Ken nhìn vẻ mặt của Vy Vy, khuôn mặt không còn nét tinh nghịch nữa.
Cậu lẳng lặng cất cặp cho Vy Vy, rồi tới chiếc ghế xa long mà Vy Vy
đang ngồi, ôm cô vào lòng. Vy vy để yên cho Ken ôm như thế. Vòng
tay ấm áp này, Vy Vy quả thật không thể tưởng tượng, nếu thiếu nó
cô sẽ như thế nào.
-“Ken này.” Vy Vy thủ thỉ.
-“Ừm?”
-“Nếu xa em anh sẽ thế nào?”
-“Hửm???” Ken khẽ nhiu mày. “Còn thế nào nữa. Nhất định là sống
không bằng chết.”
-“Nói lung tung.”
-“Thật mà. Hì. Sao hôm nay em lạ thế? Em mệt àk? Ai bắt nạt nữ quỷ
của anh sao?”
-“Vớ vẩn.” Vy Vy khẽ cười, đánh nhẹ vào ngực Ken một cái rồi ôm
siết lấy Ken. “Ken này. Kiểu này thì em không thể xa anh được mất
rồi.”
CHAP 12: Thiên thần gãy cánh.
-“Vy vy. Không hay rồi. Vy Vy” My My lao vào nhà Ken, mặt mày tái
xanh.
-“Sao thế?” Vy Vy buông Ken ra, nhìn My My, nhíu mày. Cô bạn thân
của cô rốt cuộc là có chuyện gì mà đến nỗi này?
-“Avi bị bắt đi mất rồi.” My My chạy lại đẩy Ken sang một bên, ôm
chầm lấy Vy Vy, oà khóc nức nở. Bây giờ Vy Vy mới để ý. Mặt My My
lấm lem đất, Chân thì trầy xước.
-“Sao lại bị bắt? My My. Bình tĩnh kể lại cho tớ nghe. Rốt cuộc có
chuyện gì?”
Khó khăn lắm My My mới kể hết được chuyện. Lúc chiều về nhà Avi, My
My nhìn thấy có 2 thiên sứ đang dùng sức ép Avi đi. Cô bé cố ngăn
lại thì bọn họ hất ra. Avi chỉ nói là chờ cậu ấy, đừng manh động gì
hết. My My chạy theo nhưng không được. Kết quả là còn bị ngã mấy
lần.
-“Bị bắt rồi. Không ổn rồi.” Ken lo lắng lẩm bẩm. Cậu biết trước
sau gì cũng có chuyện này. Nhưng không ngờ thiên đường lại nhanh
thế. Hình như chuyện Avi thất bại cộng thêm chuyện cậu ta có tư
tình với con gái trần gian đã bị bại lộ.
-“Ken. Bây giờ chúng ta phải làm thế nào?”
Vy Vy quay sang nhìn Ken. Quả thật chuyện này, cô không biết phải
làm thế nào. My My khoc ngất trong tay cô.
-“Kun” Ken lớn tiếng gọi. Chỉ một giây sau, Kun hiện ra, trên người
còn mặc nguyên cái tạp dề nhỏ xíu. Từ hôm về đây tới giờ, Kun kiêm
luôn đầu bếp. Người hầu trong nhà cũng được hạn chế lại.
-“thiếu gia dặn dò gì ạ?”
-“Cậu có thể mạo hiểm một chuyến, đi nghe ngóng tình hình của Avi
trên thiên đường hộ tôi không?”
-“Vâng ạk?”
Kun xoay tít mù rồi biến mất trong không khí.
-“Bây giờ chỉ có thể tìm hiểu thông tin thôi. Chúng ta là quỷ.
Không thể xâm phạm vào lãnh địa thiên giới. My My là người trần thì
càng không thể. Chỉ có tiểu yêu như Kun có thể tự do ở 3 giới thôi.
Thế nhưng năng lực cậu ta không đủ để cứu Avi.”
-“Vậy bây giờ phải làm sao?” My My tái mét mặt mày.
-“chúng ta chỉ có thể chờ thôi.”
Mấy ngày sau đó Kun không trở về. Dĩ nhiên cũng không có tin tức gì
của Avi. My My chỉ ngồi im một chỗ không chịu ăn uống gì. Đôi môi
vốn hồng hào của cô bây giờ xỉn màu, khô khốc. Vy Vy quả thật không
cách nào an ủi được My My. My My khóc lên khóc xuống rồi cuối cùng
cũng không thể khóc được nữa. Đau. Trái tim cô như vỡ tan ra. Nếu
như lúc đó cô không cố chấp theo đuổi Avi thì chắc chắn cậu sẽ
không bị như thế. Sao Avi ngốc nghếch tới mức biết sẽ bị trừng phạt
mà vẫn yêu cô chứ? Avi quả thật rất ngốc. Thế nhưng tình cảm My My
dành cho tên ngốc đó quá nhiều mất rồi.
Tới ngày thứ 5, Kun quay trở về. Khuôn mặt tiểu yêu phờ phạc. Vừa
nhìn thấy Ken, Kun đã dùng chút sức còn lại, thều thào.
-“Cánh đồng cỏ.”
Khi 3 người chạy ra cánh đồng cỏ đã có thể nhìn thấy Avi. Cậu ta
nằm đó, máu me đầy mình, nhuộm đỏ cả y phục thiên sứ tinh khiết.
khuôn mặt mệt mỏi im lìm. My My lao tới chỗ Avi. Nước mắt thấm ướt
khuôn mặt cô. Ken giúp cô đưa Avi về nhà. Chỉ nhìn thôi Ken cũng
biết, Avi không còn là một thiên sứ nữa.
Chap 21
Spoiler:
Mấy ngày hôm sau, Kun cuối cùng cũng tỉnh lại. theo lời kể của cậu,
Avi lúc bị bắt lên thiên đường đã bị đem ra xét xử ngay lập tức. Vì
là một thiên sứ câp cao nên chuyện có gian tình là không thể chấp
nhận được. Nhiệm vụ không hoàn thành của Avi không bị nhắc tới. Chỉ
duy chuyện tư tình với My My bị phản đối kịch liệt. Lúc xét xử, Avi
một mực không chịu từ bỏ tình cảm với My My. Cuối cùng đã bị phán
tội giam cầm vĩnh viễn trong thiên lao. Cũng may Avi vốn dĩ là một
thiên sứ có đóng góp lớn. thế nên hình phạt cậu phải chịu là bị bẻ
cánh, đánh rớt xuống trần, vĩnh viễn không thể trở thành thiên sứ.
Đáng lí ra với một thiên sứ đã mất cánh, việc bị đánh xuống trần
cũng xem như là tử hình. Cũng may Kun dùng hết sức mới có thể giảm
lực rơi cho Avi. Cuối cùng cả Kun cũng kiệt sức, không thể đem Avi
về được.
My My nghe xong thì nín thinh suốt mấy ngày. Avi vì cô mà lại lần
nữa chịu thiệt. Rôt cuộc tình cảm đó lớn tới mức nào mà lại hại Avi
tới mức này? Trước đây có lần Avi từng nói với cô. Được làm thiên
sứ chính là hạnh phúc lớn nhất của cậu. Để thành một thiên sứ cấp
cao, Avi đã mất tới mấy ngàn năm lao tâm khổ tứ vì thiên đường. Thế
nhưng bây giờ, chỉ vì thứ tình cảm của cậu với My My mà cậu phải
trở thành người thường như cô. Quả thật My My thấy đau lòng tới mức
tưởng chết được.
Suốt một tuần chăm sóc, Avi vẫn không tài nào tỉnh lại được. Tết
nguyên đán đang đến gần, Vy Vy xin nghỉ hẳn đến sang năm ở nhà chăm
sóc Avi với My My. Thực ra My My đã chăm Avi tới mức không tài nào
chăm thêm được nữa. Thế nhưng nhìn My My càng ngày càng xanh xao,
Vy Vy chỉ sợ cô bé ngã lăn ra lúc nào không hay.
-“Vy Vy.” Ken khều khều khẽ Vy Vy lúc cô đang giúp Kun nấu ăn trong
bếp. Cô mỉm cười bước ra. Gần một tháng nay, quả thật nếu không có
Ken, Vy Vy không biết phải làm thế nào. Ken giúp Vy Vy tẩy não mấy
ông bác sĩ tới khám bệnh cho Vy Vy, An ủi Vy Vy với My My lúc 2 cô
gái mệt mỏi. Thỉnh thoảng Ken cũng dạy cho Vy Vy một số phép thuật
cao siêu để nâng cao sức mạnh.
-“Sao vậy anh?” Vy Vy cười với Ken một cái.
-“Avi tỉnh rồi.”
Avi tỉnh rồi. Vy Vy chạy vội vào trong phòng My My. Lúc này cô bé
đang đứng cạnh xem vị bác sĩ kiểm tra. Avi hình như vẫn chưa tỉnh
hẳn, cậu ta chỉ nằm im bất động chứ không nói gì.
-“Bây giờ chỉ cần nghỉ ngơi khoảng một tháng nữa sẽ ổn.”
Vị bác sĩ thu dọn đồ đạc, quay sang nói với My My. Dặn dò một chút
rồi bác sĩ theo Ken ra ngoài. Vy Vy lại gần nhìn Avi, cậu ta dường
như tránh ánh mắt của cô, tránh luôn cả ánh mắt của My My. Dường
như cậu ta vẫn còn buồn.
-“Cậu ra ngoài một chút đi Vy Vy.” My My khe khẽ nói.
Lúc Vy Vy đã ra ngoài, My My ngồi xuống chiếc ghế cạnh gường Avi.
