bước ra ngoài trường, giữa đường nó mua một chiếc áo khoác dày và lớn, khoác về nhà.. Nó ko muốn cho hắn biết, mà hắn biết thì liên quan chi tới nó!? Chắc hắn sẽ khinh thường nó mà tkoy..
Đang đi thì trời đổ mưa axít thật to, mưa này là do môi trường bị ô nhiễm nên cơn mưa khá mặn.. >"< Giống muối sát vào vết thương nó vậy!! Nó cố chịu đựng về đến nhà nó vào phòng khóa thật chặt cửa lại rồi vào WC tắm rửa cho những nỗi đau trôi đi..
Tắm thật sạch nó ra giường lấy bong băng tự băng bó lấy.. Khổ nỗi nó rất cẩu thả vs hậu đậu nên đánh cả đống cồn lên vết thương…….
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA…………!!!!!!!!!!- Nó hét lên, xót quá xót quá hu hu hu…….
Hắn trong phòng nghe nhạc cũng phải bịt kín lỗ tai lại..Nhỏ này thật muốn làm nổ màng nhĩ của ng` taz đây mà!!
Hắn tới trước phòng nó, gõ cửa:
-Gì mà la vậy đầu heo?
-………..
-Này!- Hắn gõ mạnh hơn
-……………
-Này đồ ngốc đầu heo!!!!!!!- Hắn bực tức gõ đến nỗi cửa nó lõm vào luôn )
-Tức rồi đók nhaz!- Hắn đá bay cái cửa chết tiệt..Bước nhanh vào phòng, nó đang trong WC xịt nước lạnh lên vết thương..
-Ah~…… rát quá!!!!- Và đók là câu bình luận của nó sau khi hắn làm hư cái cửa quý giá của nó, sự riêng tư của đời nó ==”
-Trời đất, cô sao vậy!?- Hắn liền lao ngay vào WC xem, toàn người nó từ chân tới tay đều có những vết xước, bầm và tụ máu,ngay cả tóc cũng rối bù..
-Mặc kệ tôi.. liên quan gì tới anh!- Nó liếc xéo hắn
-Bỏ tay ra!- Hắn hất vòi nước ra, bế nó ra giường rồi nhìn sơ qua 1 lượt, nheo mắt
-Anh nhìn cái gì!?- Nó hét toáng lên.
-Cô gây sự vs người ta à?- Tiếp tục nheo mắt nghi ngờ nhìn nó
-Anh có phận sự gì à?- Nó lườm hắn, rồi nhìn xuống vết thương
Hắn lại gần thêm mấy bước nữa, vươn cổ nhìn nó
-Yah~.....Anh muốn gì đây!?- Nó co chân lên giường
Hắn quay đi lấy hộp sơ cứu, xong hắn quỳ xuống đối diện nó, nâng nhẹ chân nó lên, lấy miếng bông gòn có ít ô-xi già trên đó thấm nhẹ lên vết thương của nó.. Xong lấy băng keo cá nhân nhẹ nhàng băng vào.
Nó thấy hơi khó chịu.. Hắn đang làm cái quái gì thế nhỉ?
Hắn ngước lên nhìn nó:
-Có cần tôi băng luôn hông? – Hắn chỉ vào các vết thương khác
-Thôi thôi.. Tôi tự làm đc.. Anh ra ngoài dùm tôi điiiiiii………. –Nó đẩy hắn đi
-Khỏi cần đuổi.. Tôi ko ở đây làm gì đâu.
Hắn bước tới cửa..
-Và sửa ngay cái cửa cho tôi!- Nó ném cái gối vào lưng hắn
Hắn còn chẳng thèm quay mặt lại, bước thẳng về phòng
-BIẾN THÁI!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- Ai tả đc nỗi uất ức trong lòng nó ko
Hắn về phòng đóng cửa, dựa lưng vào cửa, hắn nhoẻn miệng cười..
