Polaroid




Chương 31 : Hai đứa em " lộ diện " !‏



Mặt trời dần mọc lên. Ánh sáng chiếu vào cửa sổ phòng khách sạn nơi Thiên và Quân đang ngủ. Quân thì ngủ trên giường, còn Thiên thì vì chuyện hôm qua nên lót mền ở dưới nền mà ngủ !



Thiên nghe tiếng ồn ở ngoài rồi ngáp 1 cái, mở mắt ra nhìn xung quanh. Cô vặn vặn cổ mình cho đỡ đau rồi đột nhiên cô nhớ đến Quân ! Cô nhảy lên giường vỗ vỗ mặt anh để Quân tỉnh




_ Quân ơi ! cậu trở lại chưa vậy ? Quân, tỉnh dậy tớ xem nào !



Quân chùi chùi mắt rồi mở mắt ra nhìn Thiên. Cô chợt thất thần, mừng hụt. Vẫn ánh mắt xanh ấy ! Quân vẫn chưa quay lại !




Quân mở mền ra khỏi người mình rồi bước xuống giường




_ Á Á Á Á Á Á !!!!!!! _ Thiên bỗng hét lên như gặp bao công




_ Cái gì thế ? mới sáng sớm mà cô hét lên cái gì thế hả ? _ Quân bực mình bịt lỗ tai nói




_Sao....sao....sao anh không mặc đồ hả ????? _ Thiên che mắt mình rồi chỉ tay về hướng Quân




Anh chợt nhìn xuống người mình rồi cười đểu. Anh đi nhẹ đến gần người Thiên rồi thổi nhẹ vào tai Thiên mà bảo




_ Cô là vợ tôi, thấy chồng thế này cũng có sao đâu ! trước sau gì cô cũng thuộc về tôi thôi, lo gì !



Quân nói rồi lè lưỡi bước vào phòng tắm. Để lại Thiên đang đỏ mặt + xì khói như tàu lửa. Cô hết phán gối rồi đến quần đùi của Quân vào phòng tắm !




Nghĩ đi nghĩ lại, cô lo lắng liệu Quân có trở về không ? đã hơn 1 ngày rồi, vậy mà tên đó vẫn còn " lì " trên thân thể của Quân ! Thật khó chịu !




_Vợ ơi ! đi ra biển với tôi ! đừng quên mặc luôn bộ bikini để trong vali, chồng đi ra trước đây ! _ Nói rồi Quân chỉ mặc cái quần đùi rồi bước ra biển.




Từ cửa sổ nhìn ra, Thiên thấy biển tràn ngập người ! ánh nắng chiếu vào chói chang ! ai nấy cũng cười vui vẻ. Những đứa nhóc thì chơi với cát, con gái thì xếp thành búp bê cát, còn trai thì xếp thành xe hay lâu đài cát. Những đứa con gái khoản bằng tuổi Thiên mặc những bộ bikini thật quyến rũ rồi chơi bóng chuyền gần bở biển. Đàn ông, con trai thì chơi lướt sóng ! Khung cảnh thật rộn ràng và vui vẻ đối với Thiên. Đang nhìn xung quanh bở biển, ánh mắt Thiên dừng lại ngay tại chỗ có 2 đứa nhóc đang ngồi hút nước dừa, tay cầm bịch bánh của sân bay mà ăn chọp chẹp ngắm biển !




_Lam....Mẫn ? _ Thiên với ánh mắt nghi ngờ mà lẩm bẩm




Cô vội chạy nhanh xuống biển mà quên luôn cả bộ bikini. Lúc đó, ở phía của 2 đứa nhóc




_Cậu liều thật đấy Lam ! ngồi ở đây là nơi dễ bị phát hiện nhất ! vậy mà....._ Mẫn vừa cầm 1 ly nước cốt dừa vừa nói




Lam quẹt mũi tự hào



_Tất nhiên ! cậu sinh ra ở nước ngoài nên không biết, chứ dân gian Việt Nam ta có câu " Chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất, chỗ an toàn nhất là chỗ nguy hiểm nhất ! " hiểu chứ ?




_À ! ủa mà ở Luân Đôn cũng có câu đó mà ! _ Mẫn làm Lam quê mặt




Lúc đó, 2 đứa nhóc này cảm thấy cái bóng của ai đó đứng ngay bên cạnh mình, 2 nhóc ngạc nhiên nhìn lên rồi không thốt lên được lời nào !