Avi quay sang nhìn cô, tia nhìn có chút đau đớn. My My cũng im lặng
không nói gì. Cô hiểu, bây giờ chắc chắn Avi đang rất đau khổ.
Chuyện này cũng chỉ tại cô mà ra hết.
-“Em gầy quá.” Avi đưa tay, chạm vào má My My.
-“Em không sao. Anh cảm thấy thế nào?”
-“Hơi ê ẩm một chút thôi. My My, em vất vả nhiều rồi.”
-“Không có. Người vất vả là anh mới đúng. Chỉ vì em mà…”
-“Không sao. Chuyện nhỏ thôi.” Avi nói nhỏ.
-“Đối với anh chuyện này sao có thể là chuyện nhỏ chứ?”
Nước mắt My My lăn dài trên má. Giọng cô nghẹn lại. Nhưng Avi chỉ
mỉm cười, cậu đưa tay lau nước mắt cho My My.
-“Ngoan. Không được khóc. Anh sẽ đau lòng lắm đấy. Anh không muốn
làm thiên sứ nữa. Đời này chỉ muốn bên cạnh em.”
-“Nhưng làm thiên sứ là niềm hạnh phúc của anh.”
-“Bây giờ anh đã có hạnh phúc khác rồi đấy thôi.”
Chap 22: Ra mắt
Spoiler:
Khi tình hình Avi khá hơn một chút, Vy Vy mới đưa Ken về gặp mẹ
mình. Bà Lan nhìn thấy con đi cùng Ken thì mừng rỡ ra đón. Cậu nhóc
này bà vốn rất thích. Hơn nữa, còn một lí do khiến bà muốn con gái
bà lấy Ken
-“Con iêu về rồi àk?” Bà tí tửng mở cửa cho Vy Vy với Ke rồi nhào
ra ôm Vy Vy. Đến khổ với bà mẹ này. Nhí nhảnh quá đáng. Vy Vy đảo
tròn con mắt.
-“Mẹ. Hôm nay con về có chuyện muốn nói.”
-“Vào nhà đi đã. Vào đi Ken”
BÀ Lan tươi cười, xởi lởi kéo Ken vào nhà. Cậu chàng nãy giờ nhìn 2
mẹ con mà cười phớ lớ. BÀ mẹ này cũng ngộ phết.
-“Thế nào con gái? Mang con rể về ăn tết với mẹ hả?” Bà Lan vừa
ngồi xuống ghế đã độp thẳng vào vấn đề.
-“Vậy mẹ cho con ăn tết ở đây hả mẹ???” Ken nuốt lời Vy Vy, mặc cho
cô đang lườm cậu cháy mắt. Trước khi đi Ken cứ thắc mắc Tết là cái
gì. Vy vy giải thích mất nửa ngày mới xong. Đã dặn thêm là không
được ăn nói lung tung với mẹ cô mà bây giờ lại nhanh nhảu thế. Đến
khổ với lão này.
-“Con rể mẹ mẹ không cho thì cho ai hả?” Mẹ Vy Vy cũng bỏ mặc luôn
cô, quay sang nói chuyện với Ken.
-“Mẹ.” Vy Vy nũng nịu. “Ai nói là con rể chứ?”
-“Lại còn không nữa. Không phải con rể mà đem về ra mắt mẹ thế này
hả?”
-“Ơ. Chỉ là…”
-“Là gì nữa. Thế quyết định thế nhá. Ken. Mai con dọn sang đây ăn
tết với mẹ luôn.”
-“Ơ. Mẹ. Anh ấy cò phải ở nhà với bố mẹ mà…” Vy Vy bối rối. Nhưng
mẹ cô chỉ cười cười nham hiểm.
-“Con yêu còn định giấu mẹ tới bao giờ hả?”
-“Dạ?”
Vy Vy tròn xoe mắt. Mắt Ken cũng không kém. Nhưng mẹ Vy Vy chỉ đứng
dậy, đi vào buồng, lấy ra một bức ảnh. Ảnh cưới của ba mẹ Vy
Vy.
Vừa nhìn thấy ảnh cưới, Ken đã thốt lên khe khẽ.
-“Thưa bác???”
……………….
Lúc ba Vy Vy về nhà đã là giờ ăn trưa. Vy Vy vẫn chẳng hiểu có
chuyện gì khiến Ken nhìn thấy bức ảnh lại ngạc nhiên đến thế. Trưa
hôm đó là buổi trưa hiếm hoi ba Vy Vy về nhà. Ông bao giờ cũng bận
rộn bên ngoài, buối tối về nhà thì Vy Vy đã ngủ từ lâu. Mặc dù vậy,
ba Vy Vy chưa bao giờ không về nhà. Dù có muộn mấy, Ba cô cũng dành
thời gian cho vợ mình . Từ nhỏ, Vy Vy đã quen với cảnh vắng ba. Chỉ
có mẹ cô là thân thiết với cô nhất. Trưa hôm đó, vừa nhìn thấy Ken,
ba cô đã lập tức nghiêm mặt.
-“Cậu là Ken?”
-“Dạ.”
-“Cậu là con trai Quỷ Vương?”
Vy Vy há hốc miệng. Sao ba cô lại biết chuyện này? Ken dường như
không mấy ngạc nhiên.
-“Đã lâu không gặp, bác Phong.”
Ba Vy Vy mỉm cười một cái.
-“Đã lâu không gặp. Lúc tôi bỏ đi cậu còn nhỏ quá.”
Mãi một lúc sau, Vy Vy mới hiểu chuyện gì đang diễn ra. Trong khi
Ken nói chuyện với ba cô thì mẹ cô cũng rủ rỉ với cô. Thật ra hôm
đó mẹ cô đã chụp lén Ken rồi đưa cho ba cô. Ba cô chỉ cần nhìn qua
đã biết ngay Ken là ai. Trước đây ba Vy Vy vốn dĩ là bạn thân Quỷ
Vương. Mặc dù là con người, thế nhưng tình bạn giữa ông và Quỷ
Vương vẫn rất khăng khít. Sau này lúc bạn mình không tránh khỏi
được truyền thống của gia tộc, càng ngày càng trở nên độc ác, ba cô
đã bỏ đi. Lúc đó mẹ Ken cũng tự vẫn vì không chịu đựng được sự tàn
ác của chồng mình. Ken chỉ mới sinh được 6 tháng. Quỷ Vương tuy mất
đi lòng tốt nhưng không mât đi tình yêu với người vợ quá cố. Tình
yêu của ông ta dồn cả vào Ken.
-“Vậy mà ba giấu con.” Vy Vy phụng phịu nói với ba.
Ba Vy Vy không đáp lời cô. Chỉ im lặng. Nhìn chiếc nhẫn trên tay
con gái, ông cũng biết được chuyện gì xảy ra. Bây giờ có muốn ngăn
cản cũng không được nữa. Bao nhiêu năm làm bạn Quỷ Vương, ông cơ hồ
cũng rèn được sự bình tĩnh đáng ngạc nhiên.
Vy Vy vui vẻ vào bếp phụ mẹ cô dọn thức ăn ra. Cô dường như không
tài nào đoán được ba cô đang nghĩ gì. Ánh mắt khó hiểu của ông
nghiêm nghị nhìn Ken đang săm soi mấy thứ đồ điện.
-“Vy Vy. Cái này là gì???????”
Chap 23: Ngày lễ valentine.
Spoiler:
[size=16]Cái tết nhà Vy Vy trôi quá khá là êm. Ngoại trừ việc đưa
Ken ra ngoài chơi ra thì cũng chẳng có gì đặc biệt. My My quyết
định ở lại ăn tết trong nhà Ken vì nhà cô bé tết nào cũng đầy ắp
người tới nịnh nọt bố cô bé. Bọn người đó, theo lời My My, “Cứ làm
um sùm lên như một lũ ruồi làm tớ chóng hết cả mặt”. Vy Vy cũng
không có nhiều bạn lắm. Thế nên ngày nào cũng đi với Ken về nhà cậu
chơi. Avi bây giờ chẳng khác gì một con người chính gốc. Chỉ có
điều, dù là con người nhưng vẫn xuất chúng tới mức chói loà. Chẳng
hiểu cậu ta học từ bao giờ mà nấu ăn phải gọi là cao thủ. Chẳng bù
cho Ken, suốt ngày gào Kun rằng đói quá. Trước nay Vy Vy chưa từng
biết ác quỷ nào lạ như Ken. Cậu nói thường thì Ác Quỷ thích máu
hơn. Thế nhưng từ nhỏ cậu chưa từng thử. Đơn giản chỉ vì cậu không
thích màu đỏ.
Vừa ra tết khoảng một tuần, Vy Vy với My My đã rục rịch rủ nhau
chuẩn bị sô cô la. Phong bếp lập tức được trưng dụng. Kun trở thành
thầy dạy. 2 cậu chàng kia bị cấm không cho vào bếp không thương
tiếc, mặc cho 2 cậu năn nỉ cỡ nào, dẻo miệng cỡ nào, Vy Vy cũng
nghiêm mặt nhất quyết không cho 2 người vào.
-“Này. Cậu có thấy hai người này đang âm mưu gì đó không?”
Ken khều khều Avi lúc vừa mò vào phòng bếp đã bị Vy Vy đá cho bay
thẳng ra ngoài, đáp xuống chiếc ghế mà Avi đang nằm dài lười biếng
đọc báo.
-“Âm mưu gì cơ?”
