Spoiler:
Hai bên cuối cùng cũng ghi danh thi đấu. Phía bên Ken sẽ là Ken, Vy
Vy cùng Đại Thiên Sứ Wind. Phía bên Quỷ vương là Lão Nhị, Lão Tam
và Lôi Thần.
Hiệp một sẽ là trận đấu giữa Thiên sứ Wind và Lão Nhị.
Phía trên sàn đấu, tấm áo trắng Thiên sứ bay phất phơ, tương phản
với tấm áo màu đỏ của Lão Nhị. Vy Vy có nghe Ken kể qua về ông ta.
Ông ta không phải hạng trung thành gì, thế nhưng lại rất ham tiền.
Hơn nữa cũng rất tự tin về pháp lực của mình. Lão Nhị vốn là con
trai duy nhất của Thần Nông và một nữ quỷ tầm thường ở địa phủ. Từ
lúc sinh ra ông ta đã bộc rõ bản tính độc ác của mình. Lên 3 đã sát
thương rất nhiều người. Lên năm trở nên rất thích thú với máu. Lên
10 ông ta giết chết mẹ của mình, bán linh hồn cho Quỷ, từ đó căn cơ
trở nên vững chắc, pháp lực cũng nhờ đó mà tăng cao. Vốn dĩ ông ta
không được xếp vào hàng quái vật, thế nhưng cũng không thể xem
thường. So với Satan, ông ta vẫn là kém hơn một bậc, nhưng so với
những ác quỷ ở đây cũng thuộc hàng cao thủ.
Wind đứng im lặng trên sàn đấu, không tỏ vẻ gì là sẽ ra tay. Ông
chỉ càm một cây sáo, đứng im chờ đợi. Lão Nhị cơ hồ có vẻ khá cảnh
giác. Hắn ta tuy có thật sự là tự tin về mình, thế nhưng tự tin
cũng đi cùng với cảnh giác. Wind dường như đang rất tĩnh, dường như
không có thủ thế gì, nhưng nếu đã là hàng cao thủ, chắc chắn sẽ có
chuẩn bị.
Lão Nhị thủ thế, tay cầm cây Rìu Ma, sẵn sàng chiến đấu. Rìu Ma vốn
là do Quỷ Vương ban cho Lão Nhị, tất nhiên, mục đích không có gì
hơn là giúp ông ta thu phục nhân gian. Rìu Ma không phải là thứ vũ
khí tuyệt đỉnh như Kiếm Ma của Ken hay Roi Vương Ma của Vy Vy, thế
nhưng cũng thuộc hàng hiếm. Rìu Ma trậm khắc tinh xảo, lưỡi rìu sắc
bén, tay cầm chắc chắn, là vũ khí thích hợp cho những ai ưa bạo
lực. Lão Nhị Cùng Rìu ma tung hoành đã mấy trăm năm nay, phục vụ
Quỷ Vương chém giết không ít.
Chờ đợi. Trên dưới cùng chờ đợi đợt tấn công. Thế nhưng Wind càng
lúc càng không có vẻ gì là sẽ tấn công, ung dung cầm cây sáo. Lão
Nhị cảnh giác một lúc, dần dần cũng mất đi kiên nhẫn. Chết tiệt.
Tên thiên sứ kia nhất định là đang chơi xỏ lão. Nếu hắn ta có chiêu
thức gì lợi hại, còn để lão tấn công mới dùng tới hay sao? Chắc
chắn là đang quan sát xem điểm yếu của lão. Không được. Nếu lão còn
chần chờ, không khéo lão ta sẽ nhìn ra mất.
Nghĩ là làm, Lão Nhị ngay lập tức xông lên, vung Rìu chém xuống lia
lịa. Wind thấy Lão ta tấn công, cơ hồ có nét cười, nhắm mắt
lại.
Lưỡi rìu của Lão Nhị rất lợi hại. Tốc độ chém cũng rất nhanh. Chưa
ai có thể tránh được lưỡi rìu của Lão. Lực vừa nhanh, vừa mạnh, vừa
dứt khoát, chém gọn xuống không cho đối thủ lối thoát nào. Wind
không những không tránh mà còn nhắm mắt lại, mọi người bên dưới
không khỏi khiếp vía. Hắn ta là định tự sát sao? Không phải
chứ?
Đúng lúc lưỡi rìu chém xuống, Wind nhẹ nhàng lách mình. Điệu lách
của Wind so với tránh kẻ thù thì có vẻ giống với lắc lư cho đỡ mỏi
hơn. Thế nhưng động tác lại rất thanh thoát, thân ảnh cũng biến hoá
liên tục. Lưỡi rìu chém nhanh tới mức hoá thành rất nhiều lưỡi rìu,
thân ảnh của Wind cũng nhanh chóng hoá thành nhiều Wind. Mọi người
bắt đầu trầm trồ kinh ngạc, duy chỉ có Avi, lúc này đã mơ màng tỉnh
là không lỗ vẻ kinh ngạc gì, chỉ nắm nhẹ tay My My an ủi, mắt hướng
về phía sàn đấu.
Wind không vội ra chiêu, chỉ nhẹ nhàng tránh né những lưỡi rìu chém
tới. LÃo Nhị chém được một lúc, cơ hồ cũng đã thấm mệt. Hắn nhìn
Wind, cố đoán xem ý đồ. Hắn ta rất lợi hại. Tránh được những lưỡi
rìu của lão. Thế nhưng lại không hề tấn công. Có thể thấy, năng lực
tấn công của hắn ta rất yếu. Lão Nhị lại yên tâm đôi chút, sử dụng
đến pháp thuật.
Lão Nhị hoá ra từ trong không trung một chiếc dao nho nhỏ, nhanh
nhẹn rạch mấy nhát trên bàn tay của mình. Máu đen trên tay Lão nhỏ
ra từ từ.
Vy Vy có chút hốt hoảng nhìn từng giọt máu rơi tí tách. Đây chẳng
phải là “Lời thỉnh tử thần” sao? Lão Nhị biết tới chiêu thức này,
rõ ràng phải rất cao siêu. Chiêu thức này trước đây Vy Vy cũng từng
đọc qua. Rất lợi hại. Cũng rất tàn nhẫn. Một khi đã trúng đòn, từng
mảng da trên mặt sẽ tróc dần ra. Hơn nữa sẽ lan dần.
Lão Nhị cười khẩy. Lời Thỉnh tử thần là chiêu thức lợi hại nhất của
lão. Cũng là chiêu thức mà lão sử dụng thành thạo nhất. Nếu không
phải vì lệnh của Quỷ Vương là nhanh chóng giải quyết phản tặc, lão
đã không vội sử dụng tới. Xem ra chỉ có chiêu thức này là thích hợp
nhất.
Lão Nhị lầm rầm đọc thần chú, khuôn mặt trở nên kinh dị. Gân xanh
nổi lên trên mặt. Cả cơ thể cũng bắt đầu có những vết xăm lan dần.