_Lam ! cậu bảo chỗ nguy hiểm nhất là chỗ an toàn nhất mà !_ Mẫn nói nhưng vẫn nhìn người đó




_Hình như đôi lúc dân gian Việt Nam ta cũng có cái sai đấy ! _ Lam đáp lại




Rồi cả 2 nuốt nước bọt nhìn người đang đứng cạnh mình rồi đồng thanh




_ Chị....Thiên !




Thiên hiện đang nhìn 2 nhóc bằng cặp mắt " b52 hạng nặng " rồi mở miệng




_ Hai đứa làm cái gì ở đây thế hả ??????




Lam và Mẫn ôm nhau mà " khóc lóc "




_Chị Thiên à ! " sò rỳ " chị mà ! 2 đứa em đến đây cũng chỉ muốn giúp chị và anh Quân có tiến triển thôi !




Nhắc đến tên Quân, Thiên chợt buồn, cô ngồi xuống đầm cát bên cạnh 2 nhóc, rồi ánh mắt hướng ra biển mà nói



_Quân .... biến mất rồi !




_Hả ? cái gì cơ ? WHAT !? đừng nói với em là " anh ta " lại đến nhé ! _ Mẫn hét lên như không tin vào tai mình



Thiên hiểu Mẫn muốn hỏi gì, cô gật đầu




_Yes !!! _ Cả Mẫn và Lam đều kêu lên vui vẻ nhưng rất nhỏ để không cho Thiên nghe




Quân biến mất khiến Thiên cũng buồn. Nhưng thực lòng mà nói, thực lòng thì Thiên thích " hình thức " này của Quân hơn. Vì anh nam tính, mạnh mẽ hơn nhiều. Cô có cảm giác như được bảo vệ hơn là ở bên cạnh Quân " bé " ! Thiên chợt cười khi nhớ đến khuôn mặt của Quân !




Hết chương 31

Chương 32 : Quân .... ghen !?‏



Thiên bị Mẫn dẫn lên phòng. Cô không biết nhóc này muốn làm gì ? nhưng cũng lẻo đẻo theo sau !



_Mẫn ! em dẫn chị đi đâu thế ?



_Lên phòng của chị ! còn nữa, chị mặc bộ bikini mà em bỏ vào vali cho chị rồi đi xuống biển với em ! _ Mẫn trả lời lại




Thiên há hốc mồm khi nghe câu nói của Mẫn, thì ra " tên tội phạm " để bộ bikini hồng chói đó vào vali của cô chính là cô nhóc tinh ranh này ! Khó mà đoán được có đứa nhóc nào chỉ mới 15 tuổi mà có bộ óc " tinh tường " như thế !




_À, thì ra đó là em ! ai bảo em bỏ thứ đó vào vali của chị. Em biết chị có bao giờ mang mấy cái thứ đó đâu ! _ Cô chống nạnh nhìn mặt Mẫn rồi bảo




Mẫn nhìn từ trên xuống dưới của Thiên rồi nhéo mày nhăn mặt hỏi 1 câu sốc họng



_ Không mặc mấy thứ đó là sao ? bikini được sản xuất ra cho những người như chị. Chẳng lẽ " điện " và " nước " nhà chị không vừa để mặc size đó hả ?




Thiên như không thở được, mặt đỏ lực như gấc ! cô có " điện ", " nước " đầy đủ mà ! chỉ có điều nó chưa " phát triển " thôi ! Mà sao con bé này nói toạt ra thế nhỉ ? nói mấy cái chuyện đó mà nói toạt ra như chơi vậy ! May chỉ có hai chị em, nếu có người thứ 3 ở đây thì ngại chết !




_ Suỵt ! thôi được rồi....chị mặc được chưa hả ! đi vào, mồm em sao mà bự thế ? _ Thiên vừa nói vừa đẩy Mẫn vào phòng rồi đóng cửa lại




Khoản 10 phút sau, Thiên bước ra phòng với bộ bikini mà từ nhỏ đến giờ cô chưa bao giờ thử




_Mẫn....Mẫn.....nó hở...._ Thiên lầm bầm





Cô nhóc thở dài nhìn Thiên rồi dẫn cô bước xuống biển




_Chị hãy mạnh bạo lên nào ! bikini không nghĩa gì đâu ! em thấy phụ nữ bây giờ mạnh bạo lắm ! em không biết ở Việt Nam thì sao ? chứ ở Luân Đôn, phụ nữ nào cũng mạnh mẽ, cũng mạnh bạo cả ! vậy mới là đàn bà chị ạ !