-“Tôi cứ thấy nghi nghi. Không phải 2 người đó định pha chế thuốc
độc đấy chứ? Hồi tôi còn ở địa ngục, thỉnh thoảng cũng thấy cha
chui vào cái phòng to to, pha pha chế chế mấy ngày, sau đó hớn hở
ló mặt ra bắt bọn tiểu quỷ uống thử. Kết quả là đứa nào cũng lăn ra
chết giấc. Có khi nào…”
-“Không có đâu.” AVi cười cười, gấp tờ báo lại. “Chắc là học nấu
bánh trái gì chứ gì?”
-“Học thì cần gì phải giấu chứ?”
-“Chắc là ngại.”
Avi vừa dứt lời, trong bếp đã vang lên một tiếng Bùm, kèm theo đó
là tiếng của Kun.
-“Ối giời ơi, tôi đến chết mất thôi. Sao tiểu thư lại dùng phép
chứ???????”
Ken với Avi trợn tròn mắt. Mãi một lúc sau, Ken mới nói nhỏ, đủ cho
Avi nghe thấy mà bật cười.
-“Tôi không vào đó nữa đâu. Tính mạng của tôi rất quý giá. Không
thể hi sinh trong nhà bếp được.”
……………..
Vy Vy lấm la lấm lét nhìn Kun. Mặt cậu nhóc bây giờ chuyển thành
đen sì. Hai chiếc răng nanh nhe ra doạ nạt. Quần áo thì cháy xém,
tóc tai thì dựng ngược. Kun lườm lườm My My đang ôm bụng cười lăn
lê ra trong góc nhà bếp, sau đó ném cho Vy Vy một cái nhìn căm hờn.
Từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ, cậu chưa thấy ai làm sô cô la mà lại
dùng phép. Bảo Vy Vy đun nóng sô cô la, cô cũng bẻ bẻ sô cô la,
cũng cho vào chiếc nồi thuỷ tinh xinh xắn, thế nhưng thay vì dùng
bếp, Vy Vy lại lầm rầm đọc thần chú gọi lửa. Nếu chỉ gọi thôi thì
ok. Không sao hết. Đằng nào chẳng phải đun cho nó chảy ra. Thế
nhưng Vy Vy lại đọc lộn thần chú gọi sét. Lúc Kun phát hiện ra, hét
lên một cái thì đã muộn. Vy Vy giật mình, chĩa thẳng ngón tay đang
chỉ vào chiếc nồi thuỷ tinh vào Kun. Thế là cậu nhóc hứng hết tất
tật cái cảm giác tê tê, cái mùi khét khét.
Vy Vy nhe răng cười với Kun. Cô đâu biết là mình đọc nhầm chứ. Chỉ
định làm thế cho nhanh thôi. Ai dè…
Sau mấy ngày vật lộn với 2 cô nương vống nhất trần, Kun cuối cùng
cũng có thể chỉ dạy cho 2 cô nàng làm nên sản phẩm. Lúc 2 cô nàng
cười toe đưa cho Ken với Avi 2 bịch sô cô la được gói rất đẹp mắt,
Kun cũng nhận được một bịch của 2 cô học trò.
Avi đón gói sô cô la từ tay My My. Hồi trước ở trên thiên đường,
nhìn xuống trần gian ngày Valentine, thấy mấy đôi trai gái hay tặng
nhau sô cô la, cậu cũng có lúc thèm muốn được nếm thử. Hôm nay là
Valentine. Lúc đầu Avi không biết. Lúc tặng sô cô la cho Avi, My My
nói quà Valentine, cậu mới biết. Avi không nói gì, chỉ cười cười ôm
My My vào lòng, thì thầm lời cảm ơn.
Trái với Avi, lúc Ken nhận được sô cô la của Vy Vy, cậu ngẩn người
một lúc, sau đó nhìn Vy Vy với ánh mắt trong veo, hỏi cô.
-“Vy Vy. Không có độc đấy chứ?”
Vy Vy đến bó tay với Ken. Cô đảo tròn con mắt. Mặc dù biết cậu nhóc
ngờ nghệch này không biết valentine là gì, thế nhưng công sức cô bỏ
ra mà dám bảo thuốc độc, đúng là không chấp nhận được. Cô thở dài,
thôi không tặng sô cô la nữa. Thế nhưng chưa kịp rút bịch sô cô la
lại, Ken đã nhanh tay chụp mất, mở ra ăn ngon lành, còn cười híp
mắt, nói với cô.
-“Quà của Vy Vy thì dù có là thuốc độc anh cũng ăn. Huống hồ là quà
cho tình nhân.”
Vy Vy nguýt dài một cái. Chắc là đã được Avi rỉ tai về ngày
Valentine. Vậy mà còn làm ra vẻ true ghẹo cô. Mặc dù vậy, Vy Vy
cũng cảm thấy rất vui. Tấm lòng của mình có người đón nhận nồng
nhiệt như vậy, Vy Vy cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Nhưng có lẽ cũng
vì vui, Vy Vy không để ý, trong đáy mắt Ken có chút gì đó, cơ hồ
như buồn.
Chap 24: Đụng độ Chó 3 đầu Cerberus
Spoiler:
Vừa ra tết, Vy Vy đã tất bật đến lớp. Vì là năm cuối cấp nên thời
kì học kì hai rất vất vả. Chuyện chọn trường không có gì lăn tăn.
Vy vy quyết định nghe theo ba mẹ thi vào ngành Kinh tế đối ngoại,
sau này về công ty ba làm việc. Gì thì gì, dù là nữ nhân của Quỷ
cũng phải kiếm tiền mà sống. Vy Vy có chết cũng không thể uống máu
mà sống, cũng không thể dùng phép biến giấy thành tiền như Ken, cái
này chẳng khác gì lừa đảo. Ken bị Vy Vy cấm ra ngoài, mặc dù bất
đắc dĩ, nhưng sau đó cũng phải ngoan ngoãn ở nhà đề phòng bị Quỷ
Vương đánh hơi được.
-“Vy Vy.” Vừa tới lớp, My My khều khều Vy Vy, mắt hấp háy
cười.
-“Sao thế?”
-“Để Ken ở nhà không sợ cậu ta phát chán àk?”
-“Chán cũng phải chịu thôi. Ra về sẽ mua sô cô la cho cậu ta”
Vy Vy cười cười nhún vai. Từ hôm valentine tới giờ, ngày nào Ken
cũng ý ới đòi ăn sô cô la. Lúc đầu còn kén chọn bắt Vy Vy làm, sau
đó Vy Vy bảo không làm nữa, mua về mà không ăn thì từ nay cấm tiệt.
Thế nên cậu ta bây giờ đành ngậm ngùi ăn sô cô la Vy Vy mua về.
Nhưng dù sao cũng phải nể phục Ken. Dáng người ác quỷ quả thật là
mê hoặc lòng người. Mặc dù ăn không ít sô cô la nhưng tuyệt nhiên
không hề béo lên. Về điểm này phải thừa nhận là Vy Vy rất khâm
phục.
Ngày hôm đó là ngày mà thời tiết trở nên kì lạ nhất trog đời Vy Vy.
Sáng sớm rõ ràng là trời rất trong. Đến một chút mây cũng không có.
Thế nhưng đến trưa, mây ở đâu đã ùn ùn kéo đến. Nhà trương vốn dĩ
cho rằng đây chỉ là một trận mưa nhỏ thôi. Thế nên các buổi học vẫn
diễn ra bình thường. Sau giờ ăn, Vy Vy vừa về tới cửa lớp đã gặp
ngay một người, phải nói là người mà cô bây giờ ngại gặp gỡ
nhất.
Luke hình như đến tìm cô. Cứ ngó nghiêng vào trong lớp. Sau đó như
ra chiều thất vọng, định quay đi. Vy Vy lúc đó trên miệng đang gặm
dở cây xúc xích, thấy Luke quay lại kinh ngạc khi thấy mình, lập
tức đến nhai cũng không muốn nữa. Thật mất mặt quá. Hình tượng của
Vy Vy có lẽ sụp đổ ghê gớm lắm. Đường đường là thiên kim đại tiểu
thư, thế mà lại ăn uống như thế này.
-“Vy Vy.” Luke dường như không để ý đến khuôn mặt Vy Vy đang chuyển
hồng, cất tiếng gọi. Cậu chàng có vẻ đỡ hơn lần gặp gần đây nhất.
Ít ra thì đã có phần chăm chút bản thân rồi.
-“Ơ. Anh tới tìm ai hả????”
-“Tất nhiên là tìm em. Vy Vy. Chúng ta tìm chỗ nào nói
chuyện.”
Sân cỏ sau trường luôn là nơi lí tưởng để nói chuyện. Nơi này vốn
dĩ là nơi Vy Vy thường lui tới lúc buồn. Cũng ít người ra đây, thế
nên chỗ này trước kia thường được trưng dụng làm chỗ nghỉ trưa cho
Vy Vy với My My. Vừa ra đến sau trường, Luke đã đem ánh mắt ảo não
nhìn Vy Vy.
-“Vy Vy. Em thật sự nhẫn tâm như vậy àk?”
-“Luke. Chuyện này em thật lòng xin lỗi. Thế nhưng nếu tiếp tục, em
thật lòng sẽ rất áy náy với anh.”
-“Anh không cần biết. Vy Vy. Có phải là em giận anh chuyện gì?
Trước đó còn rất vui vẻ với anh mà?”
-“Không phải. Luke. Đừng nói chuyện này nữa được không? Em đã có
người khác rồi. Thật đấy. Nếu có thể, chúng ta có thể làm bạn
không?”
-“Không thể. Vy Vy. Đừng lừa anh. Anh biết em chỉ lừa anh
thôi.”