Vết xăm rất đậm. Chứng tỏ Lão Nhị đã sử dụng rất nhiều lần chiêu
thức này. Từ tay lão, máu đen dần kết tinh, hoá thành một ngụm khói
lớn dần. Hình dáng tử thần bắt đầu hiện hữu rõ hơn, dần dần hình
thành.
Wind cười khổ. Là chiêu này sao? Xem ra hắn hết chiêu thật rồi.
Trước đây Wind đã từng chế ngự được chiêu thức này. Hơn nữa người
sử dụng chiêu thức này rất rất lợi hại. Dù rằng nó chỉ là một chiêu
thức lặt vặt so với người đó, thế nhưng cũng đã rất lợi hại. Wind
đương nhiên phải mất rất nhiều công sức mới có thể thắng được. Nhìn
hình dạng Tử thần chưa mấy rõ ràng, xem ra tên mày chưa đạt tới
cảnh giới. Đáy mắt Wind bỗng lộ vẻ hung ác.
-“Chiêu thức này… ngươi đáng ra không nên dùng. Sẽ làm ô uế nó
mất.”
Có một chuyện Lão Nhị đã nhầm. Ken tránh đòn chứ không phản công
chẳng qua là vì muốn xem bản lĩnh của lão ta tới đâu. Phòng thủ của
Wind rất chắc chắn. Thế nhưng tấn công còn lợi hại hơn nhiều. Wind
rất nhanh áp sát được Lão Nhị, buộc lão phải trưng ra bộ mặt kinh
hoàng. Hắn ta muốn chết sao? Người ta muốn tránh đòn của lão còn
không được, hắn ta còn áp sát. Win cười khẩy, thì thầm đủ cho lão
nhị nghe thấy.
-“Ngươi không đáng. Cô ấy thấy ngươi sử dụng nó yếu ớt như thế,
chắc chắn sẽ không vui.”
Nói rằng những lời đó là cảnh cáo cũng được, nói đó là những lời
cuồi cùng lão nhị được nghe cũng xong. Lão ta chỉ kịp hét lên một
tiếng không, bàn tay đưa trước mặt lão của Wind đã nhanh chóng loé
sáng. Ánh sáng thiêu rụi mọi thứ, ánh sáng chiếu sáng khắp địa phủ.
Ánh sàng từ tay Wind khiến cho mọi người phải đưa tay che mắt. Khi
hạ tay xuống, đã chỉ còn thấy một nhùm bụi phất phơ ở chỗ Lão Nhị
vừa đứng.
Lão Nhị đã hoàn toàn biến mất, mãi mãi không thể siêu sinh.
Chap 52
Spoiler:
Mọi người bên dưới ngơ ngác mất một lúc, sau đó dường như hoàn hồn,
phía bên Ken reo hò dữ dội. Thật lợi hại nha. Không hổ danh là sư
phụ Avi. Ken khẽ mỉm cười. Avi có thể lợi hại như vậy, sư phụ đương
nhiên không tầm thường. Không chừng sau này con của cậu với Vy Vy
sẽ gửi gắm thiên sứ này.
Hiệp thứ 2: Ken vs Lão Tam.
Vốn dĩ là định để Vy Vy đối phó với lão tam. Lão ta tuy lợi hại
không kém cậu, thế nhưng Vy Vy nhất định muốn tự mình đối phó với
Lôi Thần. Vậy nên trận đấu này, Ken buộc phải ra tay.
Vốn dĩ Quỷ Vương là người rất cẩn trọng. Không hiểu sao lần này lại
có thể chọn Lão Tam. Satan so với lão Tam còn lợi hại hơn rất
nhiều. Ken có thể xem là ngang ngửa với Satan, đương nhiên có thể
đánh thắng được dễ dàng.
Tới khi vào trận, Ken mới biết vì sao Quỷ Vương lại hành động như
thế.
Lão Tam ở dưới địa phủ, so ra thì không thuộc vào hàng cao thủ.
Pháp lực cũng bình thường. Nói ra quả thật rất tầm thường. Thế
nhưng ở chốn địa phủ này mấy trăm năm nay, ngoại trừ Quỷ Vương ra,
chưa ai có thể đọ về độ nham hiểm với Lão Tam. Lão ta là quân sư
cho Quỷ Vương, mưu cao kế độc. Lần này lên sàn, hiển nhiên chống cự
rất yếu ớt. Ken rất cảnh giác với tên này. Chỉ mong nhanh chóng kết
thúc, thế nên dồn toàn tâm toàn ý vào đánh. Chỉ tới khi lão Tam gục
xuống, thì thào.
-“Ta… Ta… Được rồi.”
Lời nhận thua xem như đã thốt ra, Ken có phần nhẹ gánh. Không ngờ
trận thứ 2 lại đơn giản như thế. 2 trận thắng liên tục, xem như đã
thắng. Chỉ còn lại việc ép Quỷ Vương giao ngọc ấn, bắt ông ta nhốt
vào ngục tầng thứ 18. Mọi người bên dưới hò reo, Vy Vy cũng mừng
vui ra mặt. Nói gì thì nói, Lôi Thần cũng từng nuôi nấng cô. Chỉ sợ
là cô sẽ nương tay. Cô chỉ là muốn rèn luyện mình một chút. Bây giờ
Ken đã thắng. Trận sau coi như không cần nữa.
Thế nhưng, đúng lúc mọi người đang mừng vui khấp khởi, Ken bông cảm
nhận được một vết chém từ bên sau.
-“KEN”
-“Ken.”
-“Ken.”
Mọi người bên dưới hét lên kinh hoàng. Ken từ từ khuỵu xuống, ánh
mắt đầy ngờ ngàng hướng về phía Vy Vy. Tiếng hét của cô như dội vào
lòng cậu, đau đớn, xót xa. Mọi người bên dưới phẫn nộ.
-“Làm sao lại có thể tấn công như thế?”
-“Đúng. Tỉ thí đã kết thúc. Sao lại có chuyện đánh lén như vậy?
Chẳng phải quá bẩn thỉu sao?”
-“Ken rõ ràng đã thắng. Bọn người này cho dù có ám hại cũng là thua
chúng ta rồi. Mọi người mau ép tên hôn quân kia, bắt xuống 18 tầng
địa ngục.”
-“Đúng thế.”
Tiếng đồng tình giận dữ vang lên bên dưới. Mọi người rầm rập kéo
lên định bắt sống Quỷ Vương. Thế nhưng ông ta chỉ cười khẩy, vung
nhẹ tay một cái, chặn đường mọi người bằng đợt khí u ám.
-“Các ngươi nói bên ta đã thua. Vậy các ngươi có thể nói cho chúng
ta biết? Trên sàn bây giờ còn ai không?”
Tiếng xì xào bắt đầu nhỏ đi. Lúc Ken vừa ngã xuống, Wind đã nhanh
chóng đưa cậu xuống trị thương. Vết thương có độc lan dần, nhanh
chóng làm Ken hôn mê. Quả đúng thật, bây giờ trên võ đài chỉ còn
Lão Tam.
-“nhưng hắn ta đã chịu thua.”
Tiếng một người bất mãn vang lên.Mọi người cũng đồng tình lên
tiếng. Thế nhưng Quỷ Vương lại một lần nữa lên tiếng.