Mẫn lí lẽ với Thiên. Cho dù cô không biết mấy cái này nhóc này học ở đâu ? nhưng mỗi lẫn Mẫn nói câu nào, đều khiến Thiên cảm thấy thoải mái và mạnh dạn hơn 1 chút. Cô bắt đầu không co rúm người lại nữa, mà đi thẳng lên như người mẫu đang trình diễn áo tắm.




Bước ra bãi biển, bất cứ ánh mắt nào cũng ngó về phía Thiên ngạc nhiên và thán phục. Vì chẳng mặc áo dài tay, quần jean hoài. Cô không phơi nắng, nên được trời ban cho làn da trắng không thua gì Quân. Cặp chân dài không 1 vết xước + thêm mái tóc dài đen óng ả của mình. Cô đẹp như nữ thần giữa biển !




Lẫn cả đứa em gái sống với cô suốt 15 năm mà cũng ngạc nhiên về điều đó. Đang nhai miếng bánh trong mồm, Lam nhìn thấy Thiên bước ra thì tự dưng mồm há to, rồi miếng bánh cũng rớt ra lúc nào không hay. Nhìn nhóc bây giờ y như c.u cợ !




_Vậy em đi chơi với Lam, còn chị đi tắm hay tìm anh Quân gì thì tùy nhá ! _ Nói rồi Mẫn chạy đến chỗ Lam




Còn Thiên thì ngó quanh xem Quân ở đâu ? cô đi đến gần 1 cái lều, thì thấy Quân cùng mấy cô nàng da màu cũng có, Châu Á cũng có ! đang hôn hít nhau vui vẻ trong lều. Ai cũng có 1 " nice body " hơn Thiên nhiều lần, không tính phần " body " nội " điện " " nước " cũng đã hơn điểm cô gấp bội !




Nhìn thấy cảnh đó, Thiên hơi bực, cũng hơi tức vì Quân đã thấy cô đứng đó, nhưng vẫn cố ý hôn mãnh liệt các cô nàng. Anh tính làm Thiên tức ói máu chắc ? Vậy thì Thiên cũng khiến Quân tức ói máu chơi !




Nhìn xung quanh, cô thấy 1 anh chàng Singapo cũng điển trai, cao ráo, cơ bắp. Thiên liền chạy đến chỗ anh ta, dù không biết mấy Tiếng Anh, nhưng với trình độ " cùi bắp " của Thiên vẫn có thể nói chuyện được với anh chàng




_ You want to go out with me ? [ anh muốn hẹn với tôi không ? ]




Anh chàng có vẻ ngạc nhiên về đề nghị của cô. Anh liếc sơ qua Thiên rồi cười bảo




_ Sure ! where you want go with me ? [ Chắc chắn rồi ! vậy nơi cô muốn hẹn với tôi ở đâu ? ]




Vừa hỏi, anh chàng vừa quàn cổ cô rồi đưa đi. Thiên cũng hơi ngạc nhiên vì cô không ngờ anh chàng lại chấp nhận đề nghị đó nhưng vì lần đầu tiên cảm thấy Tiếng Anh của mình thấy " tốt " và anh chàng này cũng là người tốt, nên nhận lời. Quân hôn mấy cô gái đó, thì mắc gì Thiên không " đáp " lại !




Nhưng đang đi thì cô bị cánh tay nào đó kéo lại thật mạnh rồi ôm cô vào lòng. Và đó không ai khác là Quân, khuôn mặt anh bây giờ trông thật đáng sợ, anh giận thì phải ?




_ She's my wife ! don't tough her ! [ Cô ấy là vợ tôi ! đừng có mà đụng vào ! ] _ Quân nhìn anh chàng bằng ánh mắt thật đáng sợ rồi bảo




Anh chàng Singapo có vẻ sợ hãi, rồi thụt cẳng bỏ chạy hàng dặm !