-“Luke. Anh đừng như thế…”
Nhìn thấy Luke đau lòng vì mình như thế, Vy Vy quả thật có chút
không đành lòng. Luke thực chất là một người tốt. Đối xử Vy Vy cũng
rất tốt. Chỉ có điều, Dù Vy Vy có tình cảm với cậu ta, chưa chắc
cậu ta đã yêu Vy Vy chứ không pphair là yêu đôi mắt giống với người
cũ. Luke định mở miệng nói gì đó. Thế nhưng đúng lúc đó đã xảy ra
một chuyện khiến cậu ta sau này Vy Vy mãi mãi không thể biết.
Bóng mây đen bất chợt xao động khôn cùng. Cứ như có một vòi rồng
cuộn tròn lấy mây đen, xoáy nó thành vòng xoáy. Bụi bay mù mịt, Đất
dưới chân Vy Vy bắt đầu rùng chuyển. Lát sau, Vy Vy đã biết chó
chuyện gì xảy ra. Lúc trước vừa về tới nhà, Ken đã tống cho Vy Vy
một loạt những cuốn sách dày cộp ghi lại nhưng cách đối phó với
những thứ quái vật nguy hiểm của địa ngục. Khi đó Vy Vy quả thật
không thể hiểu. Thế nhưng Ken một mực bắt cô nghiên cứu những thứ
đó, còn bắt cô học thuộc một đống nhưng câu thần chú khó nhằn. Tới
bây giờ thì Vy vy mới hiểu. Ken biết thế nào cái thứ quái vật đang
gầm gừ nhô lên từ từ từ dưới đất lên kia sẽ tới tìm cô. Ken hẳn sợ
cô không biết cách đối phó sẽ không thể an toàn về với cậu. Luke
bên cạnh nhìn con quái vật với đôi mắt mở to kinh hãi. Cậu ta run
lẩy bẩy ngã xuống, đưa ngón tay run rẩy chỉ vào con quái vật với
đôi mắt đỏ lòm bây giờ đã gần hiện ra hết, ý chừng muốn hỏi Vy Vy
đó là cái giống gì nhưng lại không thể mở miệng. Vy Vy ngao ngán
nhìn cậu chàng. Quả thật lúc đó cô có chút kinh hãi. Nếu không nhìn
thấy hình ảnh của nó ở trong những cuốn sách đó, cô hẳn cũng như
cậu ta, chỉ có điều, không phải là sợ đến nỗi không nhìn thấy cái
bảng lủng lẳng trên cổ nó chứ? Chiếc bảng màu đỏ máu, nổi lên nhưng
con chữ xương xẩu, lúc ẩn lúc hiện qua lớp bờm của con quái vật đó,
lúc nó vừa xuất hiện, Vy Vy đã nhanh chóng nhìn qua xác định xem có
phải như cô nhìn thấy hay không. Quả nhiên, trí thông minh với chỉ
số IQ 150 không lừa cô. Cái bảng to bằng bàn tay ghi rất rõ
“Chó ngao 3 đầu Cerberus”
Vy Vy lắc đầu ngao ngán. Cớ sao cái tên Luke đang lắp bắp không nên
lời kia không ngất đi cho rồi. Cứ ở đó chỉ trỏ. Vy Vy tiện tay vung
lên, nhanh chóng dùng phép làm cho hắn ta ngất đi.
-“Phư… phư…”
Con chó thở ra phì phò, ư ử như hát trong họng. Vy Vy đứng trước nó
có phần kinh hãi. Con chó màu đen, 6 con mắt đỏ lòm chăm chú nhìn
Vy Vy. Dù gì cô cũng là con dâu Quỷ Vương, nhất thời nó không thể
vừa gặp đã mạo phạm. 3 chiếc đầu của con chó lắc lư, lông trên
người nó dài nhưng bết lại. Nếu nhìn kĩ còn có thể thấy, thứ làm
lông con chó đó bết lại không đơn giản chỉ là bùn, nó còn là máu.
Rất nhiều máu.
Vy Vy nhanh chóng trở lại với thái độ lạnh lùng không mấy sợ hãi.
Vốn dĩ làm gì có thứ gì làm cho cô có thể sợ. Cho dù Ngao Cẩu cũng
thật đáng sợ, thế nhưng Vy Vy đã sớm biết, muốn trở thành vợ của
Ken, những thứ như thế này cô không những phải quen nhìn mà còn
phải khống chế được chúng.
Chap 25
Spoiler:
Con chó ngao đưa ánh mắt nhìn Vy Vy. Hình như nó có phần cảnh giác.
Vy Vy cũng không thể manh động. Ngao cẩu vốn là thứ quái vật thông
minh. Vy vy bây giờ một thân một mình, tuyệt nhiên đành tự lực cánh
sinh. Thế nhưng chỉ mới trở thành quỷ hơn một tháng. E rằng đối phó
với quái vật cạnh giữ cổng địa ngục Có phần không tương xứng. Dù
trước nay những ai trở thành con dâu Quỷ Vương, đã đeo vào tay
chiếc nhẫn Ác Ma, sau này tất sẽ trở thành hùng mạnh để có thể phò
trợ Quỷ Vương, thế nhưng chỉ mới hơn một tháng, hiển nhiên những gì
Vy Vy học được vẫn còn rất ít. Bây giờ Vy Vy mới thấy có chút chút
hối hận. Viết thế này ngày đên bắt Ken dạy hết cho cô những tuyệt
xảo của cậu cho rồi. Đang lúc Vy Vy bối rối không biết làm thế nào,
Ngao cẩu lên tiếng.
-“Thái tử Phi.”
Vy Vy kinh ngạc nhìn. Ngao Cẩu tuyệt nhiên không mở miệng. Tiếng
nói như truyền ra từ đất dưới chân. Rất xa vời nhưng lại cũng rất
gần. Từng con chữ Vy Vy đều nghe rõ. Gọi Vy Vy là Thái tử Phi. Nhất
định là Quỷ Vương đã ra lệnh sắc phong Ken lên làm Thái tử địa
ngục. Nếu như Ken nghe thấy tin này ắt hẳn không mấy hài
lòng.
-“Ngươi tới là để tìm người?”
-“Đúng. Thái tử phi quả thật thông minh.”
-“Người ngươi cần tìm, đáng tiếc, ta không thể giao ra.”
-“Thái tử phi. Đừng nên ôm hoạ vào mình.”
-“Hoạ này quả thật ta rất thích.”
Ngao Cẩu không nói gì nữa, đưa mắt đánh giá Vy Vy. Thái tử phi quả
nhiên quật cường. Nhất định không giao ra Thái tử. Quả nhiên chỉ có
cô mới có thể làm cho thái tử mê đắm như vậy. Ngao Cẩu dù chỉ là
quái vật, thế nhưng rất coi trọng những người như Vy Vy. Chỉ đáng
tiếc. Quỷ Vương đời thứ nhất có ơn cưu mang hắn. Ơn này chỉ có thể
dùng cả đời hắn, canh giữ tốt cho địa ngục, phục tùng những Quỷ
Vương đời sau mới có thể báo.
-“Thái tử phi. Người nhất định không giao người?”
-“Ngươi nghĩ ta có hay không?”
-“Vậy thất lễ.”
Ngao cẩu vốn đã sớm đoán được Vy Vy sẽ không chịu dẫn hắn tới chỗ
Thái tử. Trận chiến này không thể không đánh. Thế nhưng dù gì Thái
tử phi cũng là mới gia nhập Quỷ giới hơn một tháng. Hắn nhiên chưa
thế học hết mọi chiêu thức. Ngao Cẩu khẽ hừ một cái trong bụng.
Chiếc đuôi rồng ve vẩy. Thái tử phi đường đường là người thái tử
hết mực yêu thương. Làm sao có thể kém cỏi như vậy. Nếu đã như thế,
hôm nay Ngao cẩu quả thật muốn xem xem, rốt cuộc Thái Tử Phi của
Quỷ giới rốt cuộc bản lĩnh tới đâu.
Ngao cẩu bắt đầu xuất chiêu. Con mắt thứ 3 mọc ra ở cái đầu chính
giữa. Trước đây Vy Vy có đọc qua tài liệu về Ngao Cẩu. Bây giờ cũng
may có thể mang ra dùng. Con mắt thứ 3 cũng được dùng tới. Lần này
chắc hẳn Ngao Cẩu muốn cùng cô đấu một trận ra trò.
-“Chuyện này tất nhiên không xảy ra. Ta chỉ muốn chắc chắn. Chỗ này
không tiện đánh nhau. Sẽ gây ra thương tổn cho người vô tội.”
-“Thái tử phi quả thật nhân từ. Ác Quỷ nhân từ âu cũng là chuyện
tốt. Vậy theo ta vào không gian ảo.”
-“Không gian ảo?”
Ngao cẩu đưa vuốt tát một cái vào không khí. Ngay sau đó, không khí
rách ra như một tờ giấy. Vết rách nhanh chóng mở rộng ra, bên trong
là không gian ẩm ướt tối đen, có phần ghê. Ngao Cẩu nhanh chóng
nhảy vào. Vy Vy cũng bước theo. Bước vào rồi, cô mới biết. Đứng bên
ngoài nhìn vào đây so với đứng trong này, quả thật như đang ngắm
nhìn một bức tranh đẹp đẽ. Cảnh vật ở đây còn kinh khủng hơn nhìn
từ bên ngoài nhiều. Mùi ẩm mốc hôi thối làm Vy Vy như muốn nôn thốc
ra. Xương người chôn vùi dưới đất như thể tích tụ lâu năm. Vy Vy
thiếu điều muốn đâm đầu lao ra ngoài. Thế nhưng lòng tự trọng không
cho phép cô làm như thế. Đường đường là vợ thái tử, chạy trốn thì
đâu còn chút uy danh?