-“Hắn nhận thua sao? Hắn chỉ nói được rồi. Không có nói là “ta
thua”. Chỉ tại Ken không nghe rõ, một mực cho là hắn nhận thua
thôi.”
Tới lúc này, mọi tiếng xì xào ngừng hẳn. Luật đấu lúc trước đã nêu
rõ. Nếu mpptj bên có thể khiến cho bên kia chịu thua, hoặc giết
chết được bên kia sẽ thắng. Hơn nữa, ai hạ sàn trước, xem như đã
thua. Tên Quỷ Vương nham hiểm sớm đã sắp đặt chuyện này. Đúng thật
là hắn ta chưa nhận thua. Chỉ nói là “Được rồi.”
Quả thật lần này đã quá khinh suất.
Vy Vy nước mắt rơi không ngừng, ở bên nắm chặt tay Ken. Ken được sơ
cứu, đã có chút tỉnh táo., thì thào nói.
-“Mọi người. Tôi xin lỗi.”
Bàn tay Vy Vy run nhẹ. Chẳng qua là vì Ken đơn giản, không nhìn ra
quỷ kế của Lão Tam. Trận thứ 3 này nhất định phải đánh.
-“Cậu đừng lo. Còn có vợ cậu. Tiểu cô nương này nhất định sẽ
thắng.”
Một người trong đám người đang vây quanh lên tiếng. Mọi người cũng
lần lượt gật đầu. Vy Vy nắm chặt tay Ken. Cậu đã vì chiến thắng mà
bị đánh tới mức này, hiệp này cô nhất định phải thắng.
Hiệp 3: Vy Vy vs Lôi Thần.
Vy Vy đứng đối mặt với Lôi Thần phía trên sàn đấu. Lúc nãy đã nói
rõ ràng như thế, ông ta chắc hẳn biết cô sẽ không nương tay. Lôi
thần điểm này đương nhiên biết rõ. Ông ta cũng là không cần tới Vy
Vy nương tay. Pháp lực của ông ta rất mạnh. Có thể so được với
Satan. Chuyện thắng Vy Vy đương nhiên không khó. Nhưng là…
Vy Vy hít sâu một hơi, không nhiều lời, bước vào trận đấu. Roi
Vương Ma đã được biến thành một cây kiếm Ma hai lưỡi song song đầy
tinh xảo. Lôi Thần sử dụng một cây thương dài, thủ thế.
Vy Vy lao vút lên trên, cây kiếm để song song bên mình. Tới gần
liền vung lên, chém vào Lôi Thần. Lôi thần dùng thương đỡ được, thế
nhưng có một chút lui lại. Vy Vy rất nhanh, đọc thần chú sử dụng
Lửa quỷ. Tay cô một biên biến thành thanh đao bằng lửa xanh. Vừa
rút kiếm lại, cô ngay lập tức đưa cánh tay phải lên chém xuống.
Ngọn lửa liếm qua tay Lôi Thần, ông ta trợn mắt một cái, sau đó
liền lùi rất nhanh về phía sau.
Chap 53
Spoiler:
Lôi Thần có nằm mơ cũng không ngờ tới căn cơ Vy Vy lại mạnh tới như
vậy. Cô tuy chỉ mời sinh ra 20 năm, gia nhập giới quỷ cũng chỉ có
gần một năm. Vậy mà lại có thể có sức mạnh như gần mấy nghìn năm.
Thế nhưng cũng may Vy Vy lại không biết căn cơ của mỉnh mạnh đến
thế. Càng không biết cách làm thế nào sử dụng. Nhân cơ hội này,
nhất định phải ép cô ta chịu thua.
Lửa quỷ trên tay Vy Vy đã rút lại. Cô đưa một tay ra trước, hướng
lòng bàn tay về phía Lôi Thần. Tay còn lại giữ chắc cổ tay. Lôi
Thần nhanh chóng hiểu ra được, Vy Vy rốt cuộc là định làm gì. Mắt
mở to, vung tay ra, vừa kịp lúc tạo ra một rào chắn vô hình, chặn
Hàn Băng của Vy Vy lại. Tấm chắn của Lôi Thần trước nay rất chắc
chắn, nay bỗng nhiên lại hiện ra những đường nứt nẻ trong không
trung. Vy Vy nhếch môi. Nếu bên kia đã đối xử như thế với Ken, cô
cũng không cần nương tay nữa. Cô lao vút lên, nhằm đúng chỗ tấm
chắn vừa vỡ nứt ra, đưa thanh kiếm ra. Lôi Thần một lần nữa, phải
nhanh chóng tránh mũi kiếm của Vy Vy.
Cứ thế này, tuyệt nhiên không ổn. Lôi Thần trong lòng thầm suy
tính. Sau đó, ông ta nhắm mắt, lẩm nhẩm. Cả người ông ta bỗng nhiên
toả ra khí màu đen. Khí đen nhanh chóng tiến tới chỗ Vy Vy, vây lấy
người cô. Vy Vy vốn đã ngửi được mùi nguy hiểm, thế nhưng tốc độ
tránh lại không kịp. Khí đen đã vây lấy khắp người cô, nhanh chóng
biến thành những mũi dao phóng tới. Vy Vy đã cố sức bay vút lên để
tránh, thế nhưng cả cơ thể vẫn nhói lên ngàn vạn cái, cả thân thể
tướt máu.
-“Vy Vy.”
Ken ở dưới, cố nhịn đau, kêu lên một tiếng. Vy Vy ở trên võ đài,
nghe thấy tiếng Ken, cố gắng đáp xuống sàn, cố đứng vững, khe khẽ
lên tiếng, giọng nói không có chút gì ác ý.
-“Quả nhiên lợi hại.”
Lôi Thần nhếch môi. Đứa con gái ông nuôi nấng bấy lâu, bây giờ mới
biết ông lợi hại, liệu có quá muộn không?
Vy Vy cố nén đau, nhanh chóng lấy lại tinh thần. Roi Vương Ma hiện
về nguyên hình, lưỡi roi lươn lẹo vút tới, nhanh chóng lướt qua Lôi
Thần. Lôi Thần vốn biết Roi Vương Ma rất lợi hại, đã nhanh chóng
tránh, thể nhưng cũng không thể thoát khỏi lưỡi roi. Ông ta cuối
cùng, vạn bất đắc dĩ, dùng Thương của mình, điểu khiển lưỡi roi.
Chiêu này tuy không thể ức chế được lưỡi roi , thế nhưng cũng có
thể mở ra cho ông ta một lối thoát.
Lôi Thần bỗng nhiên trong người cảm thấy có chút biến động. Không
ổn rồi. Chắc chắn là Quỷ Vương ra ám hiệu phải nhanh chóng kết
thúc. Lôi thần bất đắc dĩ dùng đến chiêu thức hèn hạ. Ông ta vung
tay ra, tạo một làn khói trắng. Vy Vy sớm đã cảnh giác, ngay lập
tức tránh đi. Không ngờ được chính là ngay khi tránh lớp khỏi đó,
Lôi Thần phóng ám khí tới. Vy Vy trúng ám khí, lập tức không cử
động được.