Chap 13:
Music
Buổi sáng mấy con chim hót eo éo bên tai nó làm nónhíu mày bịt tai lại, lấy tai nghe ra nó bật bài Mama- EXO-K rồi tung tăng tớitrường, hắn thì leo lên con Ferrari mui trần đuổi theo nó:
-Này đầu heo! Lên xe đi!- Hắn giục nó
-Blè…. Biến thái! Tôi ứ thèm!- Nó lè lưỡi trêu hắn rồibước tiếp
Dân tình hoảng hốt, ganh ghét, một số thích thú vs cảnh1 chàng trai hào hoa đi con xe xịn như hắn tán 1 đứa con gái cổ lỗ sỉ như nó..[Trông cảnh này chắc Trum cười vỡ họng mất thôi ]
-Này.. Nàyyyyyyy!!!!!- Hắn bóp còi xe inh ỏi, [ rấttiếc phải nói vs anh cô ấy đang đeo tai nghe.. Hắn: Cút! Trum: Ơ… có làm gì anhchưa? Hắn: * rồ ga * Trum: *Xách dép cười từ giã* ]
Đến lúc này thì hắn buộc phải dừng xe, chạy theo nómà nắm tay nó kéo đi, ép nó lên xe, tăng ga phóng vút tới trường.
Hôm nay m.n trong trường lại một lần nữa sửng sốtkhi nó bước ra khỏi xe hắn, ung dung vào lớp lấy sách ra học
-Phương ah~.. Sao bạn đi xe vs Thiên đc vậy!?- Mộttrong những nhỏ hôm qua vừa xử nó tới bàn nó, chớp chớp đôi mắt
-Tôi vs hắn ở chung nhà!- Nó nhún vai rồi về chỗ
Cả lớp thật sự choáng ngợp cho câu nói chẳng mấyquan tâm của nó, nữ thì xỉu hết, nam thì giật mình.. Hắn mới vừa bước vào lớpđã nghe tiếng khóc um sùm giồi
-Anh Thiên ơi là anh Thiên..
-Đời em thế là hết!
-Anh Thiên…
-Thiên h/p đời em..
Bla bla bla…. Hắn đang nghe nhạc cũng phải bỏ một tai ra mà hét:
-Im hếc coi!- Xong hắn về chỗ ngồi gác chân lên bàn như thường lệ, nó lanh lẹ lấy quyển tập of hắn ra chép.
Nhưng làm sao mà học được khi mà cả lớp học cứ hướngánh mắt về phía nó!? Nó bối rối cúi xuống chép bài..
Giờ nó ms thấy hối hận khi mà lỡ nói ra cái câu vôduyên ấy..
“Tôi vs hắn ở chung nhà!”- Càng muốn quên thì câunói đó cứ văng vẳng bên tai nó. Nó lắc đầu xua tan ý nghĩ.
Khác vs nó đang khổ sở vì trở thành cái trung tâm củalớp thì hắn lại thoải mái vô cùng. Hắn ngồi đó, vô tư ngủ.. Thèm gì để ý tới nhữngcon mắt trái tim + đang sùi bọt mép nhìn chăm chú vào hắn.
Nó lay hắn, hắn ko động đậy. Nó khều hắn, hắn im lặng.Nó bực mình đánh nhẹ hắn, hắn ko mở mắt..
Khi hắn ngủ cũng ko tệ đâu.. Mái tóc cắt tỉa nhẹ,khuôn mặt baby trắng bóc, mũi hắn phập phồng thở nhìn kute cực nház..!
Lòng nó hơi xao động. Chậc.. Ai mà biết ác quỷ cũngcó lúc dễ thương như thiên thần thế này chứ!? Nhìn hắn rất đáng yêu, ko nhăn mặt,ko nhíu mày, cũng ko lo lắng.. Rất chi là… bình yên..
Để ý thấy nhiều con mắt đang nhìn về phía nó nghi hoặc,nó quay đi.. Thật là xấu hổ quá!!!
Hắn khẽ động đậy, môi hắn nhẹ nhếch lên một đườngcong ko thể hoàn hảo hơn..
Chap 14: [ Chap này sẽ có 1 N/v mới nè :”>.. Biết là ai ko m.n!?]
Music
Đến khi m.n mỏi mắt rồi mới bỏ cuộc, lúc đó nó ms được yên thân chìm vào những con số của Toán học thì..