Ngao Cẩu không nói thêm gì, lao vào Vy Vy. Vy Vy lập tức lôi từ
không khí ra chiếc roi da mà Ken tặng cho cô. Ken bảo là vợ của cậu
chẳng lẽ không có vũ khí sao. Chiếc roi vun vút lao trong không
khí, đánh vào những điểm trọng yếu trên cơ thể Ngao cẩu. Chiếc roi
như liếm lấy da thịt Ngao cẩu. Hắn có phần ngạc nhiên. Roi Vương
Ma? Chẳng phải đây là chiếc roi trong truyền thuyết của Quỷ Hậu đời
thứ 3 sao? Chiếc roi này Ngao Cẩu đã có lần được diện kiến. Lúc Quỷ
Giới đánh nhau với Thiên giới, chính chiếc roi này đã đả thương
Zeus. Bây giờ nằm trong tay Thái tử phi, cô lại còn có thể điều
khiển nó nhuần nhuyễn như vậy quả thật không đơn giản.
Ngao Cẩu tránh né những lần quất tới tới tấp của Roi Vương Ma. Bờm
rắn bắt đầu uốn ** ma mị. Ngao Cẩu đồng nhất ngoác 3 chiếc mõm rộng
tới mức có thể nuốt chửng Vy Vy ra, phả cào người cô thứ khí màu
xanh.
Có độc. Quả nhiên những gì trong sách ghi đều không ngoa. Sách cũng
có đề cập tới cách thu phục Ngao Cẩu. Thế nhưng người sử dụng được
chiêu thức đó cần phải rất thông minh, hơn nữa còn phải có
duyên.
Roi Vương Ma trước đây vốn là bảo vật của Vương Hậu đời thứ 3. Bà
cũng đã từng khuất phục Cerberus nổi danh. Đã đến nước này đành
phải liều thôi. Vy Vy lẩm nhẩm dùng phép thu nhỏ Roi Vương Ma, quấn
tròn thành một chiếc tiêu nhỏ. Chiếc tiêu màu đen long lánh, chạm
trổ tinh xảo. Vy Vy đưa lên môi, bắt đầu thổi.
Ngao Cẩu ngay lúc nhìn thấy Vương Ma tiêu đã biết chuyện không ổn.
Hắn gầm lên, lửa trong miệng phun ra hòng thiêu đốt Vy Vy. Vương Ma
Tiêu đã một lần thu phục hắn, lần này hắn nhất định phải cẩn
trọng.
Âm thanh từ Vương Ma Tiêu phát ra ma mị, lẩn khuất. Có chút gì đó
bi ai, lại có chút gì đó hoan hỉ. Bản nhạc này tuyệt nhiên không
giống bản nhạc đầy thị uy trước đây Quỷ Hậu đời thứ 3 dùng. Thế
nhưng giai điệu chỉ có hơn chứ không kém. Ngao Cẩu dù đã phong bế,
không để cho lọt vào tai một chút âm điệu nào, nhưng giai điệu lúc
cứng cáp, lúc mềm mỏng công kích hắn tới mức đầu óc bắt đầu gai
gai. Ngao Cẩu gầm lên, vung đuôi rồi về phía Vy Vy. Bờm rắn độc
cũng hung hăng lao tới nhằm đoạt lấy Vương Ma Tiêu. Thế nhưng Vy Vy
không phải hạng vừa. Kinh nghiệm bao năm học võ giúp cô nhẹ nhàng
tránh né. Giai điệu từ chiếc tiêu bắt đầu dồn dập. Ngao Cẩu ngày
càng trở nên điên cuồng. Hắn như muồn lao tới nhai nát đầu Vy Vy
nhưng lại không thể. Vừa tới gần đã bị giai điệu làm cho choáng
váng. Đầu óc Ngao Cẩu không phải chịu đau đớn hành hạ tới mức rệu
rã như lúc bị Quỷ Hậu đời thứ 3 thu phục, thế nhưng giai điệu len
lỏi, vuốt ve lấy từng sợi thần kinh trong đầu quả nhiên có tác
dụng. Ngao Cẩu bắt đầu kiệt sức. Vy vy cũng bắt đầu nhẹ nhàng lại
giai điệu. Cuối cùng kết thúc bằng một thanh âm cao vút, biến Ngao
Cẩu thành một chú chó nhỏ, vốn là hình dạng ngoan hiền của Ngao
Cẩu. Vy Vy lúc này mới mừng rỡ. Không ngờ giai điệu cô sáng tác ra
lại có thể lợi hại đến như vậy. Chú chó nhỏ được Vy vy bế trong
lòng, cơ hồ không thể cử động được nữa. Vy vy hí hửng, dùng Roi
Vương Ma rạch một đường trong không khí, từ đó bước ra Trần giới
thân yêu, ra sức hít thử lấy không khí trong lành.
Chap 26: Quyết định của Ken
Spoiler:
Ken vừa hớn hở chạy ra mở cửa, nhìn thấy bộ dạng Vy Vy, lập tức
kinh hãi không nói nên lời. Vy Vy cười toe nhìn cậu, có vẻ hài lòng
với chiến lợi phẩm lắm. Mặc dù quần áo của cô lấm lem máu, mặt mũi
có đôi chỗ xây xát. Ken há hốc miệng nhìn Vy vy, sau đó lập tức kéo
cô vào nhà.
-“Ớ. Ken. Sao vậy? Anh xem, em rất giỏi phải không? Còn bắt được cả
Ngao Cẩu nữa này.”
Mặc cho Vy Vy cười toe toét khoe con cún nhỏ với Ken, mặt cậu chàng
vẫn hằm hằm. My My đã về nhà từ trước, đang ngồi cùng Avi, thấy bộ
dạng Vy Vy không thể thê thảm hơn được thì giật mình đứng
dậy.
-“Vy Vy. Cậu sao thế?”
Vy Vy ú ớ, chỉ kịp trao lại con cún cho My My là lại bị Ken lôi
tuột vào phòng. Chưa kịp định thần lại, Ken đã hung hăng đá cánh
cửa đóng sập vào.
-“Vy Vy.” Ken rít lên trong họng. điệu bộ vô cùng đáng sợ. Vy Vy
nhìn mà phát hãi. Chưa bao giờ thấy Ken hung hăng như thế này. Càng
ngày cậu ta càng có nhiều điểm làm Vy Vy ngạc nhiên.
-“Ơ… Em làm gì sai hả???”
-“Gặp Cerberus sao không gọi anh???”
-“Gọi? Bằng cách nào?”
-“Tất nhiên là dùng chiếc nhẫn.”
-“Dùng được hả?”
-“VY VY”
Ken gầm lên, đôi mắt long lên. Trước đây đã chỉ cho cô cách gọi Ken
bằng chiếc nhẫn rồi. Không phải là không thèm để ý đấy chứ?
-“Giật cả mình. Anh làm gì mà phải gầm lên thế? Lúc trước anh có
chỉ cho em sao? Em không nhớ?”
-“Vy Vy? Em thật sự không để ý những lời anh nói??”
Giọng nói của Ken có phần như giận hờn. Vy Vy đột nhiên cảm thấy
bối rối. Chẳng biết là Ken đã dặn hay chưa. Chỉ biết là hình như
làm Ken giận rồi.
-“Xin lỗi Ken. Lần sau không như thế nữa.” Vy Vy lí nhí hạ giọng.
“thế nhưng em cũng trở về an toàn rồi còn gì nữa.”
Ken khe khẽ thở dài. Cậu ôm lấy Vy Vy, dìu lại ngồi trên giường,
thủ thỉ vào tai cô.
-“Vy Vy. Em không biết là đã dọa anh sợ chết khiếp rồi sao? Sau này
nhất định không để em chịu khổ nữa.”
Trong lòng Vy Vy chợt trào lên luồng cảm xúc ấm nóng. Cô gặp chuyện
đương nhiên Ken sẽ lo lắng. Thế nhưng cô chỉ muốn cố gắng hết sức,
để sau này có thể đường đường chính chính bên cạnh cậu. Vy Vy vòng
tay ra sau gáy Ken, đặt lên môi cậu một nụ hôn nhẹ.
-“Chuyện này đương nhiên em rõ hơn ai hết. Thế nhưng chẳng lẽ em
không đủ bản lĩnh để anh tin là em có thể tự bảo vệ mình
sao?”
-“Tất nhiên là có.” Ken cười khẽ. “Dù sao cũng không tránh khỏi lo
lắng cho em.”
-“Vậy được. Sau này em nhất định sẽ chăm chỉ học thêm. Sau này anh
có thể không phải lo lắng cho em nữa rồi.”
Ken không biết phải nói lại thế nào với Vy Vy. Cô thực chất không
thể hiểu được giới quỷ đáng sợ. Vy Vy là người tốt. E rằng nhiều
lúc không thể đấu lại được sự gian xảo của Quỷ.
-“Đời này e là muốn không lo lắng cho em, bảo về em thì anh không
thể yên tâm được.”