Lưỡi thương của Lôi Thần lập tức chớp thời cơ, lao tới.
Vy Vy nhắm tịt mắt lại, mọi người bên dưới thét gọi tên cô. Lần này
quả thật không giữ nổi mạng nữa.
Chap 54: Chết
Spoiler:
Có một điểm Lôi Thần có chết cũng không thể hiểu.
Hành động của ông lúc nhìn thấy Vy Vy sắp mất mạng trong tay ông là
không thể hiểu được. Ông chỉ kịp nghĩ thầm một câu.
-“Chết Tiệt. Như thế này là sai rồi.”
Chỉ nghĩ một câu như thế. Ngay sau đó, tốc độ lập tức còn nhanh hơn
cây thương.
Mọi người há hốc miệng. Quỷ Vương nắm chặt tay, thít chặt quai hàm.
Chết tiệt. Hắn ta đang cứu con bé đó.
Lôi Thần lao vút tới, chắn trước mặt Vy Vy, vừa lúc nhận ngay ngọn
thương của mình.
Đau đớn. Nát vụn. Tất cả mọi thứ tan tành. Niềm tin biến mất. Lôi
thần giờ đây, chợt hiểu ra một điều.
Vy Vy nhắm tịt mắt, bên tai nghe tiếng xé gió lao tới của cây
thương, nghe tiếng cây thương cắm phập vào da thịt. Thế nhưng tuyệt
nhiên không thấy đau đớn. Mở mắt ra, đã nhìn thấy Lôi Thần khuỵu
xuống.
-“Baaaaaa.”
Vy Vy hét lên. Ngay lập tức đỡ lấy Lôi Thần. Ngay lúc tay Vy Vy
chạm vào Lôi Thần, ngay lúc nước mắt Vy Vy trong vô thức rơi ra,
tất cả đều tan biến, phản bội đã không còn.
Lôi Thần giương mắt nhìn vào vết máu đỏ đang loang dần.
Đúng rồi. Ông chưa từng bán linh hồn cho ác quỷ. Linh hồn của ông
vẫn là của ông. Đúng vậy. Ông là con người. Máu vẫn còn đỏ. Chẳng
phải như vậy sao?
Ngón tay Lôi Thần lần mò lên bụng, tìm tới vết thương. Cảm giác ấm
nóng truyền tới đôi bàn tay run run. Ông đưa bàn tay lên ngang mặt
mình.
Máu. Là máu. Máu đỏ tươi. Máu ấm nồng. Mùi màu quyến rũ ác quỷ.
Ông, có còn đáng là con người không? Chỉ là nguỵ biện thôi.
-“Ba. Đại Thiên Sứ. Xin người cứu ba tôi. Ba. Ba cố lên. Ba sẽ
không sao đâu.”
Vy Vy bên cạnh Lôi Thần, gào lên tuyệt vọng. Ken nằm bên dưới, nhìn
cô đau xót. Wind nhìn cô, bất lực.
Kịch độc đã lan nhanh. Vết thương rất sâu. Nhìn sắc mặt tím tá kia
cũng đoán được là ai sắp tới.
Gió u u thổi, làm lòng người não nề. Vy Vy cuống quýt nhìn ba,
miệng không ngừng gào thét kêu cứu. Quỷ Vương trên ngai lộ rõ nét
khinh thường nham hiểm. Chết tiệt. Làm hỏng hết kế hoạch của ông
ta. Lôi Thần. Đừng trách ta vô tình. Đợi xong việc, ta nhất định
đối xử tốt với mụ vợ ngươi.
-“Vy Vy. Ta xin lỗi. Ta đã sai.”
Lôi Thần đau đớn nắm chặt bàn tay Vy Vy. Ngay lúc này, nhất định
phải nói hết với cô bé.
-“Ba. Ba đừng nói nữa. Ba nhất định không sao.”
-“Ba… Là ba hám lợi. Là ba nghe lệnh Quỷ Vương. Nhưng… Khoảng thời
gian nuôi nấng con, ba rất vui.”
-“Ba… Con biết ba không lừa con. Bất quá con tin ba không phải
người xấu.”
-“không. Ba đích thị là người xấu. Nhưng Vy Vy, ba là thật lòng
thương yêu con. Mẹ con trong tay Quỷ Vương. Con nhất định phải cứu
bà. Bà là thật lòng thương yêu con. Không hề biết ba toan
tính.”
-“Con hứa. Con sẽ cứu mẹ. Ba. Ba cố gắng lên. Wind. Ông làm ơn cứu
ba tôi. Nhanh lên.”
-“Không kịp… Vy Vy. Có chuyện này ba muốn nói. Con nhất định phải
đánh thắng Quỷ Vương.”
-“Con hứa… Ba… Con hứa…”
Vy Vy nức nở khóc. Lôi Thần yếu ớt cười. Như vậy, xem như đã an
lòng. Nguyệt Lan. Đời này xem như ta tạ lỗi với em.
Lời đã nói.
Nước mắt đã rơi.
Gió đã thổi.
Máu đã khô.
Tất cả nhạt nhoà.
Hoà vào dĩ vãng.
Cho ta một chén vong tình thuỷ
Đổi lấy một đời không bi thương
Cho dù ta có uống say
Cho dù tim ta có tan nát
Cũng sẽ không thấy ta rơi lệ nữa
-“BAAAAAAAAAAAA”
Gào khóc. Tiếc nuối. Vy Vy ngồi đó. Chỉ biết ôm xác Lôi Thần mà
khóc. Khuôn mặt Lôi Thần đãm nước mắt của Vy Vy. Xót xa. Đau
đớn.
-“Vy Vy.”
Ken cố nhịn đau, bước tới chỗ Vy Vy. Vết thương sau lưng dường như
muốn rách ra lần nữa. Thế nhưng nào có đau bằng Vy Vy. Trái tim
trong tay đã lạnh. Khuôn mặt Lôi Thần như điểm nét cười.
-“Ken.”
Vy Vy ôm chầm lấy Ken, nước mắt chảy dài. Cô đã ngồi bệt xuống đất
tự lúc nào. Nước mắt rơi lã chã. Cô không muốn. Cô không cần. Cô
không có nghi ngờ ba cô. Cô chỉ là diễn kịch mà thôi. Ba cô cớ sao
lại đối xử với cô như thế? Bất quá cô dập đầu tạ lỗi với ba. Ba cô
nhất định sẽ tha thứ. Ba cô nhất định sẽ tha thứ. Ba cô rất thương
cô.
…………
Đứa trẻ lên 2 bập bẹ gọi ba. Khuôn mặt lãnh đạm có chút giật
giật.
-“Ba… Ba…”
Tiếng nói non nớt, vuốt ve lấy tâm hồn người đàn ông trung niên.
Tất cả, dường như đã bắt đầu.
…
Nhóc con 5 tuổi, đưa ánh mắt ngây thơ nhìn ba. Người đàn ông, lúc
này có chút vui cười. Nét cười hiền hậu như cười với con thơ. Nét
cười xoa mát tâm hồn thơ trẻ.