Quân đầy Thiên ra rồi mắng




_ Sao cô dám để người đàn ông khác quàn cổ thể hả ? còn quàn cổ trong tình cảnh cô đang mặc đồ thiếu vải như thế này ! lỡ như hắn làm gì cô thì sao ? con gái con lứa phải biết giữ mình chứ !




Khuôn mặt Quân đỏ lên vì tức giận, anh nắm chặt cánh tay của Thiên đến tấy đỏ !




_Vậy còn anh thì sao hả ? anh thì tốt quá nhỉ ? hôn người khác trước mặt vợ mình ! cái đó anh có tính không hả ? anh quen được người khác, anh hôn được người khác, còn tôi......




Lần thứ 2 chưa nói hết câu, cô lại bị chặt họng bởi thứ gì đó ướt ướt trên môi mình. Nụ hôn thật mãnh liệt, táo bạo và cũng không kém hiền hòa. Quân hôn thật điêu luyện, anh khiến Thiên mê mẩn theo nó. Anh luồn lưỡi mình vào miệng cô 1 cách nhẹ nhàng, Thiên bỗng cảm thấy hơi lạ ! cô muốn đẩy Quân ra nhưng không được, anh ôm cô chặt quá ! Thiên cũng đáp lại nụ hôn đó bằng cách luồn tay mình qua cổ Quân rồi siết chặt cổ anh. Cô biết lý do vì sao cô lại thích Quân này hơn Quân " bé " rồi !




Dưới ánh nắng của vùng biển tại Singapo, nơi tình yêu của cặp vợ chồng này nở rộ. Vậy người đời ta mới có câu " đánh nhau nhiều thì yêu nhau hơn ! "




Hết chương 32
Chương 33 : Người bạn thân .... trở về !‏



Lúc Thiên và Quân đang vui vẻ tại Singapo, thì cũng cùng lúc tại máy bay Tân Sơn Nhất. Người đang kéo chiếc vali màu xám xoàn xoạt trên nền nhà sân bay là 1 anh chàng trông cũng rất phong độ. Anh cỡ bằng tuổi Thiên và Quân. Cách ăn mặt rất bụi nhưng không kém phần nhà giàu. Mái tóc màu trắng lai vài sợi đen dài ngang cổ, làm phồng lên bởi keo xịt tóc. Cao cỡ Quân, mặc chiếc áo phông mát mẻ với chiếc quần jean skinny rách màu xanh nhạt, quấn quanh mông chiếc áo sơ mi dài tay. Đeo chiếc gương đen hiệu Channel trông rất ngầu. Khuôn mặt đẹp không kém gì Quân nhà ta, anh khiến bao nữ tiếp viên hàng không đê mê !



_Thiên ơi ! bạn thân cậu về rồi đây ! _ Anh cười mĩm rồi nói nhẩm trong miệng




Và anh chàng này không ai khác chính là Mỹ Phương Phi ! Cậu con trai độc nhất vô nhị của nhà họ Mỹ, gia tộc nhà này ngang tầm với nhà họ Đỗ trong thương trường. Cả hai nhà từng hợp tác với nhau vì lợi ích, nhà họ Đỗ đứng nhất, thì nhà họ Mỹ đứng dưới nhà họ Đỗ 1 tí tẹo teo, nhưng về sức mạnh thì 2 nhà này ngang tầm với nhau !




Phương Phi từng là bạn của Thiên lúc nhỏ. Lúc đó xóm nhà Thiên có mấy cái nhà thuê, rồi gia đình của Phi định cư ở chỗ đó tạm thời gian. Vì khuôn mặt khá xinh, nên Phi thường mọi người chọc là con gái cộng thêm cái tên Phương Phi nữa. Thay vì gọi anh là Phi, thì những đám nhóc gọi anh là Phương. Nhưng chỉ có mỗi mình Thiên là chơi với Phi đàng hoàn, cứ mỗi lần cậu bị bắt nạt bởi đám nhóc dân chơi, thì Thiên xuất hiện như " Bạch Mã Công Chúa " đến cứu cậu. Từ lúc đó, cậu rất thân với Thiên. Lên 9, gia đình Phi chuyển sang Canada sinh sống, Phi và Thiên cũng chẳng gặp mặt nhau từ đó. Nhưng bây giờ, câu trở lại rồi !