Vy Vy cười tươi với Ken một cái. Ken đã yêu cô tới mức không thể
không lo lắng cho cô mất rồi. Nụ cười của Vy Vy xóa tan đi cảm giác
lo lắng trong lòng Ken. Vốn dĩ Ken vẫn biết, Vy Vy nếu chịu học
phép của Quỷ, nhất định sẽ trở thành người không thể xem thường.
chỉ cần cậu chịu khó truyền dạy cho Vy vy, nhất định sẽ có thể an
tâm mang cô đi cùng. Nhìn Vy Vy cười tươi không chút lo âu, Ken
cũng chợt mỉm cười. Cậu nhẹ nhàng đặt lên môi Vy Vy một nụ hôn. Bờ
môi ấm nóng của Vy Vy lúc đầu cũng có chút ngại ngùng. Ken càng lúc
càng mãnh liệt hơn. Cậu từ từ ép Vy Vy nằm xuống. Bờ môi cậu xiết
chặt đôi môi Vy Vy, ngấu nghiến, thưởng thức. Vy Vy có chút khó
thở, tay cô mân mê tấm lưng rộng của Ken. Một lát sau, Ken buông cô
ra, nằm sang một bên, tay còn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Vy
Vy đặt lên ngực mình. Vy Vy thở hổn hển, nép mình vào người Ken,
tay ôm ấp lấy ngực Ken. Một lát sau, Ken mới nhỏ nhẹ lên
tiếng.
-“Vy Vy. Cả đời này em sẽ theo anh chứ?”
-“ Tất nhiên rồi.”
-“Kể cả phải từ bỏ nhân gian này?”
Vy Vy im lặng. Một lúc cũng lên tiếng.
-“Ken. Anh đang lo lắng chuyện gì sao? Anh vốn dĩ đã là chồng em.
Em không theo chồng em thì theo ai?”
Ken mỉm cười. Chỉ cần câu nói này của Vy Vy.
-“Vy Vy. Anh sắp phải trở về Địa phủ.”
Thân hình Vy Vy đột nhiên cứng đơ. Ken vừa nói là sắp phải trở về
địa phủ sao? Chẳng phải là vất vả lắm mới trốn ra được sao? Sao có
thể trở về đó chịu chết. Vy Vy sợ hãi lên tiếng
-“Sao phải trở về đó?”
-“Trở về để quản thúc địa ngục.”
-“Thế nhưng…”
-“Vy Vy.” Ken kéo tay Vy Vy lên, đặt một nụ hôn vào đó. “Nếu anh
không về, nhất định Quỷ Vương đời tiếp theo sẽ rất ác độc. Quỷ
Vương ác độc, chỉ có một nhân gian này chịu thiệt. Cha anh vốn dĩ
định xâm chiếm nhân gian. Quỷ Vương đời tiếp theo sẽ phải giúp ông
ta thu phục, sau đó sẽ đánh lên Thiên giới. Chuyện này nhất định
không thể để xảy ra.”
-“Chẳng phải anh về đó sẽ là chịu chết sao?”
-“Cha anh rất yêu thương anh. Ông tuyệt đối không làm điều gì tổn
hại đến anh. Chỉ có điều, độc dược sợ là không tránh được. Anh đang
nghĩ cách phá bỏ truyền thống đó đi.”
Chap 27: Theo anh tới tận cùng.
Spoiler:
Vy Vy ngồi bó gối trong phòng. Ken muốn về địa phủ, trước đây không
phải là Vy vy chưa từng nghĩ qua. Nhưng không ngờ lại sớm như vậy.
Ken muốn cô đi với cậu. Chuyện này thì quả thật Vy Vy có chút lo
lắng. Không phải cô không muốn. Chỉ cần đi với Ken, bất chấp đi
đâu, cô cũng sẽ theo tới cùng. Thế nhưng sau này đi rồi, chẳng phải
không thể làm tròn chữ hiếu với cha mẹ cô sao? Chẳng phải sẽ không
gặp được My My với Avi nữa sao?
Vy Vy thở dài. Cửa phòng đột nhiên nhẹ nhàng mở ra. My My cùng mẹ
Vy vy bưng theo một đĩa trái cây bước vào, cười với cô. Từ hôm ra
tết tới giờ, Vy Vy chỉ ở chơi với Ken vào buổi ngày. 6h tối lại về
nhà cô. My My một mình ở với 2 người con trai thì không tiện. Nhà
cũng chẳng muốn về. Có về nhà thì bố mẹ cô bé cũng chưa chắc đã về.
Thế nên sang nhà Vy Vy ở với cô.
-“Con gái đang có chuyện gì àh?”
Bà Lan cười hồn hậu với cô. Bao năm này bà vẫn vậy. Dù là vợ tài
phiệt nổi tiếng nhưng lại không hề như những bà xồn xồn chảnh chọe
khác. Mẹ cô rất đẹp. Những lúc cần thiết theo ba cô đi tiệc tùng,
bà thường ăn mặc khá giản dị, thế nhưng lại rất quý phái. Ở tuổi
40, sắc đẹp như bà quả là hiếm thấy. Lúc nhỏ Vy Vy có nghe nói, mẹ
cô và ba cô lần đầu gặp nhau là ở một gốc cây đại thụ rất đẹp. Vừa
nhìn thấy mẹ cô, ba cô đã ngơ ngẩn.
-“Không có gì. Ba về chưa hả mẹ?”
-“Chưa. Ba con gọi về nói phải tiếp khách. Con gái đang có tâm sự
gì sao?”
Mẹ cô ngồi xuống bên giường, còn My My chẳng nề hà gì chui luôn vào
chăn Vy Vy, cuộn tròn chiếc chăn lại. Vy vy nhìn con bạn mà bật
cười.
-“Không có gì đâu. Mẹ đừng lo.”
Bà Lan nghe con gái nói thế cũng im lặng. Trước nay Vy Vy hiếm khi
tâm sự với bà. Dù răng cô rất yêu bà. Thế nhưng Vy Vy không phải là
dạng người thích tâm sự với người khác. Bà nhìn cũng biết, Vy vy
chắc chắn đang có chuyện gì phiền lòng. Thế nhưng bà cũng chỉ cười,
dặn dò 2 đứa con gái ngủ nhứ đóng cửa sổ rồi cũng bước ra
ngoài.
My My lôi chiếc laptop màu hồng của mình ra, bắt đầu gõ gõ những
con chữ. Một lúc sau dường như cũng chán ngán, cô nàng bắt đầu nhấm
nháp trái cây.
-“vy vy. Cậu với Ken cãi nhau sao?”
-“Không có.”
-“Vậy sao lúc chiều thấy cậu ta hằm hè vậy?”
-“Àk…” Vy Vy bất giác nhớ lại, mỉm cười. “anh ấy trách tớ gặp Ngao
Cẩu cerberus mà không gọi anh ấy.”
-“Ngao Cẩu? Chẳng phải là chó địa ngục sao?”
-“Ừkm.”
-“Vy Vy.” My My kinh hãi nhìn cô. “Vậy sao cậu không nói với tớ? Có
làm sao không?”
-“Không sao. Chỉ bị Ken mắng té tát thôi.”
-“Vậy… Con chó nhỏ lúc chiều là…”
-“chính là nó đấy.”
Nhìn Vy vy gật gù, My My tái mét mặt.
-“Mẹ ơi. Có thật không? Tớ đã ôm chó địa ngục trong lòng? Sau này
nhất định sẽ kể lại cho con tớ nghe. Mẹ nó rất oai dũng, đã từng ôm
cả Ngao Cẩu trong lòng.”
-“Haha” Vy Vy bật cười. “Vậy lúc đó nhớ nói với nó, dì của con còn
oai hùng hơn, đã bắt nó ngủ ngon nên mẹ con mới có thể oai như
thế.”
-“Vy Vy.” My My cũng bật cười, ném một chiếc gối vào cô. “Nhưng mà
chắc không phải vì chuyện này mà thẫn thờ cả người thế chứ?”
-“thực ra, My My này. Ken nói sẽ trở về địa ngục. Còn muốn tớ đi
cùng.”
-“Gì chứ? Không phải muốn cậu xuống địa phủ luôn đấy chứ?”
-“Tất nhiên là không. Chỉ tới khi nhốt được Quỷ Vương vào địa lao,
xóa bỏ truyền thống của Địa ngục thôi. Thế nhưng, cũng chẳng biết
bao giờ mới có thể được. 1 năm, 2 năm, 5 năm, 10 năm? Chuyện này
quả thật không thể đoán được.”
-“Vậy… Cậu có định đi không?”
Vy Vy quay sang nhìn con bạn, sau đó cũng trèo lên giường, chui vào
chăn bên cạnh cô bé.
-“Theo cậu tớ có nên đi không?”
-“Tất nhiên là tùy theo trái tim cậu thôi. Huống chi Ken cũng rất
lợi hại. Nhất định có thể hoàn thành chuyện này sớm.”
Cả tối hôm đó Vy Vy không nói thêm một câu nào nữa. My My vốn suy
nghĩ đơn giản. Quỷ Vương nếu có thể đối phó dễ dàng như thế, chắc
chắn không phải dễ đối phó. Huống chi là truyền thống xưa này của
Quỷ Vương vốn là phải tàn bạo. Chuyện bãi bỏ truyền thống này, nhất
định gặp không ít phản đối từ Quỷ giới. Thế nhưng chuyện càng khó
khăn, Vy Vy càng không thể bỏ mặc Ken một mình đối phó. Đã quyết
định đeo chiếc nhẫn này, Vy vy đã xác định ở bên Ken cả đời. Thốt
nhiên, Vy vy khe khẽ mỉm cười. Phải rồi. Chuyện này chẳng phải cô
đã xác định từ trước rồi sao? Sao bây giờ còn phải tốn công suy
nghĩ. Cả đời này, Vy Vy sẽ theo Ken. Chỉ cần là với Ken, Vy Vy nhật
định sẽ theo cậu tới tận cùng.