-“Ba. Ba tới đón Vy Vy sao?”
Vấp một hòn đá. Tiếng khóc cất lên.
-“Ba xin lỗi. Ba xin lỗi Vy Vy. Đừng khóc. Bất quá ba đi mua kem
cho con.”
-“Được. Ba ba.”
Đứa con gái vừa khóc nấc, giờ đây cười vui sướng. Nụ cười tinh
khiết như sương mai.
……………
-“Hừ. Các ngươi diễn trò đã xong chưa?”
Quỷ Vương hừ lạnh một tiếng, cất giọng lạnh băng.
-“Ngươi… Là có ý gì?”
Trống ngực Ken đập thình thịch.
-“Ý gì. Đương nhiên là đem các ngươi bắt giam.”
-“Ngươi… Rõ ràng đã nói…”
-“Có sao? Ta không nhớ.”
Ken tức run người, nắm chặt tay nhìn Quỷ Vương. Hắn ta là đang lật
lọng. Chuyện này…
-“Mọi người… Có thể hay không… giúp ta bảo vệ nhân gian.”
Ken quay lại phía mọi người, cất tiếng trầm bổng hỏi.
Mọi người chỉ đứng đó nhìn Ken.
Ánh nhìn khó hiểu.
Ánh nhìn dán chặt vào cậu
Rồi không ai bảo ai, tất cả mọi người đều nắm chặt vũ khí, ra chiều
sẵn sàng.
-“Mọi người… Đã làm phiền.”
-“Ken. Cậu không phải đã quên chúng ta đến đây, vốn đã chuẩn bị sẵn
sàng.”
Ken cảm động nhìn khắp lượt. Bằng hữu muôn phương. Kiếp này cậu
sống không uổng.
Chap 55: Tử chiến.
Spoiler:
Quỷ Vương có lệnh. Những kẻ phản tặc hôm nay, giết không tha một
tên.
Tiếng xung phong, tiếng gào thét vang lên khắp mọi nơi. Tiếng binh
khí va chạm nhau. Đây đó bập bùng ánh lửa.Cư dân địa phủ không dám
nhúc nhích, đứng im nhìn về đám bụi xa xa.
Phía bên Ken tả xung hữu đột, tất cả mọi người đều chiến đấu một
cách quyết liệt. Bảo vệ nhân gian.. Chính là bảo vệ gia đình.
Phía Quỷ Vương cũng không kém phần hăng máu. Quỷ vương đã treo
thưởng lớn. Đương nhiên làm sao có thể bỏ qua. Bọn họ là quỷ. Thế
nhưng cũng rất cần tiền. Đã là tiền, nhuốm thêm chút máu có là
gì?
Quỷ Vương nghiễm nhiên ngồi thưởng trà, xem trận chiến như xem
kịch. Hắn ta nhìn thấy Ken đang đánh nhau với Lão nhị. Lão Nhị
đương nhiên làm sao có thể là đối thủ của Ken. Thế nhưng thương thế
của Ken chưa khỏi. Khó trách mồ hôi lạnh lại vã ra thế kia.
Quỷ Vương cười khẩy. Nhìn Ken rút binh khí, sử dụng pháp thuật
chiến đâu. Được. Rất thông minh. Sẽ không động đến vết thương. Lão
Nhị cũng nhanh chóng bị đánh bại. Quỷ Vương nheo mắt.
-“gọi Satan tới đây.”
Lệnh ban ra, một tên hấp tấp chạy đi gọi người. Thế nhưng Quỷ Vương
đã mất cảnh giác. Satan vốn đã nhanh chóng đi cứu em gái Tiểu Ngọc.
Đã an phận cho em gái mình ở trong chỗ đám cư dân kia, một mình
xông vào ứng phó cho Ken.
Nhìn thấy Satan bên dưới tung trảo đánh bay một tên định đánh lén
Ken, Quỷ Vương đã biết chuyện gì xảy ra. Chết tiệt. Ngày hôm nay đã
có 2 tên phản bội. Chờ tới khi xong việc, chắc chắn sẽ xử phạt thân
nhân 2 tên kia thậm tệ.
Quỷ Vương nhịn một lúc, tức giận một lúc, cuối cùng cũng không thể
không nhìn ra phía khác, sững người.
Người của Quỷ Vương đang dần bị đánh bại. Ở phía này, Lão Tam bị
một đám mấy thiên sứ xúm lại tấn công, nhanh chóng tiêu diệt. Phía
bên kia Wind dùng phép, đánh bay mấy tên ác quỷ.
Chết tiệt. Quỷ Vương gầm lên một tiếng. Một bọn ăn hại. Ông ta cuối
cùng cũng là phải xuất chinh.
Quỷ Vương đứng dậy, dùng phép bay về phía trước.
Vy Vy ngồi đó, ôm xác ba mình. Khóc không còn được nữa. Ba cô đang
lạnh dần trong vòng tay cô. Không đúng. Ba là đang ngủ thôi.
Ánh mắt đờ đẫn của Vy Vy nhẹ buông xuống nền đất. Đúng lúc trên nền
in ảnh một tên quỷ đang cầm đao đánh lén cô.
Ngây ngốc. Vy Vy không hiểu sao lúc đó mình lại ngước mắt lên. Bắt
gặp Quỷ vương đang lao như bay về phía Ken và Satan. Đôi mắt trong
veo của cô lúc này, bỗng nhiên nhắm lại.
Tên Quỷ vừa định đánh lén Vy Vy, lúc này đang mừng thầm. Giết được
Thái tử Phi, chắc chắn tiền thưởng sẽ rất lớn. Thế nhưng, đúng lúc
lưỡi đao chạm xuống vai Vy Vy, Tên quỷ kia lập tức cảm nhận được
một lực rất mạnh, đẩy bay hắn ra. Ngay sau đó, rất nhanh, thân thể
hắn nát tươm, máu cùng thịt rơi lộp bộp xuống đất.
Chap 56: Chuyện xưa.
Spoiler:
-“Sức mạnh này…”
Wind đang đánh bỗng nhiên dừng tay. Ánh mắt đột nhiên rơi trên Vy
Vy. Sức mạnh này… sao có thể…
Bàn tay run run, khuôn mặt thất thần. Wind không màng tới xung
quanh nữa. Đóng thấy chất xung quanh không kéo được sự để tâm của
hắn trở lại.
Khuôn mặt Vy Vy khuất trong bóng tối. Satan dường như cũng cảm nhận
được sức mạnh từ Vy Vy. Quay đầu nhìn lại đã chỉ còn thấy nụ cười
bí hiểm trên môi cô. Vy Vy từ từ đứng dậy, ngay lập tức lao vút
tới, chắn trước mặt Ken cùng Satan.
-“Ngươi là bị ai bắt mất hồn đi vậy Satan?”
Sa Sa lên tiếng, quay lại mỉm cười với Satan. Ngay sau đó, đưa một
tay ra sau, đỡ lấy chưởng lực từ Quỷ Vương.
Quỷ Vương ngay lập tức bị hất văng ra sau.