-Nguyễn Sica.. Ko mong đc chỉ giáo..- Một bóng người lướt vào lớp, thoắt cái đã đứng trên bục, rồi tung một tràng giới thiệu, xong xuống chỗ nó
-Phiền anh đi chỗ khác.- Sica ko đụng vào người hắn,chỉ nói thế..
Tình hình là hắn đang nghe Insane – BTOB hay quá nên ko nỡ trả lời, nếu mà trả lời thì chắc Sica bay qua Thái Bình Dương rồi.. Mặc kệ,hắn làm lơ Sica đi
-ĐI CHỖ KHÁC DÙM TÔI!- Trong lời nói có thái độ lạnh lùng cùng cực và độ quyết tâm ko giới hạn
Hắn nhắm nghiền mắt, giơ ngón tay trỏ lên lia qua lia lại..
Thế là quá đủ vs cục băng giá như Sica rồi, cô nắm lấy bàn tay đang trêu chọc cô, vật hắn ngã xuống sàn, vô tư bước qua hắn vào chỗ ngồi.
-Này.. mày về hồi nào vậy?- Nó nuốt nước bọt
-Mới về là tao nhập học luôn.- Sica che miệng lại nói vs nó
-Chậc..Sao ko ở nhà ngủ một giấc.. Mai tới cho khỏe?
-Nhớ mày!- Sica nói xong chụt một phát vào môi nó rồi quay đi lấy laptop ra đánh lại bài hôm nay..
Thật ra thì trường nó mỗi người đến trường chỉ mang độc mỗi cái laptop để làm bài, nhưng nó thì đâu thể? Đang trong lớp vỏ bọc của con bé nhà nghèo mà :”>.. Hắn cũng ko ngoài mục đích chọc giận nó[ Chết vs Trum >”<]
-Mày cất bút sách đi.. Tao vs mày dùng laptop chung.- Sica bật nguồn máy
-Thôi.. Đợi mày bật lap thì bà cô xuống mồ mẹ nó rùi!- Tay nó vẫn viết bài
-Đợi đók! Dám chơi bà àk!?- Sica cười mỉm
Thế cho m.n đoán chuyện gì đã xảy ra vs người bị bỏ lơ còn lại? Là hắn ý mà :”>.. Bị Sica cho một bài học hắn đứng dậy tay ôm lấy cái lưng đáng thương bỏ ra khỏi lớp….chưa bao h` trở lại
-Nợ này tôi quyết thanh toán vs cô!- Hắn gầm gừ khi đi trên hành lang trường, hắn ra cái cây lớn sau trường ngồi đó ngủ.
Một nơi trú ẩn tuyệt vời vs bụi cỏ um tùm [ ko có muỗi hay bọ xít gì đâu nház.. ] Ở gần đó có một cái cây lớn vs cành lá vươn dài che bóng mát cả một khoảng trời..Hắn ngồi xuống gốc cây, chuyển bài khác giật mạnh hơn và chìm vào giấc ngủ ngay sau đók….
Chap 15:
Tan học nó vs Sica rôm rả kéo nhau vào quán trà sữa ngồi một góc tâm sự chuyện đời.. Chẳng thèm ngó ngàng chi tới hắn đi lù lù đằng sau.
Nó uống một ngụm trà sữa rồi tám trên trời dưới đất vs con Sica.. Kể cũng cỡ 1,2 năm rồi tụi nó có gặp nhau đâu.. Nhưng tình bạn thân thì có ko bao h` phai nhỉ?
-Tao biết là mày hóa trang, nhưng tao đâu nghĩ tài của mày lại đi quá giới hạn.. Phì..- Sica cầm cái kiếng tròn dầy và cũ của nó, lém lỉnh.
-Kệ tao.. Càng xấu càng ít chú ý mày ạ..- Nó xua tay, uống thêm một ngụm đầy họng
-Tao nghĩ cũng đã đến lúc mày nên bỏ lớp hóa trang này đi rồi.. Mày có thể điều hành tập đoàn một mình rồi mà.. Có gì tao sẽ giúp mày..- Sica nói vu vơ
-Điên.. Cỡ tao phải đợi 3,4 năm nữa kia..