Chap 28: Sinh nhật Vy Vy
Spoiler:
Ken mấy hôm nay cặm cụ làm thứ gì đó, có vẻ rất bí mật. Cậu chàng
nhất định không cho Vy Vy đến nhà. Còn nói là nếu đến chắc chắn sẽ
giận Vy Vy đến hết năm. Gò vậy chứ? Đường đường là Ken nổi tiếng
lạnh lùng, vậy mà bây giờ cứ như trẻ con. Mấy hôm trước con bám lấy
Vy Vy, bây giờ thì đến nhà cũng không cho cô đến.
Sinh nhật Vy Vy đang tới gần. Chỉ mấy ngày nữa thôi là Vy Vy đủ
tuổi kết hôn. Chuyện này thật ra trước đây Vy Vy cũng chẳng quan
tâm là bao. Kì thi đại học diễn ra đúng như mong muốn của cô. Chẳng
khó khăn gì để Vy Vy có thể hoàn thành được bài thi đúng như ý
nguyện. So ra thì đề đại học ũng chẳng thể làm khó được Vy Vy. Thế
nhưng chẳng biết cô thi làm gì. Có đậu thì cũng hai tháng nữa là
phải đi học. Mà kế hoạch của Ken thì có vẻ rất lâu. Nói tới chuyện
kết hôn, không biết là quỷ thì có cần pảhi đăng kí kết hôn hay
không nữa. Vy Vy lúc vừa nghe My My thủ thỉ cô bạn với Avi sẽ đăng
kí kết hôn đã nhìn cô bé như thể cô bé là người ngoài hành tinh
vậy. Thế nhưng nghĩ lại, dù sao 2 người đó cũng là người. Yêu nhau
đăng kí kết hôn là đương nhiên.
Gần một tuần rồi Vy Vy chưa gặp Ken. Ba cô đã dặn là nếu rảnh thì
ra công ty làm thư kí giúp ba. Vy Vy cũng chẳng có chuyện gì làm,
hơn nữa công việc làm thêm của cô cũng mang lại cho cô kha khá kinh
nghiệm, thế nên vừa thi xong, Vy Vy đã đến công ty giúp ba cô giải
quyết một số chuyện lặt vặt.
-“Con gái.”
Ba Vy Vy tươ cười, gõ cửa phòng thư kí lúc Vy Vy đang đánh máy giúp
ba tập tài liệu về công ty. Cô ngẩng lên, cười lại với ba.
-“Dạ?”
-“Sắp sinh nhật rồi. Muốn quà gì để ba còn chuẩn bị?”
-“Hi. Vậy thôi hả ba. Con thì quà gì cũng được. Chỉ cần ba chuẩn bị
là con đều thích hết.”
-“Chắc không? E rằng bây giờ chỉ có gói Ken lại tặng con thì con
mới thích.”
-“Ba.”
Vy Vy đỏ mặt. Ba cô cười to thành tiếng. Ông bao giờ cũng gần gũi
với con gái như vậy. Dù ít khi gặp mặt con gái, thế nhưng tình yêu
của ông dành cho cô là vô tận. Chỉ cần có thể làm cô và vợ ông vui,
ông nhất định sẽ không nề hà gì.
-“Sao? Ba nói sai sao? Thế ngày một Ken sẽ tới dự tiệc sinh nhật
con chứ?”
-“Dạ? ơ…”
Vy Vy khẽ ngập ngừng. mấy hôm nay cô có gặp được Ken đâu. Còn chẳng
biết liên lạc với cậu bằng cách gì. Ken đáng ghét, không có điện
thoại, đến nhà thì không cho. Cô chẳng biết làm thế nào để báo cho
Ken.
-“Sao thế? Con cãi nhau với nó hả?”
-“Dạ không ạk. chỉ là dạo này con không gặp anh ấy thôi.”
-“Vậy sao? Nhưng mà con gái này. Sinh nhật này của con sẽ có thêm
giới báo chí tham dự đấy.”
-“Dạ? Sao lại thế ạk?”
-“Chẳng lẽ con định cả đời này không công bố thân phận con gái tài
phiệt này sao?”
-“Dạ? Con không có ý đó. Chỉ là…”
-“còn chỉ là gì nữa. Cứ thế đã nhé. Ba về phòng đây. Chút nữa bảo
thư kí Kim mang cho ba tách cà phê nhé.”
Ba Vy vy nói xong lập tức chuồn êm ra ngoài, không để cho cô kịp
nói thêm gì. Ba cô cũng thật là… Thế nhưng nhắc đến Ken. Mấy ngày
không gặp, Vy Vy cứ như là mất hết sức sống vậy. Từ nhớ đâm bực
mình. Trước giờ làm gì có chuyện Ken tránh mặt Vy Vy như thế này.
Vy Vy vốn dĩ là người không thích tò mò. Thế nhưng như thế này thì
quá lắm.
Chiều hôm đó, Vy vy nhất quyết đến nhà Ken hỏi cho ra lẽ. Gì thì
gì, cô cũng không thể để mập mờ như thế này được. Vừa đến cửa biệt
thự đen, Vy Vy đã hung hăng bấm chuông, tưởng tượng đến cảnh cô
mắng Ken té tát ngay khi cậu ta lò dò mặt ra. Thế nhưng đời có mấy
khi được như ta toan tính. Chuông vừa kêu một hồi, Vy Vy đã thấy
Ken te te bay ra, khuôn mặt bơ phờ như mấy ngày chưa được
ngủ.
-“Kun. Mở cửa cho tôi. Tôi phải tìm Ken”
-“Tiểu thư Vy Vy.” Nhìn thấy Vy Vy, Kun có chút ngạc nhiên. “Sao
tiểu thư lại ở đây?”
-“Tôi tới tìm Ken. Nhanh nhanh mở cửa cho tôi.”
-“Tiểu thư. Rất xin lỗi. Mấy hôm nay thiếu gia chẳng chịu gặp ai
hết.”
-“Sao lại thế?”
-“chuyện này tôi không thể nói.”
-“Kun. Nói cho tôi biết. Có phải Ken gặp chuyện gì không?” Vy vy lo
lắng hỏi Kun.
-“Không phải đâu. Thiếu gia có chút chuyện. Thiếu gia xong chuyện
sẽ tìm gặp tiểu thư sau.”
-“Không được. Hôm nay tôi nhất định phải gặp Ken. Mở cửa cho
tôi.”
-“Tiểu thư. Rất xin lỗi.”
Kun nói xong, quay mặt bay thẳng vào nhà. Vy Vy dứng đó tức xì
khói. Ken dám tránh mặt cô sao? Còn không cho cô vào nhà. Không
phải là đang hú hí với em nào đấy chứ? Không được. Nhất định cô
phải vào. Chỉ là không mở cửa thôi. Có gì to tát cơ chứ. Cô còn có
đường khác.
Vy Vy đi quanh quanh biệt thự. Biệt thư gì mà to kinh. Đi mỏi cả
chân mà vẫn không nhìn thấy chô nào có thể leo vào. Duy chỉ có một
chỗ sau vườn là được rào lại bằng hàng rào sắt. Tuy có hơi cao
nhưng vẫn có thể trèo qua. Vy Vy hí hửng mừng thầm. Lão Ken này
đánh giá cô thấp quá. Đường đường là nữ quỷ Vy Vy cơ mà. Sao có thể
chịu thua cậu dễ dàng như thế. Môi Vy Vy nhếch lên một chút. Sau đó
cô xắn xắn tay áo, chuẩn bị trèo lên.
Có một điều Vy Vy không thể ngờ tới. Nơi dễ trèo như thế đương
nhiên phải có cảnh giác. Tay Vy Vy vừa chạm vào song sắt, lập tức
đã giật phắt ra.
-“Ối AAAAAAAAAAAAAAAAA”
Vy Vy hét ầm lên. Quái gì. Ken đáng ghét. Song sắt mà cũng thủ sẵn
điện. Làm cô xém chút mất mạng. Vy Vy nhìn đoạn rào mà tức trào
máu. Nhìn thấy mà không thể hành động. Quả thật làm máu Vy Vy phải
kiềm chế lắm mới không biến thành khói bốc lên trên đầu.
-“Không cho vào chứ gì. Được lắm Ken. Tôi không thèm vào nữa. Cả
đời không vào nữa. Tôi
thề!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Vy Vy cay cú quay đi, nước mắt chảy dài. Cô đưa tay quệt mạnh. Ken
đáng ghét, Không cần hắn nữa. Sinh nhật này cô ăn với bạn bè của
cô, với báo chí Việt Nam.
Chap 29
Spoiler:
Bóng đen ngẩ ngớn lướt qua những ngọn cậy. Ngôi biệt thự sáng bừng
những ánh đèn như huyền thoại. Âm nhạc nhẹ nhàng như chào đón những
người khách sang trọng bước ra từ những chiếc xe đắt tiền. Vy Vy
cùng ba đứng ngoài chào khách. Những người khách giới thượng lưu cứ
trầm trồ khen ngợi con gái ngài chủ tịch xinh đẹp tới mê người. Vy
Vy thì cứ cười cười. Khuôn mặt chẳng có chút hứng thú. Bạn của cô
vẫn chưa tới. My My với Avi đang giúp mj Vy Vy tiếp khách.
-“Này. Có phải chỗ này không?”
-“Hình như thế. Mà…. Sao lại thế?”
Vy Vy đang đứng tiếp một ông khách thì nghe tiếng xì xào. Cô ngước
mắt lên nhìn. Cả lớp 12A1 đang đứng lớ xớ ngoài đường, một vài đứa
ngóng cổ nhoi vào trong. Vy Vy mỉm cười, chào xã giao ông khách rồi
đi qua chỗ bọn bạn.