-“Sa Sa. Là ngươi sao?”
Satan thất thần lên tiếng. Wind từ đâu hấp tấp bay tới, chộp lấy
vai Sa Sa
-“Sa Sa. Là em đúng không?”
-“Gượm đã.” Ken bắt đầu nóng mắt. Cái lão già này. Sao tự nhiên lại
chộp lấy vai vợ của cậu chứ? Ken nhất quyết chen vào giữa Wind với
Sa Sa, bám lên tay hắn, nhất định tách hắn với cái người mà cậu
đang đinh ninh là vợ mình kia.
-“Thằng nhóc kia. Tránh ra cho ta.”
Wind chịu không nổi. Quay sang cáu với Ken. Cái thằng nhóc này, tự
nhiên ngăn cản chuyện tốt của hắn.
-“Cái gì? Ông đang sàm sỡ vợ tôi đấy.”
-“Vợ cái gì? Đây là người ta yêu?”
-“Cái gì? Đồ háo sắc. Đánh chết ngươi.”
Ken với Wind chí choé mất một góc. Quên mất chính sự. Satan phía
bên sau chảy dài mấy gạch đen trên mặt. Hai tên này… Rốt cuộc đang
làm cái trò gì vậy chứ?
-“Hai người…”
Sa Sa nheo mắt một cái, nét mặt sa sầm. Ngay sau đó, Ken cùng Wind
cảm nhận được sức ép từ không khí xung quanh mình đánh bật thân
mình ra. Cả 2 bay ra xa một đoạn, khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh
hoàng.
-“Vy Vy.”
-“Sa Sa”
Sa Sa từ từ nhìn 2 người, trái tim không khỏi thốt lên rung động.
Đã biết bao nhiêu năm rồi.
Sa Sa từ từ bước lại gần phía 2 người, nghiêm nghị nhìn cả 2.
-“Cậu là Ken?”
-“Cái… Vy Vy. Em làm sao thế?”
Ken trợn tròn mắt nhìn Sa Sa, không tin nổi vào tai mình. Vy Vy hỏi
cậu là ai sao?
-“Trả lời đi.”
-“Cái… đúng.. Em không nhận ra anh sao Vy Vy?”
-“Tôi không phải Vy Vy. Tôi là mẹ nó.”
Không khí xung quanh lập tức đông cứng. Chiến sự cũng đã ngưng. Bọn
người còn lại bên Quỷ Vương đứng xung quanh đó, hầu hết đều là
những tay chân thân cận của Quỷ Vương. Bọn chúng nhìn thấy Quỷ
Vương bị đánh bật, có chút run sợ, thế nhưng cũng chạy tới, đứng
sau Quỷ Vương. Một tên to giọng lên tiếng.
-“Tiện nhân. Các người đang giở trò gì?”
Hử? Tiện nhân? Sa Sa lừ mắt, khuôn mặt tranh tối tranh sáng trở nên
đáng sợ. Cô liếc mắt một cái, làm tên kia rét run.
-“Các ngươi… cho các ngươi 3 giây. Lập tức BIẾN”
Chẳng cần tới giây thứ 2, tiền tưởng đều trở nên vô dụng.
Quỷ Vương sa sầm nét mặt. Nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Ông ta tức
giận. Thế nhưng chân tướng sự việc, ông ta cũng là rất tò mò.
Ken không để ý tới sự việc xung quanh nữa, hấp tấp hỏi.
-“Vy… Bà… bà là ai? Sao lại nhập vào vợ tôi?”
Sa Sa đảo tròn con mắt. Vy Vy trong người khẽ động đậy một chút. Có
vẻ như đã nghe hết. Cũng tốt. Đem mọi chuyện nói hết ra.
Không chỉ có Ken đang há hốc miệng. Wind cũng đang kinh ngạc tột
độ.
-“Ta? Chẳng phải đã nói rồi sao? Ta là mẹ nó. Ngươi sao lại ngu
ngốc như vậy?”
-“Nhưng… Nhưng là…”
-“Có từng nghe tới Đại Ma Nữ Sa Sa?”
-“Đã nghe. Ma nữ độc ác nhất. Nham hiếm nhất. Xuất chúng
nhất.”
-“Ách. Cái đầu không có nha. Ta đâu có độc ác a. Đúng không
Satan?”
Câu sau là Sa Sa quay lại cười nói với Satan. Satan nhất thời không
thể không đảo tròn con mắt. Cái gì mà không độc ác chứ? Chỉ có điều
độc đúng đối tượng thôi.
-“Vậy… Vy Vy… Cô ấy?”
-“Không sao. Nó còn thức.”
Chap 56
Spoiler:
Ken tuyệt nhiên không hiểu lấy một chữ. Chuyện nhập hồn này, rốt
cuộc là thể nào?
-“Không phải nhập hồn. Ta là bị phong ấn a.”
Sa Sa liếc mắt một cái, buồn bực lên tiếng.
-“Ách. Người đọc được suy nghĩ của con sao?”
-“Ta đương nhiên có thể. Đó chẳng qua cũng chỉ là một thủ thuật nhỏ
thôi.”
Ken nhất thời không còn gì để hỏi, á khẩu im lặng. Chuyện này cậu
rốt cuộc cũng không hiểu mô tê thế nào. Thế nhưng Sa Sa nếu về phía
cậu, Quỷ Vương nhất định không có cửa chạy thoát.
-“Sa Sa… Em… rốt cuộc sao năm đó lại bỏ đi?”
Wind lúc này mới lên tiếng hỏi Sa Sa. Năm đó vốn ông đã định từ bỏ
chức vị thiên sứ của mình, an bình sống bên cạnh Sa Sa. Vậy mà tự
nhiên chẳng nói chẳng rằng, cư nhiên biến mất.
Sa Sa nãy giờ đã cố không ngó ngàng đến Wind, dù cho tim có đập lạc
nhịp, tuyệt đối không thể để cho hắn ta đắc chí. Chuyện năm xưa, đã
không nhắc thì chớ, nhắc rồi không thể bỏ qua.
Wind hướng ánh mắt đau khổ nhìn Sa Sa. Cô tại sao lại lạnh lùng với
hắn như vậy? Năm đó rõ ràng là rất mặn nồng. Đang đau đớn, đột
nhiên thấy Sa Sa lừ mắt liếc mình một cái, đột nhiên chột dạ.
-“Cái tên tiểu tử nhà ngươi…” Sa Sa gầm ghè trong họng, tay bẻ rắc
rắc.
-“Sa Sa… Có gì từ từ nói a. Ta đâu có làm gì đâu?”
Sa Sa uỷ khuất bao nhiêu năm vì tên thiên sứ này. Đâu có dễ dàng bỏ
qua như thế. Ken nhìn thấy ánh mắt cùng nụ cười nhếch lên đắc chí
của Sa Sa, cố nhiên cũng cảm thấy rờn rợn, không tự chủ lê chân về
phía sau.
-“OA.”
“Bốp.. Binh… Bụp…”
-“Tiểu tử. Đánh chết ngươi.”