-Phương à, nghe tao.. Mày đừng quá tự ti.. Đợi 3,4 năm nữa thì tập đoàn mày phá sản rồi!- Thở dài
Nó không nói gì hết, cũng thở dài khuấy khuấy ly trà sữa của mình..
Một anh phục vụ tới chỗ nó, cúi xuống nói riêng tư
-Thưa cô.. Lúc nãy có một người con trai muốn xin số điện thoại của cô..
-Đây..- Nó viết vào tớ giấy người phục vụ đưa.. Nghĩ gì đâu.. Chắc lại mấy thằng bệnh nhắn tin chọc chơi ấy mà..
Tối hôm đó.. điện thoại nó reo đến hồi chuông thứ 2..
-Alô!- Nó bắt máy
-Nhóc.. Anh Kiệt nè..- Đầu dây bên kia giọng háo hức
-D….dạ….- Nó ấp úng
-À.. Anh có hỏi tên em mà chưa được.. Em cho anh biết..cái tên?
-Dạ….Em…em là Phương anh..!- Nó nói mà cứ che ống nghe lại.. Sợ ai đó nghe thấy.. [ ai đó là ai đó chứ ko phải Trum ám chỉ ai đâu^^~]
-Hì hì.. Vậy cũng khuya rồi.. Em ngủ sớm nhé! Mai gặp em trên trường.. Hì hì..- Kiệt nhẹ nhàng dặn dò rồi nghe nó ậm ừ cúp máy xong anh mới cúp.. Lòng anh cứ xốn xang, anh mong tới ngày mai sớm.
Đêm đó nó suy nghĩ về lời nói của Sica.. Thật khó quyết định..
Sớm mai..
Nó bật dậy, hai mắt sáng long lanh, nó chạy ngay vàoWC sửa soạn cỡ chừng 10 phút nó đã bước ra với mái tóc mềm xõa dài, mái nó vuốt qua một bên rồi kẹp vào một chiếc cặp nơ hồng rất nữ tính. Nó rửa hết lơp phấn đen màu sô cô la trên mặt ..Nó mặc bộ đồng phục size nhỏ nhất nó kiếm được :”>..Ngồi trước gương nó cố nhìn kĩ lại khuôn mặt mình che giấu bao lâu nay.. Sau khi mỉm cười tự mãn, nó ra khỏi phòng qua phòng hắn gọi dậy
Chưa kịp gõ cửa hắn đã mở ra, một luồng khí nóng vào sáng sớm lạnh tràn quanh hắn..
-Cô là ai?- Hắn nheo mắt [ sở trường của anh ấy ]
-Anh còn chẳng nhớ mặt tôi sao? Mình thay đổi nhiều vậy đó hỡ?- Nó tự kỉ đứng trước của phòng hắn
-Hey.. Who are you!? Where’s ugly girl opposite my room? [ Hey.. cô là ai vậy? Cô gái xấu xí đối diện phòng tôi đâu rồi?]- Hắn nheo mắt nghi ngờ
-Stop looking me like that!!! I’ve sick enough!!!!!!!!! [ Đừng nhìn tôi cái kiểu nhìn đó n~.. Tôi chịu đủ rồi!!!!]- Nó hét lên..
[Trum *ngó lên*: hai người đối thoại gì Trum ko hỉu]
[Hắn: đã bảo là cút cơ mà!]
[Nó: Biến! Biến!]
[Trum: Ơ hay….]
Nhìn kĩ nó một hồi hắn lại nheo mắt nhìn kĩ lần nữa..
-Ah~…..Ugly girl!!!!!- Reo lên vui mừng
-Tôi!? Ugly girl!?- Nó nhíu mày lên giọng, tay chỉ vào mình
-Ko phải ugly thì là gì nhỉ?- Hắn tựa vào tường, cửa mỉa mai
-Thế anh có ugly ko?- Nó ngây ngô nhìn hắn, sáng sớm hắn mở cửa, đầu tóc bù xù chưa kịp chải, mắt còn chút gỉ, miệng lúc mới mở cữa thì ngáp oang oang.. [ Mất hình tượng quá ]
Đến lúc này hắn mới nhớ ra, sập cửa lại
-Nhanh! Đi học!!!!!!- Nó giục giã