-“Tới rồi sao không vào? Định cho tớ leo cây hả? chờ mọi người lâu
quá đi.”
-“Vy Vy.”
Nhìn thấy Vy Vy, cả bọn há hốc miệng, trợn mắt kinh ngạc.
-“Vy Vy. Phải cậu không đấy?”
-“Vy Vy. Nhà cậu đây hả? Giàu thế này sao?”
-“Vy Vy. Cậu giấu bọn tớ hả? Giàu như này mà cứ làm ra vẻ nhà ta
chỉ khá giả thôi thế hả?”
Vy Vy nhìn mấy đứa bạn phụng phịu mặt mà bất giác ngại ngùng.
-“Xin lỗi. Tớ cũng là bất đắc dĩ thôi. Tớ sợ mọi người biết tớ là
con gái tài phiệt, đối xử lạnh nhạt với tớ.”
Cả bọn nhìn Vy Vy, tròn mắt đợt hai. Vy Vy cả đời không sợ trời,
không sợ đất. Bây giờ lại có vẻ mặt hối lỗi này. Vài đứa con gái
cười xòa, mấy tên con trai bước lên phía trước, trịnh trọng.
-“Không sao. Chuyện qua rồi. Vy Vy. Chúc sinh nhật 18 vui vẻ. Chúc
mừng cậu đỗ đại học.”
-“Cảm ơn mọi người.”
Vy Vy cười bẽn lẽn. Những món quà xa xỉ. Những thứ đắt tiền nãy giờ
Vy vy nhận không ít. Nhưng chẳng có món quà nào làm Vy Vy ấm lòng
như món quà này. Bạn bè học với nhau 3 năm rồi. Bây giờ sắp mỗi đứa
một nơi. Quả thật nghĩ lại, nhiều khi thấy mình vô tâm với lớp
quá.
-“thôi. Mọi người vào đây đi.”
Vy Vy cười tươi với đám bạn. Khách khứa cũng vào nhà gần hết rồi.
Tiệc cũng sắp bắt đầu. Không thể thiếu được nhân vật chính. Vy Vy
dẫn bọn bạn vào chỗ Avi với My My đang đứng. Sau đó ra cửa ngóng
thêm một lượt.
Ngốc nghếch. Vy Vy tự mắng mình. Ken làm gì biết hôm nay là sinh
nhật cô chứ? Cô đã báo cho cậu ấy đâu. Mà Ken chắc cũng chẳng quan
tâm đâu. Vy Vy đánh một cái vào đầu. Không nghĩ nữa. không thèm
quan tâm lão Ken chết tiệt đó nữa. Nhưng nghĩ là nghĩ vậy, trong
lòng Vy Vy vẫn trào lên cảm giác thật vọng, nước mắt chực trào trên
mi.
-“Kính thưa quý vị khách quý. Hôm nay tôi tổ chức bữa tiệc này, thứ
nhất là để kỉ niệm ngày vợ tôi hạ sinh một thiên thần. Thứ 2 là để
giới thiệu thiên thần đó của vợ chồng tôi.”
Mọi người đồng loạt vỗ tay. Vy Vy bước lên đứng cạnh ba cô, cố nặn
ra một nụ cười.
-“Hôm nay là sinh nhật thứ 18 của tôi. Kính mong quý khách quý có
thể vui vẻ hưởng thụ.”
Vy Vy chỉ nói được như thế. Cô chẳng biết nói gì thêm. Trước nay ăn
nói vốn không phải là sở trường của cô. Hơn nữa, bây giờ Vy Vy cũng
chẳng có tâm trạng mà nói gì hết. Đang mỉm cười một cái, chuẩn bị
bước xuống, Vy Vy bỗng nhiên nghe tiếng của một đứa con trai
-“Vy Vy.”
Vy Vy sững người. Cô ngẩng mặt lên nhìn. Chàng trai đó đứng mỉm
cười rạng rỡ với Vy Vy. Nước mắt Vy Vy bỗng trào ra. Khuôn mặt đó,
khuôn mặt mà cả tuần nay cô mong muốn nhìn thấy, khuôn mặt mà cô
vừa giận vừa yêu. Ken đứng đó, nhìn thẳng vào cô. Anh mặc một bộ
comle. Sau này Vy Vy mới biết. Lúc đầu Ken chỉ định mặc tông đen
như mọi ngày, thế nhưng Kun chẳng biết tìm đâu ra bộ comle này, Ép
Ken mặc cho bằng được.
Ken bước đi từng bước thong thả về Vy Vy. Suốt một tuần không nhìn
thấy Vy Vy. Cậu nhớ cô đến gần chết. Cậu bước tới, đứng đối diện
với Vy Vy, nhìn vào đáy mắt long lanh của cô.
-“Vy Vy. Sinh nhật vui vẻ.”
Vy Vy không nói được câu nào. Ken đã đeo lên cổ Vy Vy một sợi dây.
Chiếc cổ cao trắng ngần của Vy Vy như nổi bật với chiếc vòng đính
kim cương. Chiếc vòng tinh xảo ánh lên như pha lê trong suốt. Màu
chủ đạo là màu của Kim Cương đen và trong trẻo. Vy Vy nhìn chằm
chằm vào chiếc vòng, sau đó ngước lên nhìn Ken. Ken đưa tay vuốt
lấy những sợi tóc lòa xòa, mỉm cười.
-“Không giận anh chứ? Công sức hơn một tuần của anh đấy.”
-“Vì cái này mà anh không chịu gặp em sao?”
-“Ừk… Thật ra không dám gặp. Anh muốn chú tâm vào chiếc vòng
này.”
Ken bối rối vuốt vuốt những sợi tóc của cậu, mặt có phần hơi đỏ.
Lúc này Vy Vy mới để ý, xót xa. Đầu ngón tay thuôn dài của Ken mười
ngón thì băng lại cả mười bằng urgo. Vy Vy khe khẽ đau lòng, nắm
lấy tay cậu, đặt lên đó một nụ hôn ấm. Sau đó, ngước lên nhìn cậu.
Ken lúc này cười toe toét. Cậu cúi xuống, hôn lên đôi môi Vy Vy,
nhẹ nhàng.
Vy Vy mặc kệ những ánh đèn flash nháy lên lia lịa, mặc kệ mấy đứa
con gái lớp cô đưa tay lên bịt miệng, mắt mở to long lanh, mặc kệ
luôn cả mẹ cô, ba cô, My My với Avi đang mỉm cười. Ngay lúc này
đây, đáy mắt cô chỉ còn lại Ken. Ken rời môi cô, mỉm cười. Bàn tay
anh đặt lên eo Vy Vy nóng bỏng. Vy Vy cũng ngày lập tức cười tươi.
Bữa tiệc sinh nhật hôm đó cứ như là mơ vậy. Ken cùng Vy Vy đi tiếp
khách một lượt, sau đó ba Vy Vy bảo cô đưa bạn sang phòng ba cô đã
chuẩn bị sẵn. Vy Vy cảm động nhìn ba. Ba cô bao giờ cũng thật chu
đáo với cô.
Đám bạn vừa đóng cánh cửa cách âm lại, liền hiện nguyên hình học
sinh vừa tốt nghiệp. Cả bọn nhao nhao, đạp phá tưng bừng. Suốt cả
buổi, Vy Vy không khép nổi miệng lại. Sinh nhật này là sinh nhật
hạnh phúc nhất của Vy Vy. Trước khi đi cùng Ken, những kỉ niệm thế
này, quả thật Vy Vy không thể không trân trọng.
Tối hôm đó, lúc bạn bè đã về hết, My My với Avi sớm đã chuyển về
ngôi nàh nhỏ xinh xinh của Avi, cũng chàoVy Vy về. Ken ở lại nhà Vy
Vy, chuyện phiếm với ba cô. Vy Vy giúp mẹ gọt hoa quả, sau đó cũng
cùng mẹ cô ra góp chuyện.
-“Vy Vy. Bao giờ con đi?”
Ba Vy Vy thong thả đưa miếng táo lên miệng, lên tiếng hỏi cô. Vy Vy
cứng đơ người. Ken dường như cũng có chút bât ngờ. chỉ có bố mẹ Vy
Vy là vẫn tỏ ra như đang nói chuyện vui.
-“Ơ… Sao ba mẹ biết?” Ken lên tiếng
-“chuyện này tất nhiên ba biết. Không phải con định dẫn con gái ba
đi mà không báo với nhà sản xuất một tiếng đấy chứ?”
-“Ơ… Dạ không ạk.”
-“Vậy bao giờ 2 đứa đi.”
-“Dạ. chắc cũng khoảng 2 ngày nữa ạk. Mọi chuyện con đã chuẩn bị
xong.”
Ba Vy Vy gật gù. Bao năm làm bạn với Quỷ Vương, ông hiểu hắn ta
không đơn giản. Nếu là người tốt thì còn tốt hơn cả Chúa. Đã nhiễm
độc thì chắc chắn rất mưu mô. Ông quay sang nhìn Vy Vy.
-“con gái. Con có sợ không?”
-“Không thưa ba.”
-“Có chắc sẽ giúp Ken chiến thắng chứ?”
-“Vâng.”
Vy Vy mỉm cười với ba. Ông cũng mỉm cười lại với cô. Con gái ông
ông hiểu hơn ai hết. Đứa con gái đầy bản lĩnh mà ông vẫn tự hào. Mẹ
Vy Vy nhìn hai ba con, bất chợt nhận ra. Vy Vy. Cô đã thật sự lớn
rồi.