-“Oa oa. Tha mạng Sa Sa.”
Khoảng chừng 15p sau, Wind ôm cái mặt sưng vù, uỷ khuất ngồi im một
góc, nghe Sa Sa thuật lại chuyện năm xưa.
Năm đó, Sa Sa là nữ quỷ Thiên đường truy sát gắt gao nhất. Một Quỷ
Vương đã là rất nguy hiểm, thêm một Sa Sa nữa, Thiên đường quả
không cách gì khống chế.
Quỷ Vương vốn dĩ không mấy hoà hợp với Sa Sa. Cô ta tuy lợi hại,
thế nhưng hành tung bí ẩn. Hành sự cũng rất khó hiểu. Còn nhất định
không chung tay với Quỷ Vương. Chỉ cần là giúp hắn giết Sa Sa, là
Thiên Đường hay ai cũng thế cả, hắn là muốn làm ngư ông đắc
lợi.
Năm đó Wind vốn định hạ phàm sinh sống cùng Sa Sa. Lúc đó Sa Sa đã
mang thai được 5 tháng. Sư phụ của Wind ra mặt vui mừng, tặng cho
Wind một món quà. Dặn dò để cho Sa Sa mở, sẽ giúp bổ thai. Wind
mừng ra mặt, xuống phàm gặp người yêu, đem món quà cho Sa Sa. Sa Sa
tin tưởng Wind hết mực, đương nhiên với sư phụ Wind cũng không cảnh
giác. Vừa mở hộp quà ra, một luồng khói nhanh chóng thâm nhập vào
cơ thể Sa Sa. Vốn chỉ cho rằng đó là để bổ thai, Wind vui mừng về
thiên đình, hoàn tất thủ tục. Ai ngờ bị sư phụ phản đối, nhốt hắn
lại. 4 tháng 10 ngày sau, Wind trở về nhân gian thì không thấy Sa
Sa đâu nữa.
Sa Sa vốn đã nghi ngờ sẵn từ lúc khói trắng xâm nhập vào người
mình, sớm đã chuẩn bị. Cô nghiên cứu hết loại sách, cuối cùng cũng
phát hiện ra, đó vốn là loại thuốc cực độc. Vạn bất đắc dĩ, Sa Sa
buộc phải tự ép hết chất độc ra ngoài bằng phương pháp li thân.
Phương pháp này là hi vọng cuối cùng. Thế nhưng lại có một nhược
điểm. Người sử dụng phương thức này đồng nghĩa với tự phong ấn. Sa
Sa cuối cùng cũng sử dụng lời nguyền xưa cổ, ép thời gian phong ấn
đúng vào ngày sinh, nơi phong ấn chính là trong cơ thể đứa con của
cô. Cô vốn dĩ tính toán rất kĩ. Đã nhờ người bằng hữu Nữ thần báo
tử Saly, cũng là mẹ của Ely, chăm sóc đứa con của mình. Nào ngờ tất
cả mọi kế hoạch đều bị Quỷ Vương biết được, hắn giết Saly, giao Vy
Vy cho Phong thần.
Wind há hốc miệng. Hắn vốn dĩ nghĩ xưa kia sư phụ ngăn cản hắn là
do Đại thiên sứ không đồng ý. Không ngờ được ông ta lại nham độc
đến như thế. Nắm tay nắm bặt, bấu vào da thịt. Wind hướng Sa Sa,
nhẹ nhàng nói.
-“Xin lỗi.”
Sa Sa vốn đang tức xì khói, nghe một câu như gió thoảng của Wind,
trong lòng bỗng nhiên nhẹ bẫng. Suy cho cùng cũng không phải vì
Wind.
-“Được rồi.”
Sa Sa bất đắc dĩ gật đầu một cái. Cứ xem như cô xui xẻo đi.
Bỗng, vút một tiếng, Sa Sa đột nhiên cảm thấy đau nhói một bên
hông.
-“SA SA!!!!!!!”
Wind hét lên một tiếng. Ken cũng ngỡ ngàng kêu lên. Quỷ ương ở một
bên Sa Sa, tay nắm chắc thanh kiếm, nụ cười đểu cáng trên
môi.
-“Ngươi… đồ hèn.”
Sa Sa giận dữ rít lên một tiếng. Lưỡi kiếm của Quỷ Vương hình như
có độc. Hông cô nhức nhối khó chịu. Cô nhanh chóng vung tay, đánh
cho Quỷ Vương một chưởng đầy ám khí. Tưởng rằng mình ngươi có độc
sao? Độc của ta cũng là rất lợi hại a.
Quỷ Vương thét lên một tiếng, văng ra xa ngoài. Nơi bị bàn tay Sa
Sa đánh trúng, y phục, áo giáp bị rách nát, in hằn dấu bàn tay thâm
tím.
-“Bạch xà độc.”
Quỷ Vương thất kinh hét lên. Nguy rồi. Bạch Xà độc rất nổi tiếng
trong giới Quỷ. Người bị trúng, nhanh chóng sẽ rời rạc từng mảng
thịt như bị Phong. Quỷ Vương nhìn thấy Sa Sa, vốn đã xác định vận
mình hôm nay kết thúc, thế nhưng có chết cũng không thể chết một
mình. Hắn nhân cơ hội mọi người không để ý, lén đâm Sa Sa một kiếm
kịch độc. Ai ngờ lại bị Sa Sa dùng bạch xà độc.
Sa Sa ngã về phía sau, ngay lập tức ngã vào cánh tay Wind.
-“Sa Sa. Em làm sao vậy? Sa Sa”
-“Có độc.”
Sa Sa khe khẽ đáp, nhanh chóng dùng pháp lực của mình, đẩy chất
độc. Thế nhưng đây là chất kịch độc. Một mình cô không thể nào đẩy
được.
Wind nhìn cũng biết Sa Sa rõ ràng không thể đẩy độc một mình. Nhanh
chóng giúp Sa Sa một tay. Ken ở một bên, bối rối không biết làm thế
nào. Mọi người bên dưới, đánh xong cũng đã rủ nhau vào lâu đài cứu
những tù binh của Quỷ Vương. Avi đã được My My đưa về nhà một người
dân gần đó để Ely và Satan hỗ trợ chữa trị vết thương.
Quỷ Vương nhanh chóng suy tính. Hắn bây giờ đang hấp hối sao? Hơi
thở hồn hển, sức mạnh dần bị rút đi, trên người như ngàn vạn chiếc
kim đâm xuyên. Bụng đói cồn cào, thế nhưng lại có cảm giác buồn
nôn. Không được. Có chết hắn cũng không thể chết như thế.
Quỷ Vương suy nghĩ một hồi. Cuối cùng cũng chọn sử dụng Vong hồn.
Vong hồn vốn là một phép thuật cổ xưa. Có thể dùng để giết chết một
linh hồn bị phong ấn. Nhưng ngươi sử dụng chiêu thức này, lập tức
cũng sẽ tan vào hư vô.
Quỷ Vương sớm đã biết mạng mình không giữ được. Có chết hắn cũng
phải kéo Sa Sa đi cùng.