Kí ức như ập về đầy ấp trong đầu cậu. Anh bắt taxi riêng về biệt thự nhà mình rồi gọi người tìm kiếm cô nhóc mang tên " Nguyễn Thanh Thiên "




Trở lại với cặp vợ chồng này. Sau khi hôn nhau thắm thiết cả 2 cùng nắm tay nhau ngồi ngắm mặt trời lặn, " rồ man tịc " thấy sợ. Không biết học từ trong phim nào ?





_Thiên này ! chúng ta xưng nhau như vợ chồng đi ! _ Quân đề nghị




_ Lại cái gì nữa đây ? anh lại muốn cái gì ? _ Thiên cáu kỉnh





_ Xưng " bà xã " với " ông xã " hay " anh " với " em " đi ! _ Quân cười nhăn răng




Dưới ánh mặt trời, màu mắt xanh của anh trông thật đẹp. Đẹp như 1 thứ gì đó thật kì bí và hoàn hảo, màu mắt xanh ấy ! Cô thật sự yêu màu mắt ấy !





_ Ông xã à ! em yêu anh ! _ Tự dưng không biết lý do gì, Thiên như bị thôi miên, cô buộc miệng nói câu đó. Nhưng cô không hề ngại chút nào, không hề !




_ ........ _ Quân lần đầu đỏ mặt, anh che mặt mình, cố lấy lại bình tĩnh





_Vợ nói cái gì chồng không nghe !!! _ Quân hét ra giữa biển





_ ÔNG XÃ À !!! VỢ YÊU CHỒNG NHIỀU LẮM ! NHIỀU CỰC KÌ !!!!!! _ Thiên cũng bắt chướng hét lên giữa biển





Ngày 8 tháng 3, ngày tình yêu của 2 người này chóm nở !




Nhưng điều khiến au lo lắng ! chính là cậu con trai mang tên " Mỹ Phương Phi " này !




Cậu nhóc này đến đây làm gì đây ?




Có lợi, hay hại ?
Chương 34 : Phương Phi .... !?‏



Xin lỗi các bạn về chuyện hôm qua. Hôm qua online mạng trễ quá, nên cũng không post được gì ! Chân thành xin lỗi !



Chuyến du lịch 2 ngày tại Singapo mới đó đã kết thúc. Cũng đến lúc Quân và Thiên rời Singapo để trở lại Việt Nam. Không hổ danh là 2 đứa em gái thông minh của 2 nhà, chuyến đi này thực sự có ích !



Quân và Thiên đang thu dọn đồ vào vali để ra sân bay. Thiên vẫn chưa nói gì về chuyện cô gặp 2 nhóc tì lanh chanh, vì không muốn tụi nó phá vỡ bầu không khí yên bình ngắn ngủi của cặp vợ chồng trẻ.



_Thiên này, em thu dọn hành lý xong chưa thế ? _ Quân quay sang hỏi Thiên, dù đã 2 ngày nay, nhưng anh vẫn giữ nguyên cái " hình thức " này



_ Ừ, xong rồi ! đi thôi ! _ Thiên cười với Quân rồi gật đầu




Cả 2 xách chiếc vali mà đã từng theo 2 người đến đây ra khỏi khách sạn. Nhìn vào 2 người bây giờ phải khiến người khác ghen tị. Tay trong tay, cười nói vui vẻ, nhưng như thế có vẻ ra dáng vợ chồng hơn. Có vẻ như không hề để ý đến xung quanh nên cho dù Lam và Mẫn đang đi vù vù trước mặt mà 2 người cũng chẳng thấy. Nói đúng hơn, bây giờ, ngoài khuôn mặt của Thiên ra thì Quân chẳng cần thấy cái gì nữa cả !




_Chuyến đi này đúng là hữu dụng thật đấy ! nhưng mà ông Quân đeo mắt kính tròng màu xanh hả ? _ Lam liếc sang nhìn 2 người rồi quay lại hỏi Mẫn đang đứng bên cạnh




Mẫn lắc đầu, nhưng không giải thích, vì vốn dĩ đây cũng là lần đầu cô thấy điều này mà ! Nhưng Mẫn thấy, mắt xanh hợp với Quân hơn mà đôi mắt màu đen Châu Á xưa. Cũng giống như khuôn mặt của Quân chỉ đi cặp với cái tính " Playboy " thôi chứ không có hợp với cái tính " dễ thương, hiền lành như thiên thần ".