Cơ thể Quỷ Vương đột nhiên phát sáng rực rỡ. Sa Sa đang nhắm mắt,
không biết được ý đồ của Quỷ Vương. Wind lúc này cũng đang xuất khí
giúp Sa Sa trị thương, không thể phân tâm. Ken chỉ vừa kịp ý thức
được Quỷ vương phát sáng như ngọn lửa, đã nghe bên tai truyền đến
một tiếng lao vút.
-“Sa Sa.”
Wind hét lên. Sa sa ngồi phía trước vừa mới phụt ra ngụm máu
tươi.
-“Cái…”
Sa Sa chỉ kịp kêu lên một tiếng kinh hãi, nhanh chóng ngã xuống.
Wind ôm chầm lấy Sa Sa
-“Sa Sa.. Em làm sao vậy?”
-“Vong hồn.”
Sa Sa thều thào. Wind nghe được, mặt mày tái mét. Hắn rõ ràng là đã
nghe qua.
-“Không. Sa Sa. Em nhất định không sao.”
Wind thét lên, tay chân luống cuống, cố gắng đẩy chất độc trong
người Sa Sa ra. Sa Sa lúc này, đột nhiên lại mỉm cười, vuốt vuốt
mặt Wind, lau đi giọt nước mắt đang rơi.
-“Wind. Đừng khóc.”
-“Sa Sa. Đừng nói nữa. Em sẽ không sao đâu.”
-“Không được. Độc này một mình anh không thể đẩy ra. Wind. Em sẽ
dùng chút linh khí còn lại đẩy ra. Anh phải hứa, nhất định phải cứu
sống được con gái chúng ta.”
-“Đừng nói bừa. Sa Sa. Em sẽ không chết đâu. Sẽ không làm sao
hết.”
-“Không kịp mất. Wind. Có câu này em rất muốn anh biết. Em.. thật
lòng rất yêu anh.”
-“Sa Sa. Anh cũng yêu em.Rất yêu em. Cả đời này chỉ có một mình em.
Sa Sa… em cố gắng lên.”
-“Wind. Tạm biệt.”
Sa Sa mỉm cười. Một giọt nước mắt rơi ra. Cả đời này, suốt mấy
nghìn năm dài đằng đẵng, cô vẫn là rất hạnh phúc được biết Wind.
Wind của cô. Wind đáng thương.
Thân thể Sa Sa loé sáng. Ánh sáng mát dịu như xoa mát nỗi đau. Ánh
sáng có chút mông lung huyền ảo. Một đợt khói trắng từ cơ thể Sa Sa
thoát ra.
Ngay sau đó, ánh sáng yếu dần, biến mất.
Sa Sa đã vĩnh viễn ra đi.
Chap 57: Ending
Spoiler:
2 năm sau:
-“48…49…50…Các ngươi đã trốn kĩ chưa vậy? Ta mở mắt ra đấy
nhé.”
Vy Vy dụi dụi mắt, quẩn quanh tìm kiếm. Cô nheo nheo mắt, nụ cười
đắc chí toạ lạc trên môi. Cô hôm nay rút kinh nghiệm mấy lần trước,
không để cho 3 đứa nhóc tinh nghịch kia làm mình thất điên bát đảo
vì tìm kiếm, đã cố ý cho 2 đứa con của mình mặc áo màu đỏ
chói.
Đảo mắt nhìn quanh quất, sắc đỏ đập ngay vào mắt cô. Ở trong bụi
rậm kia.
Vy Vy cố nín một tiếng rên phấn khích, đi vòng ra phía đằng sau bụi
cây.
-“Thiên Thiên, Tiểu Bạch, Hạo Nhiên. Các ngươi ở đâu?”
Bọn nhóc, 2 gái một trai, cư nhiên cho rằng người đang đi tìm kia
nhất định không tìm ra mình, khúc khích cười trong bụi cây. Nào
ngờ, đang đắc chí liền cảm nhận được một cánh tay to khoẻ, nhấc
bổng cả 3 lên.
-“Các ngươi làm gì ở đây hử?”
Ken nheo mắt, lên tiếng hỏi. Vy Vy từ đằng xa, nhìn thấy Ken, liền
cười tươi, vừa gọi tên anh, vừa chạy tới.
-“Vy Vy. Em lại cùng bọn nhóc chơi trốn tìm sao?”
Vy Vy nhe răng với Ken một cái.
-“Là vì ở trong phòng chán lắm.”
-“Nhưng sức khoẻ em còn yếu.”
-“Yếu cái gì nữa? Chỉ là khó sinh thôi. Hơn nữa cũng đã là 2 năm
rồi a.”
Nhắc tới yếu, Vy Vy ngay lập tức xù lông lên. Cô chỉ là 2 năm trước
bị thươg, có chút ảnh hưởng nên khó sinh thôi. Ken lại quan trọng
hoá vấn đề, nhất định bắt cô nghỉ ngơi. Trên đời này, Vy Vy có trợn
mắt dùng kính lúp soi chắc chắn cũng không thể tìm được người nào
có thời kì nghỉ ngơi hậu sinh dài như cô a.
-“Được rồi. Vào trong đi. My My cùng Avi đang đợi.”
Vy Vy vui vẻ gật đầu. My My cùng Avi 1 năm trước đã cùng nhau đi
thiên đường một chuyến. Chất độc của Avi ngày càng lấn sâu, nhất
thời không thể chữa. Cha Vy Vy, tức thiên sứ Wind, đã đưa hai người
lên thiên đường tiện việc chữa trị. 2 người gửi con gái Thiên Thiên
cho Vy Vy trông chừng. Nay là đã trở về. Bữa tiệc nhỏ hôm nay là để
chào mừng 2 người về nhà.
-“Ba. Mẹ.”
Thiên thiên ngượng nghịu, theo lời Vy Vy, cất tiếng chào đôi nam
thanh nữ tú đang tươi cười trước mắt. Lúc ba mẹ đi, nó cũng chỉ mới
được một tuổi.
My My nhìn thấy con gái, nhất thời xúc động, ôm lấy con khóc toáng
lên.
-“Này Này. Cậu làm sao thế hử? Doạ mất con đỡ đầu của tớ.”
Vy Vy ở một bên trách mắng. My My nghe thế gạt nước mắt.
-“Vy Vy. Cậu một năm qua sống tốt chứ? Tớ rất nhớ cậu a.”
Vy Vy mỉm cười nhìn My My. Cô bạn nhỏ này của cô, đến chết cũng
không bỏ được thói trẻ con này. Vy Vy trước nay vốn là yêu thích
tính cách này của cô.
Căn phòng bếp rộng rãi trong ngôi biệt thự rộn rã tiếng cười. Cả
khu vườn như cũng sáng láng hơn nhiều. Những nếp hoa hồng tươi mát
nở rộ, như chào đón một thế hệ.
Ken tựa lưng vào cửa sổ trong phòng bếp, chuyện phiếm vui vẻ cùng
Avi. Cảnh đẹp như tranh vẽ. Người rộn rã vui cười. Tất thảy chỉ như
mọi chuyện với bắt đầu.