Bước lên máy bay, cả 4 người vẫn ngồi tách chỗ. Nhưng có 1 điều thú vị để biết rằng cho dù 1 phút Quân cũng không muốn xa Thiên, chuyện là vầy. Cả Quân và Thiên mua vé máy bay đi cấp tấp về Việt Nam, người bán vé bảo là còn 2 hai vé, nhưng lại không ngồi gần nhau. Một vé ngồi ghế 43 và 1 vé ngồi số 24. Vì khoản cách xa như thế, mà Quân cứ gân cổ lên không chịu mua vé máy bay, mà nếu có mua thì phải ngồi cạnh nhau. Vốn là con dâu nhà họ Đỗ, Thiên hơi xấu hổ nhưng cũng thấy vui vì chồng yêu mình như thế ! Con nhà ai chứ Quân đây mà ra mặt thì có Tổng Thống cũng phải nể. Sau 1 hồi lân lê mãi với người bán vé, cuối cùng chị gái ấy cũng chịu nhường lại 2 vé gần nhau cho Quân là vé ghế số 8 và 9 ! Hàng ghế V.I.P của máy bay này !




_ Anh có cần phải làm thế không hả ? chúng ta ngồi cách nhau có vài " xăng ti " thôi chứ nhiều nhặn gì đâu mà anh làm quá thế ! dù sao cũng gặp nhau ở sân bay Việt Nam mà ! _ Thiên càu nhàu đúng chất của 1 người vợ càu nhàu chồng vì bị xơi nguyên 1 sự xấu hổ giữa sân bay đông người





_ Cần chứ sao không ! lỡ như em ngồi gần thằng già dê nào thì sao hả ? làm sao để 1 thằng già dê ngồi bên cạnh vợ mình hả ? hay em muốn anh ngồi với cô nàng " sẹc xy " nào ! _ Quân nắm chặt tay Thiên mà đùa giỡn





_Ừ ! anh thử ngồi với cô gái nào ngoài em xem ! _ Thiên nói rồi đập vào ngực Quân đe dọa




Anh nhìn nụ cười hiếm có của Thiên rồi hôn cái chóc lên môi cô 1 phát rồi bỏ chạy vì sợ " sư tử Hà Đông " sẽ cho anh về trời !





Lúc đó, tại Việt Nam




Một vùng ngoại ô giàu có, tại 1 căn biệt thứ có tô màu trắng vào xanh lam nhạt.




_Thưa cậu chủ ! chúng tôi đã tìm được cô gái tên " Nguyễn Thanh Thiên " ! _ Một người đeo kính đen với bộ đồ comple màu đen bước vào cúi đầu trước 1 cậu nhóc và đó không ai khác là Mỹ Phương Phi !




_Anh tìm được rồi hả ? cô ấy sao rồi ? có khỏe không ? _ Phi vui mừng vì nghe được tin của Thiên




_Vâng ! cô ấy vẫn khỏe, hiện đang học trường " Thiên Duyên ". Và chúng tôi cũng có nghe tin, cách đây không lâu, cô Thiên đã lấy cậu Đỗ Đông Quân, con trai thứ nhì của gia tộc họ Đỗ. Hiện cô ấy là con dâu của nhà họ Đỗ ! _ Người mặc áo đen kể lại từng chi tiết 1 cho Phi




Khuôn mặt anh đang vui bỗng biến sắt khi nghe được từng câu phát ra từ miệng của " ông chú " áo đen. Phi bỗng đan từng ngón tay mình vào nhau rồi nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt anh thoáng buồn nhưng rồi lấy lại sắt mặt rất nhanh




_Chú hãy đăng kí hồ sơ cho tôi vào học trường " Thiên Duyên " còn những chuyện còn lại, tự tôi lo là được ! _ Anh nói nhưng mắt vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ




_ Vâng ! _ Người áo đen cúi đầu 1 lần nữa rồi bước ra ngoài




Để lại Phi vẫn khuôn mặt bình thường đang ngắm ra bên ngoài, dù không muốn nói. Nhưng 1 khi Phi muốn có thứ gì, khó ai mà cản được. Nói chung, " ăn không được, thì đạp đỗ ". Câu châm ngôn gắn liền với Phương Phi !




Hết chương 34

Chương 35 : Linh cảm !‏



Bước chân xuống sân bay Tân Sơn Nhất. Cả Thiên và Quân ai cũng mệt lừ đừ. Hai đứa nhóc Lam và Mẫn cũng không ngoại lệ. Đi nước ngoài du lịch mà chẳng đi được đâu ngoài vô vô vào vào rình mò cặp vợ chồng hạnh phúc. Lam tạm biệt Mẫn để về nhà đánh 1 giấc thật ngon, Mẫn cũng đón taxi về nhà trước.



Trước khi về, Thiên và Quân ghé qua tiệm tạp hóa để mua vài thứ đem về nhà. Từ khi làm dâu nhà họ Đỗ đến giờ, Thiên chưa hề nấu cho nhà ăn 1 bữa nào. Hôm nay, cô muốn nấu mấy món sở trường của mình để đãi chồng và Mẫn ăn. Quân mừng thầm vì được ăn món ngon do chính tay vợ mình làm !




Sau khi rời khỏi khu mua sắm của trung tâm thành phố. Cả hai đón taxi về nhà.




_ Quân này ! hôm nay anh muốn ăn cái gì ? _ Thiên hỏi trong khi đang kiểm tra lại những thứ mình mới mua




Quân nheo mày tỏ vẻ suy nghĩ, rồi búng tay bảo




_Món nào từ tay vợ anh làm ra, anh đều ăn cả !




Lời nói " ngọt mật chết ruồi " của Quân khiến Thiên phì cười. Thật khó cầm lòng được khi nghe những lời đó từ chính chồng mình !




Chiếc xe taxi màu xanh chở hai người dừng lại căn biệt thự quen thuộc. Quân xuống trước rồi sau đó đỡ Thiên vào ! Cả 2 bước vào nhà thì thấy Mẫn nằm long lóc ở dưới nền nhà mà.....khò !





_Ơ ? con bé này ăn nhầm thuốc ngủ hay sao mà ngủ như heo thế ? _ Quân vẫn vô tư không biết rằng Mẫn theo dõi anh 2 ngày liền





Thiên biết chuyện, chỉ liếc nhìn Quân rồi nhìn Mẫn cười thầm. Cô thúc thúc tay anh ra hiệu xuống bếp làm đồ ăn để Mẫn ngủ ! Quân vốn muốn có không gian riêng tư với Thiên nên cũng nhè nhẹ không đánh thức Mẫn.





Quân và Thiên bước xuống bếp, vừa tính xăng tay áo làm thức ăn, thì Thiên bị Quân hôn trộm lên môi rồi lại ôm eo như chuyện thường ở huyện. Thiên bất giác ngạc nhiên và cũng rất hạnh phúc. Cô cũng " chụt chụt " lên môi của Quân vào cái rồi bảo





_Nào, giờ buôn em ra để em còn làm việc !





Quân trề môi, chu mỏ




_Làm sao anh có thể để bàn tay ngọc ngà của vợ anh lăn xuống bếp được, hay chúng ta lên phòng " ngủ " đi !




Thiên búng vào trán Quân 1 cái rồi nhân cơ hội đứng xổng lên đến chỗ bếp ga





_ Đừng có lè nhè như con nít ! anh không đói chứ con bé Mẫn nó đói đấy ! nếu anh không nghe lời...thì đừng hòng tối nay......_ Thiên mím môi đe dọa, Quân nghe xong lủi thủi bước ra ngoài vì sợ sẽ không được ngủ với vợ đêm nay !





Quân bước ra ngoài lan can, anh hít thở bầu không khí trong lành của buổi chiều, mặt trời cũng đã bắt đầu xuống núi. Anh có cảm giác gì đó bất an, cứ lâu lâu anh lại quay vào nhìn Thiên đang làm bếp. Trông Thiên thật xinh xắn làm sao với cái tạp dề màu hồng nhạt có đính hình con thỏ trên đó. Đôi lúc nghĩ rằng, sẽ có người cướp đi Thiên từ tay anh mà không báo trước !




Hết chương 35

.:Trang Chủ:.
Copyright © 2013 YeuTruyen
C- STAT truyen teen hay